Mục lục
[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Húc quá hung uy, đánh cho những gia chủ thế gia này tới phát bực lên, gần như mỗi người đều mang thương tích trên người. Thậm chí ngay cả môn hạ của Đông Hải Vạn Pháp Yêu Vương là A Ngưu cùng Lương Vương liên kết lại cũng không các nào ngăn chặn hắn được, bị hắn xé rách Thiên La Khinh Sa!

Lúc này, Diệp Húc lại đưa tới lũ lụt, trên bầu trời Thanh Châu, giống như có một hồ nước lớn đang lơ lửng. Hắn tính muốn dùng nước làm ngập Thanh Châu, biến dân chúng ta tôm cua cá hết.

Duy nhất có thể chế trụ được hắn, chỉ có cung chủ Bách Hoa cung. Bởi vậy đám người Lương Vương mới đồng thanh kêu cứu.

“Chư vị không cần phải kinh hoảng, hắn chỉ bị ác khí của Kim Mao Thủy Viên khống chế thần trí nên mới làm bậy như vậy. Bản cung tới đánh thức hắn.”

Từ trong Tụ Bảo Trai một thanh âm thanh nhã thản nhiên truyền ra. Chỉ thấy một tàn tay trắng như ngọc xuất hiện trên không trung Tụ Bảo Trai. Lập tức một ngón tay trắng nõn to bằng cả cây thông điểm nhẹ tới trán của Diệp Húc.

Ngón tay trắng nõn này thuần túy được xây dựng nên từ chân nguyên của vu sĩ, mang theo chút hư ảo, chậm rãi bay tới Diệp Húc.

Kim Mao Thủy Viên kiêng kỵ ngón tay này vạn phần, lớn tiếng rống giận. Quanh thân nó nổi lên một tấm màn nước, đem chính mình bảo vệ, dòng nước cuồn cuộn hình thành một cái lốc xoáy cực lớn.

Ba ba ba!

Ngón tay này giống như dương chi bạch ngọc, liên tục đâm thủng mấy cái màn nước, thẳng dừng lại trên trán của Diệp Húc, nhẹ nhàng điểm một chút rồi lập tức rút trở về.

Diệp Húc ngơ ngác đứng ở giữa không trung, một đầu ngón tay này của cung chủ Bách Hoa cung, cũng không làm thương tổn một chút nào tới hắn. Nhưng làm cho ác khí của Kim Mao Thủy Viên trong thú hóa đan bị gạt bỏ, khiến cho hắn khôi phục lại thần trí.

Lúc này thần trí của hắn thanh minh, tâm tình khác hẳn vừa rồi. Hắn chỉ cảm thấy trong cơ thể mình mênh mông chân nguyên yêu khí, không cần nghĩ, tâm niệm vừa động đã có thể tiến hóa ra đủ loại vu pháp. Hơn nữa còn tùy tâm sở dục, hoàn toàn có thể đạt tới cảm giới đạo pháp do tâm!

Kim Mao Thủy Viên là bá chủ trong nước, lúc này Diệp Húc hóa thành yêu viên, cảm giác được nước dường như thân thiết không gì sánh được với mình.

Dường như hắn chỉ cần hơi động trong lòng, liền có thể đưa tới lũ lụt khôn cùng, đưa yêu nguyên bám vào trong nước, hóa thành đủ loại vu pháp!

Miếng thú hóa đan kia chẳng những nâng cao tu vi của hắn, ngay cả tầm mắt của hắn cũng được đưa tới độ cao khó có thể tưởng tượng. Khiến cho hắn có thể đứng ở trên độ cao Tam Chân cảnh Hạo Nguyên kỳ mà nhìn xuống những sở học của mình.

Đây là một loại cảnh giới huyền diệu, khiến hắn cảm thấy mình dường như có thể nắm bắt tất cả trong tay, ngạo mạn hết thảy!

Mấu chốt hơn chính là, yêu khí chân nguyên đã tẩy rửa thân thể hắn một lần, mang đi tạp chất trong thân thể hắn, khai thông toàn bộ những quan tạp.

Việc này có ý nghĩa, chỉ cần tu vi của hắn đạt tới, liền có thể không nhìn bất kỳ quan tạp nào cả, một đường hát vang. Trong những cảnh giới trước Hạo Nguyệt kỳ, không có bất luận trở ngại nào cả!

Miếng thú hóa đan kia đã hoàn toàn khai thông một con đường thông suốt đi tới Hạo Nguyệt kỳ, thực sự là có công lớn trong con đường tu luyện của hắn.

Đỉnh đầu Diệp Húc, phiến hồ nước kia chậm rãi tản đi. Hắn tuy rằng bị Bạo Viên đan khống chế thần trí, nhưng vẫn nhìn thấy hết thảy những gì vừa xảy ra. Chỉ có điều không thể khống chế được dục vọng muốn giết chóc của mình được thôi.

Lúc này Thanh Châu một mảnh hỗn độn, nơi nơi đều là phòng ốc bị tổn hại. Nước trong thành có thể phủ tới đầu gối người, khiến cho hắn có chút áy náy ở trong lòng.

Tuy nhiên, nếu có thể lại một lần nữa, hắn vẫn lựa chọn ăn Bạo Viên Đan để oánh chết Mao Khai Phục!

Tám gia chủ của bát đại thế gia Thanh Châu nhìn thấy hắn tán đi hung thế, nhất tề bức tới Diệp Húc, bộ mặt lạnh lẽo.

“Tiểu tử, ngươi đại náo Thanh Châu, tám gia chủ bát đại thế gia đều bị người đánh trọng thương, lúc này người có mọc cánh cũng khó mà thoát khỏi!”

“Ngươi làm nước ngập Thanh Châu, khiến dân chúng trong thành trôi giạt khắp nơi, tội chết vạn lần!”

“Đả thương chúng ta chỉ là chuyện nhỏ, nhưng ngươi phá hủy lễ thọ của Lương Vương, là gian tế của Ngũ Độc Giáo phái tới, cố ý làm loạn!”

“Không giết ngươi khó có thể làm nhân dân hết căm phẫn, không giết khó có thể tiêu tan nộ khí trong lòng ta.”

Diệp Húc khẽ nhíu mày, chỉ thấy tám gia chủ của bát đại thế gia Thanh Châu này đang vây quanh hắn, đằng đằng sát khí.

Lương Vương và A Ngưu một trước một sau ngăn lại Cố Ngôn Chi của Ngũ Độc giáo, ánh mắt lóe lên, cười lạnh nói: “Cố tiên sinh, còn mời các hạ an phận một chút, không nên nhúng tay vào. Vị đệ tử này của quý giáo khiến cho mặt mũi của Thanh Châu chúng ta mất hết. Tất cả vu sĩ đều bị hắn làm cho không còn chút thể diện này, chỉ sợ không xử trí hắn thì không dễ ăn nói.”

Cố Ngôn Chi trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, cười khanh khách nói: “Lương Vương, Ngưu huynh không cần phải như thế? Ta Cố mỗ cũng không phải người không giảng đạo lý. Đệ tử của giáo phái ta phạm phải sai lầm, Cố mỗ tự nhiên không thể thiên vị hắn.”

Hắn càng nói như thế, Lương Vương cùng A Ngưu đều phải cẩn thận. Biết hắn khẳng định đã động sát khí rồi, bất ngờ sẽ hạ sát thủ, cứu viện Diệp Húc.

“Ngũ độc giáo có tiếng là bao che khuyết điểm, hơn nữa Cố Ngôn Chi này khẩu phật tâm xà, gian hoạt giả dối, ác danh vô cùng. Nếu không phòng bị hắn, liền có khả năng bị hắn đánh lén.”

Lương Vương nghĩ tới đây, cười ha hả nói: “Cố tiên sinh, ngươi từ ngàn dặm xa xôi tới đây, mừng thọ cho tiểu vương, tiểu vương rất cảm kích không muốn động thủ với ngươi mà thương tổn tới hòa khí. Mong ra Cổ tiên sinh đừng nên bức ta…”

Cố Ngôn Chi mỉm cười nói: “Lương Vương khách khí rồi, Cổ mỗ trong lòng kính ngưỡng Lương vương nên mới tới. Tất nhiên tuyệt đối không bởi vì một người đãi gây tội nghiệp mà động phủ với Lương Vương ngài, phá hư giao tình giữa hai nhà chúng ta. Cố mỗ sở dĩ lo lắng chính là vị đệ tử Ngũ Độc giáo ta dùng thú hóa đan, dược lực còn chưa biến mất. Gia chủ của bát đại thế gia Thanh Châu liệu có phải là đối thủ của hắn không?”

Hắn càng nói càng điềm đạm, Lương Vương thả lỏng người, cười nói: “Không nhọc tiên sinh lo lắng, Bách Hoa cung chủ đã trấn áp đi ác khí của thú hóa đan. Không có ý thức chiến đấu của Kim Mao Thủy Viên, lúc này hắn cho dù có tu vi của Hạo Nguyệt kỳ cũng không thể phát huy được bao nhiêu?”

Cố Ngôn Chi cũng biết Bách Hoa cung chủ đã gạt bỏ ý thức chiến đấu của Kim Mao Thủy Viên. Diệp Húc lúc này sức chiến đấu chỉ sợ phát huy ra không được hai thành, cười tủm tỉm nói: “Lương Vương cần gì phải cố sức bức…”

Hắn trong lòng âm thầm nảy sinh ác độc: “Nếu đám khốn khiếp này thật sự giết đi nhân tài mà giáo ta vất vả bồi dưỡng ra. Ta lập tức trở về nói, xin chỉ thị của giáo chủ, kêu gọi lão quái vật bế quan trong giáo, huyết tẩy Thanh Châu!”

Diệp Húc nhìn lại khắp nơi, chỉ thấy gia chủ của bát đại vu hoang thế gia Thanh Châu đang tế khởi vu bảo, chuẩn bị một kích đánh chết hắn. Diệp Húc không khỏi nhíu mày ồm ồm nói: “Các ngươi muốn giết chết ta?”

“Vô nghĩa! Hôm nay chắc chắn ngươi phải chết không nghi ngờ!” Đinh gia gia chủ nhổ một ngụm máu, phẫn nộ quát.

Hắn suýt nữa bị Diệp Húc hành hung tới chết, lại không dám tế khởi ngọc lâu, sợ ngọc lâu của mình bị một quyền của hắn oánh nát. Thể diện của hắn bị mất sạch, trong lòng lửa giận có thể nghĩ.

“Tiểu tử, không cần hy vọng xa vời có người tới cứu ngươi! Ngươi không chết, thiên lý khó dung!” Lam gia gia chủ bị một quyền của hắn đánh gãy hai chân, lúc này ỷ vào tu vi cao thâm, dùng ngự khí vi hành, cả giận nói.

Tương gia gia chủ bị một quyền của hắn đánh vào mặt, răng trong miệng đã vỡ nát hết, mặt mày sưng phù như một trái thọ đào, tức giận nói: “Ông, ông!”

Hắn tuy rằng không nói được thành lời, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được ý của hắn là: “Không giết ngươi, khó có thể hóa giải được căm phẫn của mọi người.”

Diệp Húc đưa mắt nhìn địch, thở dài một tiếng, nhỏ giọng nói: “Lúc trước ta đúng là có sai, nguyên tính xin lỗi các ngươi. Tuy nhiên nếu các ngươi không định buông tha ta, vậy không thể trách ta lòng lang dạ sói được! Lên!”

Song chưởng của hắn rung lên, năm ngón tay mở ra, chộp xuống phía dưới. Chân nguyên yêu khí phát ra bên ngoài, chỉ thấy những giọt nước trong thành rít gào phóng lên, nhô lên trên cao hóa thành một đầu ác giao. Nó giương nanh múa vuốt, hung ác dị thường, tản mát ra một cỗ ác khí khiến cho người ta hít thở không thông.

Giao long này, dài tới trăm mét, ước chừng có hai mươi con, phát ra hung uy, mức độ khủng bố khó có thể tưởng tượng được!

Hai mười đầu giao long trên trời, xoay quanh bay múa trên không trung Thanh Châu, tiếng long ngâm liên tiếp vang lên làm cho người ta hoảng hốt, giống như đi vào nơi thượng cổ man hoang vậy!

Dược lực của Bạo Viên Đan chưa từng biên mất, thân hình Diệp Húc lúc này giống như bạo viên. Hắn dẫm lên trên một cột nước, trực tiếp hướng tới các gia chủ của thế gia Thanh Châu tức giận nói: “Ta không muốn đại khai sát giới, nhưng là các ngươi bức ta!”

Từng đầu giao long móc gáy vào với nhau, hình thành một cái kéo cực lớn trên không trung. Khí thế hung ác cực kỳ, làm cho người ta phải tim đập chân run!

Ước chừng mười cái thủy long tiễn (kéo thủy long) dài gần trăm mét, hướng tới các gia chủ, thậm chí ngay cả Lương Vương cùng A Ngưu cũng bị uy hiếp một phen.

Diệp Húc lúc này hung uy cái thế, trấn áp toàn thành, chuẩn bị đem những gia chủ này cùng với Lương Vương, hết thảy một mẻ lướt giết toàn bộ!

Lương Vương trán đẫm mồ hôi, những người khác cũng ướt đẫm mồ hôi. Không ai dám nhúc nhích, không ai ngờ được ý thức chiến đấu của Diệp Húc không ngờ lại còn mạnh hơn cả ý thức của Kim Mao Thủy Viên.

Nếu là ý thức chiến đấu của Kim Mao Thủy Viên làm chủ, bọn họ còn có thể chống lại. Nhưng lúc này đổi thành ý thức của Diệp Húc, không ngờ được còn hung hãn hơn trước mấy lần, không ai nắm chắc được có thể chống một kéo cắt này.

“Tiểu tử này chỉ sợ đã nhìn thấy giao long chân chính, nếu hắn có thể sống mà tu luyện tới Tam Chân Cảnh Hạo Nguyệt kỳ, chỉ sợ vu sĩ ngang cấp không ai là đối thủ của hắn.

Những giọt mồ hôi trên trán Lương Vương lăn xuống, bất chấp đối phó với Cố Ngôn Chi, xoay người nhìn thủy long tiễn thầm nghĩ: “Chẳng lẽ quần hùng Thanh Châu ta, tất cả đều chết trong tay một tiểu bối sao, toàn quân bị diệt…”

“Nhân tài à!”

Cố Ngôn Chi trong mắt tỏa sáng, gần như không kìm nổi mà cười to. Trong lòng hắn hung tợn nói: “Đem những người người cắt chết đi, giáo ta liền có thể thâu tóm được Thanh Châu, thiết hạ phân đà ở Thanh Châu này.”

Trong Tụ Bảo Trai đột nhiên truyền ta một tiếng thở dài, chỉ nghe thanh âm của Bách Hoa cung chủ truyền tới, cười nói: “Chư vị đều là những nhân vật có uy tín cùng danh dự, còn tranh chấp làm gì? Ta cùng chư vị giải hòa, như thế nào?”

Dứt lợi, một viên minh châu từ trong Tụ Bảo Trai chậm rãi dâng lên, lớn như cái sọt, tản mát ra một loại hào quang thuần khiết.

Viên minh châu kia giống như tim người, rung động nhảy lên, giống như bên trong có ẩn chứa sinh mệnh vậy.

Bên trong minh châu dường như có không gian lớn gì đó. Hơi nhoáng lên một cái, giữa minh châu đột nhiên một cái rễ mọc ra nảy mầm, những tán cây phá ra. Ở bên trong minh châu có một đóa hoa lan sinh trưởng, u u động lòng người, làm cho sát khí chung quanh biến thành hư không.

Lúc này, nguyên khí thiên địa đều trở nên vô cùng trầm trọng. Thậm chí ngay cả thủy long tiễn của Diệp Húc cũng biến mất, lũ lụt không cánh mà bay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
24 Tháng sáu, 2021 18:07
bộ truyện đầu tiên đọc trên web truyenyy
0915313774
07 Tháng mười hai, 2020 23:46
Dcm buff ***lllllll. Đọc cay ***lll. Nhưng vẫn đọc :)
0915313774
07 Tháng mười hai, 2020 13:54
Truyện buff quá đà ***, cảnh giới thì nát bét chả còn hữu dụng, lúc miêu tả thì hay mà tới gặp main 1 đập là chết. Nếu so vs truyện bây giờ lão Trư viết thì đúng là rác
nguyennt
27 Tháng sáu, 2020 18:19
rán đọc xem bố cục của mấy ông cổ đế, chứ main vừa ngu lại kiêu ngạo. biết bị đuổi giết mà cứ tà tà ra vẻ...
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 19:18
main cưới mấy bà vk thế mn =)))
Hieu Le
12 Tháng ba, 2020 21:48
Pfq9zgo 3
Hai Thuong Nguyen
22 Tháng mười một, 2019 19:33
*** main khốn nạn, cưới ko đc vợ thì phá nhà chết cả nghìn đệ tử khác
Thanh Tuấn
24 Tháng mười, 2019 22:38
Truyện có đáng đọc k đạo hữu?
bluewind99
13 Tháng chín, 2019 23:44
29 người đươc UTD cứu gồm những ai vậy nhỉ ngoại trừ Tô Kiều Kiều, Phượng Yên Nhu, Diệp Kỳ, Diệp Lân, Tống Cao Đức, Hiên Viên Quang, Hiên Viên Minh Nguyệt, Ma La Dư, hao thiên khuyển, hùng bi, can sài giao, kim giác, ngân giác
Dương Bảo
13 Tháng sáu, 2019 08:30
truyện viết sai lỗi chính tả nh quá
Dương Bảo
07 Tháng sáu, 2019 12:57
bọn ở dưới sủa cái gì vậy ?
Dương Bảo
07 Tháng sáu, 2019 11:01
viết tắt bố ai hiểu
Dương Bảo
06 Tháng sáu, 2019 23:41
thằng diệp húc này mới đúng là đàn ông
Đoàn Phát Hà
24 Tháng hai, 2019 02:43
.
voquockiet2806
14 Tháng hai, 2019 10:27
bọn hãm l ở dưới sủa cc j v
Nguyễn Đức Kiên
31 Tháng mười, 2018 12:42
tam bất diệt gồm. 1 thân thể bất diệt 2 nguyên thần bất diệt 3 thiên địa pháp tướng bất diệt
Nguyễn Đức Kiên
29 Tháng mười, 2018 12:56
tren tam hoang la tam than vuong canh gom vu to, than vuong va de quan
Nguyễn Đức Kiên
29 Tháng mười, 2018 12:55
tam hoang gom nhan hoang vu hoang thanh hoang
Nguyễn Đức Kiên
26 Tháng mười, 2018 00:56
tam hoàng cảnh
Nguyễn Đức Kiên
26 Tháng mười, 2018 00:56
tam bất diệt
Nguyễn Đức Kiên
26 Tháng mười, 2018 00:54
tam tuong
Nguyễn Đức Kiên
25 Tháng mười, 2018 14:58
tam thai tam duong tam than
BÌNH LUẬN FACEBOOK