Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái này đã từng là một thành thị hết sức phồn hoa, tên là Ngân Sương thành, xa hơn phía nam có một tòa sơn mạch, vượt qua chính là Bán Nguyệt quốc. Bởi vậy, đây là một trạm trung chuyển rất náo nhiệt, mỗi ngày thương nhân ra vào đều dùng vạn tính toán!

Song khi thi triều lan tràn đến nơi đây, cũng thành khu gặp tai họa lớn nhất Huyết Dương quốc!

Tòa thành thị này có được nhân khẩu vượt qua ba trăm vạn, mà trên đường hai người Lâm Lạc nhìn qua nạn dân nhiều lắm là chỉ khoảng hai mươi vạn, có thể thấy được có bao nhiêu người bị chết ở trong thành thị này!

Thời điểm bọn hắn đuổi tới, ngoài thành đã có rất nhiều đệ tử Bách Phong Tông đã sớm đến, còn dựng một doanh địa nho nhỏ!

Cái này hoàn toàn có thể lý giải, cả thành thị có mấy trăm vạn Âm Thi, mà bọn họ chỉ có mấy trăm người, muốn giết sạch nhiều quái vật như vậy, tự nhiên không phải chuyện tình một ngày hai ngày.

Các đại phong thật giống như đại gia tộc bên trong Đại Thông quốc, thời điểm gặp được kẻ thù bên ngoài đều là đoàn kết nhất trí, lúc kẻ thù bên ngoài biến mất liền cạnh tranh kịch liệt. Lần săn bắt Âm Thi này liên quan đến ban thưởng phong phú, các đại phong trong lúc đó đều tâm hoài quỷ thai, muốn đỗ Trạng nguyên.

Mặc dù mọi người đều ở trong cùng một doanh địa, nhưng mỗi lần "đi săn" đều là mạnh ai nấy làm, nếu chứng kiến đệ tử Phong khác gặp nguy hiểm, không ra tay cướp đoạt Thi hạch của đối phương cũng đã xem như khách khí, trông cậy vào bọn họ xuất thủ tương trợ đó là đang nằm mơ!

Đương nhiên, cũng không phải tất cả Phong đều quan hệ khẩn trương như vậy, nhìn Liệt Dương Phong cùng Thủy Nguyệt Phong quan hệ không tệ, các Phong khác cũng có minh hữu cùng loại.

Không khéo chính là, trong doanh địa này lại không thấy đệ tử của Thủy Nguyệt Phong, cũng không có người Liệt Dương Phong, dù sao lần thi triều này bộc phát phạm vi quá rộng, đại thành gặp tai họa như Ngân Sương thành chí ít có bảy tám cái, đệ tử Bách Phong Tông đều chia tản những thành phố lớn này tiến hành săn bắt.

Sau khi hai người bọn họ tiến vào doanh địa, lập tức liền có một trung niên nam tử chừng ba mươi tuổi huýt sáo, khinh bạc nói:

- Nguyên lai là Thủy Nguyệt Phong Lâm Nguyệt Lộ sư muội! Di, như thế nào dẫn theo một nam nhân?

Lúc này sắc mặt Lâm Nguyệt Lộ tối sầm nói:

- Miệng sạch sẽ một chút, đây là đệ đệ của ta!

- Ha ha, Chu Huy, ngươi gần đây chưa có trở về trong tông, không biết người này là anh tài tiền tam giáp của sơn môn tổng tuyển cử lần này?

Lại là một nam tử chừng ba mươi tuổi đi nhanh tới, phất phất tay nói:

- Đừng làm rộn, tất cả mọi người là đệ tử đồng tông, lúc này đại địch đại trước, có nhiều khí lực như vậy mà nói, còn không bằng đi làm thịt nhiều mấy cái Âm Thi!

Người này rõ ràng là tu vi Niết Âm Cảnh, khí tức to lớn có chút vừa để xuống, khiến cho sắc mặt Lâm Nguyệt Lộ trắng bệch, gần muốn té ngã.

Hắn tuy luôn miệng nói đệ tử đồng tông không cần phải nội chiến, nhưng lại nói một đàng làm một nẻo, ỷ vào tu vi của mình cho bọn Lâm Lạc một hạ mã uy.

Sắc mặt Lâm Lạc phát lạnh, khí thế phát ra, ngăn lại uy áp của người này, mới khiến cho sắc mặt Lâm Nguyệt Lộ dễ nhìn chút ít, nhưng nam tử Chu Huy này lại sắc mặt trắng nhợt, không tự chủ được liền lùi lại ba bước, phun ra một ngụm huyết.

Nam tử Niết Âm Cảnh biến sắc, mục quang âm tàn ở trên người Lâm Lạc đổi tới đổi lui, nhưng Lâm Lạc có Ẩn Tức Thuật, hắn cũng vô pháp xác định Lâm Lạc đến tột cùng là tu vi gì, chẳng những ngăn lại uy áp của hắn, còn thuận tiện đem Chu Huy chấn bị thương!

Hắn hít và một hơi nói:

- Các ngươi muốn nhập doanh, nhất định phải tuân thủ quy định Thiên Minh, mỗi ngày đem một thành Thi hạch săn bắn nộp lên!

- Dựa vào cái gì!

Lâm Nguyệt Lộ lập tức kêu lên.

- Chỉ bằng chúng ta cung cấp che chở cho các ngươi!

Nam tử Niết Âm Cảnh lạnh lùng nói:

- Trong thành thậm chí có Âm Thi Minh Dương Cảnh tồn tại, thỉnh thoảng sẽ từ trong thành đi ra tàn sát, không có chúng ta bảo vệ, các ngươi đừng nói săn bắt Âm Thi, ngay cả tánh mạng của mình cũng khó bảo toàn!

- Không muốn nộp lên Thi hạch cũng có thể, lập tức cút!

Lâm Nguyệt Lộ tính tình bạo phát, lúc này muốn xoay người rời đi, nhưng nàng cuối cùng cũng không phải người hành động theo cảm tình, cho dù không cân nhắc mình, cũng phải vì cảnh giới Lâm Lạc "Thấp kém" mà suy nghĩ. Mấy ngày trước Thanh Huyền Cảnh Âm Thi trong trấn đã lợi hại như vậy, đừng nói Minh Dương Cảnh Âm Thi, chỉ là Niết Âm Cảnh cũng không phải bọn họ có thể ngăn cản!

- Coi như các ngươi hung ác!

Lâm Nguyệt Lộ cúi đầu nhận thua.

Nhưng nhưng trong lòng nàng thì có ý định khác, có nạp linh giới trong tay, nàng có thể đem Thi hạch tư tàng xuống, mỗi ngày giao ra hơn mười khỏa Thi hạch làm tức chết những người kia!

Trong doanh địa, có hai đạo uy áp cường đại thỉnh thoảng đảo qua, rõ ràng là cấp bậc Minh Dương Cảnh, cũng khó trách hai người ở cửa ra vào doanh địa dám công phu sư tử ngoạm.

- Tỷ, vừa rồi người nọ nói Thiên Minh là cái gì, trong tông có Phong này sao?

Bọn họ ở trong doanh địa tìm địa phương đáp lên trướng bồng, Lâm Lạc nhịn không được hỏi.

- Thiên Minh không phải Phong nào, mà là một người gia hỏa tên là Cùng Văn Vũ làm ra, hắn muốn đem trăm Phong xác nhập, độc chưởng quyền to!

Lâm Nguyệt Lộ lắc đầu nói ra.

Bách Phong Tông tương đương với một trăm gia tộc liên minh, mặc dù có chính Phong thống ngự, nhưng dưới chính Phong cũng không có đệ tử, nói trắng ra chính là một Hoàng Đế Tông chủ quang can, một đống lớn Thái Thượng Trưởng lão đều là đến từ các Phong, tự nhiên đều thiên hướng Phong của mình, bên trong mâu thuẫn tầng tầng lớp lớp.

Các Phong thực lực có mạnh có yếu, kỳ thật vẫn là ở trên số lượng Thái Thượng Trưởng lão nhiều hay ít!

Loại phân bố thế lực lẫn lộn này, căn bản không phải lịch đại Tông chủ có thể giải quyết! Cho dù có thể đạt tới Thông Minh Đại Viên Mãn Cảnh thì như thế nào, nếu phạm vào nhiều người tức giận còn không phải cũng bị một đám người Thông Minh Tiểu Thừa Cảnh, Trung Thừa Cảnh vây đánh đến chết sao!

Cùng Văn Vũ này lại muốn nhất thống trăm Phong, hoặc là kẻ điên, hoặc là hùng tài đại lược!

- A, hắn có năng lực như vậy sao?

Lâm Lạc không khỏi hiếu kỳ.

Lâm Nguyệt Lộ nói:

- Người này xác thực có thể nói tuyệt đại thiên tài! Nghe nói hắn 11 tuổi nhập Tiên Thiên, hai mươi hai tuổi vào Thanh Huyền, về sau không biết được kỳ ngộ gì, liền phá Niết Âm, Minh Dương, hơn 40 tuổi đã bước chân vào Giác Vi Cảnh, trong tông có rất nhiều người tuổi trẻ đều xem hắn là Thần linh hạ phàm, Thiên Minh vừa mới thành lập liền có rất nhiều người tụ tập, thực lực vô cùng cường đại! Hắn về sau đổi tên tự xưng Tề Thiên, ý là sánh cùng với thiên, có thể thấy được người này có bao nhiêu cuồng ngạo!

- Tông chủ hoặc là Thái Thượng Trưởng lão có thể dễ dàng tha thứ sao?

Lâm Lạc cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nếu mục tiêu của Thiên Minh một khi thực hiện được, chẳng phải là ý nghĩa các đại phong đều từ nay về sau làm một sao!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK