Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cha hắn quả nhiên là người trong ma đạo, ý nghĩ quá tà ác, thay đổi là Lâm Lạc, nhiều lắm là giết người, đại thù đã báo, nào có nhiều ý nghĩ tà ác như vậy.

- Bất quá, thời điểm cùng hắn lăn lộn, chúng ta nhận thức mẹ của ngươi, một nữ tử có Truyền Thần huyết mạch!

Thanh âm của Lâm Hồng Hoang tiếp tục ở bên tai Lâm Lạc vang lên.

- Truyền Thần huyết mạch?

Lâm Lạc không khỏi lặp lại, lúc Vẫn Thần. lúc lại là Truyền Thần huyết mạch khiến nhận thức của hắn có chút hỗn loạn.

- Cái gọi là Truyền Thần huyết mạch, chính là nàng sinh hạ hậu duệ nhất định sẽ kế thừa đến bộ phận thiên phú của Vẫn Thần, ở trên tu hành có ưu thế tuyệt đối!

Lâm Hồng Hoang giải thích nói.

- Tổ mẫu của chính là có Truyền Thần huyết mạch, nên ta vừa nhìn thấy mẹ của ngươi liền hạ quyết định!

- Buồn cười tên La Thiên Đóa kia còn muốn chơi phong độ quân tử, tốn tâm tư theo đuổi, với ta nào có chuyện tình phiền toái như vậy, trực tiếp bắt cóc nàng, sau đó cho nàng sinh con không phải là nhanh gọn sao!

Lâm Hồng Hoang khí phách mười phần nói.

Cha mẹ ơi…

Trước đó, Lâm Lạc nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng tuyệt đối không có thể nghĩ đến sẽ là đơn giản như vậy! Hắn có một loại uể oải bị Lâm Hồng Hoang triệt để đả bại, nguyên lai nam nhân khí phách là ngang ngược mà đi như thế!

- Thật không ngờ, nữ nhân kia lại còn là Thiểm Điện tộc, hậu duệ hai đại Vẫn Thần kết hợp, vốn tưởng rằng có thể sinh ra một hậu duệ tư chất tuyệt thế, không nghĩ tới ngươi vừa sinh hạ, Ngũ hành linh căn gần như bị phế, Thiểm Điện huyết mạch cũng bị áp chế không cách nào có tác dụng!

Trên mặt Lâm Hồng Hoang còn kém viết hai chữ “phế vật”, vẻ mặt không sảng khoái, tựa hồ lúc ấy không có đem Lâm Lạc bóp chết cũng đã vô cùng nhân từ !

- Sau đó mẹ của ngươi vứt bỏ ngươi, ta liền đưa ngươi đi Nam Châu! Tại Đông Châu, ta ở trên đời đều là địch, một khi bị người biết ngươi là nhi tử của Lâm Hồng Hoang ta, một là bất lợi cho ngươi, thứ hai càng có thể dùng để uy hiếp ta!

Tốt xấu gì hổ dữ cũng không ăn thịt con, lúc này Lâm Hồng Hoang cũng lộ ra một tia quan tâm của người làm cha, mặc dù hắn dùng thanh âm khí phách đem cổ tâm tình này che dấu xuống dưới.

- Tại Nam Châu, ta đã cứu một đôi phu phụ họ Lâm, vừa vặn không cần cho ngươi sửa họ, liền đem ngươi phó thác cho bọn hắn. Sau khi trở lại Đông Châu, ta liền tùy ý thu bốn đồ đệ, sau đó đưa đi Nam Châu nhìn một chút!

Nguyên lai, hắn là như vậy tới!

- Ta vốn tưởng rằng ngươi từ nhỏ bình thường, ở Nam Châu thành thành thật thật vượt qua cả đời mới là lựa chọn tốt nhất, không nghĩ tới mấy năm trước, cái Thần khí bị tàn phá kia đột nhiên phá không mà dậy, tựa như trong đó có Thần phục sinh, có ý chí của riêng mình!

- Một đường đuổi theo, ta mới phát hiện Thần khí rõ ràng chủ động dung nhập vào thân thể của ngươi!

- Trước đó, tổ tiên Lâm gia ta mặc dù biết Tử Đỉnh chính là Thần khí tổn hại, nhưng không có người sai khiến được! Cho đến khi ngươi đến.

Lâm Hồng Hoang nhắm hai mắt lại, thở hắt ra.

- Ta lúc này mới nghĩ đến, nhi tử của Lâm Hồng Hoang ta làm sao có thể thật là một phế vật!

Nam nhân ma thần này có kiêu ngạo khủng bố, Lâm Lạc đột nhiên hoảng sợ một trận, vì để tránh cho xuất hiện nhân sinh không hoàn mỹ, thời điểm hắn vừa sinh ra tuyệt đối có khả năng bị Lâm Hồng Hoang trực tiếp chụp chết!

Ngẫm lại hắn thật đúng là đáng thương, sinh ra đã bị mẫu thân vứt bỏ, lại thiếu chút nữa gặp độc thủ của phụ thân!

- Quả nhiên, ngươi không để cho ta thất vọng, nhanh chóng quật khởi, mặc dù tốc độ này chỉ là tạm được, nhưng cân nhắc đến linh căn của ngươi, cũng có thể tương đối rồi!

Lâm Hồng Hoang lộ ra vẻ mỉm cười.

- Vì vậy, ta liền để cho bọn người Bao Thức Lễ cùng ngươi tiếp xúc, muốn đem ngươi từng bước một đến Đông Châu. Không nghĩ tới, ngươi lại có thể tự mình chạy tới!

Mọi chuyện cần thiết không sai biệt lắm có thể xâu chuỗi được toàn bộ, hơn nữa, hắn quả nhiên là bị người xếp đặt từ đầu đến cuối a!

Đừng nói tứ đại Cổ Tộc, hắn là người không thuần khiết, nhất định phải diệt trừ! Mà trong Thánh Địa lại là La, Lý, Phương ba nhà đứng đầu, cho dù Lâm Lạc chịu để xuống diệt gia chi thù, những người này cũng sẽ vì Tử Đỉnh mà đối với hắn đuổi giết không ngừng!

Bất quá, ý chí chiến đấu của Lâm Lạc lại dâng trào mà dậy, cuộc sống như thế mới muôn màu muôn vẻ!

Nhìn xem hắn tựa hồ có thể nâng dậy ý chí chiến đấu, Lâm Hồng Hoang rốt cục cười ha ha nói:

- Không sai, không sai, chính là như vậy, đây mới là nhi tử của Lâm Hồng Hoang ta!

Nói thật, mặc dù hành vi của Lâm Hồng Hoang đối với Nghiêm Thanh có thể nói tàn bạo, nhưng thân là con của người, Lâm Lạc lại rất khó căm hận Lâm Hồng Hoang! Đối với hắn từ nhỏ cho rằng phụ mẫu đều mất mà nói, càng hy vọng Lâm Hồng Hoang có thể cùng Nghiêm Thanh chân chính kết làm phu thê!

- Ngươi cùng mẫu thân có khả năng quay về lần nữa hay không?

Lâm Lạc nói ra.

- Quay về sao? Chưa từng có sống khá giả, nào có nói đến quay về!

Lâm Hồng Hoang hừ một tiếng.

- Ta sẽ không đem đại thù gia tộc áp ở trên người của ngươi, nhưng nam nhân hành tẩu trên phiến thiên địa này, liền phải chiến mở ra một cái thế giới, không nên nhiều nhi nữ tình trường như vậy?

Gà gọi vịt giải thích, hai người lý niệm không khớp, cách xa vạn dặm, căn bản không có khả năng dung hợp!

Lâm Lạc không có khuyên nữa, Lâm Hồng Hoang không có đem gia cừu áp đặt cho hắn, hắn cũng sẽ không quá mức nhúng tay vào ân oán người trên một đời. Hơn nữa, muốn Nghiêm Thanh tiếp nhận Lâm Hồng Hoang cũng gần như là chuyện không thể nào, cái này cũng bất quá là đáy lòng hắn hy vọng xa vời mà thôi.

- Ta biết ngươi có thể luyện hóa Ngũ hành tinh hoa, những linh khí này là khi ta tới tiện tay đoạt, ngươi cầm lấy đi luyện hóa! Thực lực của ngươi bây giờ vẫn là quá yếu, căn bản không có năng lực tự bảo vệ mình gì!

Lâm Hồng Hoang không lưu tình chút nào nói.

Lâm Lạc không khỏi đổ mồ hôi, nhưng nhìn xem một đống lớn linh khí từ trong đan điền không gian của Lâm Hồng Hoang vung tới, không khỏi cả kinh!

Phải biết rằng ở Đông Châu linh khí cũng không phải là hàng phố phường gì, ai không có việc gì lấy ra khoe khoang, đều là làm lá bài tẩy, vũ khí bí mật đến dùng, chỉ cầu một kích trí mạng! Chỉ có như linh khí trấn phái, trấn gia chi bảo mới có thể bị người biết một hai!

Mà tính cách của Lâm Hồng Hoang, tuyệt đối sẽ không tốn tâm tư đi tìm hiểu rõ ai có linh khí lại cường đoạt, mà là trực tiếp nhìn thấy Linh cảnh võ giả liền giết! Người vừa chết, mặc kệ linh khí giấu ở đan điền không gian hay là gì đó, đều không chỗ che dấu!

Đối với Lâm Hồng Hoang mà nói, đây mới là phương pháp đơn giản nhất, trực tiếp nhất!

Nghiêm Thanh vì yêu thương con giận dữ huyết tẩy Vân Lôi Thập Nhất Đình, mà Lâm Hồng Hoang thì đem người không cừu không oán huyết sát một trận, ở trong mắt Tinh vực Chí Tôn, phàm nhân như con kiến hôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK