Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đây chính là vũ khí bí mật của Hàn gia, vốn tưởng có thể hai ba chiêu là oanh chết Lâm Lạc, sau đó tùy tiện xuống đài nhận thua, vỗ mông rời đi, về sau đợi người khác kịp phản ứng cũng là không chỗ tìm người.

Nhưng tuyệt đối thật không ngờ Lâm Lạc cư nhiên nghịch thiên như thế, chẳng những không chết, ngược lại đánh tàn bạo thủ hạ của hắn!

Đừng nhìn hắn có thể huy động tử sĩ như vậy, nhưng muốn bồi dưỡng được một Huyễn Linh cảnh cao thủ đến, cần hao phí bao nhiêu tích lũy của Hàn gia? Căn bản tổn thất không nổi, thật muốn bị Lâm Lạc tiêu diệt mà nói, hắn cũng chịu không nổi!

Bởi vậy, hắn cũng bất chấp để cho người liên tưởng, như thế nào cũng phải đem tánh mạng người này bảo vệ!

- Ngươi là ai, ta tại sao phải nghe lời ngươi?

Lâm Lạc cười lạnh nói, lại là ba quyền oanh ra, trung niên nam tử kia rốt cục bị oanh hôn mê, lĩnh vực lập tức biến mất, giống như xử nữ bị lột sạch quần áo, có thể tùy ý chà đạp rồi.

- Ngươi…

Hàn Triết Thao chỉ vào Lâm Lạc, ngón tay phát run, ở bên trong nộ khí tuôn ra, không khí quanh người hắn xuất hiện từng đạo gợn sóng, cho thấy nội tâm của hắn vô cùng phẫn nộ.

Hắn cũng không phải người vô tâm, nhưng trước kia căn bản không có đem Lâm Lạc để vào mắt, bởi vậy cũng không cần phí quyền mưu gì, chỉ là từ trên cao nhìn xuống để Lâm Lạc đem tứ nữ đưa cho hắn làm thịt. Mà sau khi Lâm Lạc cự tuyệt, hắn cũng không có coi là chuyện quan trọng, tùy tiện gọi một gã tử sĩ gia tộc giết Lâm Lạc, nguyên lai tưởng rằng tất nhiên nắm chắc, không nghĩ tới rõ ràng xuất hiện biến hóa như thế!

Kỳ thật hắn vốn không nên ra mặt, một khi lộ ra ngoài tử sĩ này cùng Hàn gia có quan hệ, vô cùng có khả năng dẫn phát Lữ gia ngờ vực cùng cảnh giác vô căn cứ! Nhưng tử sĩ này lại là hắn lén điều động, hắn tuyệt đối đảm đương không nổi hậu quả đối phương bị Lâm Lạc giết chết, cái này mới không thể không ra mặt, thật không ngờ Lâm Lạc rõ ràng dám công nhiên không bán mặt mũi của hắn!

- Ta lệnh cho ngươi!

Hàn Triết Thao hai mắt như có thể phóng hỏa, việc này vô luận kết quả như thế nào, hắn cũng khó trốn khỏi gia tộc trừng phạt.

- Mệnh lệnh sao?

Lâm Lạc nhẹ gật đầu, đang ở thời điểm mọi người cho là hắn muốn thỏa hiệp, chỉ nghe "tạp" một tiếng giòn vang, hắn một cước giẫm đoạn cổ của trung niên nam tử kia.

Cái này nếu là có lĩnh vực hộ thân, đừng nói cổ bị giẫm đoạn, ngay cả cả người bị bầm thây vạn đoạn cũng có thể nhất niệm phục sinh! Nhưng trung niên nam tử kia đã hôn mê bất tỉnh, ý thức ở vào trạng thái chết giả, lĩnh vực hoàn toàn co rút lại, một cước này liền ngạnh sanh đem một gã Huyễn Linh cảnh cao thủ giết chết rồi! Thật ác độc!

Đây chính là Huyễn Linh cảnh cao thủ ah! Đừng nhìn Không Linh cảnh cao thủ bò đầy đất, nhưng trong đó có một phần mười người có thể tiến vào đến Huyễn Linh cảnh cũng không tệ rồi, nhưng một cao thủ như vậy bị Lâm Lạc mày cũng không nhăn giết chết, có thể không làm cho người ta mồ hôi lạnh chảy ròng sao?

- Tốt, tốt, tốt!

Việc đã đến nước này, Hàn Triết Thao cũng bình tĩnh lại, có chút hung ác nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, giống như độc xà nhắm người mà phệ, phẫn nộ quay người.

Toàn trường một mảnh yên tĩnh!

Tuy mỗi lần nhập quân khảo hạch đều sẽ chết rất nhiều người, nhưng Huyễn Linh cảnh cao thủ là cho tới bây giờ là chưa từng từng có! Lâm Lạc vô tình một cước này, lại để cho tất cả mọi người nhớ kỹ khuôn mặt anh tuấn, bất khuất lãnh ngạo của hắn!

Lâm Lạc làm như vậy, kỳ thật cũng không phải tùy hứng làm. Cho dù hắn không giết trung niên nam tử này, Hàn Triết Thao sẽ cảm ơn hắn sao? Còn không phải muốn trăm phương ngàn kế giết người đoạt vợ sao! Đã như vầy, hắn cần gì phải bó tay bó chân, duỗi đầu một đao, co lại đầu cũng một đao, Lâm Lạc còn thật không có sợ qua người nào!

Còn nữa, hắn biểu hiện được càng kinh diễm, khả năng được Lữ gia coi trọng cũng càng cao, Hàn Triết Thao sớm đã không để Lâm Lạc ở trong mắt, đến lúc đó cho dù Hàn gia muốn giết hắn, cũng phải cân nhắc phản ứng của Lữ gia thoáng một phát!

Hôm nay là ở Đông châu, Lâm Lạc đưa mắt không quen, không hề có nửa điểm trợ lực, chỉ có thể như bó băng, lợi dụng hết thảy tài nguyên có thể lợi dụng, tá lực đả lực!

Uy thế đuổi giết cao thủ Huyễn Linh cảnh, còn có ai dám khiêu chiến Lâm Lạc? Trong thời gian kế tiếp, tuy những lôi đài khác từ trên xuống dưới, lôi đài chủ thay đổi nhiều lần, nhưng chỉ có lôi đài của Lâm Lạc là không có người đi lên.

Sau khi mặt trời lặn, toàn bộ nhập quân khảo hạch cũng tuyên cáo chấm dứt, ở bên trong ba mươi mốt người, thành viên nguyên lai của Hắc Sát quân vẫn có mười bốn người bảo trụ vị trí, đủ thấy thực lực chi quân đội Thiết Huyết này cường hãn.

Mà trong mười bảy người mới gia nhập này, tự nhiên kể cả Lăng Kinh Hồng, Đường Điềm cùng Phạm Thương Vũ, mà đổi thành bên ngoài còn có hai người để cho Lâm Lạc nhìn nhiều vài lần.

Một cái là đại hán giống như dã nhân, nếu so với Lâm Lạc cao hơn cả nữa cái đầu, toàn thân gần như trần trụi, chỉ có hạ thân buộc lên một tạp dề da hổ, cơ bắp màu đồng cổ, trên tay nắm một cây cốt bổng.

Cái kia cũng không phải linh khí, bởi vì cũng không có hình thành lĩnh vực uy áp, cũng chưa từng có thấy hắn thu nhập vào trong cơ thể. Hơn nữa cẩn thận nhìn lại, cái cốt bổng này rõ ràng là một cây xương đùi của nhân loại!

Nhưng không phải là linh khí lại có thể so với linh khí, một gậy đánh xuống, có thể đơn giản xé rách lĩnh vực, đem người đánh cho chân đứt tay gãy, khủng bố vô cùng!

Cây xương đùi kia tuyệt đối là di hài của tuyệt thế cao thủ nào đó, tuy sớm đã chết, nhưng xương cốt trên người lại không hủ không thay đổi, uy năng có thể so với linh khí! Bất quá, cầm xương đùi làm vũ khí, chỉ sợ cũng chỉ có dã nhân này làm được!

Người này tên là Hổ Cường, làm người khờ khạo đến có chút ngu đần, nghe nói từ nhỏ bị ném bỏ trong núi, một đường đều là giết chóc dã thú, hung thú đi tới, lại ăn linh quả không biết tên ở trong núi, một thân tu vi là không tu tự thành!

Một người khác là thanh niên nam tử gầy đến gần như một trận gió có thể thổi bay, trong tay còn đong đưa một cây quạt xếp, cây quạt lay động, thân thể của hắn cũng đi theo lay động, tựa như rất yếu đuối.

Nhưng người này lại vô cùng âm tàn, trước kia trong chiến đấu, hắn là tự tay đào ra con mắt của ba người, mà khủng bố chính là, hai tay của hắn có nhuộm kịch độc, hai mắt của ba người kia rõ ràng không thể khôi phục!

Người này tên là Lệnh Hồ Kỳ.

- Hiện tại bắt đầu tranh cử đội trưởng, tất cả đội trưởng lên đài, thời hạn khiêu chiến một đêm, mặt trời mọc liền ngừng lại!

Trong quân đi tới một đại hán khí thế kinh người, lông mày như tằm, mặt đỏ như táo, giống như một tòa núi cao làm cho người ta chỉ có thể nhìn lên. Ở trước mặt của hắn, bất luận kẻ nào đều thành phụ gia, tất cả mọi người tự động không để ý đến phía sau hắn còn đi theo bảy tên nam nữ, trong mắt chỉ có một mình hắn tồn tại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK