Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Lạc không khỏi trừng mắt, cái này là đồ đệ Thần Hoàng, hay là chuyên làm sinh ý bà mai, hơn nữa đối tượng chào hàng vẫn là bản thân nàng!

- Thế nào, cân nhắc tỷ tỷ thoáng một phát a!

Nguyệt Nguyệt vứt cho Lâm Lạc một cái mị nhãn, hắc bạch phân minh như một vùng xuân thủy, nhộn nhạo ra rung động mê người vạn chủng.

- Bất quá, tỷ tỷ cùng nàng là đối đầu, ngươi chỉ có thể tuyển một! Làm người không thể lòng tham!

Nàng lập tức lại thêm một câu.

Lâm Lạc bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nhìn xem nàng, đối với nữ nhân đã không biết cảm thấy thẹn là vật gì này, hắn ngay cả khí lực chỉ trích đối phương cũng không có.

- Chậc chậc chậc, hiện tại nếu chúng ta là người một nhà, soái đệ đệ có thể đem bí mật nói cho tỷ tỷ a? Kiện Chí Tôn thần khí kia của ngươi đến tột cùng là cái gì?

Nguyệt Nguyệt cuối cùng nhịn không được lòng tràn đầy hiếu kỳ.

Đây mới là mục đích chính thức của nàng a?

Lâm Lạc cười ha ha nói:

- Muốn biết? Cái kia trước bái đường, trở thành con dâu Lâm gia ta, thời điểm động phòng ngươi tự nhiên biết rõ!

Ông!

Liễu Bán Yên bỗng nhiên trợn mắt, hướng Lâm Lạc bắn xuyên qua một ánh mắt lăng lệ ác liệt, sát khí mười phần.

Lâm Lạc giật mình, hắn là xác định cùng với khẳng định Nguyệt Nguyệt chỉ là vì dụ hắn nói ra bí mật, lúc này mới phản đánh đối phương một cái, Thần Hoàng chi đồ thực sự tùy tiện như vậy sao? Nếu thật là người như vậy, lại há có tư cách bị vị Hỏa gia Chí Tôn kia thu làm đồ đệ.

Đồ đệ cùng hậu đại là không giống nhau, hậu đại không có lựa chọn khác, sinh hạ ra thế nào là dạng thế đó, nhưng đồ đệ nhất định sẽ chọn nhân phẩm, tư chất đều tuyệt đối thoả mãn, nhất là đối với những Chí Tôn kia mà nói.

Nguyệt Nguyệt cũng cười cười, nhìn xem Lâm Lạc nói:

- Soái đệ đệ, ngươi thật sự là càng ngày càng để cho tỷ tỷ cảm thấy hứng thú! Rất tốt, cái này để cho ý chí chiến đấu của tỷ tỷ cũng bắt đầu thiêu đốt, chờ coi a, tỷ tỷ nhất định sẽ làm cho ngươi quỳ rạp dưới váy ta cúi đầu xưng thần!

Đồng dạng là Chí Tôn tương lai, Lâm Lạc cùng Hắc y nhân kia là bất đồng cỡ nào, sự so sánh này có thể nhìn ra song phương chênh lệch! Mà có thể chinh phục một Chí Tôn tương lai, đây cũng là một sự tình làm lòng người say mê cỡ nào?

Mắt đẹp của Nguyệt Nguyệt mang chút mê mông nhìn xem Lâm Lạc, có một loại rầm rộ phấn chấn trước đó chưa từng có.

- Hừ!

Liễu Bán Yên cuối cùng nhịn không được lại phát ra một tiếng hừ.

- Liễu muội muội, ngươi hừ cái gì?

Nguyệt Nguyệt ý chí chiến đấu mười phần nhìn về phía Liễu Bán Yên.

Liễu Bán Yên không cam lòng yếu thế lại trừng đi qua, bốn ánh mắt chạm nhau, bỗng nhiên bùng lên Hỏa hoa cường liệt.

- Đặc sắc a?

Sư Ánh Tuyết từ trong lòng Hư Hải Quỳnh mở ra mấy khỏa móng vuốt, gặm đến vỏ dưa bay loạn.

- Ân!

Hư Hải Quỳnh liên tục gật đầu, hai người đã ở một bên xem náo nhiệt thật lâu.

...

Chân vạc thứ tám hạ lạc đã biết rõ, kế tiếp là lập tức đi tìm?

Không không không!

Lâm Lạc lập tức lắc đầu, hắn không có thể xác định khi chân vạc thứ tám cùng Tử đỉnh dung hợp, Tử đỉnh hoàn toàn chữa trị đến tột cùng sẽ khiến oanh động cỡ nào. Chí Tôn thần khí tầm đó là có thể giúp nhau cảm ứng, nếu không bảy đại Chí Tôn cũng không có khả năng biết rõ Tử Lôi chùy xuất thế!

Như vậy khi Tử đỉnh khôi phục hình thái hoàn toàn, dẫn phát Chí Tôn thần khí ở giữa cộng minh, nếu như trong bảy đại Chí Tôn kia có người là cừu gia của Lâm gia tổ tiên, tất nhiên sẽ đến tìm tòi!

Dùng thực lực bây giờ của Lâm Lạc, dù cho có thể có hạn độ sai khiến Tử đỉnh đánh ra bổn nguyên pháp tắc, nhưng lại có thể là đối thủ Chí Tôn sao?

Đối phương không nhất định sẽ giết Lâm Lạc, nhưng Lâm Lạc tuyệt đối không có khả năng đem tánh mạng đặt ở dưới một ý niệm của đối phương!

Đương nhiên, cách nghĩ lạc quan nhất là cừu gia của tổ tiên Lâm gia là Lôi hệ Chí Tôn đời trước, hai người chiến đấu đến song song vẫn lạc, như vậy ít nhất Lâm Lạc không có đại cừu gia tiềm ẩn.

Bất quá không có Chí Tôn nào nguyện ý chứng kiến một gã Chí Tôn mới sinh ra đời, cho nên Hắc y nhân kia mới có thể ẩn nhẫn một nguyên kỷ không có một tia động tĩnh, nếu không phải hắn tiến vào Thần Vương dẫn phát Chí Tôn thần khí cộng minh, hắn khẳng định còn sẽ tiếp tục ẩn nhẫn, thẳng đến thực sự trở thành Chí Tôn mới!

Kỳ quái, vì cái gì hắn sẽ không có cảm ứng được Tử Lôi chùy dị động?

Chẳng lẽ là bởi vì Tử đỉnh không ở trạng thái hoàn toàn, không cách nào sinh ra cộng minh?

Hắn lại không biết, mỗi lần Tử đỉnh bổ khuyết một chân vạc, một mảnh vỡ đều dẫn phát Thần giới đại chấn động, chỉ là có Tử đỉnh che lấp khí tức, mới không có Chí Tôn nào có thể truy tung tới.

Cái gọi là người không biết không sợ, Lâm Lạc đến bây giờ còn rất chắc chắc không có Chí Tôn nào biết rõ Tử đỉnh đã một lần nữa hiện thế.

Nghĩ thật lâu, Lâm Lạc cuối cùng vẫn là nhịn xuống xúc động lập tức khuyết Tử đỉnh, hắn không thể bốc lên phong hiểm lớn như vậy!

Trước tiên ở trong bát đại Bí Cảnh tăng thực lực lên tới ít nhất Thất Tinh Thần Vương, sau đó lại đi lấy chân vạc thứ tám, đến lúc đó hắn có được tám đạo bổn nguyên pháp tắc, lại có lỗ đen, Tử đỉnh có thể hộ thân, dù là không địch lại Tôn Cấp, nhưng ít ra cũng có thể bảo vệ tánh mạng thoát thân.

Chủ ý quyết định, năm người Lâm Lạc liền tiếp tục ở trong tòa Bí Cảnh này du đãng, tìm kiếm lấy thần liệu, thần khí.

Bất quá loại Thiên địa bao hàm dục này, vốn là ít đến thương cảm, theo Lâm Lạc đạt tới Tam Tinh Thần Vương đỉnh phong, Thần liệu phổ thông mang cho hắn trợ giúp cũng càng ngày càng ít, nhất định phải đạt tới cấp bậc tương ứng, thậm chí cao giai mới được.

Vốn cho là tòa bí địa này là ít người đến nhất trong bát đại Bí Cảnh, lại không nghĩ rằng Mã Phổ Trạch lại sớm đem nơi đây trở thành vương quốc tư nhân, ba nguyên kỷ xuống đem bảo vật nơi đây cơ bản quét sạch sẽ.

Còn lại, thì là tồn tại ngay cả Mã Phổ Trạch cũng không dám đi trêu chọc, tựa như hai đầu xà quái kia.

Tuy Mã Phổ Trạch hóa thân Lôi Điện, có thể như Sư Ánh Tuyết hoàn toàn xem thường đả kích, nhưng phụ thân hắn dù sao đã vẫn lạc, huyết mạch của hắn đã bị Thiên Địa cướp đoạt, cũng không thể để cho hắn một mực bảo trì ở trạng thái kia.

Bởi vậy có chút hung thú cường đại ngay cả hắn cũng không dám trêu chọc.

Lâm Lạc nguyên bản muốn tới hang ổ của Mã Phổ Trạch vơ vét một phen, nhưng khi hắn đuổi đến đó, chỗ đó đã là một mảnh rỗng tuếch.

Đích thị là nhi tử của Mã Phổ Trạch cảm ứng được lão tử vẫn lạc, mang theo bảo vật bỏ trốn mất dạng!

- Oa nha nha, sớm biết như vậy nên tiêu diệt tên kia!

Sư Ánh Tuyết tức giận tới mức vuốt tay áo, nàng bị Đường Điềm làm xấu, nghe được bảo vật sẽ đỏ mắt, tuy nàng hoàn toàn không dùng đến.

- Tiểu hài tử, đừng cả ngày nói sự tình chém chém giết giết!

Lâm Lạc gõ đầu nàng một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK