Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mùi thơm lan tràn đi ra ngoài, làm cho rất nhiều người thèm thuồng chú ý tới.

Mà càng làm cho mọi người kinh ngạc chính là, ba người này thật to gan, cư nhiên dám ở Lâm gia nấu đồ ăn, coi nơi này trở thành tửu lâu rồi sao?

- Người nào dám ở Lâm phủ làm càn!

Một tiếng quát chói tai truyền đến, những người Lâm gia khác cũng đều xuất hiện, bọn họ tự nhiên không có tốc độ như Bảo Bảo đại tiên.

- Di, Lâm Lạc!

Một nam tử ba mươi tuổi tả hữu một chưởng còn không có phách ra, liền nhận ra Lâm Lạc, không khỏi vừa mừng vừa sợ.

- Lâm Lạc!

- Lâm Lạc đã trở về!

Những người khác cũng nhận thức ra Lâm Lạc, đều hoan hô kêu to, kỳ thực chỉ cần qua ba mươi tuổi, tự nhiên không ai sẽ quên thiên tài Lâm gia này! Lâm gia sở dĩ có địa vị ngày hôm nay, tất cả đều là Lâm Lạc một người dựng lên.

Nam tử dẫn đầu này đúng là Lâm Hải Nguyên, thời gian hắn tiến nhập Tiên Thiên hơi trể, dáng dấp trung niên đại thúc này chí ít phải bảo trì tới tám mươi nữa. Bất quá cũng tốt, dáng dấp gia chủ nếu nhìn qua quá tuổi trẻ mà nói, sẽ làm cho một loại cảm giác không thể phục chúng, dù sao tu vi của Lâm Hải Nguyên cũng không cao lắm, không có phong thái tự tin như Lâm Lạc.

Lâm Lạc?

Mọi người xung quanh đều thất kinh, thanh niên nhân này là Lâm gia thiên tài, không phải đã phi thăng Thần giới Lâm Lạc sao? Trách không được dám ở trước cửa Lâm gia nháo sự, này căn bản là nhà của hắn, tự nhiên muốn chơi thế nào thì chơi thế đó!

Lâm Lạc cũng nấu chín Lục Vũ Kiếm Điểu không sai biệt lắm, không khỏi cười nói:

- Gia gia đang bế quan sao? Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện!

Xảo chính là, Lâm Nguyệt Lộ cũng mang theo nhi tử mới vừa ba tuổi về nhà mẹ đẻ, đang cùng Lâm Hành Nam nói chuyện, biết được Lâm Lạc trở về, nữ nhân này đã hơn năm mươi tuổi vẫn như cũ không thay đổi cá tính, ném nhi tử vào trong lòng Lâm Hành Nam, như một trận gió bay đi.

Bất quá, đối với Lâm Nguyệt Lộ hôm nay đã là Thông Minh cảnh mà nói, năm tháng này còn chưa kịp lưu lại vết tích trên mặt của nàng, chỉ là sau khi sinh hạ nhi tử mới có một cổ phong vận mỹ phụ thành thục.

- Tiểu đệ…

Nàng từ thật xa đã kêu to, chạy tới trước mặt của Lâm Lạc, một tay xoa đầu của hắn.

Cũng cũng chỉ lão tỷ này của hắn mới có thần kinh đơn giản như vậy, còn dám đối đãi Lâm Lạc như thế.

Tuy rằng thái độ của Lâm Lạc trước sau như một, nhưng thân là Tinh vực chí tôn, khí tức mơ hồ kia là đủ để cho bất luận kẻ nào đều không tự chủ được phát lên kính ý, không dám có chút dị động.

Chỉ là lão tỷ tối thân, mặc kệ là cảnh giới hắn thấp, hay hôm nay cao cao tại thượng, ở trong mắt Lâm Nguyệt Lộ, Lâm Lạc chỉ là đệ đệ của nàng.

- Nguyệt lộ, ngươi cũng đã trở thành mẫu thân rồi, sao tính cách vẫn không thay đổi một chút vậy?

Lâm Hành Nam cũng chạy đi ra, trong tay ôm một tiểu oa nhi ba tuổi, một ngón tay cái còn ngậm ở trong miệng, không khỏi hiếu kỳ nhìn mọi người.

- Gia gia!

Lâm Lạc vội vã nghênh đoán, ở trong cảm nhận của hắn, Lâm Hành Nam vĩnh viễn là gia gia của hắn, điểm này tuyệt sẽ không cải biến.

- Hừ, tiểu đệ lâu như vậy không có trở về, ta đây là kích động a!

Lâm Nguyệt Lộ từ trong lòng Lâm Hành Nam ôm lấy tiểu oa nhi, một bên hôn nó một cái, một bên giơ tay nhỏ bé chỉ hướng Lâm Lạc nói:

- Tiểu tiểu Lạc, đây là cậu mà vi nương vẫn nói với ngươi, mau gọi cậu đi!

- Cậu!

Tiểu oa nhi khoẻ mạnh kháu khỉnh, dáng dấp chỉ có ba phần Lâm Nguyệt Lộ, bảy phần là Thái Kế Vũ, âm thanh rất là non nớt đáng yêu.

- Còn có những… mợ!

Lâm Nguyệt Lộ thấy được Tô Mị các nàng, không khỏi lại càng hoảng sợ, hậu cung của tiểu đệ lại mở rộng rồi nha! Tuy rằng bản thân nàng có ý chiếm hữu rất nặng, tuyệt không cho Thái Kế Vũ nạp thiếp, nhưng đối với Lâm Lạc lại khoan dung không gì sánh được, hận không thể đem tất cả mỹ nữ trong thiên hạ tới làm em dâu của nàng, sinh hạ một đống lớn tiểu hài tử, kéo dài huyết mạch của Lâm gia.

Tuy rằng hiện nay tộc nhân của Lâm gia rất nhiều, nhưng có thể được xưng là thân nhân cũng chỉ có Lâm Hành Nam cùng Lâm Lạc hai người mà thôi.

- Mị Nhi mợ, Nguyệt Đồng mợ, Mộng Như mợ...

Tiểu tử kia quay về phía chúng nữ kêu lên, nhưng một vòng đi qua đã sớm quên mất người thứ nhất là ai rồi. Lúc này hồ hồ nở nụ cười, một bên ngậm ngón tay cái.

- Tiểu tử này!

Lâm Nguyệt Lộ ai thán.

- Uổng vi nương cho ngươi cái tên Thái Lạc, mong muốn ngươi có thể cùng tiểu đệ như nhau, trở thành nam tử hán đỉnh thiên lập địa, ngươi thì tốt rồi, suốt ngày ngậm ngón tay, mặt mũi của vi nương đều bị ngươi làm mất hết rồi!

Mọi người không khỏi cười ha ha, loại yêu nghiệt như Lâm Lạc ra một cái cũng đã là kỳ tích to lớn của thiên hạ, chí ít trong mười vạn năm là không có khả năng tái xuất hiện người thứ hai.

- Đến, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện phiếm!

Lâm Lạc nâng cái nồi thật lớn tiến nhập Lâm phủ, bọn người Lâm Hành Nam tự nhiên hộ tống đi theo, mà những người ngoài phủ kia mỗi người đều suy nghĩ, phải làm sao đáp tới được Lâm Lạc, đây mới là chính chủ a!

Lục Vũ Kiếm Điểu chính là chim quý Diệt Linh cảnh, chỉ là hương vị bay ra đã để người đại động, thèm nhỏ dãi, đợi cho một chén phân đến trong tay mọi người, mỗi người đều kìm lòng không được ăn nhanh.

Trước đó Lâm Lạc đã ôn hòa năng lượng khổng lồ trong cơ thể Lục Vũ Kiếm Điểu, tuy rằng lực lượng mãnh thú nằm trong yêu hạch, nhưng không trải qua xử lý mà nói, thịt của mãnh thú Diệt Linh cảnh cũng không phải võ giả Tiên Thiên cảnh có thể tiêu thụ được, chỉ biết đưa bọn họ tạc nổ!

Bởi vậy, tuy rằng mọi người ăn lên, trong bụng mỗi người chí ít chưa một hai cân thịt, nhưng chỗ tốt trong đó sẽ không thoáng cái đều dũng mãnh tiến ra, mà sẽ ở chí ít trong mười năm mới chậm rãi có hiệu lực.

Lâm Hải Nguyên đem tin tức Lâm Lạc trở về truyền đi ra ngoài, để chúng cố nhân Tôn Đông Dương, Ngô Tử Phi đến đây gặp mặt, những người này được vô số chỗ tốt từ Lâm Lạc, hôm nay đã là gia tộc đệ nhất cao thủ, càng tiếp nhận gia chủ vị. Bình thường điều không phải tu luyện là xử lý sự vụ gia tộc, rất khó giống như trước có thể cả ngày nhàn rỗi ở Lâm gia kiếm cơm ăn.

Nói đến tu vi, Lâm Hành Nam cùng Lâm Nguyệt Lộ tự nhiên là được Lâm Lạc ưu tiên nhất, hai người hoàn toàn dùng Không Linh thạch nhũ đến tu luyện, tiến cảnh có thể nói là tiến triển cực nhanh, nhưng bọn hắn giới hạn trong tốc độ luyện hóa linh dịch, cũng vô pháp tiến mau hơn nữa, hiện nay đều là Thông Minh cảnh, dùng Lâm Lạc phỏng chừng, chí ít còn phải tám mươi năm nữa bọn họ mới có thể đạt được Thích Biến cảnh đỉnh, có tư cách đi trùng kích Linh cảnh.

Lâm Lạc có thể dùng đại thần thông trực tiếp để tu vi hai người đề thăng tới Linh cảnh, nhưng làm như vậy hậu quả chính là sau đó bọn họ không còn có khả năng tiến bộ, đây là đại giới của học cấp tốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK