Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đáng tiếc, không phải Ngũ hành tinh hoa đối với Lâm Lạc mà nói đến gần như đồ bỏ, hắn cũng chỉ nhận lấy Kỳ Nguyên Băng Tinh cùng địa đồ kia, cái khác đều giao Tô Mị trả lại cho Tô Quảng Khai. Chắc chắn thời điểm Tô Quảng Khai cầm lại năm kiện đồ vật này khẳng định phải lệ rơi đầy mặt, sẽ không ngừng cảm kích Lâm Lạc, cái này vừa nghĩ cũng cảm thấy bi ai a!

Hai người mới nói một hồi, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, Tô Mị đi ra ngoài mở cửa nhìn xem, lại là Phạm Thương Vũ! Vị Đại Tông Sư này đi vào trong phòng, đầu tiên là hỏi thương thế của Lâm Lạc, rất nhanh liền thẳng vào chính đề nói:

- Phạm mỗ vừa rồi bái kiến qua Tô lão, biết được Tô lão đem bảo vật lấy từ bảy đại Linh cảnh cường giả của Lạc Thủy, Đại Việt đều giao cho Tô nha đầu!

Tô Mị vội vàng sắc mặt căng thẳng nói:

- Đây chính là gia gia cho ta, ngươi đừng nghĩ cướp!

Phạm Thương Vũ không khỏi cười ha ha nói:

- Yên tâm, Phạm mỗ sẽ không như thế! Chẳng qua, Phạm mỗ nơi này có một kiện đồ vật, ngươi nhìn xem phải chăng quen mắt!

Hắn từ trong không gian pháp khí lấy ra một góc địa đồ, vô luận là lớn nhỏ, chất liệu, là cùng hai góc địa đồ lúc trước kia đồng dạng!

- Ân?

Lâm Lạc cùng Tô Mị đồng thời kinh hô một tiếng, liếc mắt nhìn sau, Lâm Lạc từ trong Tử Đỉnh lấy ra địa đồ hợp lại kia, cùng miếng địa đồ này sát lại, chỉ thấy hào quang lại lóe lên, ghép thành một tấm đại địa đồ chỉ kém một góc!

- Ân?

Lúc này đến phiên Phạm Thương Vũ giật mình, hắn rõ ràng chỉ thấy một góc địa đồ, vì cái gì trong tay Lâm Lạc lại sẽ xuất hiện hai góc? Chẳng lẽ, tiểu tử này cơ duyên thực sự nghịch thiên như thế!

- Phạm bá bá, địa đồ này rốt cuộc có bí mật gì?

Tô Mị nhịn không được hỏi.

Phạm Thương Vũ lộ ra một ít hồi ức nói:

- Thời điểm ta còn trẻ, đã từng tiến vào động phủ của một vị cao nhân tiền bối khi còn sống lưu lại, nhận được góc địa đồ này. Vị tiền bối kia chỉ để lại lác đác vài lời, nói không tỉ mỉ, đại ý là Thượng Thiên đỉnh, Linh cảnh mật bảo!

Trách không được Phạm Thương Vũ cũng tâm động, khi nhìn thấy một góc địa đồ liền bị kích động chạy tới. Tuy hắn xác thực còn không có đạt được Tiên Cảnh, nhưng cũng không còn xa. Đặc biệt sau hành trình U Ám Sâm Lâm, hắn tất nhiên có thể tiến vào Tiên Cảnh, trở thành Tiên Cảnh chí cường giả thứ năm của Càn Nguyên quốc.

Bất quá tuy rằng bốn đã có ba, nhưng địa đồ này thiếu một góc cũng nhìn không ra bất luận manh mối gì. Nếu không phải trò đùa dai củathượng cổ tiền bối, như vậy tất nhiên cần bốn góc địa đồ toàn bộ trở về mới có thể phát huy công hiệu.

Phạm Thương Vũ thập phần hào phóng, nếu tấm địa đồ này đã dung hợp cùng một chỗ, hắn cũng thoải mái đem địa đồ "tống" cho Lâm Lạc. Sau này khi toàn bộ địa đồ hợp lại, lần nữa cùng nhau tiến hành tầm bảo, cũng cho thấy được thành ý hợp tác chân thành.

Bất quá ba góc địa đồ này nhìn như ở trong vòng một ngày quy tụ, nhưng biển người mênh mông, nếu một góc địa đồ cuồi cùng vẫn như cũ thất lạc ở trong phần mộ của một vị tiền bối nào đó. Vậy thì cho dù tiếp qua một nghìn năm, một vạn năm cũng không có khả năng đem địa đồ kết hợp.

Tô, Phạm hai đại gia tộc liên hợp tuyên bố treo giải thưởng, ở Càn Nguyên quốc cùng với nước phụ thuộc tìm kiếm một góc địa đồ cuối cùng hạ lạc, mong muốn có thể tập trung lực lượng mọi người đạt thành mục tiêu.

Trong lúc này, sau khi Lâm Lạc tĩnh dưỡng tốt thân thể liền bắt đầu luyện hóa khối Kỳ Nguyên Băng Tinh.

Ngắn ngủn một ngày một đêm, Thủy hệ công pháp liền có đại nhảy vọt. Một phát từ Địa Nguyên nhị trọng thiên đề thăng tới Địa Nguyên lục trọng thiên. Tuy rằng từ trên cảnh giới tiến triển rất khả quan, nhưng Lâm Lạc cũng không có bởi vậy hình thành Thủy chi lĩnh vực làm hắn cảm thấy đáng tiếc.

Lam hỏa đó là bởi vì được từ Hỏa Diễm cự nhân, bên trong có cảnh giới thể ngộ bản thân của lão quái vật tuyệt thế, lúc này mới có thể giúp Lâm Lạc sớm hình thành lĩnh vực của mình. Nếu muốn phục chế kỳ tích này, trừ khi có một Thanh Thủy cự nhân, Kim Chúc cự nhân cho hắn luyện hóa tinh hoa mới được.

Nhưng có một việc ngoài ý muốn cũng xảy ra.

Ninh Tú Nhi đi.

Nguyên bản Lâm Lạc đối với nàng cũng không cho là đúng, nhưng tốt xấu gì nữ nhân này cũng mang cốt nhục của hắn, dù sao cũng phải đi xem. Nhưng không nghĩ tới sau khi đẩy cửa phòng của nàng ra lại phát hiện một phong thư, không biết lưu lại bao nhiêu ngày, mặt trên đã phủ lên một lớp bụi.

Đem thư mở ra nhìn, chỉ thấy mặt trên viết nói:

- Tên hỗn đãn nghe cho rõ, bản phu nhân đi, đừng tới tìm ta. Ngươi chiếm thân thể ta, ta lấy công lực của ngươi. Chúng ta rốt cuộc huề nhau.

Huề nhau?

Lâm Lạc cắn răng, nữ nhân này đem bụng bầu chạy đi, mang theo cả con của hắn cùng mất tăm, như vậy cũng có thể huề nhau sao?

Trách không được mấy ngày nay không gặp nàng, thì ra là đã sớm đi rồi.

Này cũng trách không được Ninh Tú Nhi, nàng thật không có mang thai, cái bụng này chậm chạp không to lên, Lâm Lạc có thể không nghi ngờ sao? Nàng cũng không cho rằng đã không có nhân tố "hài tử" này, Lâm Lạc còn có thể khách khí đối với nàng. Dù sao nàng là liên tục “hấp diêm” Lâm Lạc hơn mười ngày.

Nhưng ác ở chổ nàng không có nhắn lại nói rõ chuyện tình mang thai. Bằng không Lâm Lạc nhiều lắm là tức giận một hồi, cũng sẽ không để ở trong lòng. Dù sao hai người trong lúc đó cũng không tồn tại cảm tình. Lâm Lạc cũng sẽ không bởi vì hai người từng có quan hệ sẽ đem nàng giữ ở bên người.

Hiện tại Lâm Lạc cho rằng Ninh Tú Nhi mang bụng tròn vo chạy mất tích. Nàng thì hắn có thể mặc kệ, nhưng hài tử của mình sao có thể gọi người khác bằng cha?

Nhưng việc này cũng không biết xảy ra bao lâu. Ninh Tú Nhi phỏng chừng đã sớm chạy về Lạc Thủy quốc, hắn hiện tại đã đuổi không kịp. Vả lại biển người mênh mông biết đi nơi nào tìm kiếm, dù sao Lạc Thủy quốc cùng Càn Nguyên quốc rộng lớn không sai biệt lắm.

Thứ hai hắn danh tiếng quá thịnh, lúc này vào Lạc Thủy quốc chỉ cần bị người phát hiện, kia tất nhiên sẽ lọt vào cường giả Lạc Thủy quốc truy sát. Tất nhiên sẽ không để người nghịch thiên như hắn thành công lớn lên.

Hắn dù sao cũng không phải là người tứ cố vô thân không việc gì cần làm, thù lớn phụ mẫu chưa trả. Lại có thân nhân ở Bạch Dương trấn, còn có Tô Mị, Lăng Kinh Hồng hai hồng nhan, thực sự không có đạo lý tự tìm tử lộ.

Thực lực, thiếu chính là thực lực a.

Ánh mắt Lâm Lạc sáng quắc, mục tiêu của hắn sớm đã không phải Thích Biến Cảnh, mà là trùng kích Tiên cảnh.

Mà Bạch Vũ Như cũng tự dưng biến mất, nàng này quá mức thẳng thắn, ngay cả một lời nhắn cũng không có lưu lại, phảng phất nhân gian chưa hề tồn tại nàng. Bất quá Lâm Lạc đối với nàng thật ra không thèm để ý, bỏ đi thì thôi, trong bụng nàng cũng không có hài tử của hắn, quan tâm cái rắm.

Hắn lại đi Viêm Diễm tháp một lần, nhưng Hỏa Diễm cự nhân ăn hai lần khổ, đối với hắn đã nổi lên ý đề phòng. Khiêu khích cở nào cũng không thể chiếm được một chút thịt vụn để tu luyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK