Tuy rằng tu vi của Phượng Yên Nhu vẫn kém hơn Diệp Húc nhiều, nhưng thực lực của nàng lại không kém chút nào, nhất là ở loại địa phương như Thang Hoàng Lăng này, thực lực của nàng lại càng tăng vọt.
Nàng tinh thông cấm chế, đem cấm chế của chính mình bày ra và cấm chế Thang Hoàng Lăng liên kết, nếu động vào một thì sẽ động tất cả. Đám người Hạ gia Thánh chủ động vào cấm chế do nàng bày ra, sẽ khiến cho phản ứng dây chuyền, mấy trăm cấm chế trong Thang Hoàng Lăng đều bị câu động, nhất tề hướng về cao thủ Hạ gia mà đánh, trời đất đảo lộn , sấm chớp ầm ầm, nước lửa cuồn cuộn, cây cối gỗ đá đều xuất hiện, long trời lở đất, thậm trí Diệp Húc nhìn thấy những dãy núi trở mình đứng lên, hướng đám người Hạ gia úp xuống, chấn động đến trời sụp đất nứt!
Cảnh tượng này giống như tận thế, ở vào trung tâm cấm chế bọn người Hạ gia cảm thấy như thiên địa đại hủy diệt, khắp nơi đều là đất, nước, gió, lửa chen chúc, cuồn cuộn loạn xạ, gần như sắp đem bọn họ xé nát.
Loại thủ đoạn này, Diệp Húc tự nhủ thầm rằng, nếu đổi làm chính mình nếu bị cấm chế công kích như vậy, chỉ sợ rằng không chết thì cũng bị trọng thương.
“ Cửu đỉnh trấn áp! “
Trong hỗn loạn, chỉ thấy chín chiếc đại đỉnh bay ra, chín đỉnh liên kết, định trụ Thiên, Địa, Âm, Dương, Phong, Sơn, Hỏa, Thuỷ, Lôi, mạnh mẽ ép những cấm chế này xuống dưới tới mức bình ổn, đến một ngọn khói nhỏ cũng không thể bay lên được.
Rầm một tiếng, chín đỉnh tán đi, hóa thành một cỗ cổ chân nguyên, chảy vào trong thân thể Hạ gia Thánh chủ.
Giờ phút này ở vị trí mọi người Hạ gia đứng, đã biến thành một đống hoang tàn, núi lớn vỡ ra, đất lớn vỡ ra, trên không trung chỉ còn có sấm gió mơ hồ lay động. Mọi người Hạ gia chật vật không chịu nổi, mặt xám mày tro từ trong đống hoang tàn đi ra, hung tợn nhìn về hướng Diệp Húc và Phượng Yên Nhu.
“ Tiểu yêu nữ độc ác! “ Có người không kìm nổi chửi ầm lên.
Hạ gia Thánh chủ giơ tay lên ngăn người nọ lại, ra ý thưởng thức, mỉm cười nói: “ Yêu chủ có nữ thông tuệ như thế, thật là làm cho ta ghen tị. Đông Dương con ta còn khuyết thiếu một mối lương duyên tương xứng, nay đã gặp Yêu chủ, đề nghị thu xếp cho việc hôn nhân này. “
Từ xa, Diệp Húc nhìn thấy Hạ gia Thánh chủ dễ dàng phá cấm không khỏi thở dài, Nhân Hoàng dù sao vẫn là Nhân Hoàng, lấy cấm chế bên ngoài Thang Hoàng Lăng, căn bản không thể đối phó với cao thủ bực này.
Đột nhiên, phía trước truyền đến những chấn động kịch liệt khác thường, một tiếng rống gầm vang lên. Diệp Húc vội vàng theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung đột nhiên xuất hiện một cái vòi rồng lớn đến mức không gì so sánh được, hung hăng táp xuống phía dưới.
Chấn động kịch liệt này, có thể so với một kích toàn lực của Nhân Hoàng!
Đây là long khí đã hóa thành rồng lớn, long khí nồng đậm như thế đã hóa ra hình thể, hình thể này sinh động có vây có vuốt, giống như một con vật thật sự tồn tại bình thường!
Ở vào phía dưới miệng con rồng này là đoàn người của Hiên Viên gia, Hiên Viên Trưởng Phong cũng không nhúc nhích, mà có lão quái vật khác của Hiên Viên và Hiên Viên Vô Khuyết đồng loạt ra tay, cùng nhau kháng cự với con rồng lớn này.
Chỉ thấy Hiên Viên gia đỉnh cường nhân Tam Bất Diệt cảnh, có người lấy vu pháp hóa thành Ứng Long, có người ngưng tụ Hiên Viên kiếm, còn có Chỉ Nam Xa và các loại vu pháp, vu bảo, nhất tề hướng vào con rồng lớn từ long khí hóa thành mà đánh tới.
Điều khiến cho Diệp Húc phải chú ý nhất lại là Hiên Viên Vô Khuyết vị này có vẻ công tử tế khởi một lá cờ lớn, lá cờ lớn rung rung, tản mát ra uy lực Nhân Hoàng, bên trong lá cờ, binh chủ Xi Thích đầu đồng xương sát, bốn mắt sáu tay, thân người đầu trâu từ trong bước ra, cứng rắn đối đầu với rồng lớn!
Những người này thực lực đã mạnh lại thêm ở cùng một chỗ nên miễn cưỡng có thể chống lại con rồng lớn từ long khí hóa thành. Diệp Húc ngưng mắt nhìn một lát, liền biết thực lực và tu vi của Hiên Viên Vô Khuyết hiện giờ như thế nào.
Tốc độ tu luyện của Hiên Viên Vô Khuyết cực nhanh, hiện giờ đã tu thành Tam Tương cảnh và đang tiến vào Địa Tướng kỳ, hẳn là cũng có gặp được vận may, đã được đến đầy đủ mười tám mặt Binh Chủ kỳ.
Mỗi một mặt của Binh Chủ kỳ đều là Nhân Hoàng chi bảo, hợp cùng một chỗ thì đó là cấm bảo, trước đây đã bị người chủ trước của Hiên Viên gia mang đi, tiến vào một nơi nguy hiểm, kết quả là bị chết ở đó, Binh Chủ kỳ cũng từ đó mà mất đi.
Hiên Viên Vô Khuyết có thể tìm được chiếc Binh Chủ kỳ này, hắn thật là đã gặp vận may, ngay cả Hiên Viên Quang cũng nói, Hiên Viên Vô Khuyết không thiếu cái gì, hơn một nửa là từ trong lần gặp vận may đó khiến tu vi của hắn tiến rất nhanh.
Tuy nhiên trước mắt tu vi của hắn, còn không thể phát huy được toàn bộ uy lực của Binh Chủ kỳ, nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra thực lực Tam Bất Diệt cảnh Thiên Địa Pháp Tướng bất diệt.
Nếu là hắn có thể hoàn toàn phát huy ra toàn bộ uy lực Binh Chủ kỳ, như vậy có thể chứng minh rằng tu vi của hắn có thể so với Nhân Hoàng, nếu là tế khởi mười tám mặt Binh Chủ kỳ, phát huy ra uy năng cấm bảo, như vậy tu vi của hắn là ngang Thánh chủ.
Hiện giờ Hiên Viên Vô Khuyết hiển nhiên vẫn còn xa chưa mới đạt tới bước này.
Dù vậy, tu vi và thực lực của hắn cũng có thể nói là rất khủng bố, trong những người cùng thế hệ , rất ít có người có thể cùng hắn tranh phong.
Diệp Húc cẩn thận tính toán một chút, trong những người trẻ tuổi cùng thời, có thể cùng Hiên Viên Vô Khuyết giao phong, Hầu Nhân vực sâu không lường được, có thể tính một, về phần Đông Hoàng mục tu vi đã đạt tới, nhưng vu bảo không đủ, nếu là hắn từ bên trong Thiên Khư đi ra, đạt được đại gặp gỡ, cũng có thể đứng trong hàng đó.
Còn có Hạ Đông Dương khi trước đã tiến vào Vũ Hoàng cổ mộ, nếu là hắn có thể đoạt được kỳ diệu bảo vật trong Vũ Hoàng cổ mộ, thực lực và tu vi tất nhiên cũng sẽ tăng cao, hẳn cũng có thể xưng hùng đương thời, trở thành đầu sỏ.
Những người này, có được đại khí vận, không thể khinh thường.
Đương nhiên, Diệp Húc cũng là một trong số đó, hơn nữa còn là một vị hùng mạnh, ngay cả Đông Môn Thiên Phủ bực Nhân Hoàng này cũng phải chết ở trong tay hắn, bất diệt chi bảo đều không thể khiến hắn bị thương, thực lực của hắn, còn muốn vượt qua Hiên Viên Vô Khuyết một chút.
Mọi người trong cộng đồng Hiên Viên gia chống cự với con rồng lớn này, cực kỳ gian nan, tốc độ càng ngày càng chậm.
