Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vạn Dương Thần Vương uống nhầm thuốc? Vừa rồi còn sủng ái nàng ta như vậy, tại sao lúc này lại tát chết?

Ba người Long Quân Ích thiếu chút nữa tưởng mình nhìn nhầm, bọn họ vừa rồi tùy ý ỷ vào thần vương chiếu cố nên làm bậy, nhưng nếu mất đi ân sủng của thần vương thì chỉ áp lực của đám người khác cũng đủ giết bọn họ rồi.

- Tiểu cô nương, lệnh sư tỷ tốt chứ?

Vạn Dương Thần Vương không dám khinh thường Sư Ánh Tuyết chỉ có tu vi Hư Thần Cảnh, biểu lộ hiền lành như nhìn cong gái của mình.

- Tại sao phải nói cho ngươi biết?

Sư Ánh Tuyết bĩu môi.

- Bằng con cóc như ngươi muốn ăn thịt thiên nga như sư tỷ ta sao? Ngươi nghĩ đẹp lắm!

Cái này, cái này, cái này là khẩu khí gì!

Dám nói với thần vương như vậy? Càng làm cho Ngạo Hải Phong giật mình chính là Vạn Dương Thần Vương lại cười tủm tỉm, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy Vạn Dương Thần Vương biết cười hiền lành như thế!

Uy nghiêm của Vạn Dương Thần Vương lúc trước nay còn đâu?

Vạn Dương Thần Vương mà nói, tiểu nha đầu này đúng vậy, nhị tinh thần vương muốn truy cầu Cửu Tinh thần vương đúng là cóc ghẻ ăn thịt thiên nga, nhưng mấu chốt là hắn không cách nào nghĩ ra được -- mặc dù sư tỷ tiểu nha đầu này vô cùng đẹp, nhưng hắn cũng chỉ dám nghĩ trộm mà thôi, nhưng dám làm thật sao?

Thần vương rất tự phụ, rất kiêu ngạo, nhưng càng chấp nhận sự thật.

- Bổn vương còn có việc, không náo với các ngươi!

Trong nội tâm Vạn Dương Thần Vương cũng biệt khuất lắm, sau khi nói vài câu với Sư Ánh Tuyết thì trực tiếp xé rách hư không mà đi, về phần Lâm Lạc, về phần Loạn Vũ Lệnh, hắn chỉ có thể coi như quên.

Thần vương rời đi những người khác còn dám có ý kiến gì?

Ngạo Hải Phong nhìn qua Lâm Lạc chắp tay thở dài, lại quay người rời đi, lúc này may mắn vì không gây ra đại họa gì! Chỉ cần không phải đầu đất thì không ai không nhận ra Vạn Dương Thần Vương kiêng kị!

- Các ngươi đừng đi nữa.

Lâm Lạc nhàn nhạt nhìn qua Long Quân Ích nói ra.

Nhất là Long Quân Ích, vốn với hắn không cừu không oán, nhưng mà hắn lại thích đối đầu với Lâm Lạc, thậm chí còn muốn đem Lâm Lạc đưa vào chỗ chết, Lâm Lạc nếu có thể chịu được thì không phải rộng lượng, mà là đồ ngốc!

Lâm Lạc khẳng định không phải người ngu, vì vậy hắn ngăn ở trước mặt ba người kia.

Long Quân Ích lập tức nước mắt nước mũi chảy ra gào khóc:

- Đại nhân tha mạng, là tiểu nhân trước kia nhiều chỗ đắc tội, ngài đại nhân có đại lượng, coi tiểu nhân như cái rắm thả tiểu nhân đi.

Loại lũ tiểu nhân này xác thực am hiểu luồn cúi, một bộ dáng vô cùng đáng thương hạ thấp tới mức thấp nhất.

Lâm Lạc cười nhạt một tiếng, thả loại tiểu nhân này là chuyện ngu xuẩn nhất, hắn đánh ra một quyền, hướng Long Quân Ích ba người đánh tới.

- Liều!

Ba người Long Quân Ích tuy ăn nói khép nép cầu xin tha thứ, ánh mắt của chúng nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, thấy hắn không chút do dự ra tay thì ba người cũng đồng thời chém ra một kích, nhưng sau đó xoay người bỏ chạy.

Uy năng của Thượng Thiên Thần làm sao dễ dàng ngăn cản

Nhưng mà Lâm Lạc là yêu nghiệt!

Oanh, tay đấm đánh vào ba người Long Quân Ích, lập tức hình thần câu diệt.

Loại tôm tép nhãi nhép này một kích giết là được, Lâm Lạc cũng không có cảm giác gì, hắn nhìn Sư Ánh Tuyết vẫy tay, đem tiểu nha đầu thu vào dưỡng tâm hũ, không gian thuấn di rời xa ức vạn dặm.

Hắn cũng tiến vào dưỡng tâm hũ, trước tương kiến với chúng nữ, hảo hảo thân mật một phen, cũng đem lực lượng pháp tắc đã hấp thu truyền cho các nữ nhân, những lực lượng này hắn không đưa vào mắt, nhưng mà với chúng nữ mà nói là trân quý, đặc biệt là lĩnh ngộ pháp tắc, đây mới là trăm triệu năm còn không đổi được.

Chấm dứt đánh nhau kịch liệt, hắn tiếp tục bế quan, bởi vì hắn mới hấp thu một phần lực lượng của Loạn Vũ Lệnh.

Hỗn Độn lò luyện mở ra, hắn điên cuồng hấp thu lực lượng khủng bố và pháp tắc chí cao của Loạn Vũ Lệnh, khiến cho tu vi của bản thân tăng lên thật nhanh.

Thượng Thiên Thần nhất trọng thiên trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong!

Hắn rất nhanh thu nạp tới cực hạn, dựa vào liên tục không ngừng rút thủy hệ pháp tắc đã lĩnh ngộ thì hắn dễ dàng đột phá cửa khẩu, thăng lên thẳng tới Thượng Thiên Thần nhị trọng thiên!

Lâm Lạc tiến vào dưỡng tâm hũ, vừa sải bước bước lên trời, nghênh đón thần kiếp đã tới.

Nửa canh giờ sau hắn tinh thần thoải mái bước vào dưỡng tâm hũ.

Thượng Thiên Thần nhị trọng thiên đỉnh phong, đột phá!

Lâm Lạc lại độ kiếp lần nữa, nếu như Ngạo Hải Phong nhìn thấy một màn này thì rớt con mắt ra ngoài! Bởi vì hắn tu luyện trăm tỷ năm còn không cách nào đột phá, trên người Lâm Lạc thì dễ dàng đột phá như uống nước, thời gian không tới một tháng hắn cũng đã tiến vào Thượng Thiên Thần tam trọng thiên!

Đây chính là thiên địa pháp tắc của chủ thần khí a!

Sau khi Lâm Lạc rút toàn bộ pháp tắc của Loạn Vũ Lệnh thì cảnh giới của hắn cũng là Thượng Thiên Thần tam trọng thiên trung kỳ.

Lâm Lạc vui mừng cũng âm thầm khiếp sợ thật lớn, bởi vì một kiện chủ thần khí không ngờ giúp cho hắn đột phá một đại cảnh giới cũng không thể giúp hắn trèo lên thần vương vị. Mà cho dù là nhất tinh thần vương và Thượng Thiên Thần đỉnh phong chênh lệch lực lượng gấp mười lần, ngày khác hắn tấn nhập thần vương nhất tinh thì cần bao nhiêu kiện chủ thần khí đây?

Cho dù hắn đạt được ba ngàn kiện chủ thần khí cũng có thể tiến được vào Cửu Tinh thần vương a?

Nhưng chuyện này qua một lát sau Lâm Lạc thoả mãn đi tới, chúng nữ biết được phu quân bước vào Thượng Thiên Thần, thậm chí là Thượng Thiên Thần tam trọng thiên thì vui mừng phát khốc.

Mà như Đinh Đại Dung, An Vũ Chân là "Nhân vật mới" thì khiếp sợ đến hoàn toàn không thể tin tưởng, các nàng mới gặp gỡ Lâm Lạc thì thằng này chỉ là Hư Thần, sơ vị thần, có thể thoáng chớp mắt là đạt tới Thượng Thiên Thần, hơn nữa còn là Thượng Thiên Thần tam trọng thiên, đây là tồn tại tiếp cận đỉnh phong của thần giới a.

Đây tuyệt đối là truyền kỳ bất hủ của thần giới a.

Thời gian dài An Vũ Chân cũng biết được một ít bí mật của Lâm Lạc, mị nhãn không chút che dấu ý ái mộ và sùng bái, nhìn qua sư phụ mà tim đập thình thịch.

Lâm Lạc thở dài, nói:

- Có nghịch đồ như ngươi sao?

- Đồ nhi có hiếu tâm a, sư phụ ngươi cũng thu đồ nhi đi.

An vũ thực cũng là trời sinh vưu vật, thò tay bóp bộ ngực của mình.

- Sư phụ ngươi xem ngực của đồ nhi thật đẹp, ngài sờ sờ xem, thật mềm thật lớn!

Lâm Lạc thiếu chút nữa đã thanh lý môn hộ, vội vàng xoay người rời đi, hiện tại không có tâm tư gì với tiểu ma cây này.

Hắn tiến vào Chúc Liệt Thành, trên đường đi tiếp tục tăng lên hỏa, kim, thổ cùng với không gian pháp tắc, đây là tử đỉnh a, tương liên với thức hải của hắn, chỉ cần cảnh giới của hắn tăng lên thì nắm giữ pháp tắc cũng tự nhiên hơn.

Sau mấy lần truyền tống trận thì hắn trở lại Chúc Liệt Thành.

Sinh ý đổ tinh thạch phường càng tốt, nhưng Lâm Lạc cho tới bây giờ không để trong lòng, lần này đi tới phế tích lại có được chủ thần khí, đưa tu vị trực tiếp đẩy mạnh tới Thượng Thiên Thần tam trọng thiên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK