Tỉnh Lai Ân là một tỉnh nằm sát biên giới của Kim Diệp hoàng triều. Xa hơn về phia Tây chính là lãnh địa của Thú Nhân tộc. Mặc dù năm xưa Thú Nhân tộc vô cùng cường đại thống trị cả đại lục. Nhưng giờ đây Thú Nhân quốc nội chiến chia năm xẻ bảy, không có cách nào thống nhất lực lượng để tạo thành uy hiếp đối với biên cảnh của Kim Diệp hoàng triều. Mặc dù vậy nhưng thi thoảng các bộ tộc Thú Nhân vẫn tiến hành tiến công vào các thành trấn biên cảnh của Kim Diệp hoàng triều để cướp đoạt lương thực binh khí. Hơn nữa còn có rất nhiều tặc phỉ cùng hoạt động trong vùng này nên liên tục xảy ra tình trạng cướp của giết người. Chính vì lẽ đó vùng Tây Bắc vô cùng hỗn loạn. Thành Tây Linh nằm ngay biên cảnh phía Tây Bắc, cách nơi đóng quân của Kim Diệp hoàng triều tới cả ngàn dặm nhưng lại cách địa bàn của Thú Nhân tộc chỉ có năm trăm dặm. Hơn nữa phía Bắc thành chính là Man Hoang vực là thiên đường của Mạo Hiểm giả cho nên nơi này hỗn loạn ra sao thì không cần nghĩ cũng biết. Mới đầu Kim Diệp hoàng triều cũng ủy nhiệm một vài vị thành chủ. Bất quá những người này chỉ đến đây được một thời gian ngắn sau đó người thì cáo quan rút lui, người thì chết không rõ nguyên nhân. Trên thực tế thành Tây Linh giờ đây vẫn không có chính quyền quản lý tồn tại. Thành Tây Linh là một nơi tứ xứ tụ tập, long xà hỗn độn, tội phạm cùng hung cực ác bị các vương quốc, các bộ tộc truy sát liền tụ tập tại nơi này. Cho nên nói cái thành này là nơi hỗn loạn nhất trong mười vương quốc cũng không sai.
Sắc trời dần mờ tối, gió bấc gào thét ngày càng điên cuồng, mang theo từng bông tuyết lạnh giá ném xuống mặt đất.
- Nhanh lên! Phía trước mười dặm có một cốc có thể tránh gió. Chúng ta phải nhanh chóng đến được đó hạ trại.
Độc Nhãn lớn tiếng thúc giục, hắn là đầu lĩnh của đám hộ vệ được thương đội người Ca Đặc thuê về. Hắn nắm trong tay hơn ngàn huynh đệ, thường xuyên ngược xuôi nơi đất Tây Bắc này cho nên hết sức quen thuộc địa hình. Lần này người Ca Đặc trả hậu hĩnh, Độc Nhãn liền tự thân dẫn đoàn thể hiện tính chuyên nghiệp trong làm ăn. Thương đội nhanh chóng theo Độc Nhãn dẫn đường đã tiến được vào cốc để tránh gió và tuyết đang rơi càng lúc càng nhiều.
Cốc đê tránh gió chính là nơi giao nhau của hai ngọn núi, đồng thời chân núi bị khoét rỗng tạo thành địa điểm tránh bão tuyết tự nhiên. Hiện tại trong cốc đã có ba thương đội hạ trại cùng với hơn một trăm người đi đường, trong đó có Thú Nhân, Ải Nhân xen lẫn có cả Huyết Tinh Linh nhưng nổi bật nhất là ba thiếu nữ Tinh Linh xinh đẹp. Độc Nhãn tay chỉ huy mọi người chiếm một chỗ để hạ trại, nhưng con mắt còn lại của hắn không rời khỏi tiêu điểm chính là ba nữ Tinh Linh xinh đẹp kia. Bất quá không phải là Độc Nhãn nổi lên lòng hươu dạ vượn mà vì một lý do khác. Hắn vốn là một tên giảo hoạt, quanh năm kiếm sống trên đầu tên mũi giáo nên kinh nghiệm nhìn người vô cùng phong phú. Hắn biết quả hồng nào mềm nắn được, loại nào thì không được trêu vào. Ba nữ nhân kia mặc áo choàng Tinh Linh được làm từ thực vật bện thành, một người thì đeo bên hông trường kiếm hoa lệ, một người đeo sau lưng là một đại cung màu xanh biếc phát ra tia sáng, người còn lại thì cầm trong tay cây Tinh Linh ma trượng. Ba nữ Tinh Linh này đã tạo nên một nhóm hoàn hảo của ba chức nghiệp đó là Chiến sĩ Tinh Linh, Cung thủ Tinh Linh và Ma Pháp Sư Tinh Linh. Mà cái khiến cho Độc Nhãn càng thêm kiêng kị chính là cái ký hiệu trên y phục của các nàng. Ký hiệu được thêu bằng chỉ ma pháp, lấp lánh hào quang như những vì sao trong tinh không.
- Là Tinh Thần!
Tinh Thần không phải để chỉ sao trên trời mà nó chính là danh xưng của một trong tam đại thế lực của thành Tây Linh. Đừng xem thành Tây Linh hỗn loạn mà coi thường sự giàu có của nó. Đích thực nơi đây mới là một miếng bánh ngon lành cho các thế lực xâu xé. Nơi đây có cơ cấu dân số vô cùng hỗn tạp, hơn nữa Kim Diệp hoàng triều cũng chỉ đánh thuế giao dịch có ba thành vì vậy lượng giao dịch mỗi ngày ở đây chính là một con số cực kỳ khổng lồ. Với lại nơi này cũng sát với lãnh thổ Man Hoang cho nên cơ hồ tất cả các Mạo Hiểm giả cũng chọn đây là địa điểm lý tưởng để dừng chân cùng với đó là những tài liệu mà các Mạo Hiểm giả kiếm được đều được tiêu thụ trong thành. Những thứ trên đã biến thành Tây Linh trở thành vương quốc thương nghiệp. Trong Thành Tây Linh thì Tinh Thần có số người đông nhất, bất kể ngành nghề gì cũng có mặt của thế lực này. Thương đội của họ đi lại cần có hộ vệ sao? Tinh Thần có quân đoàn hộ vệ khổng lồ tha hồ cho ngươi mướn. Ngươi có bảo bối cần bán ra sao? Tinh Thần có trường đấu giá khổng lồ sẽ tiêu thụ cho ngươi. Cần các loại thuốc men? Hãy đến ngay hệ thống nhà thuốc của Tinh Thần. Ngươi là mạo hiểm giả cần có người quen thuộc địa hình dẫn đường? Tinh Thần có hướng đạo đoàn chuyên nghiệp. Gì? Ngươi nghe không hiểu tiếng người sao? Không cần sợ, Tinh Thần có người phiên dịch chuyên nghiệp…Chính vì như vậy, người nơi này nhìn thấy ký hiệu của Tinh Thần thì không ai dám liều mạng trêu chọc ba nữ Tinh Linh kia.
Thương đội người Ca Đặc hạ trại xong xuôi, bắt đầu nổi lửa nấu ăn. Tuy rằng bình thường mọi người vẫn hay ăn lương khô nhưng đang lúc giá lạnh này thì cạp đá còn dễ hơn nhai lương khô. Một khi không nấu cho mềm ra thì hàm răng sẽ nói lời tạm biệt ngay. Kể cả đám hộ vệ ở một bên ăn uống hỉ hả, chuẩn bị sức lực. Không chỉ thương đội người Ca Đặc mà cả ba thương đội còn lại cũng rất buông lỏng cảnh giới. Bởi lúc này đang có bão tuyết, ắt hẳn không có phỉ đoàn nào xuất hiện đâu.
Lúc này gió thổi ngoài cốc càng lúc càng cuồng bạo, tuyết rơi chưa tới hai canh giờ mà lớp tuyết phủ trên mặt đất đã cao gần tới đầu gối. Hai trăm ba mươi Hắc Giáp quân như cột sắt đứng sừng sững trong bão tuyết. Bọn họ bã cởi bỏ thường phục mà mặc vào khôi giáp và càm trên tay vũ khí ma pháp, trái tim họ đang thiêu đốt bởi ngọn lửa thù hận. Thập Tam quỷ dị hiện ra trước mặt Tề Bắc, báo cáo:
- Chủ nhân đã tra rõ tình hình bên trong cốc.
Thập Tam đem tình hình bên trong thuật lại một hồi cho Tề Bắc. Khi Tề Bắc đã rõ ràng hết thảy, hắn liền cho gọi Hỏa Liệt và Thiết Đầu phân phó một phen, sau đó hắn hét lớn:
- Động thủ! Một tên cũng không để lại.
Hơn hai trăm tên Hắc Giáp quân lặng lẽ chia binh hai đường. Một cánh leo lên núi, cánh quân còn lại thì xông vào trong cửa cốc.
- Sát!
Một tiếng hét tràn đầy giận dữ cùng sát ý của Tề Bắc vang lên. Đột ngột, hai trăm ma nỗ từ đỉnh núi và cửa vào cùng lúc khai hỏa. Mũi tên ma pháp biến ảo thành một mảnh lưới khổng lồ đem thương đội người Ca Đặc vây chặt bên trong. Ngay sau đó ma pháp nỗ lại bắn ra đợt tên thứ hai. Lần này thì không nhẹ nhàng như lúc đầu nữa, những mũi tên ma pháp bạo phá lao ra vun vút. Trong tích tắc không gian trong cốc chấn động khủng khiếp, sau đó là vô số tiếng nổ vang lên. Khi cơn chấn động qua đi, lúc này người ta mới nghe được tiếng kêu thảm thiết của những kẻ trúng tên, máu tươi bắn ra tung tóe như mâm côi trong tuyết. Ba chi thương đội cùng với đám người hỗn tạp vội vàng co rúm lại bày ra trận hình phòng ngự.
- Quân đội Kim Diệp hoàng triều đuổi bắt Ca Đặc Nhân gian tế. Ai tiếp tay cho giặc, giết không tha.
Âm thanh lạnh như băng của Tề Bắc vang lên bên tai mọi người. Lúc này Hắc Giáp quân mới từ từ hiện hình.
- Đúng là Hắc Giáp quân rồi!
Vẫn có một số người đủ tỉnh táo để nhận ra quân phục của Hắc Giáp quân, trong lòng mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không nhằm vào bọn họ là được. Hơn hai trăm Hắc Giáp quân này là tinh nhuệ trong tinh nhuệ chống lại hơn ba trăm tên hộ vệ của thương đội, với lại còn có Kim Cương cùng với Thập Tam và Tiểu Cửu ẩn nặc áp trận, đây quả thực là một cuộc đồ sát. Nhưng điều bất ngờ là doanh trướng của công chúa Ca Đặc không biết chế tạo từ cái gì mà có thể ngăn được ma nỗ của Hắc Giáp quân công kích. Trong doanh trướng, Mật Mật Tư vẻ mặt đầy hối hận. Hắn đứng trước mặt công chúa Ca Đặc ủ rũ nói:
- Xúc Xúc. Đúng là bọn Nặc Đức Tề Bắc đã trốn được. Là tiểu nhân đã hại người rồi.
- Câm miệng!
Công chúa Ca Đặc cũng không thừa thời gian mà để ý tới Mật Mật Tư. Nàng mở ra một cái rương nhỏ, trong đó có hai thứ hình dạng giống như cái ống sắt, bên cạnh còn có Ma Tinh Thạch sáng lập lòe. Công chúa Ca Đặc nhanh chóng đem Ma Tinh Thạch khảm vào những cái lỗ vừa khít trên thân ống săt kia, thời thanh kim loại nhất tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
- Cầm lấy! Chúng ta cùng nhau xông ra.
Ca Đặc công chúa ném cho Mật Mật Tư một thanh kim loại tương tự.
- Xúc xúc ngươi yên tâm. Ta sẽ dùng tính mạng mình bảo vệ cho ngươi.
Mật Mật Tư quyết liệt thề thốt.