Mục lục
[Dịch] Hoành Tảo Hoang Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tu luyện Thần Đạo, tìm kiếm đúng là bổn nguyên, là ‘một’ đơn giản nhất!

- Đã như vầy, Thần Vương đã là ‘một’, Thượng Thiên thần là ‘hai’, tại sao có thể là đối thủ của Thần Vương?

Lâm Lạc lại không hiểu rồi, nắm giữ lỗ đen pháp tắc còn dễ nói, đó là năm cái "Hai" rất cường đại liên hợp, khiến cho có thể phát huy ra uy năng tiếp cận với "Một", nhưng Thượng Thiên thần đơn tu một hệ không phải là bị khắc chế đến sít sao… không đúng!

Lâm Lạc đột nhiên đã hiểu:

- Thần Vương cũng chỉ là nắm giữ một chi bên trong 3000 Đại Đạo, hắn đụng tới Thượng Thiên thần chưa hẳn là diễn hóa mà hắn nắm giữ!

- Nguyên lai còn không có ngốc đến nhà ah!

Sư Ánh Tuyết vỗ bàn tay nhỏ bé nở nụ cười.

- Nắm giữ ‘một’, Thần Vương có thể không chỉ cải biến, hóa giải pháp tắc đơn giản như vậy, đáng sợ nhất chính là còn có thể Yên Diệt pháp tắc!

- Ngươi một quyền oanh tới, ta trực tiếp đem pháp tắc bên trong chôn vùi mất, ngươi còn có cái gì đùa giỡn?

Lúc trước cùng Đỗ Vô Bệnh đại chiến, đối phương đã từng kinh hô qua Yên Diệt pháp tắc, nhưng trên thực tế khi đó Lâm Lạc cũng không thể Yên Diệt pháp tắc, mà chỉ là hóa giải pháp tắc, đem pháp tắc chi lực mà Đỗ Vô Bệnh đánh tới từ nguyên vẹn hóa giải đến phá thành mảnh nhỏ, dĩ nhiên là đã mất đi uy lực.

Vậy vì cái gì Đỗ Vô Bệnh kinh hô là Yên Diệt pháp tắc?

Đúng rồi, hắn biểu hiện ra ngoài Thổ chi pháp tắc kỳ thật cùng Đỗ Vô Bệnh vô cùng giống nhau, từ đạo lý đi lên mà nói, là không thể nào sinh ra ảnh hưởng, trừ khi đạt tới cấp bậc Thần Vương mới được!

Bởi vậy, Đỗ Vô Bệnh đem năng lực của Lâm Lạc trở thành Yên Diệt pháp tắc!

Hắn cũng không biết Lâm Lạc có Tử Đỉnh, độc trấn tám đạo pháp tắc chí cao, trong đó có một đạo là thổ hệ, để cho Lâm Lạc tuy còn không có đạt tới Thần Vương cảnh, nhưng dưới tình huống Thạch Nguyệt Nha hiến tế đạt đến độ cao "Một", đối với tất cả thổ hệ pháp tắc dưới hắn sinh ra tác dụng.

- Được rồi, Thượng Thiên thần rất cường đại ta đã biết, nhưng bằng cái gì cùng Thần Vương chống đỡ đây?

Lâm Lạc vẫn còn có chút không hiểu, coi như là đại đạo bất đồng, nhưng "Một" thuần túy sẽ đánh không lại "Hai" tạp chất sao?

- Vậy thì phải xem thực lực của Thần Vương rồi, đạt được chí cao pháp tắc cũng không có nghĩa là lấy nắm giữ chí cao pháp tắc, nếu như chỉ nắm giữ một ít da lông, kỳ thật cũng không cao hơn Thượng Thiên thần đỉnh phong bao nhiêu, mà chiến đấu lại bị rất nhiều nhân tố ảnh hưởng, có chút Thượng Thiên thần cường đại có thể địch nổi Thần Vương sứt sẹo lại có cái gì ly kỳ!

Sư Ánh Tuyết rất là khinh thường nói.

Chỉ sợ ở trong mắt tuyệt đại đa số Thần linh, Thần Vương là cao cao tại thượng, không thể chiến thắng, nhưng nha đầu kia lại rất khinh thường mà dùng Thần Vương sứt sẹo nói, nếu như lúc này vừa vặn có Thần Vương "sứt sẹo" nghe được mà nói, có thể tức đến phun máu hay không?

Thần Vương vô địch, đây tuyệt đối là công nhận, cho tới bây giờ chỉ có Thần Vương Thần Quốc, nhưng tuyệt đối không có nghe nói qua Thượng Thiên thần nào đi thành lập Thần Quốc!

Mà Thượng Thiên thần có thể đối kháng Thần Vương đoán chừng số lượng so với Thần Vương còn muốn thiếu a?

Còn nữa, đó cũng là Thần Vương sứt sẹo mới có thể bị Thượng Thiên thần cường thế chống lại, nhưng được thiên chi sủng trở thành Thần Vương, lại há có mấy cái là "Sứt sẹo"? Đã nhận được "Một", Thần Vương tăng lên căn bản không phải Thượng Thiên thần có thể so sánh!

Cái chênh lệch này chỉ vô hạn phóng đại.

- Tiểu nha đầu, mẹ của ngươi là Thần Vương gì?

Lâm Lạc rất là hiếu kỳ, năng lực đặc thù của Sư Ánh Tuyết thậm chí ngay cả Liệt Hỏa Thần Vương cũng không có thể làm gì được, cái này không thể tưởng tượng được có chút đáng sợ.

Đương nhiên Liệt Hỏa Thần Vương cũng không có trực tiếp ra tay, mà chỉ là Minh Ngục vòng tay đối với tiểu nha đầu không có hiệu quả mà thôi, nhưng nhìn lá rụng biết mùa thu đến, cũng đó có thể thấy được một chút rồi.

- Mẫu thân đại nhân a, ha ha!

Sư Ánh Tuyết đem cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên.

- Không nói cho các ngươi biết!

Lâm Lạc bĩu môi nói:

- Ngươi không nói thì thôi!

Cái này gọi là lạt mềm buộc chặt, đối phó tiểu hài tử là có hiệu quả nhất đấy, mười phần tiểu hài tử sẽ không phục nói ra.

Nhưng không ngờ Sư Ánh Tuyết là quỷ linh tinh, chỉ là nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc cười lạnh, hiển nhiên nhìn thấu quỷ kế của hắn.

Bị một tiểu nha đầu cười lạnh, Lâm Lạc có một loại cảm giác nước mắt chảy.

Tô Mị ôm lấy Lâm Lạc nói:

- Phu quân đừng khóc!

Lâm Lạc:

- ...

Mọi người không khỏi cười lên ha hả, bởi vì âm thịnh dương suy cực độ, đùa giỡn Lâm Lạc cũng làm cho mọi người rất có cảm giác thành tựu.

- Xem người quái dị đáng thương như vậy, Nữu Nữu hảo tâm nói cho ngươi biết a, sư tỷ xinh đẹp của Nữu Nữu là Cửu Tinh Thần Vương!

Bành bành bành, mọi người đều ngã đầy đất.

Thần Vương chia làm cửu đẳng, dùng Nhất Tinh Thần Vương yếu nhất, Cửu Tinh Thần Vương mạnh nhất.

Tuy cao đồ cũng không nhất định xuất từ danh sư, nhưng xem mặt mũi Sư Ánh Tuyết tràn đầy ngạo kiều, tin tưởng mẫu thân của tiểu nha đầu tuyệt đối sẽ không kém so với sư tỷ xinh đẹp kia!

Một cửa song Thần Vương, hơn nữa đều là Cửu Tinh Thần Vương!

Cái này... có chút cường đại quá phận a? Chủ Thần Khí trên đời này 3000, các nàng một cửa độc đắc hai kiện, cái này để cho người khác còn sống thế nào?

- Ai…

Lâm Lạc nhìn xem tiểu nha đầu lại cảm thán.

Sư Ánh Tuyết bị hắn cảm thán đến trong nội tâm khó chịu, nhịn không được nói:

- Người quái dị, ngươi cái này là có ý tứ gì!

- Về sau ta có thể tha thứ cho ngươi ngạo kiều rồi!

Lâm Lạc vỗ vỗ đầu nhỏ của nàng, mặt mũi tràn đầy đồng tình.

Sư Ánh Tuyết mài răng, thấy thế nào Lâm Lạc cũng không giống như người hảo tâm a! Nàng hai tay chống eo trừng mắt nhìn Lâm Lạc:

- Người quái dị, ngươi nói rõ ràng lên!

- Mẹ của ngươi cùng sư tỷ đều là Thần Vương, mà ngươi sống hai ngàn tỷ năm chẳng những cái đầu không có lớn lên, tâm tính không có thành thục, thực lực càng là chênh lệch tới cực điểm, khó trách sẽ có tâm lý tự ti, đi quấy rối cũng có thể lý giải rồi!

Lâm Lạc nhịn cười nói ra, nhưng nói xong lại vẫn còn phá lên cười.

- Đáng giận!

Sư Ánh Tuyết đối với Lâm Lạc liên tục đá lấy bàn chân nhỏ,.

- Tiểu bát, kẹp chết hắn cho Bổn ma vương!

Hoàng Kim Bàng Giải huy vũ hai cái kìm lớn thoáng một phát, nhưng lại ngoài mạnh trong yếu, chỉ xem như không có nghe được Sư Ánh Tuyết nói. Tuy hung vật này linh trí không có khai hóa, nhưng dù sao cũng là cấp bậc Thần linh, đặc biệt là một mực đi theo tiểu nha đầu cùng tiểu ma nữ lăn lộn, như thế nào cũng sẽ học được một ít ngoài nóng trong lạnh.

- Đừng luôn khi dễ tiểu hài tử!

Nghiêm Thanh đối với Lâm Lạc khiển trách một tiếng, từ khi ẵm cháu trai, nàng đặc biệt ưa thích tiểu hài tử. Đáng tiếc Lâm Tiêu Dương ở trong bụng thời gian tuy dài, nhưng thời gian vuốt ve lại quá ngắn, để cho nàng một mực thật đáng tiếc, mà tiểu nha đầu chưa trưởng thành thì để cho nàng rất thương yêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK