Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão tử của hắn là Thần Vương, mỗi ngày rót Ngộ Thần đan cho hắn sao?

Không, cho dù từ nhỏ gặm lấy Ngộ Thần đan lớn lên cũng không có nghịch thiên như vậy! Tiểu tử này tối đa chỉ ngàn tuổi! Ngàn năm có thể tu đến Ngụy Thần nhị trọng thiên, cái này cũng không kỳ lạ quý hiếm. Nhưng muốn ngộ đến pháp tắc Hư Thần Nhị trọng thiên, không, thậm chí Hư Thần tam trọng thiên, cái này con mẹ nó gặm Ngộ Thần đan cũng không có khoa trương như vậy ah!

Bành! Bành! Bành! Bành!

Lâm Lạc lại không có ý tứ cùng Trầm lão đầu khách khí, hai đấm huy động liên tục, không gian pháp tắc cùng hỏa hệ pháp tắc song kiếm hợp bích, cho dù là Thần linh Hư Thần tam trọng thiên cũng phải cam bái hạ phong!

- Đã đủ rồi!

Thiếu nữ ở một bên kêu lên.

Trầm lão đầu là ước gì dừng tay, nghe vậy tự nhiên là lập tức thu tay lại, dù sao hắn cũng là người bị đánh, ngừng hay không ngừng đều là đồng dạng bị đánh.

Bành!

Lâm Lạc một quyền đánh rơi, đánh cho lão nhân này phun ra một búng máu.

- Nói tất cả dừng tay, ngươi như thế nào còn đánh!

Mặt mũi Trầm lão đầu tràn đầy ủy khuất cùng phẫn nộ kêu lên.

- Nàng là chủ tử của ngươi, nàng nói ngươi dừng tay là chuyện của ngươi, còn quản được ta sao?

Lâm Lạc chậm rãi nói, nhưng lần này lại thực sự dừng tay rồi.

- Vậy bây giờ vì cái gì ngươi ngừng đánh?

Trầm lão đầu đã làm ra tư thái phòng ngự, thế nhưng mà Lâm Lạc lại đột nhiên dừng tay để cho hắn cảm giác mình thật là ngu.

- Mệt mỏi!

Lâm Lạc thuận miệng nói ra.

PHỐC…

Trầm lão đầu một ngụm lão huyết phun ra, con mẹ nó tiểu tử ngươi là đánh mệt mỏi a, thật sự là khinh người quá đáng rồi!

- Trầm lão, ngươi trước điều tức một chút đi!

Thiếu nữ đi lên trước, nhấn xuống Trầm lão đầu sắp bộc phát lửa giận, cái này mỗi người đều có lá bài tẩy của mình, nhưng dùng ở chỗ này thật sự không tất yếu.

Trầm lão đầu nguyên bản rất ngạo, nhưng mới vừa rồi ở trước mắt bao người mất mặt, hắn cũng không dám lại ở trước mặt thiếu nữ sĩ diện, xám xịt mà lui qua một bên. Chỉ cảm thấy ánh mắt mỗi người nhìn về phía hắn đều chướng đến lợi hại!

- Bổn tiểu thư họ Lại, tên Tuyết Dung!

Thiếu nữ rất kiêu ngạo nói ra, quét mắt nhìn Lâm Lạc nói.

- Đúng vậy, phụ thân của bổn tiểu thư là Nguyệt Quang Thành thành chủ Lại Tương Thành, ngươi đại khái là người gần đây phi thăng đến Thần giới a, nếu không không có khả năng không biết bổn tiểu thư!

Trách không được có thể có một Hư Thần tam trọng thiên làm tùy tùng, có một tốt lão tử quả nhiên tốt!

Lâm Lạc mỉm cười nói:

- Đừng tưởng rằng như vậy ta sẽ nhường ngươi!

- Thôi đi, thật sự là không có tiền đồ, cho rằng bổn tiểu thư rất muốn Huyền Ly Ngưu này sao? Cho ngươi cho ngươi!

Nàng có chút hăng hái mà nhìn xem Lâm Lạc, ánh mắt phi thường nhiệt nóng.

Lâm Lạc lại càng hoảng sợ, cho rằng nàng đối với mình động ý nghĩ yêu thương, phải nói hắn hiện tại hậu viện đã tương đối chen chúc, hắn còn có loại cảm giác không chịu nổi, căn bản không có ý tứ thêm người nữa.

- Này, làm hộ vệ của bổn tiểu thư như thế nào?

Trên mặt Lại Tuyết Dung mang tính toán rõ ràng.

- Không có hứng thú!

Lâm Lạc giang tay ra, hắn tôn trọng tự do, xác thực không quen làm thủ hạ của người khác.

- Đừng nhanh như vậy cự tuyệt, không nghe ta báo giá sao?

Lại Tuyết Dung cười hì hì, giơ lên một ngón tay nói.

- Hàng năm một khối thần tinh!

- Tiểu thư…

Lâm Lạc còn không có đáp ứng, hai thị nữ của Lại Tuyết Dung trước hết nóng nảy.

- Ngươi một năm cũng chỉ vẹn vẹn có một khối thần tinh, cho hắn, ngươi không còn gì rồi!

Nguyên lai thần tinh trân quý như vậy, đường đường con gái của người đứng đầu một thành một năm chỉ có thể phân đến một khối?

Lâm Lạc cười ha ha nói:

- Ngươi vẫn là giữ lại cho mình dùng đi!

- Đừng ah, đừng ah!

Lại Tuyết Dung quấn đi qua.

- Ngươi nếu không đáp ứng ta, bổn tiểu thư để cho phụ thân đuổi bọn ngươi ra nội thành!

Lâm Lạc nhướng mày, hắn ghét nhất bị người uy hiếp, lập tức động sát cơ, ánh mắt tràn ngập hàn ý ở trên người thiếu nữ đảo qua, làm cho đối phương không tự chủ được mà toàn thân run lên.

Bất quá, Lại Tuyết Dung chính là con gái của Sơ Vị Thần, trên người nhất định có đồ vật bảo vệ tánh mạng gì đó, mà nếu không thể đem những người này toàn bộ diệt khẩu mà nói, vậy ly khai Nguyệt Quang Thành cũng là thế phải làm!

Cái diệt khẩu này độ khó rất lớn, còn nếu diệt không sạch sẽ mà nói, tả hữu đều phải ly khai Nguyệt Quang Thành, cần gì phải đắc tội một vị Sơ Vị Thần đây này? Dù sao, trước mắt tồn tại lớn như vậy còn không phải Lâm Lạc có thể đối với kháng, mà hắn và Lại Tuyết Dung không có thâm cừu đại hận, chỉ bởi vì một câu uy hiếp mà đem sự tình náo đến trình độ không thể vãn hồi lại có cái ý nghĩa gì?

Nghĩ tới đây, hắn chậm rãi thu hồi sát ý, cũng làm cho chín người đối phương đồng thời nhẹ nhàng thở ra, vừa rồi thiếu chút nữa để cho bọn hắn bế khí, Lâm Lạc cho tinh thần của bọn hắn áp lực thật sự quá lớn, rất có khí thế của Lại Tương Thành!

- Này uy uy, đừng xụ mặt nghiêm trang như vậy, bổn tiểu thư thừa nhận vừa rồi có chút quá mức, bất quá ta thực cần trợ giúp của ngươi!

Lại Tuyết Dung ngược lại như là rất quen thuộc nói.

- Trợ giúp?

Lâm Lạc cười ha ha.

- Cha của ngươi là Sơ Vị Thần, có chuyện gì còn cần ta hỗ trợ sao?

- Ai, nếu cha ta có thể giải quyết, vậy bổn tiểu thư còn tìm ngươi làm cái gì?

Lại Tuyết Dung một bộ nhìn người ngốc nói.

- Ngươi muốn hắn giúp cái gì?

Tô Mị đã đi tới, tuy trước kia nàng cũng hi vọng Lâm Lạc có thể mở rộng hậu cung, phồn vinh con nối dõi cho Lâm gia, nhưng theo nhân viên hậu cung tăng nhiều, nàng cũng bắt đầu ghen lên, dù sao nữ nhân nào cũng hi vọng đạt được tình nhân càng nhiều quan tâm nữa.

Cho nên, nàng đứng dậy.

- Một chuyện nhỏ!

Lại Tuyết Dung cười cười, lộ ra hai hàng răng trắng như tuyết.

- Ngươi còn nói tới nói lui mà nói, vậy sang năm cũng sẽ không có kết quả!

Lâm Lạc nhún vai.

- Được rồi, được rồi, bổn tiểu thư thừa nước đục thả câu một chút cũng không được sao?

Lại Tuyết Dung thè lưỡi.

- Sự tình là như thế này, cha ta muốn đem ta gả đi ra ngoài, mà ta lại không muốn lập gia đình…

- Cho nên ngươi muốn hắn giả mạo nam nhân của ngươi? Không được! Không được!

Tô Mị vội vàng lắc đầu, cái giả thành thật này xảy ra quá nhiều rồi.

- Phi, ánh mắt của bổn tiểu thư có thấp như vậy sao!

Lại Tuyết Dung gắt một cái, tựa hồ cùng Lâm Lạc xứng thành một đôi rất ô nhục nàng.

- Bổn tiểu thư chỉ là muốn cho hắn làm tùy tùng! Tiếp qua ba tháng, có mấy gia hỏa chán ghét từ tất cả địa phương tới, cha ta nghiêm lệnh bổn tiểu thư nhất định phải chọn một!

- Bất quá, đề mục là do bổn tiểu thư ra! Bởi vậy, bổn tiểu thư chỉ cần nói, gia hỏa nào có thể đánh thắng tùy tùng của ta, bổn tiểu thư gả cho hắn! Ngươi có thể đánh như vậy, bọn hắn khẳng định không có một cái có thể thắng được ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK