Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà, cái chết này cũng phải chết có giá trị, nàng có thể tiếp nhận trong chiến đấu tử vong, nhưng bị chôn sống đói chết ở chỗ này mà nói, nàng không cam lòng!

Bất tri bất giác, hai người đồng thời hướng đối phương nhìn thoáng qua, nhưng đều lập tức quay mặt lại.

- Nơi này chuyện đã xảy ra, chờ sau khi chúng ta ra ngoài, chưa từng có phát sinh qua!

Lăng Kinh Hồng đột nhiên nói ra.

Lâm Lạc gật gật đầu, hai người lại lần nữa mở ra Đại Âm Dương Song Tu Công Pháp, cẩn thận đọc lên. Nếu đã quyết định, dùng tâm chí quả quyết của hai người đều dứt bỏ do dự, chuyên tâm ghi nhớ cũng suy tư chỗ huyền diệu của môn công pháp này.

Non nửa canh giờ sau, hai người đồng thời ngừng lại.

Công pháp này đã nghiên cứu được không sai biệt lắm, còn lại chính là thực tiễn .

Hai người hai mặt nhìn nhau, Lăng Kinh Hồng nói:

- Nhắm mắt lại!

Nhưng Lâm Lạc lại không để ý tới nói:

- Ta lại không phải là không có nhìn qua!

Trên mặt Lăng Kinh Hồng lập tức tối sầm, nhưng sự thật xác thực như thế, thời điểm trong sơn động, Lâm Lạc xác thực đã xem nàng thông thấu, còn có cái gì bí ẩn đáng nói?

- Vậy ngươi xoay người sang chỗ khác!

Bị xem trống trơn là một chuyện, nhưng muốn trước mặt một nam nhân cởi áo nới dây lưng lại là một chuyện, mặc dù nàng là Địa Nguyên Cảnh cao thủ, nhưng cái tu vi này cao tới đâu cũng không có dùng a!

Lâm Lạc theo lời xoay người, sau nửa ngày mới vang lên thanh âm quần áo ma sát.

- Quay sang đây!

Sau lưng truyền đến thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lung, bên trong còn mang theo ngượng ngùng của Lăng Kinh Hồng, Lâm Lạc xoay người lại, đã thấy thân trên của Lăng Kinh Hồng như cũ quần áo đầy đủ, nhưng trên mặt đất lại nằm một cái váy dài hoàng sắc, còn có một chiếc quần lót màu vàng nhạt.

Nữ tử tuyệt sắc này hai gò má đỏ bừng, trong mắt tinh quang chớp động lên ngượng ngùng, lại làm cho nàng tăng thêm vài phần vũ mị.

Càng là nữ tử lạnh như băng, nếu lộ ra thái độ kiều sáp, càng là động lòng người! Cho dù Lâm Lạc không tham nữ sắc, cũng không khỏi trong lòng rung động.

- Bắt đầu đi!

Lâm Lạc cũng cởi quần, hai người đều là vô cùng xấu hổ, nhưng cuối cùng vẫn kết hợp lại với nhau.

Đây là lần đầu tiên của Lâm Lạc, hắn trước kia tuy trong lúc vô tình xem qua Thượng Quan Nguyệt cùng Quách Dương vụng trộm giao hoan, nhưng xem người khác "làm" là một chuyện, mình muốn đích thân ra trận lại là một chuyện khác.

Đặc biệt tâm tính hắn tỉnh táo, tiểu Lâm Lạc ở bên dưới cũng đồng dạng tĩnh táo dị thường, căn bản không có nửa điểm dâng trào kích động, cái này thì như thế nào có thể công thành phạt trại, thẳng đảo Hoàng Long?

Đối với cái này, Lăng Kinh Hồng là vừa thẹn vừa giận!

Nàng dù lạnh như băng thế nào cũng là một nữ nhân, hơn nữa còn là một đại mỹ nữ tuyệt đỉnh! Mặc dù không phải là người dùng sắc kiêu ngạo, nhưng Lăng Kinh Hồng vẫn là vô cùng tự đắc, lúc đầu xem trong không gian pháp khí của nàng một đống lớn quần áo đã biết, kỳ thật nàng cũng là người thích đẹp.

Có thể ôm một mỹ nữ như thế, cư nhiên còn không động tâm, điều này làm cho Lăng Kinh Hồng há có thể không giận?

Đây chính là địa phương kỳ quái của nữ nhân! Tuy trước kia như thế nào cũng không nguyện cùng Lâm Lạc song tu, nhưng sau khi đến nơi này, lại ngầm bực bội Lâm Lạc "do dự" !

Nhưng cũng không thể hao tổn như vậy a?

Dù sao đã khỏa thân tương đối, thiên đại xấu hổ cũng có thể để qua một bên, Lâm Lạc đem hai tay thò vào trong quần áo của đối phương, xoa bầu ngực của nàng đang cố gắng kiêu ngạo hở ra, tuy không kiên cố bằng Tô Mị như sóng tràn bờ, nhưng vô cùng co dãn, trắng nõn vô cùng.

Lăng Kinh Hồng không khỏi mặt đỏ như gấc, một đôi tinh mâu cũng trở nên vũ mị lên, da thịt nổi lên một vòng diễm quang, như muốn chảy ra nước, ngực lập tức một hồi phập phồng kịch liệt.

- Hôn ta!

Nàng lẩm bẩm nói.

Lâm Lạc dò xét xuống dưới, tìm kiếm cặp môi đỏ mọng của nàng, ngọt tân nhập khẩu, đầu lưỡi hai người bắt đầu "đánh nhau", lẫn nhau hô hấp cũng bắt đầu dồn dập lên.

Đã rơi vào cảnh đẹp, sự tình phía sau tự nhiên nước chảy thành sông, tiểu Lâm Lạc rốt cục ngẩng đầu ưỡn ngực, triển khai hung uy mấy lần làm càn đụng chạm, rốt cục tiến nhập địa phương một mảnh lầy lội mà ấm áp chặt khít, đưa tới Lăng Kinh Hồng yêu kiều khóc một tiếng.

- Bắt đầu hành công!

Nếu là thay đổi một nam nhân khác, trong ngực ôm vưu vật như thế, nào còn tĩnh được quyết tâm đi tu luyện cái gì? Nam nữ hoan ái, kia là nhân tính trời sinh, bất quá nam nữ ở đây là hạng người ý chí kiên định, lúc này âm dương câu thông, lập tức dựa theo pháp quyết của Đại Âm Dương Song Tu Công Pháp bắt đầu tu luyện.

Nơi này tuy vô quang ảm đạm, nhưng cũng không có ngăn cách không khí lưu thông, cũng đồng dạng có thể hấp thu linh khí chung quanh đến tiến hành luyện hóa, hai người vừa hành công, thiên địa linh khí lập tức giống như khát mã ẩm tuyền, điên cuồng cuốn tới.

Tốc độ nhanh đến đáng sợ, so với hắn một mình tu luyện mà nói, ít nhất phải nhanh gấp năm lần!

Lăng Kinh Hồng từ trong không gian pháp khí lấy ra một ít cực phẩm Thiên tinh thạch bố trí ở bốn phía bọn hắn, kể từ đó, tốc độ tu luyện của bọn hắn lại càng nhanh!

Đáng tiếc chính là, bởi vì cái bớt hình tia chớp ở mắt cá chân của Lâm Lạc là tự động vận hành, lại không bị song tu công pháp này ảnh hưởng, vẫn duy trì ở tốc độ nguyên lai! Mà hắn dựa vào hấp thu thiên địa linh khí, hoặc là Thiên tinh thạch tu luyện hiệu quả vốn là không tốt, khó coi, cái này cho dù là tăng lên gấp năm lần lại có thể thế nào, vẫn là giống như ốc sên bò!

Nhưng Lăng Kinh Hồng lại chiếm được chỗ tốt rất lớn, nàng là kỳ tài ngút trời chính thức, không có công pháp nghịch thiên như Hỗn Độn Dung Lô cũng có thể dùng hơn hai mươi tuổi tiến quân Địa Nguyên quân, tuy trong đó có cơ duyên của nàng, nhưng bản thân cũng phải có tư chất vô cùng tốt mới được!

Bất quá sau khi nàng tiến vào Địa Nguyên Cảnh, tiến cảnh liền chậm lại, mỗi khi đột phá nhất trọng thiên ít nhất phải hai mươi đến ba mươi năm thời gian! Nhưng nếu có thể một mực dùng thuật song tu tu luyện mà nói, vẻn vẹn chỉ cần bốn đến sáu năm có thể đột phá nhất trọng thiên!

Năm mươi năm sau, nàng có vọng đánh sâu vào Thiên Hợp Cảnh, cũng ở hai trăm tuổi trước tiến giai Thích Biến!

Thích Biến Cảnh võ giả có thể có được ngàn năm thọ nguyên, hai trăm tuổi chỉ tương đương với thường nhân hai mươi tuổi, chính là thời điểm phong quang vô hạn! Trong thời gian dài đến ngàn năm, bọn họ có thể sừng sững ở võ giả đỉnh phong, thậm chí còn rất có hi vọng đánh sâu vào tiên cảnh, hóa phàm thành Thần!

Nhưng đây đều là sự tình từ nay về sau hai người chân tâm thân mật, tư thế khẩn mật nhất kết hợp cùng một chỗ, giống như hai tòa thạch điêu, không ngừng vận chuyển Đại Âm Dương Song Tu Công Pháp.

Bọn họ vẫn chỉ là sơ khuy môn đạo, theo công pháp tăng lên, hiệu quả song tu còn có thể lấy được nâng cao!

Âm Dương Tán Nhân nhắn lại, khi bọn hắn đem môn công pháp này luyện tới trình độ nhất định, pháp trận sẽ tự động cảm ứng và làm ra biến hóa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK