Mục lục
[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Húc khẽ nhíu mày, nói: “Lão ca, vu hồn giới là cái gì?” Hắn lần đầu tiên nghe thấy cái tên vu hồn giới này, trong lòng có chút tò mò.

Lương Vương kiên nhẫn giải thích nói: “Hiện giờ lục đạo tan vỡ, cho dù là cao thủ tu luyện tới nguyên thần sau khi chết cũng hồn bay phách lạc. Nguyên thần tinh phách rơi rụng tới các nơi trên thế giới. Những cường nhân này khi còn sống tu vi cao hơn Bách Hoa cung chủ không biết bao nhiêu lần. Sau khi bọn họ chết, ngọc lâu sẽ hóa thành linh quang mà tiêu tan. Tuy nhiên ngọc lâu của bọn họ phải chắc chắn hơn xa xa so với của chúng ta. Tuy rằng linh quang tiêu tan, nhưng không gian vẫn không sụp xuống, phiến không gian này, đó là vu hồn giới.”

“Bên cạnh Mã Đạp hồ có một chỗ vu hồn giới, không biết là do cao thủ nào táng thân ở nơi đó. Bên trong của cải vô cùng, hết thảy những thứ của vị cao thủ đó trước khi chết đều lưu lại bên trong vu hồn giới. Chung quanh có rất nhiều thế lực nhìn vào vu hồn giới này như hổ rình mồi. Những môn phái giống như Bách Hoa cung cũng không ít. Bách Hoa cung không thể độc chiếm được, đành phải ước định với các thế lực này, mỗi ba năm một lần mở ra vu hồn giới, tiến vào trong đó tầm bảo.”

“Còn có chuyện này sao?” Diệp Húc chưa bao giờ nghe thấy, hiếu kì hỏi.

Lương Vương thở dài: “Thế gian này cao nhân nhiều không đếm xuể, một ít vu hoang thế gia cổ xưa, ví dụ như Phòng Phong thị, Hạ Hầu thị, Đông Hoàng thị, những thế gia bắt đầu từ thời xa xưa, theo dòng chảy thời gian, vu hồn giới đối với bọn họ cũng không phải là lạ. Từng thế gia đều có vài tòa như vậy. Nhưng đối với những thế lực nhỏ ở địa phương nhỏ như chúng ta mà nói, một cái cũng đủ cho chúng ta phải đánh nhau vỡ đầu rồi.”

Nói tới đây, Bích Loa Thuyền đã đi vào ngọn núi Liên Hoa phong chủ sơn rồi. Diệp Húc nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một dãy núi hình hoa sen đứng thẳng tận trời. Rất nhiều núi nhỏ giống như những cánh hoa sen vây quanh ngọn núi trung tâm. Đỉnh ngọn núi, từng đạo linh khí màu nhũ bạch bay lên trên, giống như một con trăn lớn màu trắng, lại giống như mây mù đang bốc lên trên không.

Bích Loa thuyền chậm rãi đáp xuống núi, Lương Vương thu hồi con thuyền này lại nói: “Ở Bách Hoa cung dùng vu bảo phi hành là bất kính với cung chủ, chúng ta vẫn nên đi bộ lên núi.”

Diệp Húc gật đầu, đi tới giữa núi, tinh thần hơi rung lên, thần thanh khí sảng, nơi này thiên địa nguyên khí hơn xa so với bên ngoài. Đây là một tòa linh sơn thiên nhiên, trong núi khắp nơi là linh thú, những con tuần lộc rồi hoẵng, tùy ý lúc nào cũng có thể thấy, hơn nữa không sợ hãi, thậm chí còn có sài lang hổ báo, nhưng cũng cực kỳ ôn thuần.

Nếu như có thể mở động phủ ở ngọn núi này, linh khí khẳng định so với động phủ trên vách núi Vân Môn sơn cao hơn mấy lần. Liên Hoa sơn quả thực có thể xưng là linh sơn.

“Thật sự là một khối bảo địa!”

Diệp Húc tùy tay tế khởi huyết tàm bốn cánh, đem một con yêu thú giống như lão hổ hung mãnh gặm cho xương cốt cũng không còn lại một chút gì, tán thưởng nói: “Ngay cả yêu thú bình thường khí huyết cũng tràn đầy như vậy, gần như tương đương với vu sĩ Cố Nguyên cảnh. Bách Hoa cung không hổ là môn phái lớn nhất Thanh Châu.”

Lương Vương thấy hắn không nói năng câu gì lập tức tế khởi cổ trùng ăn sạch đầu mãnh hổ kia, không khỏi rùng mình một cái nói: “Hiền đệ, yêu thú trong Liên Hoa Sơn này đều là có chủ cả, không thể giết được à!”

Diệp Húc sắc mặt lập tức đen, hắn vốn tưởng rằng yêu hổ kia là yêu thú hoang dại, không nghĩ tới là linh thú do người khác nuôi dưỡng, trong lòng không khỏi lo sợ bất an.

Lương Vương vội vàng nói: “Đi nhanh! Miễn cho khổ chủ tìm tới cửa!”

Hai người chật vật vô cùng, vội vàng chạy lên trên núi, sau một lúc lâu chỉ nghe thấy tiếng một cô gái khóc truyền tới: “Người nào dám giết chết tiểu Hoa của ta, đừng để ta tìm được ngươi…”

Diệp Húc sắc mặt càng đen, Lương Vương an ủi nói: “Chúng là khách nhân do Bách Hoa cung chủ mời tới, mặc dù bị người biết, cũng không làm gì chúng ta được đâu!”

Hai người đi tới giữa sườn núi, chỉ thấy cảnh trí trước mắt biến đổi, rất nhiều dược điền hiện ra, vườn hoa, hoa khoe màu đua sắc gấm, bên cạnh vườn hoa còn có rất nhiều nhà cửa nhỏ nhắn tinh xảo. Đây hẳn là nơi cư ngụ của các nữ đệ tử Bách Hoa cung. Một vài thiếu nữ xinh đẹp, đang dạo chơi chung quanh vườn hoa, tay áo phiêu phiêu, vui cười ngoạn nháo.

“Hận tuổi không thể trẻ đi vài chục năm!” Lương Vương thấy tình hình như vậy, cảm thán nói.

Càng lên trên cao, linh khí phát ra càng nồng đậm, vườn hoa trên núi cũng dần dần nhiều hơn, tùy ý có thể thấy được những thiếu nữ xinh đẹp động lòng người đang trồng hoa chăm sóc cây cỏ, tiếng cười không ngừng.

Diệp Húc thấy vậy nhíu mày không ngừng nhủ thầm oán hận nói: “Khắp cả núi đều là những nữ nhân bại gia…”

Trong những linh điền này phần lớn đều là hoa cỏ bình thường, dùng để xem xét mà nói thực là muôn hồng nghìn tía, phấn trang e thẹn, tuy nhiên lại không có giá trị gì, không thể luyện đan.

Nơi đây là thánh địa linh sơn tràn đầy linh khí, gieo trồng những hoa cỏ để ngắm nhìn này, thực là lãng phí vô cùng. Quả thực muốn giậm chân giận dữ, bởi vậy Diệp Húc mới nói những nữ đệ tử Bách Hoa cung này là một đám nữ nhân bại gia..”

Đợi đi tới đỉnh núi, cảnh sắc Liên Hoa sơn lại biến đổi. Đỉnh núi hình tròn dường như một cái cối xay, ước chừng rộng 30, 50 dặm. Trung tâm có một hồ nước thật lớn, bích thủy ba thiên, đá hồ lởm chởm, đón ánh nắng, mặt hồ giống như gương, được ánh sáng chiếu vào giống như vạn đạo kim xà nhảy múa không ngừng.

Để cho người ta kinh ngạc chính là, ở giữa hồ nước không ngờ mọc ra một đóa hoa sen màu hồng. Đóa hoa sen kia to lớn không gì sánh được, lơ lửng trên mặt hồ, chiến hơn mười mẫu đất, giống như một tòa đảo nhỏ. Ở giữa hoa sen xuất hiện vài tòa cung điện màu than chì, nguy nga đồ sộ.

Cung điện và bờ bên kia có bảy tám cái cầu liên kết với nhau. Trong hồ còn có mấy con thuyền nhỏ, trong thuyền đều là nữ đệ tử Bách Hoa cung. Tất cả mang theo mũ rơm, chân trần, một người chống thuyền, người còn lại thì mang theo đan dược tản ra mặt hồ. Không biết bao nhiêu đầu cá chép màu hồng từ trong mặt hồ nhảy ra, cắn lấy một viên đan dược, liền rung người đắc ý chui vào trong nước.

Những cá chép này dài chừng hai mét, quanh thân toàn yêu khí, hẳn là không phải giống bình thường.

“Nơi này là hóa long trì của Bách Hoa cung, trong ao nuôi dưỡng chính là Kim Long Lý.”

Lương Vương cười nói: “Bách Hoa cung chủ nghe nói loại yêu thú Kim Long Lý này, ba trăm năm có thể cá vượt long môn, hóa thành kim long, bởi vậy mới dùng nhiều tiền đi tới Đông Hải Thanh Long sơn mua về một đám con non Kim Long Lý, đặt ở trong hồ, dùng Bách Linh Đan nuôi dưỡng.”

Diệp Húc nghe xong âm thầm lắc đầu, cá vượt long môn loại chuyện này hắn cũng từng nghe qua rồi. Tuy nhiên hắn xem ra đây là chuyện vô cùng hoang đường. Lấy xà làm ví dụ, dị chủng đại xà cần mấy trăm năm mới có thể tiến hóa trở thành yêu, trở thành xà yêu cũng phải tu luyện mấy trăm năm mới kết hành nguyên đan, lột xác rắng, hóa thành giao long.

Giao long lại phải tu luyện mấy trăm năm, trải qua thiên kiếp rửa tội, mới có thể lột được xác giao, hóa thành độc long.

Từ xà tới long, thấp nhất cần hơn một ngàn năm, thậm chí còn phải mấy ngàn năm!

Thời gian dài như vậy, chỉ sợ trong thần thoại mới có, bình thường vu sĩ đã sớm biến thành một nắm đất vàng rồi.

Dị chủng đại xà khổ tu mấy ngàn năm thậm chí cả vạn năm mới có thể lột xác tiến hóa thành độc long. Kim Long Lý ba trăm năm có thể cá vượt long môn, có thể thấy được chuyện này có nhiều ít có chút thần thoại, cũng không chắc được.

“Thật sự là một đám đàn bà bại gia…” Bách Hoa cung của cải kinh người, Lương Vương cũng không khỏi đỏ mắt, cảm thán nói.

“Thật sự rất bại gia, Kiều Kiều đi theo đám nữ nhân bại gia này, thật sự rất là nguy hiểm…” Diệp Húc cũng cực kỳ đỏ mắt, hận không thể đem tất cả của cải của Bách Hoa cung mang tới Tử Trúc phong. So sánh với Bách Hoa cung, Vân Môn sơn của hắn rất là đơn giản đi.

“Quả quả!” một yêu thú tuyết trắng như hồ, đột nhiên nhảy lên đầu vai hắn, vươn hai móng vuốt nắm ở trước ngực, hướng Diệp Húc điềm điềm kêu lên.

Hoa Hồ Điêu nhìn thấy Diệp Húc như gặp được thân nhân, cái đuôi dựng thẳng sau người, lắc qua lắc lại. Diệp Húc lấy ra một viên “Thú hóa đan” kịch độc vô cùng, cấp cho Hoa Hồ Điêu thầm nghĩ: “Tiểu tử này, độc cũng không chết được!”

“Phương Phương sư tỷ, có nhìn thấy Hoa Hồ Điêu của ta không” Cách đó không xa thanh âm của Kiều Kiều truyền tới.

Thanh âm của cô gái khác bi phẫn truyền tới: “Sư muội, chẳng lẽ Hoa Hồ Điêu của ngươi cũng phải chịu độc thủ sao? Vừa rồi tiểu Hoa của ta không biết bị ai giết, thi cốt không còn, thi cốt không còn! Đáng thương cho tiểu Hoa của ta…”

“Thiếu gia!”

Tô Kiều Kiều lên đỉnh núi, nhìn thấy Diệp Húc, không khỏi vừa mừng vừa sợ, vội vàng chạy tới ôm lấy cánh tay của hắn, ngửa đầu cười nói: “Thiếu gia, người đặc biệt tới đây thăm ta sao?”

Diệp Húc đang lúc muốn nói thật, thì lại nghe thấy thiếu nữ anh anh nói: “Kỳ thực, người ta cũng nhớ thiếu gia…” Diệp Húc lúc này mới nhét những lời định nói xuống dưới bụng, cười nói: “Ta không phải đã tới đây thăm ngươi rồi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
24 Tháng sáu, 2021 18:07
bộ truyện đầu tiên đọc trên web truyenyy
0915313774
07 Tháng mười hai, 2020 23:46
Dcm buff ***lllllll. Đọc cay ***lll. Nhưng vẫn đọc :)
0915313774
07 Tháng mười hai, 2020 13:54
Truyện buff quá đà ***, cảnh giới thì nát bét chả còn hữu dụng, lúc miêu tả thì hay mà tới gặp main 1 đập là chết. Nếu so vs truyện bây giờ lão Trư viết thì đúng là rác
nguyennt
27 Tháng sáu, 2020 18:19
rán đọc xem bố cục của mấy ông cổ đế, chứ main vừa ngu lại kiêu ngạo. biết bị đuổi giết mà cứ tà tà ra vẻ...
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 19:18
main cưới mấy bà vk thế mn =)))
Hieu Le
12 Tháng ba, 2020 21:48
Pfq9zgo 3
Hai Thuong Nguyen
22 Tháng mười một, 2019 19:33
*** main khốn nạn, cưới ko đc vợ thì phá nhà chết cả nghìn đệ tử khác
Thanh Tuấn
24 Tháng mười, 2019 22:38
Truyện có đáng đọc k đạo hữu?
bluewind99
13 Tháng chín, 2019 23:44
29 người đươc UTD cứu gồm những ai vậy nhỉ ngoại trừ Tô Kiều Kiều, Phượng Yên Nhu, Diệp Kỳ, Diệp Lân, Tống Cao Đức, Hiên Viên Quang, Hiên Viên Minh Nguyệt, Ma La Dư, hao thiên khuyển, hùng bi, can sài giao, kim giác, ngân giác
Dương Bảo
13 Tháng sáu, 2019 08:30
truyện viết sai lỗi chính tả nh quá
Dương Bảo
07 Tháng sáu, 2019 12:57
bọn ở dưới sủa cái gì vậy ?
Dương Bảo
07 Tháng sáu, 2019 11:01
viết tắt bố ai hiểu
Dương Bảo
06 Tháng sáu, 2019 23:41
thằng diệp húc này mới đúng là đàn ông
Đoàn Phát Hà
24 Tháng hai, 2019 02:43
.
voquockiet2806
14 Tháng hai, 2019 10:27
bọn hãm l ở dưới sủa cc j v
Nguyễn Đức Kiên
31 Tháng mười, 2018 12:42
tam bất diệt gồm. 1 thân thể bất diệt 2 nguyên thần bất diệt 3 thiên địa pháp tướng bất diệt
Nguyễn Đức Kiên
29 Tháng mười, 2018 12:56
tren tam hoang la tam than vuong canh gom vu to, than vuong va de quan
Nguyễn Đức Kiên
29 Tháng mười, 2018 12:55
tam hoang gom nhan hoang vu hoang thanh hoang
Nguyễn Đức Kiên
26 Tháng mười, 2018 00:56
tam hoàng cảnh
Nguyễn Đức Kiên
26 Tháng mười, 2018 00:56
tam bất diệt
Nguyễn Đức Kiên
26 Tháng mười, 2018 00:54
tam tuong
Nguyễn Đức Kiên
25 Tháng mười, 2018 14:58
tam thai tam duong tam than
BÌNH LUẬN FACEBOOK