Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn lật tay một chưởng đánh vào người Lâm Lạc:

- Sớm biết ngươi yêu nghiệt như vậy thì lúc trước đã không lưu tình.

Lâm Lạc tiện tay đánh ra một quyền ngăn cản, oanh! Tiếng nổ vang len, Bạch Vinh Hiên bị oanh bay ra ngoài:

- Ta cũng không có cảm giác ngươi hạ thủ lưu tình a?

- Ít sính miệng lưỡi lợi hại, ngươi xem thực lực chân chính của bổn thiếu gia đi.

Bạch Vinh Hiên ngừng bay ngược ra, hắn lại tiến lên một bước và xuất hiện quỷ dị một màn, ở nơi hắn đứng thẳng xuất hiện hai thân ảnh a.

Nếu như nói tốc độ nhanh đến mức tận cùng, như vậy lưu ở chỗ cũ chính là tàn ảnh, mà tốc độ của Bạch Vinh Hiên lại chậm tới cực điểm, tàn ảnh sau lưng của của hăn chậm rãi biến mất.

Nhưng mà Bạch Vinh Hiên lại đi lên phía trước một bước, lại có hắn xuất hiện lần thứ ba, lại một bước, lại một bước, hắn liên tục bước ra tám bước biến thành chín Bạch Vinh Hiên.

Không phải tàn ảnh, mỗi một tồn tại đều chân thật.

Lực lượng này không phải là giả vờ.

Nhưng mà đây không nhất định là Bạch Vinh Hiên luyện thành thân bí thuật, bởi vì trừ một Bạch Vinh Hiên ra thì có tám Bạch Vinh Hiên đều ở trạng thái không ổn định, dường như có thể tùy thời sụp đổ.

Thời gian pháp tắc?

- Sát!

Bạch Vinh Hiên cũng không có ý dương dương đắc ý với Lâm Lạc làm cái gì, chín cỗ thân thể đồng thời hét lớn một tiếng, nhao nhao xuất chưởng đánh về phía Lâm Lạc.

Đây là chín đại Thượng Thiên Thần liên thủ!

Bọn người Ngạo Hải Phong thình lình kinh hãi, tuy bọn họ cũng là Thượng Thiên Thần nhưng nếu gặp đối thủ như Bạch Vinh Hiên thì chỉ sợ một chiêu là thua ngay.

Yêu nghiệt!

Thế gian này tại sao lại có nhiều yêu nghiệt như vậy!

Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, nếu như Bạch Vinh Hiên đem lực lượng chín phân thân này tụ tập cùng một chỗ thì như vậy hắn có lẽ còn có chút sức nặng, nhưng nếu chỉ là chín "Người" liên thủ, vậy căn bản không đặt vào trong mắt của hắn.

Lượng biến xác thực có thể hình thành chất biến, nhưng số lượng chín người không cách nào làm được mức này a!

Thủy hệ pháp tắc vận chuyển, hỏa hệ pháp tắc vận chuyển, thổ hệ pháp tắc vận chuyển, Lâm Lạc điều động pháp tắc trong người!

Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!

Hắn đánh ra một quyền là đánh bay một Bạch Vinh Hiên, nhưng hắn đánh nhanh cũng không chậm hơn tốc độ của Bạch Vinh Hiên, bị đánh một quyền là bay ngược về phía trước. Tràng diện này khá tốt, Bạch Vinh Hiên thật sự giống như người biểu diễn trên không, liên tiếp múa trên không trung.

Chuyện này cũng không diễn ra trong bao lâu cả.

Mỗi cỗ thân thể đều thừa nhận chừng trăm quyền liền bắt đầu nhanh chóng văng tung tóe, hóa thành tro, từ chín biến thành tám, bảy, sáu, cuối cùng nhất chỉ chỉ còn lại Bạch Vinh Hiên toàn thân đầm đìa máu tươi.

- Đáng hận!

Bạch Vinh Hiên lúc này trong mắt bốc lửa, hai tay giơ lên và một hạt cát bay ra ngoài.

- Hạt Cát Thời Gian, phân cách người này!

XÍU...UU!!

Cát này do vô số hạt cát biến thành, Bạch Vinh Hiên vung vẩy ra thì nó như con rắn bay về phía Lâm Lạc.

Lâm Lạc cũng không muốn cảm nhận chiêu này của đối phương mạnh như thế nào, sáu đạo pháp tắc đồng thời vận chuyển đánh vào con rắn.

Bành, sau khi hắn đánh ra một quyền, con rắn bị đánh nát ngay lập tức không có lực chông cự nào!

Không đúng!

Hai mắt Lâm Lạc nhíu lại, con rắn hóa thành hạt cát lốm đốm xuyên qua phòng ngự của hắn, bám vào trên người của hắn. Sau đó Lâm Lạc lại cảm nhận biến hóa quỷ dị!

Thân thể của hắn mỗi bộ phận đều cảm nhận được thời gian vận chuyển, hoặc dùng tốc độ nhanh gấp trăm lần đi về phía trước, hoặc bị tốc độ chậm gấp hàng ngàn lần!

Trong nháy mắt này thân thể của hắn như tan vỡ ra.

Thân thể của hắn không có cùng thời gian với nhau, tự nhiên khó mà bảo trì thân thể nguyên vẹn

Đây chính là uy lực của thời gian!

Lâm Lạc hừ lạnh một tiếng.

Ông, vô số hạt cát màu bạc dính trên người của hắn bắn ra ngoài, một lần nữa hóa thành con rắn theo gió mà bay.

- Không có khả năng!

Bạch Vinh Hiên chấn kinh nhìn qua, Hạt Cát Thời Gian ngay cả Thượng Thiên Thần đỉnh phong cũng có thể hóa thành mảnh vỡ ngay lập tức, nhưng mà lúc này không thể làm bị thương đối phương mảy may.

Lâm Lạc cất bước thuấn di vào trong không gian, bỗng nhiên hắn xuất hiện trước người Bạch Vinh Hiên, một quyền đánh ra ngoài!

Bành, một đạo hoa máu bay trên không trung, ngực của Bạch Vinh Hiên ngực bị xuyên thủng, một lỗ thủng thông suốt hiện ra ở ngực! Mà thân thể Bạch Vinh Hiên lúc này bay lên cao và rơi xuống.

- Ah --

Bạch Vinh Hiên phát ra tiếng gào thét như dã thú, hắn không cam lòng, hắn không phục ah!

Nếu không có luyện thành công phấp thì hắn sớm có thể giết chết Lâm Lạc, làm sao nhục nhã như hiện tại? Nhưng mà chuyện đã thế này thì hắn không cách nào làm gì được cả, hắn tích lũy tức giận và oán hận cũng chả để làm gì.

- Lâm Lạc, không bao lâu nữa ta sẽ hoàn lại mối thù ngày hôm nay!

Hắn quát to một tiếng sau đó quay người bỏ chạy!

- Muốn chạy trốn?

Sát cơ Lâm Lạc đã động, người này nhiều lần đối đầu với hắn, lại vô cùng hung ác, đã vượt qua cực hạn tha thứ của hắn rồi! Hắn lại dùng không gian thuấn di, đuổi theo sau lưng Bạch Vinh Hiên.

Nhưng mà Bạch Vinh Hiên lúc này đem Hạt Cát Thời Gian ném lên người của mình, thân hình đột nhiên gia tốc còn nhanh hơn Lâm Lạc thuấn di nhiều, trong hai ba hô hấp đã không còn bóng dáng đâu nữa.

Nhưng mà một đường phun máu tươi thế này thì cái giá phải trả cực lớn.

Nhưng mà chuyện đã như thế thần thức của hắn quét qua hoàn toàn mất đi cảm ứng đối phương, cho dù muốn truy kích cũng không có khả năng.

Hắn xoay người lại, rất tùy ý nhìn qua đám người Ngạo Hải Phong, nói:

- Mấy vị nếu không có việc gì thì ta xin cáo lui.

Chín người Ngạo Hải Phong đều câm như hến, nếu như lúc trước thì có lẽ bọn họ còn không phục, hiện tại chỉ còn lại kính sợ thật sâu. Bạch Vinh Hiên chín bản thể bọn họ không cách nào đối kháng được, mà Lâm Lạc lại có thể dễ dàng nghiền áp tồn tại đáng sợ này, chiến lực mạnh bao nhiêu?

Bảo vật mặc dù tốt nhưng phải có mạng mới hưởng được.

- Tiểu nha đầu --

Lâm Lạc kêu một tiếng, Sư Ánh Tuyết vẫn còn không biết mệt mỏi tát Kha Tuyết Quyên đấy.

- Đi!

- Ah!

Sư Ánh Tuyết lúc này mới chưa thỏa mãn thu hồi tay của mình, đi theo sau Lâm Lạc rời đi.

Đúng lúc này một đạo uy áp đáng sợ hàng lâm, hư không vỡ tan, một đạo thân ảnh lăng không hiện ra, uy áp vô cùng đáng sợ kia còn mạnh hơn cả chủ thần khí cả trăm lần, quân lâm đại địa, không người nào có thể đứng thẳng được!

- Tham kiến Vạn Dương Thần Vương!

Chín người Ngạo Hải Phong đồng thời biến sắc, xoay người ôm quyền, nhìn qua người kia cung kính thi lễ.

Vạn Dương Thần Vương rốt cục đã đến!

Tuy Thượng Thiên Thần địa vị tôn sùng, thậm chí ngay cả thần vương cũng phải khách khí, nhưng đó là tương đối, chỉ có Thượng Thiên Thần trước tiên cung kinh với thần vương thì thần vương mới có thể khách khí, không thì chẳng phải tìm chết sao?

- Các khanh bình thân!

Vạn Dương Thần Vương có chút khoát tay, trên mặt cũng không có biểu lộ gì, ánh mắt nhìn qua Lâm Lạc, đây là một Thượng Thiên Thần vừa sinh ra trong Thần quốc, nhưng mà lại không phải thủ hạ của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK