Lý Huyền Tố cùng mấy đệ tử Hiên Viên gia cùng các tân khách khác nhìn thấy Diệp Húc tiến vào trong Hư Không Kinh, chưa đầy mấy giây, đã thấy hào quang của Hư Không Kính hiện lên. Diệp Húc lại xuất hiện, trong lòng không khỏi kinh ngạc vạn phần.
“Vượt cấp khiêu chiến nói dễ hơn làm?”
Một yêu tộc vu sĩ cười ha hả nói: “Không biết vị tiểu ca này khiêu chiến tới quan thứ mấy thì bị đẩy xuống?”
“Thời gian ngắn như vậy, phân nửa là cửa thứ nhất đã bị đào thải.”
Có người lắc đầu cười nói: “Tham vọng viển vông.”
Tc cũng nghi hoặc vạn phần, hắn biết rõ thực lực của Diệp Húc, cực kỳ hùng mạnh, thậm chí ngay cả đại vu tam thần cảnh, cũng có ba gã chết trong tay hắn.
Tuy nhiên bên trong Hư Không Kính không thể sử dụng vu bảo, vô hình trung bị hạn chế đi thực lực của Diệp Húc rất nhiều. Ngay cả hắn cũng hoài nghi, Diệp Húc có thể bị thua, bị đào thải ra không.
Hiên Viên Phong vẻ mặt kinh hãi, giật mình nhìn Diệp Húc, người khác không biết Diệp Húc trong thời gian ngắn ngủi khai thông toàn bộ các quan. Nhưng hắn thân là người chưởng khống của Hư Không Kính, trong lòng tự nhiên rành mạch.
Diệp Húc không giống như người khác tưởng tượng, ngay cả cửa thứ nhất cũng không có vượt qua, mà là một đường quét ngang, một rống rung tời, trực tiếp làm cho các hóa thân vu sĩ bên trong Hư không kính bị rống chết. Thậm chí ngay cả hóa thân ảo thai cửu phẩm của Hiên Viên Hạo cũng bị một rống của hắn chấn vỡ.
Loại thủ đoạn thông quan này, sạch sẽ lưu loát, nhanh vô cùng, cho dù là Đông Hoàng Mục khai thông dương thần cửu phẩm, cũng không có dũng mãnh như vậy.
Không ít vu sĩ vẫn lời ra tiếng vào, châm chọc không ngừng, Diệp Húc mắt điếc tai ngơ lại lấy ra một điều linh mạch, mỉm cười nói: “Ta lần này khiêu chiến tam dương cảnh thuần dương cửu phẩm!”
“Tiểu tử này điên rồi? ảo thai ngũ phẩm, thuần dương cửu phẩm, ước chừng là 31 tiểu cảnh giới…” Lý Huyền Tố lẩm bẩm nói.
“Chẳng lẽ vừa rồi hắn bị đánh bại ngay ở cửa thứ nhất, bởi vậy muốn phá bĩnh, khiêu chiến trình tự rất cao để khiến cho mình nổi danh sao?” Một đệ tử Hiên Viên gia cười nói.
Hiên Viên Phong sớm dự đoán hắn sẽ tiếp tục khiêu chiến, những nhân vật thiên tài như thế này, thường thường tự cho mình cực cao. Tất nhiên phải tiếp tục khiêu chiến xuống, nhìn xem cực hạn của mình tới tột cùng là ở nơi nào.
Hắn lại không ngờ, Diệp Húc lại hô to như thế, trực tiếp vượt qua nguyên thai kỳ, chín trọng tiểu cảnh giới, thân dương kỳ chín trọng tiểu cảnh giới, thuần dương kỳ tám trọng cảnh giới, mà trực tiếp khiêu chiến thuần dương cửu phẩm!
“Người trẻ tuổi, ngươi phải rõ ràng, khiêu chiến thuần dương cửu phẩm, với tu vi hiện tại của ngươi mà nói, tương đương với ba đại cảnh giới, không phải là nhỏ đâu!”
Hiên Viên Phong trầm giọng nói: “Thành tích hiện giờ của ngươi, đã có thể tiến vào trước trăm tên trên Hư Không Bảng. Tuy rằng xếp hạng không cao, nhưng là nhân vật cực kỳ xuất sắc rồi. Ta khuyên ngươi vẫn nên phải cụ thể một chút, đi bước nào tiến chắc bước đó, trước khiêu chiến nguyên thai kỳ thì ổn thỏa hơn.”
Lời vừa nói ra mọi người không khỏi ồ lên, nghe ý tứ của Hiên Viên Phong, Diệp Húc khiêu chiến ảo thai cửu phẩm, không hề chiến bại ngược lại thắng dòn vang vô cùng.
“Đa tạ tiền bối quan tâm, vãn bối tự có chừng mực.”
Diệp Húc nhét linh mạch vào trong tay Hiên Viên Phong, Hiên viên Phong liếc nhìn hắn một cái thật sâu. Chỉ thấy chung quanh người hắn vẫn bị kim quang bao phủ, thấy không rõ bộ mặt, trong lòng không khỏi nói thầm: “Tiểu tử này rốt cuộc là ai? Sao lại lợi hại như vậy?”
Hắn mở Hư Không Kính ra, thu Diệp Húc vào trong kính.
“Lúc này ta ngược lại muốn nhìn xem hắn liên tục vượt qua hai đại cảnh giới, có thể khai thông được thập quan không?”
Diệp Húc ở bên trong bảo hồn giới Hư Không Kính, chỉ thấy một gã vu sĩ thuần dương cửu phẩm đột nhiên xuất hiện. Lúc này hắn hét lớn một tiếng, ma âm xung đãng mà đi, đánh thẳng tới người vu sĩ. Chỉ thấy vu sĩ kia thân hình hơi hơi lay động, cũng không có chút thương tổn nào.
“Có chút thú vị, tuy nhiên vu sĩ thuần dương cửu phẩm bình thường, trước mặt ta chỉ có một đường chết, vạn pháp yêu thủ!”
Diệp Húc đứng thẳng bất động, đỉnh đầu hiện ra một quả ảo thai, ảo thai thùng thùng rung động, giống như trái tim nhảy động. Trong đó đột nhiên xuất hiện một bàn tay lớn, đột nhiên chụp thẳng tới vu sĩ kia.
Tên vu sĩ tức giận rít gào, quát lớn liên tục, quanh thân thuần dương khí tràn ngập, trong lúc nhất thời che trời phủ đất đều là vu pháp. Thanh thế này còn lớn hơn vạn pháp yêu thủ của Diệp Húc, chẳng những muốn tiếp hắn một kích, thậm chí còn muốn phản kích, trọng thương Diệp Húc.
Đây là thực lực của vu sĩ thuần dương cửu phẩm sao? Chỉ kém hơn Hoàng Khai Phục, Tô Mạch Phong vài phần.
Diệp Húc một chưởng hạ xuống, nơi bàn tay đi qua, tất cả vu pháp đều bị tan rã như tuyết rơi, phân băng tan rã.
Rầm rầm!
Vu sĩ này bị một chưởng nghiền nát, không còn tồn tại.
Lập tức vu sĩ thứ hai xuất hiện, thực lực mạnh gấp đôi vu sĩ trước. Đối mặt với vạn pháp yêu thủ của Diệp Húc, hắn không chút sợ hãi, một chiêu liền phá vỡ vạn pháp yêu thủ.
Thực lực của hắn, ngang hàng với cường giả như Hoàng Khai Phục, Diệp Húc chỉ dựa vào một ảo thai, hoàn toàn không thể giải quyết được.
Hơn nữa vị hóa thân vu sĩ này ý thức chiến đấu hùng mạnh hơn vừa rồi rất nhiều. Một chiêu phá vỡ vạn pháp yêu thủ của Diệp Húc, lập tức phiên nhiên tiến lên, chân nguyên hóa thành cái chùy to như một ngọn núi, đập mạnh xuống Diệp Húc.
Một kích này của hắn, gần như có uy năng của thuần dương vu bảo.
“Tốt, ngươi có thể tiếp được một phần mười hai tu vi của ta, không biết có thể tiếp được một phần sáu tu vi của ta không?”
Diệp Húc vẫn theo cách cũ, một thức vạn pháp yêu thủ, hướng tới cái chùy lớn mà chụp đi. Hắn lần này vận dụng lực lượng của hai quả ảo thai, răng rắc một tiếng, làm cho cái chùy lớn nát bét. Yêu thủ hóa thành yêu quyền, một quyền đánh nát hóa thân vu sĩ.
Lập tức vu sĩ thứ ba xuất hiện, thực lực càng thêm dũng mãnh, khiến cho Diệp Húc không thể không sử dụng tới quả ảo thai thứ ba được, đánh chết hóa thân vu sĩ này.
Những vu sĩ sau, càng thêm dũng mãnh, Diệp Húc khiêu chiến tới cửu quan, hóa thân vu sĩ dũng mãnh thái quá, đã vượt qua đám người Hoàng Khai Phục, Tô Mạch Phong mấy lần rồi!
Thực lực của hắn, đã đạt tới hoàn cảnh không thể tưởng tượng nổi. Các loại vu pháp hạ bút thành văn, hơn nữa uy lực rất lớn, uy lực của vu pháp, liền có thể làm thương tới thân thể Diệp Húc được.
“Thiên địa đại ma thủ!”
Diệp Húc không thể không vận dụng tất cả ảo thai, bàn tay giống như một cái ma bàn, kéo vu sĩ này lại, cứng rắn gạt bỏ.
Một vu sĩ này, hao phí thời gian của hắn thậm chí còn nhiều hơn các vu sĩ trước gộp lại, khiến hắn không khỏi nhíu mày.
“Người trẻ tuổi thực lực không kém, có thể khiêu chiến ta.” Hiên Viên Hạo hóa thân lại xuất hiện, mỉm cười nói.
Đột nhiên bóng dáng của hắn khẽ nhúc nhích, ngay sau đó xuất hiện bên người Diệp Húc. Tốc độ cực nhanh, thậm chí khiến cho Diệp Húc không thể nào kịp phản ứng.
Chưởng ấn của hắn đặt lên trên ngực Diệp Húc, kình lực đột nhiên bùng nổ, giống như trăm ngàn núi lửa bùng nổ vậy. Trong nháy mắt bộc phát ra toàn bộ năng lượng.
Diệp Húc bị một chưởng của hắn đánh bay, thân hình chưa tạm dừng, chỉ thấy Hiên Viên Hạo đột nhiên quát lớn, thuần dương chân nguyên hóa thành một thanh cự kiếm, nhô lên cao bổ xuống, sắc bén vô cùng.
“Hiên Viên kiếm!”
Đồng tử Diệp Húc co rút lại nhanh chóng, Hiên Viên Hạo lấy vu pháp xuất ra Hiên Viên Kiếm, uy năng lớn cực đoan, hủy diệt hết thảy. Một kiếm mày mà chém lên trên người hắn, thế tất có thể phá vỡ thân thể của hắn, bổ thành hai nửa.
“Không hổ là cường giả có được tư chất tam bất diệt cảnh, không nghĩ tới Hiên Viên Hạo khi còn ở thuần dương cửu phẩm, đã lợi hại tới như vậy. Ý thức chiến đấu của hắn, kỹ xảo chiến đấu, đều thâm hậu đáng sợ, tu vi của hắn, thậm chí vượt xa vu sĩ Dương Thần kỳ bình thường!”
Diệp Húc trong mắt lộ ra thần sắc hưng phấn, hóa thân vu sĩ trước mắt này cho dù là vu sĩ cửu quan, cũng chỉ khiến cho hắn xuất ra toàn bộ tu vi, cũng không thể khiến hắn xuất ra toàn lực được.
Mà khối hóa thân của Hiên Viên Hạo này, so với vu sĩ vừa rồi còn mạnh hơn chục lần, rốt cuộc cũng khiến cho hắn cảm thấy hứng thú. Quyết định toàn lực ứng phó, sống mới với cường giả này!
“Hiên Viên Kiếm thì thế nào? Vạn pháp vạn đỉnh, vạn kiếp vô lượng, nguyên thai bất tử!”
Leng keng! Leng keng!
Nguyên công của Diệp Húc vận chuyển, đồng thời thúc dục vạn kiếp vô lượng tâm kinh. Một bàn tay to xuất hiện, vô số yêu thú tạo thành thiên thiên vạn vạn đỉnh thật nhỏ, những đỉnh này cấu thành bàn tay lớn, nắm thành quyền, nghênh đón Hiên Viên Kiếm, cứng rắn chống chọi lại.
Đây là công kích mạnh nhất của hắn, cửu đỉnh yêu quyết, hắn từng lấy vu pháp này, cứng rắn đánh chết Ngụy Hiên, bóp nát không biết bao nhiêu cái xương cốt của Khổng Chiêu Yêu Thánh.
Tuy rằng lúc này hai đại vu bảo của Diệp Húc đều không thể dùng, không có vu bảo trấn áp thân thể, nhưng cửu đỉnh yêu quyết uy lực vẫn không phải nhỏ.
“Hắn không ngờ tính toán cứng rắn đánh lại Hiên Viên Kiếm của Hạo lão tổ?”
Hiên Viên Không chín là chưởng khống của Hư Không Kính, đối với chuyện trong kính rõ như lòng bàn tay, không khỏi khiếp sợ dị thường.
Hiên Viên Kiếm là cấm bảo của Hiên Viên gia, trong đó bao gồm một loại cấm pháp đầy đủ, uy lực vô cùng. Một thức vu pháp này của Hiên Viên Hạo, đó là xem cấm bảo này lúc mới sinh; uy lực hùng mạnh cực đoan. Chỉ một thức vu pháp này, uy lực đã vượt qua đại đa số thuần dương chi bảo rồi.
Có thể nói, Hiên Viên Hạo dùng một thức vu pháp này chính là tuyệt đỉnh cấp rồi. Đại biểu cho thành tựu vu pháp tối cao, bởi vậy hắn mới giật mình khi nhìn Diệp Húc tính toán đối cứng lại với Hiên Viên Kiếm như vậy.
“Hắn tuyệt đối không thể tiếp được một thức công kích này của Hạo lão tổ!”
Hiên Viên Phong vừa nghĩ tới đây, chỉ thấy Hiên Viên Kiếm và cửu đỉnh yêu quyết của Diệp Húc va chạm vào nhau. Hai loại vu pháp này bộc phát ra lực lượng khó có thể tưởng tượng. Hai loại vu pháp này có thể nói đều là vu pháp tuyệt đỉnh cấp, hai cái gặp nhau, không ngờ đồng thời mất đi.
Hiên Viên Phong ánh mắt như rớt ra rồi, trong bảo hồn giới Hư Không Kính nhấc lên một hồi sóng lớn. Diệp Húc ở trong trung tâm sóng lớn nhưng vẫn lồng lộng như núi, bất động không chút di chuyển.
Oanh!
Hắn đánh ra một quyền, quyền phong mênh mông, đãng đãng, đều có một loại khí thế bá đạo tuyệt luân.
Rầm! rầm! rầm.
Một quyền rồi lại một quyền được hắn oanh ra, quyền pháp phóng khoáng vô cùng, rộng lớn vô biên. Hắn lấy cứng chọi cứng với Hiên Viên Hạo hơn nữa còn chiếm thế công.
“Thiên địa đại ma thủ!”
Diệp Húc đánh tới hứng khởi rồi, hai tay vừa lật lập tức bàn tay to như đại ma bàn (cái thớt lớn), hướng Hiên Viên Hạo đánh xuống. Vô số cửu đỉnh thật nhỏ bay chung quanh tay của hắn, điên cuồng chuyển động, va chạm vào nhau, phát ra những tiếng đương đương, hội tụ thành dòng nước lũ ầm vang.
“Chỉ Nam Xa!”
Hiên Viên Hạo hét lớn, quan tưởng Chỉ Nam Xan, chính mình ở trong xe, cứng rắn ngăn trở Thiên Đại Đại Ma Thủ.
Chỉ Nam Xa cũng là cấm bảo của Hiên Viên gia, lực phòng ngự rất mạnh. Thiên địa đại ma thủ của Diệp Húc hạ xuống, giống như nước lũ cuồn cuộn không ngừng. Nhưng vô số ánh lửa văng khắp nơi, chỉ nam xa này thủy chung vẫn không thể bị xóa nhòa hoàn toàn.
Hiên Viên Hạo đứng trong xe, đỉnh đầu dựng lên cự kiếm, cự kiếm ngang trời, đánh thẳng xuống Diệp Húc.
“Không hổ là Hiên Viên Hạo, cường giả có tư chất tam bất diệt cảnh, có thể bức ta sử dụng tất cả thế võ rồi!”
Diệp Húc không để ý tới Hiên Viên Kiếm đang đánh xuống, từ từ phun ra một ngụm trọc khí, hạ giọng nói: “Đô Thiên thập nhị nguyên thần, hợp làm một!”
Rầm!
Bên trong mười hai ảo thai phía sau hắn, từng gốc cây ngọc thụ bay ra, cắn nuốt lẫn nhau, biến thành một thể thống nhất.
Tế!
Nguyên thần ngọc thụ bay lên, dung nhập vào bên trong thiên địa đại ma thủ. Chỉ thấy chỉ nam xa ầm ầm tan nát, đại ma bàn hạ xuống, đánh Hiên Viên Hạo thành mảnh vụn!