Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trước mặt Trung nguyên thần, dù là Sơ Vị Thần đỉnh phong lại có gì dùng, huống chi đối phương là tồn tại tương đối cường thế bên trong Trung nguyên thần.

- Bái kiến đại nhân!

Bốn gã Sơ Vị Thần Trần gia cũng ngẩn ngơ, nhưng chứng kiến Trung nguyên thần phản ứng đầu tiên là cung kính hành lễ, nếu không chọc giận Trung nguyên thần ai cũng cứu không được bọn họ!

Ngược lại là Lại Tương Thành đã quyết định liều cá chết lưới rách, căn bản không có ý tứ hành lễ, mà là đem khuôn mặt cau cực kỳ chặt chẽ, đã đến lúc này, hắn cho dù chết cũng phải chết có tôn nghiêm!

Trung Nguyên Thần lông mi trắng kia đối với bốn người Trần gia nhìn như không thấy, trên người tự nhiên có loại khí tức thượng vị giả, đây chính là học như thế nào cũng học không được, phải sống lâu ở địa vị cao mới có thể dưỡng thành khí thế như vậy. Ánh mắt của hắn ở trên người cha con Lại gia quét qua, không khỏi lộ ra một dáng tươi cười nói:

- Sẽ không phải trùng hợp như vậy chứ, các ngươi là Lại Tương Thành, Lại Tuyết Dung?

Đây không phải biết rõ còn cố hỏi sao?

Trong nội tâm Lại Tương Thành giận dữ, coi như là Trung Nguyên Thần cũng không thể coi người như khỉ đùa nghịch như thế! Nhưng ở dưới ảnh hưởng, hắn còn không có dũng khí chỉ vào mũi đối phương mắng.

- Đại nhân, chúng ta là gia tướng Tuyên Thành Trần gia, phụng lệnh Thiếu chủ nhà ta mời cha con Lại gia đến phủ nói chuyện, kính xin đại nhân dàn xếp!

Bốn người Trần gia đánh bạo nói ra, đây chính là Trung Nguyên Thần ah, chỉ cần bị đối phương cầm lấy cái chuôi, như vậy một cái tát chụp chết Trần gia cũng sẽ không rên một tiếng, ai sẽ vì một nô bộc nhà mình cùng Trung Nguyên Thần gây khó dễ?

Nghe được lời này của bốn người Trần gia, Lại Tương Thành lắp bắp kinh hãi, Trung Nguyên Thần này rõ ràng không phải đại năng Trần gia?

Hắn cũng không nhận ra đối phương có tất yếu thông đồng trêu đùa hí lộng mình, nhưng hắn lúc nào nhận thức một đại nhân vật như vậy? Không đúng, trên thực tế đối phương cũng chưa từng gặp qua hắn, giống như chỉ là nghe người khác nói qua, hoặc là ở trong truyền tấn thủy tinh bái kiến hình dạng của bọn hắn, lúc này mới đột nhiên nhớ tới.

Nhưng hắn có tư cách gì để cho một gã Trung Nguyên Thần rất cường thế nhớ kỹ tên họ? Đặc biệt là ngay cả danh tự của con gái đối phương cũng biết!

Trung Nguyên Thần này ở trên người bốn người Trần gia quét qua, lộ ra một tia cười lạnh nói:

- Trần gia Thiếu chủ cũng dám cùng chủ thượng nhà ta đoạt khách nhân sao?

Chủ thượng nhà ta?

Hí!

Bốn người Trần gia, Lại Tương Thành đều là lộ ra biểu lộ kinh hãi, phải biết lão giả này chẳng những là Trung Nguyên thần, hơn nữa còn là tồn tại rất cường thế trong Trung nguyên thần, nhưng ngay cả hắn cũng phải xưng một tiếng chủ thượng, người ở sau lưng hắn sẽ cường đại đến cỡ nào?

Thượng… Thượng Thiên thần?

Nghĩ đến Thượng Thiên thần, lòng bàn chân năm người đồng thời có chút nhũn ra, trời ạ, đây chính là nhân vật mà bọn hắn đời này nằm mơ cũng không dám nghĩ đến ah! Chỉ có Lại Tuyết Dung cũng không rõ ràng thực lực của Trung Nguyên Thần lông mi trắng lắm. Ngược lại là không có lộ ra biểu lộ khiếp sợ gì, ngược lại là trấn định nhất trong sáu người.

- Đại nhân…

Bốn người Trần gia đều là đầu lưỡi run rẩy, như thế nào cũng không thể đem lời nói hảo hảo nói ra, chỉ còn lại có hai hàm răng đang không ngừng trên dưới đánh nhau.

Thượng Thiên thần ah, nói ra dù là Trần gia gia chủ cũng tiểu trong quần!

- Bổn tọa Dư Chinh, dâng tặng Đại La Thần Vương chi mệnh thỉnh phụ tử Lại Tương Thành, Lại Tuyết Dung đến Thần đô một chuyến!

Trung Nguyên Thần lông mi trắng lộ ra tư thái tuyệt đối cao ngạo, mà hắn cũng xác thực có lực lượng như vậy.

- Trần gia nho nhỏ cũng dám khó xử khách nhân của Thần Vương, bổn tọa tự nhiên sẽ báo cáo Thần Vương!

BA~! BA~! BA~! BA~!

Bốn người Trần gia đồng thời hai chân mềm nhũn, dọa co quắp ngã trên mặt đất, Thần Vương! Thần Vương! Thần Vương! Bọn hắn chỉ có một ý niệm, cái kia chính là Trần gia đã xong, bọn hắn cũng xong rồi. Trong thiên hạ, nơi nơi là vương thổ, đắc tội Thần Vương còn có sinh lộ sao?

Lại Tương Thành cùng Lại Tuyết Dung cũng chấn đến tròng mắt muốn rớt ra, Thần Vương? Khả năng sao? Như thế nào Thần Vương lại đột nhiên sẽ mời bọn hắn? Đừng nói Thần Vương, cho dù là Trung Nguyên Thần phát ra lời mời cũng đầy đủ để cho cha con Lại gia sự hưng phấn vài ngày, hiện tại cái quy cách này tăng lên tới Thần Vương, bọn hắn ngược lại cảm thấy không chân thực.

Bọn hắn có khả năng cùng Thần Vương phát sinh quan hệ sao?

Tuyệt đối không có thể!

Đừng nói bọn hắn không tin, dù là Dư Chinh cũng là lòng tràn đầy nghi hoặc, hắn dâng tặng Đại La Thần Vương chi mệnh đến đây mời cha con Lại gia, nguyên lai tưởng rằng Đại La Thần Vương là coi trọng con gái Lại gia, nhưng khi nhìn xem bộ dáng của Lại Tuyết Dung, tuy được xưng tụng mỹ nhân, nhưng mỹ nữ như vậy không nói vừa nắm một bó to, nhưng một thành thị tuyệt đối có thể chọn ra mười cái, đáng giá để cho sủng thần như hắn tự mình đi một chuyến, còn cố ý nói không có thể mất cấp bậc lễ nghĩa sao?

Thật sự là kỳ quái!

Tuy trong nội tâm Dư Chinh khó hiểu, nhưng làm hạ nhân lại há có tư cách lắm miệng hỏi thăm, lúc này hướng cha con Lại gia cười cười nói:

- Hai vị có cần thu thập thoáng một phát, lại theo lão phu tiến về Thần đô hay không?

Lại Tương Thành lại càng hoảng sợ, vội hỏi:

- Không dám nhận, xin hỏi đại nhân, cha con ta chưa từng có bái kiến Thần Vương đại nhân, như thế nào lại đột nhiên đạt được Thần Vương đại nhân mời, có phải là nhận lầm hay không?

Vạn nhất thực sai rồi, Thần Vương giận dữ phất tay, phụ tử bọn hắn cũng sẽ gặp tai ương.

Dư Chinh cũng có qua ý nghĩ như vậy, nhưng Thần Vương chính miệng nói ra danh tự Lại Tương Thành, Lại Tuyết Dung, cái này còn có thể sai sao? Hắn cười ha ha nói:

- Thần Vương đại nhân há sẽ tính sai, nếu hai vị không cần thu thập cái gì, liền theo ta khởi hành, để cho Thần Vương đại nhân đợi lâu là không ổn đấy!

- Vâng!

Lại Tương Thành liền vội vàng gật đầu, cũng kéo Lại Tuyết Dung đang trợn mắt há hốc mồm, ba người cùng một chỗ cưỡi Truyền Tống Trận rời đi.

...

Lâm Lạc từ trong Dưỡng Tâm Hũ xuất hiện, không cần ngẩng đầu nhìn lên trời liền có thể cảm ứng được hai oan gia vẫn còn kịch liệt đại chiến!

Cái này đã mười năm rồi a!

Nghiêm Thanh nhẫn nhịn hỏa khí trên vạn năm quả nhiên không nhỏ, đánh thời gian dài như vậy vẫn là tinh thần không giảm, vốn lấy Lâm Lạc nhạy cảm vẫn có thể nhìn ra sát khí của Nghiêm Thanh càng ngày càng yếu, trận ân oán này rất có thể sẽ hóa giải rồi.

Đang lúc rãnh rỗi, chỉ thấy một gã thị vệ chạy tới, nửa quỳ hành lễ nói:

- Thần Vương đại nhân, Đại La Thần Quốc có tín thư đưa đến!

Người nọ trình lên một khối truyền tin tinh thạch, Lâm Lạc tiếp nhận, vẫy lui người nọ, dùng thần thức truyền vào xem xét, là Đại La Thần Vương hướng hắn hỏi thăm lúc nào tiến hành nghi thức sát nhập Đại La Thần Quốc vào Đại Ma Thần quốc, cũng nói cha con Lại gia đã tới thần đô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK