Mục lục
[Dịch] Vô Thượng Long Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong sát na Mộ Dung Tinh Thần giơ tay lên, Tề Bắc cảm giác được thân thể bị một cổ lực lượng vô hình giam cầm, không thể nhúc nhích được, mà một giây sau, trước mặt của hắn không gian bỗng vặn vẹo bến thành lưỡi đao.

“Không gian ma pháp!”Tề Bắc phát lực từ đan điền, hai mắt hiện lên một tia kim mang, xung quanh nhất thời nổ vang, cả người hắn thoát khỏi không gian giam cầm, bàn tay tựa như tia tia chớp chộp tới Mộ Dung Tinh Thần. Trong mắt Mộ Dung Tinh Thần hiện lên một tia kinh dị, không nghĩ tới Tề Bắc có thể dễ dàng phá bỏ không gian giam cầm của nàng như thế. Vốn là Mộ Dung Tinh Thần muốn chế trụ Tề Bắc, cứ như thế, ưu thế của hắn sẽ phải tiêu tan, cho dù không cách nào khống chế được hắn, đến lúc hợp tác có thể tranh thủ phân chia đều. Chỉ là, mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, nàng không ngờ rằng Tề Bắc lại có thực lực cường đại đến thế, không gian ma pháp của nàng chỉ kém chút thôi là bước vào cảnh giới Vương phẩm, hơn nữa còn là Ma Pháp Sư tinh thần cao cấp, nhưng vẫn không thể bắt được hắn, độc trong nước trà đối với hắn tựa hồ cũng không có hiệu quả gì. Trong nháy mắt, đại thủ của Tề Bắc đã vươn tới yết hầu của Mộ Dung Tinh Thần, mặc dù không có Long Hóa, nhưng Cuồng Long Đầu khí phát ra cũng đủ để xuyên kim liệt thiết rồi. Không gian trước mặt Mộ Dung Tinh Thần ngưng tụ lại, đồng thời tính toán dùng tinh thần tấn coing hắn.

- Phá!

Tề Bắc gầm nhẹ một tiếng, bàn tay to bị dừng lại giữa khoảng không, trong đầu truyền đến từng trận đau nhói. Tinh thần của Tề Bắc cũng vô cùng cường đại, ban đầu Yêu Nhiêu muốn thôi miên hắn, cũng đã hoàn toàn thất bại. Trong mắt của Tề Bắc nổ ra hai tia kim mang, lập tức phá công kích của Mộ Dung Tinh Thần. Nàng kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng trào ra một tia máu tươi, nhuộm đỏ cái khan che mặt, đây là hậu quả của Tinh Thần ma pháp phản chấn. Việc nàng bị thương làm không gian trước mặt trở nên yếu ớt, đại thủ của Tề Bắc ập xuống như tường đổ, bóp thẳng về hướng cổ họng nàng. Mộ Dung Tinh Thần cắn răng một cái, đem không gian bóp méo một chút. Đại thủ của Tề Bắc lập tức thay đổi quỹ đạo, trượt tới mặt nàng. Mạng che mặt của Mộ Dung Tinh Thần bị Tề Bắc dùng tay cái lột xuống, hiện ra một nụ cười tinh xảo tuyệt luân trong không trung. Trong mắt Tề Bắc hiện lên một tia kinh diễm, không ngờ trên cõi đời này lại có cô gái xinh đẹp như vậy, da thịt kia trắng như trong suốt, không có chút tỳ vết nào, sống mũi thẳng như đao gọt, đôi môi đỏ mọng còn vết máu, thật là một loại vẻ đẹp mê hoặc tâm thần con người ta. Cái khăn che mặt bị lột xuống, Mô Dung Tinh Thần vốn vẫn trầm tĩnh, ánh mắt bỗng hoảng loạn khi đối mặt thẳng với hắn. Trong lúc nhất thời, nàng đã quên dùng ma pháp công kích, nhưng như chỉ là một cô gái bình thường, giương tay tát hắn. Tê Bắc đưa tay lên, giữ lấy cánh tay nhỏ nhắn, đột nhiên cúi người xuống, hướng thẳng tới miệng nhỏ của nàng mà hôn. Mộ Dung Tinh Thần mở to con người, cái miệng nhỏ nhắn chấn động há ra, giống như nghênh đón nụ hôn của Tề Bắc.

- A….!

Đôi mắt Mộ Dung Tinh thần như mê ly chút một, đầu óc trống rỗng vang lên một tiếng, nàng tuyệt đối không thể ngờ đến tình huống Tề Bắc hôn nàng. Bọn họ là địch nhân, vừa mới đây còn ra tay tàn nhẫn…..

Cái lưỡi của Tề Bắc dễ dàng chui vào trong miệng Mộ Dung Tinh Thần, trêu chọc cái lưỡi nhỏ thơm tho của nàng, cùng lúc đó, hắn nhả vào đó một ngụm nước trà. Thì ra là, ngụm nước trà Tề Bắc đã uống kia, sớm đã bị nội lực bao trùm, lúc này phản trở về trong miệng Mộ Dung Tinh Thần. Nàng quả thực chưa từng nghĩ tới cục diện như vậy, nàng sống đến hiện tại chưa bao giờ bị nam nhân đụng qua, chớ nói chi đến hôn môi như tình nhân. Đúng lúc này, Tề Bắc đột nhiên cảm giác đầu lưỡi có chút tê dại, nhiều tia độc quỷ dị theo đầu lưỡi của hắn hướng tới tứ chi. Tề Bắc khởi động nội lực, bào trùm những độc chất này, nhưng không thể áp chế hết, trong nháy mắt đã bị xâm lấn đến tạng phủ. Tề Bắc kinh hoàng, bèn dùng đến ấn kí ở bàn tay trái, từ đó chảy ra một đạo khí tức kim sắc. Đạo khí tức này thoạt nhìn tựa hồ không có khác Thần Long quyết là mấy, nhưng hiển nhiên không thuộc về nội lực Thần Long, độc khí vừa gặp phải đạo kim sắc này lập tức tan thành mây khói. Một lúc lâu sau, Mộ Dung Tinh Thần mới lấy lại tinh thần, hai tay muốn đẩy Tề Bắc ra, nhưng phát hiện toàn thân mềm yếu, không còn một chút khí lực. Khi đó, đại thủ của Tề Bắc dần dần mò xuống bộ ngực của nàng. Bộ ngực của nữ nhân chính là cấm địa, thân thể mềm mại của Mộ Dung Tinh Thần cứng đờ lại, nàng lấy hết sức hai hàm răng cắn xuống đầu lưỡi Tề Bắc. Tên Tề Bắc này thật sự rất tinh ranh, đã nhận ra ý định của Mộ Dung Tinh Thần, lúc nàng cắn xuống thì hắn đã rụt đầu lưỡi lại. Tề Bắc lui về phía sau hai bước, nhìn Mộ Dung Tinh Thần, khóe miệng lộ ra một nụ cười, giống như đang đánh giá tác phẩm nghệ thuật do mình tạo ra. Hiện tại đôi mắt đẹp dịu dàng của Mộ Dung Tinh Thần mang theo một tia bối rối, khuân mặt đỏ ửng lên, cái miệng nhỏ nhắn lại càng đỏ tươi, thêm mấy phần kiều diễm. Đột nhiên, trong mắt người đẹp rơi xuống hai giọt lệ. Tề Bắc sửng sốt một chút, đưa ngón tay ra thấm nhẹ hai giọt nước mắt của nàng

"Xèo... " một tiếng, Tề Bắc cảm thấy ngón tay đau nhói, toát ra từng làn khói đen. Cũng may Thần long ấn ký của Tề Bắc một lần nữa phát ra khí tức kim sắc, xua tan khói độc.

- Nàng... Nước mắt của nàng có độc?

Tề Bắc sững sờ nói, chẳng lẽ là do hắn đưa nước trà có độc vào miệng nàng.

- Ngươi không sao? Tại sao lại như vậy?

Mộ Dung Tinh Thần nhìn Tề Bắc lẩm bẩm nói. Tề Bắc nhìn Mộ Dung Tinh Thần mang hắc thủ ở hai tay, tựa hồ hiểu cái gì.

- Ta có thể kháng bách độc, thân thể của nàng xảy ra chuyện gì thế ?

Tề Bắc nói. Mộ Dung Tinh Thần chưa trả lời Tề Bắc, trong mắt bao trùm lên rồi một tầng hôi mang, nhưng ngay sau đó hôi mang biến mất, mà thay bằng tia kiều mị. Nàng đeo mạng che mặt lên hết sức bình tĩnh như chưa có gì xảy ra

- Ngươi thắng, ngươi nghĩ Tinh Thần phải làm thế nào? Phải hoàn toàn thối lui khỏi thành Tây Linh?

Mộ Dung Tinh Thần thản nhiên nói.

- Làm nữ nhân của ta đi!

Tề Bắc chằm chằm nhìn Mộ Dung Tinh Thần nói.

- Ngươi thả Yên Linh, Như Phong và Phiêu Tuyết, thì Tinh Thần sẽ thối lui khỏi thành Tây Linh.

Mộ Dung Tinh Thần nói.

- Ta rất nghiêm túc.

- Ngươi có thể giải tán hoặc có thể thu nhận đoàn lính đánh thuê của Tinh Thần về dưới trướng…

- Cảm giác về đôi môi nàng vẫn còn.

Cuối cùng Mộ Dung Tnh Thần cũng nổi giận, nàng lên xe lăn, quay lưng về phía Tề Bắc, để không phải nhìn thấy nụ cười đầy si mê trên khuôn mặt của hắn nữa

- Như vậy đi, Tinh Thần tiếp tục lưu lại thành Tây Linh, nhưng sau này lợi ích chỉ còn được hai phần.

Tề Bắc đột nhiên trở lại đề tài đàm phán.

“Hai phần!” Trong lòng Mộ Dung Tinh Thần sửng sốt, thành lợi ích ở thành Tây Linh, cho dù lúc trước kia Tinh Thần được ba phần, Huyết Lang và Mị Ảnh chia đôi năm phần, hai phần còn lại bị các đại, trung, tiểu thế lực chia. “ về sau Tề Bắc nắm lấy thành Tây Linh, hắn lại vẫn cho phép Tinh Thần được chia hai phần ích lợi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK