Mục lục
[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Mộ Bạch khổ chiến với Diệp Húc mà không xong, đột nhiên dùng Cửu Đỉnh Vu Hoàng quyết cuốn lấy Bàn Long Kim Trượng của Diệp Húc, đồng thời tế lên đồng đỉnh, ầm một tiếng đánh bay Viêm Dương hồ lô, quát: “La huynh, động thủ đi!”

La Tu tu luyện Huyết thần kinh, sợ nhất lôi hỏa trong Viêm Dương hồ lô, thấy vậy mừng rỡ, thân thể nhoắng lên một phát, cả trăm nghìn đạo huyết ảnh bay ra, vang lên tiếng kì quái, bay thẳng về phía Diệp Húc.

“Kim tàm bốn cánh, lên!”

Diệp Húc quát lớn một tiếng, trong ngọc lâu kim tàm bốn cánh giờ phút này đã hoàn toàn tiến hóa, hô một tiếng bay ra từ ngọc lâu, con trùng này vẫn bé bằng ngón cái như trước, bị hắn tế lên, nguyên khí tiến nhập vào trong cơ thể, đột nhiên bị thổi phồng lên, trở thành to như một con trâu nước.

Hắn nhún người nhảy lên đứng trên lưng kim tàm bốn cánh, lập tức được con cổ trùng này chuyên chở, gào thét bay vút lên trời cao, tránh thoát huyết ảnh chém giết.

Từ khi hắn trở thành vu sĩ cho tới nay, tốc độ vẫn là điểm yếu của hắn, bởi vậy mới bị La Tu và Hạ Mộ Bạch cuốn lấy không thể thoát thân.

Bây giờ kim tàm bốn cánh đã trưởng thành, lập tức khiến tốc độ của hắn đề thăng mấy chục lần, muốn đánh liền đánh, muốn đi liền đi.

Hạ Mộ Bạch đánh bay Viêm Dương hồ lô, đang định thu chiếc hồ lô này vào trong đỉnh làm của riêng, đột nhiên thấy một con kim tàm vô cùng lớn bay tới, Diệp Húc đứng ở phía trên con kim tàm, đi tới đi lui nhanh như gió như điện, tay tầm Bàn Long Kim Trượng, ầm ầm đánh xuống!

Hắn cậy mạnh vô cùng, giơ tay nhấc chân là bộc phát mấy vạn cân lực lượng, giờ phút này sử dụng lực đạo toàn thân, một trượng cũng đập bẹp món vu bảo này !

Đ-A-N-G...G!

Trượng thứ hai của hắn hạ xuống, khẩu cổ phác đồng đỉnh này lập tức bị chia năm xẻ bảy, món vu bảo này đã hoàn toàn bị hắn phá hủy!

Đỉnh đầu Diệp Húc bay ra ác giao, mở miệng ngậm lấy Viêm Dương hồ lô, bảo vệ quanh thân hắn.

“Tiểu đệ đệ, dùng sức lực còn bú tí mẹ ra mà ngăn cản thúc thúc đi!” Diệp Húc cười ha ha, ánh mắt lóe lên, hoàn toàn động sát khí với Hạ Mộ Bạch, phất tay một cái, một trượng nặng nề nện xuống.

Hạ Mộ Bạch không kịp trốn tránh, chỉ có thể dùng vu pháp của Cửu Đỉnh Hợp Nhất để mạnh mẽ ngăn lại một kích này, trong lòng vừa sợ vừa giận: “Tiểu tử này chẳng lẽ là người của Ngũ Độc Giáo, không ngờ còn luyện chế được một đầu thượng phẩm kim tàm! Thực lực của Ngũ Độc Giáo bình thường nhưng lại hoành hành ngang ngược ở Lĩnh Nam, đúng chỉ là một bọn nhà giàu mới nổi! Cho dù là Lệ giáo chủ của bọn chúng còn sống cũng phải ăn nói khép nép trước mặt Hạ gia ta!”

Hắn vẫn chưa biết lai lịch của Diệp Húc, chỉ nghe người khác gọi hắn là Diệp đà chủ, cho đến tận bây giờ nhìn thấy kim tàm bốn cánh mới biết Diệp Húc là người của Ngũ Độc Giáo.

Ầm!

Diệp Húc nện xuống một trận, khiến đại đỉnh trên đầu hắn chấn động kịch liệt, vô số phù văn kì quáy bị phá nát, Hạ Mộ Bạch kêu lên đau đớn, hai chân hắn chìm sâu vào trong núi đá.

“Tiểu đệ đệ, cởi quần ra cho thúc thúc đánh cái rắm nào!”

Diệp Húc cười ha hả, cảm thấy chính mình rất có hứng thú mắc ói làm quái thúc thúc nhưng hắn ra tay không hề do dự, tay nâng kim trượng đánh xuống khiến Hạ Mộ Bạch cả người đều lún trong lòng núi.

“Tiểu tử thối, ông nội nhà ngươi đã tức lên rồi!” Hạ Mộ Bạch đỏ bừng mặt, thôi động Cửu Đỉnh Vu Hoàng Quyết, gắt gao chống cự, rên lên mấy tiếng.

“Tiểu tử thối còn dám kiêu ngạo, để Diệp thúc thúc thay bề trên nhà ngươi dạy bảo ngươi!”

Diệp Húc sát khí đại động, một trượng quét về phía hắn, cùng lúc đó tế lên kim tàm, chuẩn bị đánh rớt hộ thân đại đỉnh của hắn, sau đó lệnh cho kim tàm ăn luôn tên tiểu tử này.

Oanh!

Hàng nghìn hàng vạn ánh đao bổ lên phía trên ác giao nguyên khí của Diệp Húc, đập nát con ác giao nguyên khí này, Viêm Dương hồ lô rơi xuống, La tu nhân cơ hội đánh tới, huyết ảnh gào thét ầm ầm.

Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, một đầu nguyên khí giao long khác thò đầu ra, mồm ngậm Viêm Dương hồ lô, chiếc hồ lô cao hơn một người này là hộ thân pháp bảo của hắn, chủ yếu để phòng bị Huyết Thần Kinh của La Tu, khiến một thân tu vi và bản lĩnh của La Tu chỉ có thể phát huy được bốn năm thành, mọi phương diện đều bị quản chế, bởi vậy chiếc hồ lô này tuyệt đối không thể bị mất.

Nếu ko có hồ lô này thì hắn cũng không ngăn được Huyết thần kinh của La Tu, nếu bị huyết ảnh ám lên người thì chỉ có đi đời nhà ma.

La Tu không dám lại gần, trong tất cả vu sĩ đã tiến vào vu hồn giới, tu vi của hắn cao nhất, hắn vẫn tưởng rằng mình có thể đại sát tứ phương, khiến tu vi của mình tăng lên mức cao nhất, không ngờ gặp Diệp Húc lại bị bó tay bó chân, một thân bản lĩnh không thể phát huy hoàn toàn, khiến hắn tức đến chết.

“Hạ lão đệ, chúng ta không đối phó được tên tiểu tử này, đi mau!”

La Tu phóng người lên, chạy thẳng về phía cơn cuồng phong xa xa.

Hạ Mộ Bạch cũng nhân cơ hội thoát thân, chạy trốn song song cùng hắn, tốc độ của hai người bọn họ cực nhanh, giống như phù quang lược ảnh.

Đột nhiên từ phía sau truyền tới một tiếng xé gió, hai người quay đầu nhìn lại, đã thấy Diệp Húc ngồi trên kim tàm bốn cánh đuổi theo, tay cầm Kim Trượng, đằng đằng sát khí.

Chiếc Bàn Long Kim Trượng bị nguyên khí của hắn điên cuồng thôi động, hai con kim giao chuyển động càng ngày càng nhanh, dần có dấu hiệu thoát ly quyền trượng.

Nếu hai con kim giao này bay ra khỏi thân trượng, lúc này Bàn Long Kim Trượng mới được coi là một vu bảo chân chính, có uy năng vô cùng mạnh mẽ!

“Họ Diệp, ta khuyên ngươi phải có lòng khoan dung, đừng bức người ta quá!” La Tu cả giận nói.

Tốc độ của kim tàm bốn cánh còn nhanh hơn bọn họ, trong nháy mắt đã đuổi tới phía sau hai người, Diệp Húc vung trượng nện xuống, La Tu gầm lên, Vạn Ảnh Đao trong tay tuôn ra hàng nghìn hàng vạn ánh đao sặc sỡ lóa mắt.

“Khi hai người các ngươi chém giết ta tại sao không có chút nào khoan dung độ lượng?”

Diệp Húc bất động, cứ để cho ánh đao tự do chém lên người, tiếp tục một trượng đập tới.

Những ánh đao này tuy linh hoạt và sắc bén vô cùng nhưng vẫn chưa đủ để phá vỡ phòng ngự của hắn và khiến hắn bị thương.

Oanh!

Bàn Long Kim Trượng đập nát bét Vạn Ảnh Đao, chuôi kim trượng này tuy chưa trở thành vu bảo chân chính nhưng cũng vô cùng nặng, ngoài ra còn cứng rắn hơn xa những vu bảo bình thường khác, một kích liền hủy một kiện vu bảo, khiến La Tu xót ruột vô cùng.

Ngay sau đó, Diệp Húc lại nâng trượng lên, đập xuống hậu tâm La Tu, lần này La Tu không phải là tiếc của đến chảy máu mà thật sự là hộc máu.

Nhất là hắn lại thấy Hạ Mộ Bạch không ngờ bỏ lại hắn, nhân cơ hội trốn mất tăm mất tích, lại phun ra một đốn máu huyết.

Hắn liều chết cứu Hạ Mộ Bạch, không ngờ tên mao đầu tiểu tử này vô cùng giảo hoạt, bỏ hắn mà chạy, căn bản chưa hề nghĩ đến chuyện ra tay cứu hắn.

Diệp Húc quét ngang quyền trượng, thân trượng xẹt qua hư không, lưu lại tầng tầng ảo ảnh, một trượng đánh ra, cuồng phòng gào rú, như một tòa núi lớn đè xuống muốn giết chết hắn.

La Tu nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên quanh thân toát ra từng đạo huyết ảnh bay ra khắp bốn phương tám hướng, khiến Diệp Húc không phân biệt được đâu mới là chân thân của hắn.

Diệp Húc trên đâm dưới đập đánh về phía huyết ảnh, lôi hỏa phía trên Viêm Dươg hồ lô đem đốt cháy sạch sẽ đám huyết ảnh đó, một đám tan thành tro bụi, tuy vậy vẫn còn nhiều huyết ảnh chém về phía hắn.

Ở bên ngoài hơn mười dặm, trong một khu rừng đám huyêt ảnh đó nhanh chóng ngưng tụ lại thành hình.

Bóng dáng La Tu chậm rãi xuất hiện, nhổ ra một khẩu máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hung hăng nhìn về phía Diệp Húc, hắn bị Diệp Húc dùng Viêm Dương Lôi Hỏa thiêu một lần, ước chừng tu vi sẽ bị hao tổn một phần, cảnh giới hiện giờ của hắn từ chân nguyên cửu phẩm trực tiếp rơi xuống chân nguyên tam phẩm, tu vi giảm mạnh.

“Đợi thiếu gia ta khôi phục tu vi, tu luyện đến Hạo nguỵêt kỳ, thù mới hận cũ sẽ cùng nhau tính, khiến ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh! Còn có tên tiểu tử thối tha họ Hạ kia nữa, không ngờ bỏ ta mà chạy, thiếu gia ta cũng muốn hút khô máu của ngươi!” Ánh mắt hắn âm độc, ôm nỗi hận, đi về phía Vạn Yêu Quật.

Hắn vốn tu luyện Huyết Thần Kinh, dựa vào hút khí huyết của tu sĩ mà tăng cường tu vi, nếu hấp thu khí huyết của yêu thú sẽ để lại khiếm khuyết rất lớn, nhưng bây giờ hắn hận Diệp Húc đến tận xương, một lòng muốn đẩy Diệp Húc vào chỗ chết nên bất chấp nhiều như vậy.

Trên không trung, Diệp Húc cưỡi kim tàm bốn cánh, bay chầm chậm không mục đích, cười nói: “Tiểu đệ đệ, ngươi đang trốn ở đâu, mau ra đây cho thúc thúc thương nào”

Hạ Mộ Bạch làm sao còn dám lộ mặt, đã sớm trốn đi rồi.

Hắn là thiên kiêu chi tử của Hạ gia, lần này được Thất Sát Cung mời đến, vốn tưởng rằng mình ra mặt sẽ quét ngang vu hồn giới, nào ngờ lại gặp phải nhân vật so với hắn càng thêm biến thái, hiện giờ dũng khí và ngạo khí của hắn đã bị Diệp Húc đánh tan tác, chỉ muốn trốn đi không cho Diệp Húc phát hiện.

“Chẳng lẽ ta đã vô địch rồi? Cuộc đời, thật là tịch mịch như tuyết…”Diệp Húc buồn bã thở dài, vênh váo hò hét nói.

“Tiểu tử lông vàng, chớ có nói khoác!”

Đột nhiên bảy tên đệ tử Thất Sát Cung xông lên, ngăn trước người Diệp Húc, một gã vu sĩ trong đám đó cười lạnh nói: “Tiểu tử, sưu tầm được không ít bảo bối đi? Mau giao nộp cả ra đây, chúng ta sẽ tha chết cho ngươi!”

Diệp Húc không nói một lời, kim tàm bốn cánh dưới chân trực tiếp bay đi như một tia chớp lao về phía đỉnh đầu tu sĩ đó, rắc một tiếng nuốt cả người hắn, miệng lớn dính máu nhai hai phát, cả xương lẫn thịt đều nuốt vào bụng.

Sáu tên tu sĩ khác đều nhao nhao gầm lên, tế lên vu binh vu bảo của chính mình, nhao nhao đánh về phía kim tàm bốn cánh, những vu binh vu bảo này đánh trên thân kim tàm, ánh lửa văng tung tóe khắp nơi nhưng không mảy may làm tổn thương đến nó.

Diệp Húc thao túng kim tàm, giết tới giết lui trong đám người ấy, trong nháy mắt lại có mấy người rơi vào bụng cổ trùng, còn lại hai người đã sợ hãi muốn chết, vội hét lên một tiếng, chạy trốn về hai hướng bất đồng.

“Muốn chạy?”

Diệp Húc điều khiển kim tàm, trong chớp mắt đuổi theo một trong hai người, một ngụm nuốt luôn kẻ đó. Tên còn lại thừa cơ trốn vô tung vô ảnh, chui vào trong rừng núi biến mất luôn.

Diệp Húc khẽ nhíu mày, hắn không có thần thông tìm kiếm trong trời đất, những người này chỉ cần chạy trốn là rất khó tìm được, lúc này hắn bỏ đi ý niệm đuổi giết trong đầu, đem thu hồi những bảo vật của họ vào trong ngọc lâu.

Trong những bảo vật đó, vu binh và tài liệu chiếm đa số, tuy rằng đều hiếm thấy nhưng còn chưa lọt vào mắt Diệp Húc, hiện giờ có thể khiến hắn để mắt chỉ có thể là vu bảo hoặc các loại chu quả hiếm thấy dược tài.

Hắn tiếp tục bay trên trời, cũng thủy chung không tìm thấy hai người La Tu và Hạ Mộ Bạch, những vu sĩ khác thì lại gặp không ít, đều hô muốn đánh giết hắn.

Những kẻ khác ai cũng phải cẩn thận tránh trong núi rừng, vụng trộm mò mẫm phát tài, chỉ ó mình hắn lượn lờ phía trên bầu trời, kiêu ngạo đến cực điểm, lập tức khiến không ít kẻ mơ ước muốn giết người đoạt bảo.

Nhưng sau khi đã có hơn mười nhóm người thì không còn ai có cam đảm muốn tìm hắn nữa.

Trước giờ số lượng vu sĩ chết trên tay hắn khoảng hơn ba mươi người, ngoài ra bị núi lửa bùng nổ mà chết là mười tên vu sĩ, tổng cộng chừng hơn năm mươi tên. Năm môn phái tổng cộng phái ra một trăm năm mươi tên vu sĩ, có ba bốn thành là chết trong tay hắn, còn hai thành là chết trong tay La Tu.

“Diệp lão ma đến rồi, mọi người chạy mau!”

Diệp Húc điều khiển kim tàm, vừa bay đến bên ngoài một khe sâu liền gặp mười tên vu sĩ chạy toán loạn bốn phía như gặp phải ma quỷ.

“Chẳng lẽ ta lại khủng bố như vậy?” Diệp Húc sờ sờ mũi, phẫn nộ nói.

Thông Thiên khe sâu là một đường đi thông tới tầng thứ hai của vu hồn giới, khi hắn bay tới phía trước liền thấy khe sâu này là do một ngọn núi lớn chia làm hai nửa, ở giữa có một con đường núi nối thẳng đến vu hồn giới tầng thứ hai.

Trong cốc cương phong gào thét, sức gió mạnh mẽ lại lạnh lẽo vô cùng hiếm thấy, áp không khí biến thành màu xanh nhạt, bọc lấy từng khối băng và loạn thạch to nhỏ ném ra phía ngoài.

Bay càng gần, tiếng gió lại càng to, Diệp Húc dừng trước mặt khe sâu, thu kim tàm bốn cánh lại, chỉ nghe thấy tiếng gió như tiếng mấy trăm con trâu đực cùng nhau rống giận, long trời lở đất.

Đây là sau khi Vu hồn giới chủ chết nguyên thần phân giải mà hình thành cương phong sát khí, muốn đi vào tầng thứ hai vu hồn giới thì phải xuyên qua nơi này.

Bách Hoa Cung và năm môn phái mấy lần mở ra vu hồn giới, phái đệ tử tiến vào trong đó, ý đồ muốn khai thông không gian tầng thứ hai nhưng đều không thành công, có không biết bao nhiêu người đã chết trong thông đạo này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
24 Tháng sáu, 2021 18:07
bộ truyện đầu tiên đọc trên web truyenyy
0915313774
07 Tháng mười hai, 2020 23:46
Dcm buff ***lllllll. Đọc cay ***lll. Nhưng vẫn đọc :)
0915313774
07 Tháng mười hai, 2020 13:54
Truyện buff quá đà ***, cảnh giới thì nát bét chả còn hữu dụng, lúc miêu tả thì hay mà tới gặp main 1 đập là chết. Nếu so vs truyện bây giờ lão Trư viết thì đúng là rác
nguyennt
27 Tháng sáu, 2020 18:19
rán đọc xem bố cục của mấy ông cổ đế, chứ main vừa ngu lại kiêu ngạo. biết bị đuổi giết mà cứ tà tà ra vẻ...
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 19:18
main cưới mấy bà vk thế mn =)))
Hieu Le
12 Tháng ba, 2020 21:48
Pfq9zgo 3
Hai Thuong Nguyen
22 Tháng mười một, 2019 19:33
*** main khốn nạn, cưới ko đc vợ thì phá nhà chết cả nghìn đệ tử khác
Thanh Tuấn
24 Tháng mười, 2019 22:38
Truyện có đáng đọc k đạo hữu?
bluewind99
13 Tháng chín, 2019 23:44
29 người đươc UTD cứu gồm những ai vậy nhỉ ngoại trừ Tô Kiều Kiều, Phượng Yên Nhu, Diệp Kỳ, Diệp Lân, Tống Cao Đức, Hiên Viên Quang, Hiên Viên Minh Nguyệt, Ma La Dư, hao thiên khuyển, hùng bi, can sài giao, kim giác, ngân giác
Dương Bảo
13 Tháng sáu, 2019 08:30
truyện viết sai lỗi chính tả nh quá
Dương Bảo
07 Tháng sáu, 2019 12:57
bọn ở dưới sủa cái gì vậy ?
Dương Bảo
07 Tháng sáu, 2019 11:01
viết tắt bố ai hiểu
Dương Bảo
06 Tháng sáu, 2019 23:41
thằng diệp húc này mới đúng là đàn ông
Đoàn Phát Hà
24 Tháng hai, 2019 02:43
.
voquockiet2806
14 Tháng hai, 2019 10:27
bọn hãm l ở dưới sủa cc j v
Nguyễn Đức Kiên
31 Tháng mười, 2018 12:42
tam bất diệt gồm. 1 thân thể bất diệt 2 nguyên thần bất diệt 3 thiên địa pháp tướng bất diệt
Nguyễn Đức Kiên
29 Tháng mười, 2018 12:56
tren tam hoang la tam than vuong canh gom vu to, than vuong va de quan
Nguyễn Đức Kiên
29 Tháng mười, 2018 12:55
tam hoang gom nhan hoang vu hoang thanh hoang
Nguyễn Đức Kiên
26 Tháng mười, 2018 00:56
tam hoàng cảnh
Nguyễn Đức Kiên
26 Tháng mười, 2018 00:56
tam bất diệt
Nguyễn Đức Kiên
26 Tháng mười, 2018 00:54
tam tuong
Nguyễn Đức Kiên
25 Tháng mười, 2018 14:58
tam thai tam duong tam than
BÌNH LUẬN FACEBOOK