Phẫn Nộ Tôn Vương trong chớp mắt đã động thủ. Đám người Chân Thiên Công, Lục La Thắng đồng thời quát lớn, đem Tổ Binh của mình đồng loạt sử ra, nhất tề hướng Diệp Húc đánh tới. Đột nhiên chỉ thấy một đạo quang mang lóe lên, đem đầu của Bành Liên Cử vạch ra, đao mang phá không mà đi, hóa thành mảnh vụn bay đầy trời, giống như một trận mưa tuyết cực lớn. Bành Liên Cử ngay cả cử động một chút cũng không có thì đã nổ tung thành mảnh vụn!
Đà La Ni dữ tợn cười một tiếng, vô thanh vô tức ra hiện tại phía sau một Vu Tổ của Ngọc Hư Cung, đạo vận sau lưng hóa thành một xúc tua dài hẹp đâm vào trong cơ thể đối phương. Vị Vu Tổ kia không kịp đề phòng, chưa kịp phản ứng thì thân thể nhất thời nhanh chóng khô quắt, trong chớp mắt liền bị Đà La Ni cắn nuốt chỉ còn tấm da người!
Chung Kỳ Sơn cùng với Lý Ngư Chu cũng đồng thời động thủ, cả hai cùng đánh về phía một pho tượng Vu Tổ. Lục La Thắng cùng với một Vu Tổ khác tương đối thông minh, thực lực so với hai người Chung Kỳ Sơn cũng không kém bao nhiêu, tuy rằng bị bất ngờ đánh lén nhưng vẫn chưa bị thương nặng, cùng hai đại Vu Tổ đánh nhau tưng bừng!
Phẫn Nộ Tôn Vương, Cực Lạc Lão Tổ, các ngươi cũng dám phản bội!
Chính vào lúc này, đột nhiên chỉ thấy mội bàn tay to lớn, Tổ Binh của hắn uy lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, nhưng mà khi đánh đến bàn tay to lớn phía trên, tưởng rằng có thể đem đại thủ đánh nát, không ngờ lại bị phản chấn ngược lại bị buộc phải thu hồi trở về!
Vô Sinh Lão Tổ?
Chân Thiên Công trong lòng phát lạnh, vội vàng thu hồi Tổ Binh, dung nhập vào bên trong thân thể, nhân bảo hợp nhất, phòng thủ quanh thân.
Vô Sinh Lão Tổ chính là Vu Tổ có thực lực mạnh nhất trong mấy người, trí tuệ hơn người, tự nghĩ ra Vô Sinh Chân Không, trải qua rèn luyện đã tự thành nhất hệ, tu thành Chân Không tiên hương, dựng thẳng ở sau ót, mở một cái tiểu thế giới, trong đó có ngàn vạn Thần Ma chống đỡ pháp lực mạnh mẽ của hắn!
Hắn ở trên bảng truy nã địa vị gần bằng với Diệp Húc và Đàm Tổ Thần Vương, thực lực cường đại, thần thông tu luyện đến ngày hôm nay đã vô cùng mạnh mẽ, còn hơn đám người Chân Thiên Công không biết bao nhiêu lần.
Ban đầu ở trong đại trận Thiên Cơ, chỉ có Vô Sinh Lão Tổ là không hề kiêng kị điều gì, cho dù sau này Thiên Dao Cơ điều động các doanh cùng nhau truy sát hắn nhưng cuối cùng cũng không thể làm gì được Vô Sinh Lão Tổ.
Tu vị của hắn ở trên bảng truy nã, gần bằng với Đàm Tổ Thần Vương, so với Diệp Húc còn muốn thâm hậu hơn rất nhiều lần!
Chân Thiên Công rống giận: Vô Sinh Lão Tổ, chúng ta đã đàm phán tốt điều kiện, cùng nhau giảo sát Diệp Húc, lấy được bảo vật chia đều, ngươi vì sao lật lọng?
Vô Sinh Lão Tổ cười tủm tỉm nói: Nếu như là từ trước, lão phu thật sự có thể sẽ động tâm cùng các ngươi mai phục giết Diệp công tử. Nhưng mà Diệp công tử nghĩa bạc Vân Thiên, đối với chúng ta có ân cứu mạng. Chân Thiên Công ngươi nghĩ cho chúng ta ra tay mưu sát ân công, cũng quá xem thường chúng ta rồi đó, chẳng lẽ cho là chúng ta thật sự cũng vong ân phụ nghĩa giống như các ngươi?
Chân Thiên Công trong lòng tuyệt vọng, vẫn còn chưa từ bỏ ý định: Chẳng lẽ các ngươi cam tâm nhìn một tên mao đầu tiểu tử, giẫm lên trên đầu các ngươi, đem bọn ngươi hung hăng dẫm nát dưới chân?
Cực Lạc Lão Tổ sau khi giết chết Bành Liên Cử, tay áo phiêu phiêu mà đến, tiên phong đạo cốt cười lạnh nói: Chân Thiên Công, lúc trước các ngươi cũng là nhân vật bị truy nã, đại danh đỉnh đỉnh Nguyên Thần Thập Nhị Thú, không ngờ lại đầu nhập vào Thiên Hậu cùng Thiên Hậu cấu kết với nhau làm việc xấu, lúc trước những người trên bảng truy nã cũng bị các ngươi hại chết vô số cao thủ. Cho dù chúng ta nếu không làm được như thế, cũng xấu hổ khi cùng với các ngươi thông đồng làm bậy!
Phẫn Nộ Tôn Vương dùng quyền đầu cứng rắn của mình đem Tổ Vi Hải đánh bại, lập tức trợ giúp Chung Kỳ Sơn cùng Lý Ngư Chu tru diệt hai người khác, bước nhanh đến phía trước, nhe răng cười nói : Nguyên Thần Thập Nhị Thú, cũng đã đến lúc thanh toán các ngươi rồi!
Đà La Ni, Chung Kỳ Sơn và Lý Ngư Chu dắt tay nhau đi tới, cười lạnh nói: Nguyên Thần Thập Nhị Thú, giờ phút này cái loại người ăn cháo đá bát như các ngươi đã không còn có thể gây nên bao nhiêu sóng gió nữa rồi. Hôm nay, mặc kệ là Nguyên Thần Thập Nhị Thú hay là Ngọc Hư Thập Nhị Tổ, sẽ hoàn toàn xoá tên trên Thiên Giới này!
Chân Thiên Công đầu đầy m, quay đầu nhìn về phía Diệp Húc, chỉ thấy Diệp Húc đứng ở đầu thuyền, thần thái hờ hững, hiển nhiên sớm đã nắm chắc thắng lợi trong tay, không khỏi thanh âm khàn khàn, khàn giọng nói: Diệp sư huynh, ta và ngươi đều là môn hạ của Thiên Hậu, đều ra sức vì Thiên Hậu, nếu như ngươi giết ta, làm sao có thể ăn nói với Thiên Hậu?
Chân sư huynh, ngươi đã từng nói qua, Thiên Hậu căn bản không sẽ để ý đến một người chết, nếu đã như vậy thì chết thêm vài người nữa cũng đâu có gì phải ngại?
Diệp Húc cười nhẹ, nói: Huống chi, một mình ta có thể giết sạch Ngọc Hư Thập Nhị Tổ các ngươi, đại biểu năng lực của ta, bản lãnh của ta, đã vượt qua tất cả mọi người. Thiên Hậu có ta trợ giúp, coi như đem các ngươi giết sạch, đối với nàng mà nói cũng không ảnh hưởng toàn cục, ngược lại càng có thể làm cho ta thêm trung thành và tận tâm. Chân sư huynh, ngươi nghĩ như thế nào?
Chân Thien Công mắt nhỏ gắt gao nhìn thẳng Diệp Húc, giống như độc xà, khàn khàn cổ họng cười nói: “Tiểu tử, ngươi sẽ đối với Thiên Hậu trung thành và tận tâm? Chê cười! Dã tâm lang sói của ngươi so với Ngọc Hư Thập Nhị Tổ chúng ta còn muốn ngoan độc hơn trăm ngàn lần, Thiên Hậu sớm muộn gì sẽ phát hiện bí mật của ngươi, đem ngươi xử tử! Cho dù ngươi tâm cơ sâu hơn, cũng tuyệt không khả năng đấu thắng Thiên Hậu!
Sai lầm rồi.
Diệp Húc mỉm cười, thản nhiên nói: Thiên Hậu tuyệt đối sẽ chết ở trong tay của ta, nhưng mà ngươi thì không chờ được đến ngày đó.
Chân Thiên Công rống giận, phóng lên cao, hướng phía Ngọc Hư Cung mà bỏ chạy, cười lạnh nói: Con thỏ nhỏ chết tiệt kia, Thiên Hậu tuyệt đối sẽ không bàng quan ngồi nhìn Ngọc Hư Thập Nhị Tổ chúng ta bị ngươi giết hết đâu, lão phu liền hồi cung, hướng Thiên Hậu bẩm báo âm mưu của ngươi...
Quanh thân hắn bỗng nhiên nổ tung, hóa thành một cỗ ma khí âm u, hướng bốn phương tám hướng mà đi.
Cỗ ma khí phát ra mênh mông, như bao phủ cẩ thiên địa, bốn phía trở nên tối tăm, vươn tay ra nhìn không thấy ngón.
Chân Thiên Công ý đồ muốn đào tẩu trở về Ngọc Hư Cung để gặp mặt Thiên Hậu. Mặc dù Diệp Húc cả gan làm loạn nhưng vẫn không dám ở trước mặt Thiên Hậu giết hắn, ngược lại hăn sẽ ở trước mặt Thiên Hậu tố cáo Diệp Húc có mưu đồ tạo phản!
Diệp Thiếu Bảo, lão phu trở lại Ngọc Hư Cung, liền lập tức bẩm báo Thiên Hậu, làm cho Thiên Hậu biết ngươi là kẻ phản phúc, lòng mang dị tâm, mưu đồ gây rối, ngươi liền chết chắc rồi!Chân Thiên Công cười ha ha.
Chân Không tiên ương!
Chân Không tiên hương ở sau đầu của Vô Sinh Lão Tổ thình lình chớp lên, hiện ra tại hư không Thiên giới, kịch liệt khuếch trương hình thành một thế giới ở trên không đem ma khí bao phủ lại, sau đó nhanh chóng co rút lại, trở lại thành một tiểu thế giới bay vào sau đầu của của Vô Sinh Lão Tổ.
Bên trong Chân không tiên hương ma khí cuồn cuộn, Chân Thiên Công ở trong đó như nước vỡ bờ, rống giận điên cuồng, đột nhiên ma khí co rút lại, hóa thành hình dạng ban đầu, một chưởng đánh tan Chân Không tiên hương, từ trong đó thoát ra ngoài, cười lạnh nói: “Vô Sinh Lão Tổ, ngươi còn không phải là Thần Vương, còn muốn một chiêu giết chết ta? Nằm mơ!”
Đà La Ni, Cực Lạc Lão Tổ đám người cùng một lúc hét lớn, thúc dục Tổ Binh, đồng loạt đánh tới.
Chân Thiên Công cười ha ha, thân hình đột nhiên nổ tung, hóa thành cuồn cuộn sương mù dày đặc, ma khí tan theo bốn phía mà bay, tiếng cười của hắn theo ma khí bên trong truyền đến, bốn phương tám hướng đều có, không biết bản thân hắn tột cùng là đang ở nơi nào, chỉ nghe hắn nói: “Lão tử thân là người đứng đầu của Nguyên Thần Thập Nhị Thú, trên đời này không ai có thể lưu lại ta, cho dù là Thần Vương cũng không được!
Rất nhiều Tổ Binh đánh tới, chấn nát ma vụ thành từng mảnh, làm sạch bốn phía, lại không thể tìm thấy được Chân Thiên Công đến tột cùng ở nơi nào.
Vô Sinh Lão Tổ cười lạnh một tiếng, Chân Không tiên hương lại triển khai, đem thiên địa phong ấn, Chân Thiên Công đột nhiên hiện ra bản thể, sử ra Tổ Binh oanh tạc Chân Không tiên hương, thoát thân mà ra, cười ha ha: Chư vị, không cần tiễn! Các ngươi rửa sạch cổ, chờ đợi sự tức giận của Thiên Hậu đi! Đặc biệt ngươi, Diệp Thiếu Bảo!
Trên đỉnh đầu hắn đột nhiên hiện ra kim quang chói mắt bốn phía. Đó là do Diệp Húc đã sử ra Hỗn Nguyên Kim Đấu, vạn đạo kim quang theo đó mà ra.
Chân Thiên Công cười lạnh nói: “Chỉ là một cái Kim Đấu không còn uy lực gì mà muốn làm ta sợ sao? Diệp Thiếu Bảo, ta muốn đi, cc ngươi hết thảy đều không thể ngăn cản!
Thân thể của hắn lại nổ tung, hóa thành cuồn cuộn ma khí.
Bên trong Kim Đấu, từng đạo kim quang quét xuống, giống như Kim Phượng giương cánh, lông vũ vươn lên, ánh sáng ngọc sáng lạn, trong khoảnh khắc liền đem ma khí hết thảy hấp thu không còn một mảnh, rơi vào bên trong Kim Đấu.
Ở trong Kin Đấu, ma khí ngưng tụ lại, Chân Thiên Công ở trong hiện lại nguyên hình, hoảng sợ tột cùng, chỉ cảm thấy từng đạo kim quang trói buộc lại, kim quang như kiếm, lột bỏ toàn thân của hắn, đem toàn thân hắn tu vị hết thảy gọt không còn một mảnh, mặc hắn có một thân thần thông, cũng không cách nào vận dụng mảy may!
Huyền Thiên Ma Thần ở trong Kim Đấu, không phải đã bị người lấy đi rồi sao? Như thế nào uy lực còn mạnh như vậy?Chân Thiên Công cố gắng giãy dụa, căn bản không thể thoát ra khỏi Km Đấu.
Diệp Húc vẫy tay, Hỗn Nguyên Kim Đấu rơi xuống, tâm Niệm Vi động, Chân Thiên Công theo Kim Đấu mà rơi xuống, ý đồ lại hóa thành ma khí bỏ chạy. Nhưng mà hắn nay bị Kim Đấu gọt sạch một thân tu vi, nửa phần thần thông cũng không cách nào thi triển, chỉ có thể ngoan ngoãn lưu ở lại trên thuyền.
Huyền Thiên Ma Thần xác thực đã không còn ở bên trong Kim Đấu, để cho uy lực của Hỗn Nguyên Kim Đấu suy giảm trên diện rộng, nhưng mà Thiên Hậu hảo tâm giúp ta luyện chế lại một lần nữa, dùng để đối phó chính là Vu Tổ, vẫn còn có uy lực đáng kể. Diệp Húc mỉm cười, nhẹ giọng nói.
Chân Thiên Công nhìn thoáng qua Tô Kiều Kiều cùng Phượng Yên Nhu đứng bên cạnh Diệp Húc, trong mắt hung quang mãnh liệt, đột nhiên hét lớn một tiếng, phóng người lên, hướng nhị nữ chộp tới. Hắn tu vị tuy rằng bị Kim Đấu gọt không còn một mảnh, nhưng vẫn còn lại thân thể Vu Tổ, khi mà đã luyện thành thân thể Vu Tổ thì mạnh mẽ vô cùng, một quyền có thể nổ nát Thánh Hoàng, đánh bại Thánh bảo, mà Tô Kiều Kiều cùng Phượng Yên Nhu nhị nữ chỉ là vừa mới tấn chức Vu Hoàng, tự nhiên sẽ không là đối thủ của hắn!
Chỉ cần hắn bắt được hai người làm con tin, Diệp Húc ném chuột sợ vỡ đồ, hắn hoàn toàn có cơ hội đào thoát.
Đồ không biết sống chết, đến giờ mà ngươi còn muốn ngoan cố chống cự.
Diệp Húc cong ngón tay búng ra, Chân Thiên Công liền bị gihặt trên không trung, cố gắng giãy dụa cỡ nào cũng không thoát ra được.
Diệp Thiếu Bảo, ta phục rồi, không nên giết ta, chỉ cần ngươi thả ta, ta liền nói cho ngươi biết tất cả bí mật của Thiên Hậu! Chân Thiên Công ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, cuống quít kêu lên.
Không cần phải phiền toái như vậy.
Diệp Húc khuôn mặt mỉm cười, một chỉ điểm ở mi tâm của hắn. Tử Phủ Chân Thiên Công liền bị xuyên thủng, Nguyên Thần tan rã, chỉ nghe Diệp Húc lẩm bẩm nói: Chờ ngươi nói cho ta biết, thật sự rất tốn thời gian và sức lực, vẫn là ta tới sưu hồn tác phách, đem trí nhớ của ngươi hết thảy đọc hết một lần, như vậy sẽ dễ dàng hơn rất nhiều...
Chân Thiên Công chỉ cảm thấy hồn phách của mình, thần thức nhanh chóng bay ra, trước mắt càng ngày càng tối, sắc mặt dữ tợn, nguyền rủa nói : Diệp Thiếu Bảo, ngươi đấu không lại Thiên Hậu đâu, ngày sau chắc chắn chết vào Thiên Hậu tay...”
“Ta có thể hay không đấu thắng Thiên Hậu, còn không cần người đã chết như ngươi nói!
Diệp Húc đọc hết trí nhớ trong hồn phách của Chân Thiên Công, trước mắt một vài hình ảnh lướt qua qua, đột nhiên thân hình chấn động, hắn ở trong trí nhớ của Chân Thiên Công, chứng kiến một cảnh khác của Chính mình .