Hiên Viên Trường Phong rốt cục không kiên nhẫn được, trên đỉnh đầu một bàn tay to giơ lên, đánh tan con rồng lớn này, đánh cho con rồng lớn liên tiếp nổ tung. Nhưng cũng vào lúc này, chỉ thấy trong hư không, lại có một con rồng lớn khác hung ác dữ tợn nanh vuốt nhọn hoắt, tiếp tục hướng bọn họ xông tới.
Hiên Viên Trường Phong hừ lạnh một tiếng, một lần nữa lại tiếp tục đánh mạnh vào con rồng lớn này. Nhưng điều khiến hắn không dự đoán được chính là, hư không lại lay động, lại xuất hiện một con rồng lớn xông tới.
Mỗi con rồng lớn này thực lực có thể so với Nhân Hoàng, tuy rằng không phải đỉnh Nhân Hoàng đối thủ, nhưng sát khí vô cùng.
Vị Thánh chủ Hiên Viên Trường Phong này giết được một con rồng lớn này, liền có con rồng lớn khác giương nanh múa vuốt đánh tới, không khỏi chau mày.
Oanh!
Trong hư không, đột nhiên hai con rồng lớn xông đến, hai con rồng lớn bao vây và công kích Hiên Viên gia và nhiều cao thủ. Hiên Viên Trường Phong không khỏi trầm lòng xuống: “ Nguy rồi đã đến trung tâm cấm chế Thang Hoàng Lăng…..”
Cùng lúc đó, Thánh chủ các thánh địa Thái Cực tông Âm Dương tông Thái Thượng Đạo tông, cũng lọt vào vòng công kích của con rồng lớn do long khí biến thành, trong khoảng thời gian ngắn, bên trong không trung những vòi rồng cực lớn vươn xuống, trải rộng không trung, sát phạt bùng lên.
“ Sư huynh, đây là hư không đại cấm, đem cấm chế bố trí ở trong hư không, vô hình vô bóng, không thể hóa giải, rất khó phòng bị. Hư không đại cấm nơi này, hẳn là bố trí ở bên trong long khí long mạch! “
Phượng Yên Nhu dịu dàng, con ngươi liên tục chớp động, hướng vào trong hư không đánh giá, chỉ thấy chín mươi chín đường long khí ngang trời cao, rót vào Thánh điện ở phía trên Thánh sơn. Con rồng lớn này đúng là từ bên trong một đường long khí vươn ra, hướng mọi người ở Hiên Viên gia xông tới.
Nàng khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú, thấp giọng nói: “ Hư không đại cấm có tới chín mươi chín đường cấm, Hiên Viên gia đụng vào một đường cấm thứ nhất, tương đương với lực công kích của một vị Nhân Hoàng, nếu đi về phía trước, sẽ đụng vào đường cấm thứ hai, đường cấm thứ ba, đợi cho hết chín mươi chín đường cấm, tương đương với lực công kích của chín mươi chín vị Nhân Hoàng, chín mươi chín con rồng lớn công phạt, đến lúc đó, Vu Hoàng cũng muốn chạy trối chết! “
Diệp Húc trong lòng không khỏi hoảng sợ, chín mươi chín vị Nhân Hoàng cùng nhau công tới, uy thế loại này hẳn là long trời lở đất? Phượng Yên Nhu nói Vu Hoàng cũng muốn chạy trối chết, cũng không khoa trương.
“ Phượng đại tông sư, có cách nào phá cấm không? “ Diệp Húc cười nói.
Phượng Yên Nhu lườm hắn một cái, quyến rũ động lòng người, cười nói: “ Hư không đại cấm không thể phá, cấm pháp loại này, trải rộng xung quanh Thánh sơn, thủ hộ Hoàng Lăng, kín không kẽ hở, bất cứ kẻ nào tiến vào trong đó, đều đã lọt vào cấm chế công kích. Tuy nhiên cha muội lại từng dùng Hà Đồ và Hi Hoàng Bát Quái suy diễn đến lỗ hổng của hư không đại cấm, lúc ấy muội cũng ở một bên, ghi nhớ một ít.”
Nàng mang khuôn mặt u sầu, không có mười phần nắm chắc, thấp thỏm nói: “ Nếu là cha muội, với bản lĩnh ấy, tất nhiên có thể bình an vượt qua chín mươi chín đạo hư không đại cấm, tuy nhiên bản lĩnh của muội không bằng cha, chỉ sợ . . . “
Diệp Húc quay đầu lại liếc liếc mắt một cái, chỉ thấy bọn người Hạ gia đã lại gần, Hạ gia Thánh chủ cùng đám người hiển nhiên cũng nhận thấy được trong hư không uy lực cấm chế kinh người, vượt xa cấm chế bên ngoài, lo sợ bị chạm vào cấm chế, bởi vậy cũng không có trực tiếp đuổi giết lại đây.
Tuy nhiên căn cứ theo tốc độ của Hạ gia Thánh chủ và đám người, sớm hay muộn cũng sẽ đuổi kịp hắn.
“ Muội tử, không cần lo lắng, chỉ cần đuổi kịp Yêu chủ, có hắn ở bên, chúng ta tất nhiên không ngại. “ Diệp Húc cười nói.
Phượng Yên Nhu miễn cưỡng gật đầu, hé miệng cười nói: “ Cha muội bản lĩnh gấp trăm lần muội, ông ấy học cứu thiên nhân, chín mươi chín đạo hư không đại cấm này, khẳng định không làm khó ông ấy được. “
Nàng đi ra phía trước, đến trước thung lũng thì dừng chân lại, ngẩng đầu đánh giá không trung, lẩm bẩm trong miệng, bấm đốt ngón tay, suy tính không ngừng.
Diệp Húc cũng ngẩng đầu nhìn đi, chỉ thấy bên trong không trung, những đạo trận văn như ẩn như hiện, ở trong long khí ngửa ngửa xấp xấp phập phập phồng phồng, giống như độc long đại mãng chấn động không ngớt.
Thuật nghiệp có chuyên công, hắn hiểu biết về cấm chế không nhiều lắm, căn bản không thể nhìn ra cấm chế phức tạp như thế.
Sau một lúc lâu, Phượng Yên Nhu rốt cục cũng tính toán xong, lau sạch mồ hôi trên trán, dịu dàng nói: “ Sư huynh, huynh theo muội đi, ngàn vạn lần không được đi nhầm một bước, nếu không sẽ chạm vào cấm chế. “
Diệp Húc không thể không xốc lại tinh thần, nhắm mắt đi theo phía sau Phượng Yên Nhu, chỉ nghe cái miệng nhỏ nhắn của cô gái đóng mở, trong miệng lẩm bẩm những từ ngữ linh tinh cổ quái như “ Quy Muội “ “ Lôi Trạch “ “ Đại Kiền “ , Diệp Húc giống như đang nghe thiên thư, một chữ cũng nghe không hiểu.
Bọn họ đã đi hai ba dặm đường, cuối cùng đi ra đạo thứ nhất hư không đại cấm, Diệp Húc trên lưng mồ hôi gần như ướt đẫm, Nhân Hoàng thật sự đã đánh cho hắn hình thần đều diệt. Một đạo hư không đại cấm, tương đương với lực công kích của một Nhân Hoàng!
Hắn có một loại cảm giác giống như đang nhảy múa trên một rừng gươm nhọn, nếu chỉ có một chút sơ ý, thì khả năng xương thịt cũng không còn!
Phượng Yên Nhu đứng ở trước đạo hư không đại cấm thứ hai, nếu tính toán theo công thức suy diễn thời gian sẽ càng lâu, nàng liền thi triển vu pháp, phía trước xuất hiện một đạo Hi Hoàng Bát Quái, không ngừng tính toán.
Bọn họ tiếp tục đi về phía trước, lại là một con đường có khả năng bình an.
Ở trước đạo cấm chế thứ ba, Phượng Yên Nhu đã bắt đầu vận dụng Hà Đồ, lấy Hà Đồ và Hi hoàng Bát Quái cùng nhau tính toán tìm con đường đi bên trong hư không đại cấm.
Tới cành cấm chế thứ bốn, tinh lực của nàng không đủ, bắt đầu vận dụng một khối pháp tướng chân thân hiệp trợ tính toán với mình.
Bọn họ một đường xông qua hai mươi tám đạo cấm chế, ba mươi ba tôn nữ Thiên đế pháp tướng, Phượng Yên Nhu đã vận dụng hết hơn một nửa, cũng hao phí nhiều thời gian.
Diệp Húc đi ở phía sau cô ấy, nghĩ đến nếu Phượng Yên Nhu tính sai một bước, sẽ có hai mươi tám vị Nhân Hoàng cùng nhau công tới, không khỏi có một cảm giác kinh hồn.
“ Nếu là đi nhầm một bước, liền chắc chắn chết không thể nghi ngờ a! “ hắn trong lòng lo sợ bất an.