Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đợi đã nào...

Bát đại Thượng Thiên Thần Đồng đem ánh mắt nhìn qua Lâm Lạc.

Tiểu tử này đột phá đến trong nguyên thần tam trọng thiên? Chuyện này cũng quá không có đạo lý a!

Thời điểm lúc chia tay hắn vẫn còn đang kẹt lại ở nguyên thần Nhị trọng thiên đấy, tại sao mới không gặp một năm đã đột phá như vậy? Chuyện này cũng quá khoa trương a, chẳng lẽ hắn có được bảo vật hay thần đan các loại hay sao?

Nhưng mà thần đan càng lợi hại muốn cho người ta đột phá một cảnh giới nguyên thần quá khó tìm nha, cũng cần hơn mười vạn năm, thậm chí mấy trăm vạn năm tích lũy và thăng hoa mới được, phải cần thời gian rất dài a.

Kỳ quái!

Mà bát đại Thượng Thiên Thần đều nhìn qua hắn, cũng làm cho khí tức phong ra ngoài hơi hỗn loạn, làm cho bôn người Long Quân Ích bỗng nhiên tỉnh táo lại, nhao nhao dùng khí tức cảm ứng phóng lên người của Lâm Lạc.

Là thằng này!

Long Quân Ích Đằng Địa đứng lên, sau khi bọn họ truy tìm Lâm Lạc thì cũng không dám lãng phí thời gian, một đường đi tới, mười năm này lĩnh ngộ pháp tắc đúng là vô cùng khó được.

Không nghĩ tới Lâm Lạc lại có thể đi tới chỗ này!

Hắc hắc, loại cơ hội cảm ngộ đại đạo này có thể cho tiểu nhân có được sao?

Long Quân Ích bước đi về phía Lâm Lạc, bỉu môi nói:

- Cút ra ngoài!

Đột nhiên hắn bỏ đi ý niệm đuổi giết Lâm Lạc trong đầu, bởi vì hiện tại so với đuổi Lâm Lạc rời đi còn làm cho hắn cảm thấy thoải mái hơn giết Lâm Lạc! Đây chính là cơ hội lĩnh ngộ đại đạo tuyệt thế a, lãng phí là phải chờ ngàn vạn năm đấy!

Đối với một gã bán thần Hư Thần mà nói chạy tới nơi này tu luyện thì hiệu quả còn kém hơn cả cầm một khối hạ phẩm thần tinh hấp thu! Nhưng mà tu vi càng mạnh thì hiệu quả lĩnh ngộ cũng càng cao thâm.

- Lâm huynh, lão phu muốn cảm ngộ đại đạo, cũng không nói chuyện với ngươi!

Ngạo Hải Phong nhìn qua Lâm Lạc vừa cười vừa nói, cũng run tay đem không gian pháp khí của mình lấy ra ngoài, đây chính là cơ hội cảm ngộ đại đạo khó có được

Lĩnh ngộ pháp tắc đại đạo huyền diệu có thể làm cho người ta giảm đi không ít đường quanh co, loại chỗ tốt này tự nhiên Thượng Thiên Thần cân nhắc cho thân tín của mình rồi.

Lâm, Lâm huynh?

Ngạo Hải Phong vừa mới kêu ra lời này thì bất kể là tám người Chúc Liệt Thiên Nộ hay là bốn người Long Quân Ích cũng có biểu lộ khiếp sợ.

Thần Giới địa vị sâm nghiêm, xưng hô tuyệt đối không được phép có sơ sẩy.

Cho dù Lâm Lạc tống xuất sáu khối cực phẩm thần tinh cộng thêm một cây thần dược thì Chúc Liệt Thiên Nộ cũng chỉ gọi hắn một câu "Tiểu hữu." Vẫn cao cao tại thượng, song phương căn bản không có khả năng bình khởi bình tọa được!

Nhưng mà âm thanh Lâm huynh cũng không phải tùy tiện gọi đâu.

Nếu Lâm Lạc không có được thực lực này thì Ngạo Hải Phong sẽ biến thành trò cười cho cả Thần Quốc, đời này đừng mơ ngẩng đầu lên được.

Lâm Lạc nhìn qua Ngạo Hải Phong gật gật đầu, nói:

- Ngạo huynh thỉnh tự tiện!

Hắn biết rõ Ngạo Hải Phong cử động lần này nói rõ đang giúp hắn gia tăng địa vị, nhưng trên thực tế đang nhắc nhở đám người kia.

Không thấy Ngạo Hải Phong hắn còn phải xưng một tiếng Lâm huynh sao? Các ngươi bốn tính toán cái rắm gì!

Trong khoảng thời gian ngắn tất cả mọi người lâm vào trong yên tĩnh, cũng không có người nào cho rằng Ngạo Hải Phong sẽ điên tới mức xưng huynh gọi đệ với kẻ yếu hơn mình! Chuyện này cũng nói rõ tu vi của Lâm Lạc không chỉ có nguyên thần bình thường.

Chúc Liệt Thiên lúc này cười lên ha hả, nói:

- Hải Phong huynh, ngươi làm thế nào gặp được Lâm tiểu hữu này?

Trước khi không tìm hiểu rõ ràng thì hắn cũng sẽ không quản Lâm Lạc gọi Lâm huynh, nếu như không muốn náo lên làm một con ô long thì hắn cần gì phải đưa mặt mo ra tự tìm mất mặt? Xác thực, người địa vị cao từ trước tới nay đều không biết xấu hổ, nhưng đó là khi bọn họ có địa vị cao hơn quá nhiều người, bởi vì bọn họ không cần phải nhờ người khác cho mình mặt mũi, làm theo ý mình, ai dám chỉ trích?

Nhưng mà địa vị của hai người ngang nhau thì không nói, mặt mũi cũng giống như mệnh căn của bọn họ, tuyệt đối không bao giờ cho người khác đụng vào!

- Ah, lão phu trên đường được Lâm huynh tương trợ thật lớn.

Ngạo Hải Phong cũng không muốn làm mất mặt của mình, chỉ hàm hàm hồ hồ nói một câu.

Nhưng cũng đã đủ.

Có thể được Thượng Thiên Thần xưng là trợ giúp to lớn đây cũng không phải là trợ thủ bình thường, phụ trách kiềm chế cái gì đó, mà là chiến lực tuyệt đối có thể ngang hàng với Thượng Thiên Thần!

Hít!

Tiểu tử này thật sự có năng lực đáng sợ như vậy sao?

Da mặt của Long Quân Ích trắng xanh một hồi, bây giờ hắn phóng lao thì phải theo lao.

Hắn cũng không cho rằng Ngạo Hải Phong sẽ vì ủng hộ Lâm Lạc mà mạo hiểm làm mặt mũi mất sạch, bởi vậy Lâm Lạc tất nhiên có có chút tài năng có năng lực chống lại Thượng Thiên Thần! Hơn nữa tuyệt đối không có khả năng dựa vào thần khí cái gì đó, tất nhiên là năng lực bản thân của Lâm Lạc, bằng không sẽ không có khả năng làm cho Thượng Thiên Thần hạ mình kết giao!

Long Quân Ích cuồng thì cuồng, nhưng mà hắn cũng biết rõ mình có bao nhiêu cân lượng, hắn tuyệt đối không thể là đối thủ của Thượng Thiên Thần.

Bởi vậy cậy mạnh động thủ với Lâm Lạc thì kết quả chính là thê thảm nhất, thậm chí là có thể bị oanh sát! Bởi vì hắn chủ động khiêu khích "Thượng Thiên Thần." Có chết cũng chết vô ích, Thần Vương cũng không cớ ra mặt cho hắn!

Nhưng mà nếu thu tràng như vậy thể diện của hắn còn lại thế nào?

Tiến thối lưỡng nan ah!

- Này, tiểu bạch kiểm ngươi đánh hay không đánh?

Sư Ánh Tuyết thấy thằng này ngăn cản ở trước mặt của nàng, lúc này tức giận kêu gào lên.

Lúc này thật sự làm cho Long Quân Ích tìm được thang xuống nước.

Ánh mắt của hắn lập tức quét nhìn qua phía Sư Ánh Tuyết, quát:

- Tiểu nha đầu, dám vô lễ với bản điện úy?

Nếu như nói dám động thủ với Lâm Lạc chính là hạ phạm thượng thì Sư Ánh Tuyết khiêu khích cũng giống như vậy! Hắn có thể ra tay giáo huấn tiểu nha đầu mà không sợ Lâm Lạc, nếu hắn nhúng tay thì không hợp quy củ, hắn có thể lấy cớ cầu khóc với Vạn Dương Thần Vương!

- Cái gì, tiểu bạch kiểm ngươi dám liều lĩnh với bản ma vương?

Sư Ánh Tuyết dùng một ngón tay điểm vào người Long Quân Ích, một cái điểm qua hai thị vệ trái phải của Long Quân Ích, mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Đây là cái gì?

Hung vật cấp bậc Thượng Thiên Thần!

Trong khoảng thời gian ngắn mọi người lại lâm vào trạng thái mê muội cực độ. Đây là tình huống gì, một tiểu nha đầu Hư Thần cảnh không ngờ động thủ với hai hung vật cấp bậc Thượng Thiên Thần, chuyện này có phải là bọn họ dang nằm mơ hay không?

Long Quân Ích lập tức giật mình dọa tiểu ra quần.

Đây chính là hai hung vật cấp Thượng Thiên Thần đấy, hung thần ah, có thể lập tức xé hắn thảnh mảnh nhỏ đấy! Nếu như nói Lâm Lạc cường đại thành lập qua lời nói của Ngạo Hải Phong thì tiểu nha đầu này là thật sự đấy.

- Ta, ta, ta...

Long Quân Ích khẽ cắn môi, noi:

- Là miệng ta tiện, xin các hạ tha thứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK