Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Túc Quái cùng Tinh Vương tứ đại tộc đều cùng chung một mục tiêu, chính là đánh chết Lâm Lạc cướp lấy bảo vật, đương nhiên lúc bọn hắn đánh tới cũng không để ý công kích lẫn nhau, nhưng ngay lập tức lại đem điểm tựa thả lên trên người Lâm Lạc.

Nam Nhược Hoa lại bị lâm vào tình cảnh ba mặt thụ địch, vừa muốn ngăn cản đám người Nghiêm Phi Dương công kích Lâm Lạc, vừa muốn ngăn cản Lâm Lạc đánh nhóm người Nghiêm Phi Dương, còn phải ngẫu nhiên công kích Cửu Túc Quái.

Lâm Lạc nghĩ đơn giản hơn một ít, chỉ cần xuống tay với đám người Nghiêm Phi Dương cùng Cửu Túc Quái là được, không cần thực sự giao thủ với Nam Nhược Hoa, không toàn lực ứng phó nàng, dù sao thật không đáng giá.

Trường hợp cực kỳ hỗn loạn, bốn phương đều xem nhau là kẻ địch, đánh đến mức hoàn toàn rối loạn.

- Trò chơi nên kết thúc!

Lâm Lạc không nhịn được, lần này giành được thần quả là thu hoạch lớn nhất, có thể viên mãn rời đi. Mà lần này muốn đi Cổ Nguyên Động sẽ càng dễ hơn khi đến, Tinh Đế lão tổ khẳng định càng đến hậu kỳ sẽ càng canh gác nghiêm ngặt.

Không gian thiết cát!

Nhất thời không gian vỡ vụn, cho dù là võ giả Tinh Vương nhất trọng thiên cũng ở trong nháy mắt bị cắt thành mảnh nhỏ lập tức mất mạng! Mà Tinh Vương nhị trọng thiên, tam trọng thiên cường giả tuy rằng không chết ngay lập tức nhưng cũng không thoải mái hơn được bao nhiêu, trên người lập tức xuất hiện vô số miệng vết thương, máu tím cuồng phun.

Bên tứ đại tộc cùng là bảy Tinh Vương tam trọng thiên, năm Tinh Vương nhị trọng thiên cùng ba Tinh Vương nhất trọng thiên, trong một phiến không gian vỡ vụn, ba Tinh Vương nhất trọng thiên lập tức tử vong, căn bản không hề có chút khả năng giãy dụa!

Một kích này kinh động lòng người!

- Lâm Lạc…

Khóe mắt đám người Nghiêm Phi Dương đều như nứt vỡ! Tứ đại tộc thân như một nhà, vô luận người của thế lực nào tử vong, chẳng khác gì là người trong một nhà!

- Các ngươi không phải muốn giết ta sao? Muốn giết người, phải có giác ngộ bị người giết, thế giới này cũng không phải vòng quanh các ngươi chuyển!

Lâm Lạc lạnh lùng nói, trong không gian thuấn di, hắn lại triển khai tiến công Trần Nguyệt.

- Ngươi – phải – chết!

Nghiêm Phi Dương nổi giận gầm lên một tiếng, ánh mắt như điện, trong con ngươi như có dị tượng nhật nguyệt tinh thần chớp động, khí tức toàn thân bắt đầu điên cuồng tăng trưởng!

Cửu Túc Quái không tự chủ được dừng lại công kích, bởi vì nó từ trên người Nghiêm Phi Dương cảm ứng được nguy hiểm, đó là một loại bản năng của động vật, trực giác, mơ hồ cảm thấy được nam nhân kia có được năng lực đủ hủy diệt nó!

Càng là sinh mệnh không trí tuệ, càng biết được nên lùi bước trước nguy hiểm, bởi vì bọn họ không có tôn nghiêm gì đáng nói, đánh không lại đương nhiên phải trốn, chẳng lẽ muốn chết vô ích hay sao?

Thần quả tuy nhiên trọng yếu, nhưng nếu đã chết không còn cái gì!

- Ân?

Ánh mắt Lâm Lạc ngưng tụ, hắn luôn cảm thấy Nghiêm Phi Dương có đại bí mật, nhưng tuyệt đối thật không ngờ kinh người như thế!

Lôi, thủy, hỏa, thổ!

Lực lượng của Nghiêm Phi Dương đang tăng vọt, bởi vì tứ hệ công pháp của hắn trong nháy mắt đột phá! Hắn vốn là Tinh Vương tam trọng thiên, vừa đột phá đã thẳng tới Tinh Hoàng cảnh!

Nhưng nơi này ngăn cách thiên địa cảm ứng, lại bị áp chế cổ quái, hắn cũng không thể chân chính đạt tới Tinh Hoàng cảnh, mà giống như Cửu Túc Quái, đã đạt tới tiếp cận Tinh Hoàng cảnh!

- Từ ba ngàn năm trước ta đã có thể đột phá Tinh Hoàng!

Ánh mắt Nghiêm Phi Dương như điện, cho dù bị hắn liếc mắt cũng cảm thấy xương cốt đau đớn:

- Nhưng vì muốn khuếch trương Tinh Hải tốt nhất, cũng vì có thể tiến vào Cổ Nguyên Động, ta lựa chọn nhẫn nại, muốn cho sáu môn công pháp đồng loạt đột phá!

- Hiện tại tuy rằng không phải thời cơ hoàn mỹ nhất, nhưng ngươi làm cho ta không còn lựa chọn nào khác!

- Lâm Lạc, ngươi phải chết!

Nghiêm Phi Dương hoàn thành xong biến chất cuối cùng, giống như thần hoàng đứng trước mặt Lâm Lạc, lực lượng cường đại đủ nháy mắt hủy diệt một Tinh Vương!

Lâm Lạc luôn cảm giác Nghiêm Phi Dương che giấu thực lực, nhưng tuyệt không ngờ rằng lực nhẫn nại của hắn cường hãn tới trình độ này!

Là võ giả có ai có thể ngăn cản được hấp dẫn tăng lên thực lực? Nhưng mà hắn chẳng những nhẫn nhịn, còn nhẫn nhịn được bốn lần! Nếu không phải hiện tại Lâm Lạc giết vài người của hắn, hắn còn có thể tiếp tục nhẫn nại xuống, thẳng tới khi nào sáu môn công pháp có thể đồng thời đột phá mới thôi!

Lực nhẫn nại như vậy Lâm Lạc không thể không bội phục!

Hơn nữa tu vi không phải nói muốn tăng lên liền có thể tăng lên, nhưng muốn áp chế tu vi cũng không phải nói thì có thể áp chế! Đây thật sự giống như một đập nước vẫn luôn tích tụ thật nhiều nước, luôn sẽ có một ngày bị vỡ đê!

Đem tu vi áp chế thật quá lâu, sẽ xuất hiện tính tổn thương vĩnh cửu! Tỷ như vẫn thần, bọn hắn tự giảm tu vi xuống trần gian, không còn biện pháp tu luyện đến Hồi Thần cảnh, nếu không sắp hết thọ nguyên lại chạy đi phi thăng, sau đó lại hạ trần, không phải sẽ biến thành có được tuổi thọ vô tận?

Nghiêm Phi Dương áp chế tu vi nhất định là chuyện cực kỳ nguy hiểm, thậm chí có thể vĩnh viễn dừng lại tại Tinh Vương tam trọng thiên! Nhưng hắn có cơ hội, Cổ Nguyên Động mở ra, như vậy có thể đạt được Hư Nguyên Khí!

Đó là mảnh nhỏ bảo vật kỳ dị súc tích thần đạo, đủ làm công pháp đã lâm vào tĩnh mịch của hắn tỉnh lại, có thể thực hiện được giấc mộng tề tụ đầy đủ sáu môn công pháp cùng đột phá!

Nhưng hiện tại Nghiêm Phi Dương bị buộc vào đường cùng, đành phải trước tiên đem bốn môn công pháp đột phá tới Tinh Hoàng cảnh, tuy rằng còn chưa được hoàn mỹ, nhưng nếu như có thể giết Lâm Lạc đoạt lại Thần Đạo Quả, chỉ cần trong bốn năm khuếch trương Tinh Hải vẫn có nhiều khả năng đem hai môn công pháp còn lại đột phá!

Sau khi tăng lên tới Tinh Hoàng cảnh, Nghiêm Phi Dương giống như đế tôn nhân gian, lấy xu thế trên cao nhìn xuống liếc nhìn Lâm Lạc, ngạo khí mười phần.

Lâm Lạc lạnh lùng cười nói:

- Ngươi dù là Tinh Hoàng chân chính ta còn không để ý, huống chi chỉ là một ngụy tinh hoàng còn chưa vượt qua lôi kiếp, ngay cả Tinh Hải còn chưa kịp khuếch trương!

Hiện tại Nghiêm Phi Dương chỉ có thể xưng là tiếp cận Tinh Hoàng, nhưng cho dù có tiếp cận hay không cũng chỉ là vô dụng, còn chưa độ lôi kiếp tăng lên lực lượng chân chính, ở phương diện về chất vẫn giống như Lâm Lạc, thật giống như Lâm Lạc tu luyện Chiến Thiên bí quyết, có thể phát huy ra lực lượng càng thêm khủng bố!

Đương nhiên, khi lực lượng cường đại tới trình độ nhất định, lúc này cũng sẽ hình thành biến chất, nhưng dù sao Nghiêm Phi Dương còn chưa đạt tới loại tình trạng này.

- Cứng miệng!

Thân hình Nghiêm Phi Dương chợt lóe, sau khi lực lượng tăng lên tốc độ của hắn đã đạt tới cực hạn mới. Cho dù là Tinh Vương cấp cũng rất khó bắt giữ được thân ảnh của hắn, nhoáng một cái liền xuất hiện sau lưng Cửu Túc Quái, oanh một tiếng bổ ra một chưởng.

- Ngao…

Cửu Túc Quái phát ra một tiếng bi thảm kinh thiên động địa, tràn ngập phẫn nộ cùng sợ hãi. Dưới cỗ cự lực kia nó lăn tròn trên mặt đất hơn mười vòng mới ngừng lại được, trên lưng còn lưu lại một dấu chưởng ấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK