Chương 67: Tử Dương Thập Nhật Công (thượng)
- Côn Bằng Lục Biến!
Vừa thấy một màn này, toàn bộ trưởng lão cùng hộ pháp ở đây đều ngạc nhiên đến nghệt mặt ra.
Côn Bằng Lục Biến, trong toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái chỉ có Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ mới tu luyện hoàn chỉnh môn công pháp này thôi. Thời điểm đó, phải do chưởng môn đời trước lựa chọn và kiểm tra, chư vị Thái Thượng trưởng lão đồng ý, Cổ Thiết Thủ mới được phép tu luyện nó.
Ngoại trừ Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ tu luyện hoàn chỉnh sáu biến trong Côn Bằng Lục Biến ra, trong sáu vị trưởng lão còn có Chu trưởng lão, người đứng thứ năm, cũng tu luyện qua ba biến của Côn Bằng Lục Biến.
Năm đó Chu trưởng lão đặt cược tính mạng, lập công lớn cho Tẩy Nhan Cổ Phái nên tất cả trưởng lão và hộ pháp đều nhất trí đồng ý cho ông ta tu luyện ba biến trong Côn Bằng Lục Biến.
Đối với Tẩy Nhan Cổ Phái lúc này mà nói, Côn Bằng Lục Biến chính là toàn bộ cơ mật trọng tâm. Hơn nữa dù là trưởng lão, nếu không được toàn bộ các trưởng lão và hộ pháp khác đồng ý, cũng không thể tiếp cận bí kíp này.
Côn Bằng Lục Biến được cất giấu ở nơi an toàn nhất trong Tẩy Nhan Cổ Phái, cũng là địa phương cơ mật tuyệt đối. Nơi này ngoại trừ sáu vị trưởng lão ở đây, những người khác không thể biết được.
Thuật này vừa ra, thần thái của Cổ Thiết Thủ lập tức chấn động, ông ta đã tu luyện xong toàn bộ Côn Bằng Lục Biến, còn hiểu rõ Côn Bằng Lục Biến so với người khác rất nhiều. Nhưng vừa thấy Côn Bằng bay lượn chìm nổi phía trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ, trong lòng ông ta như bị bão tố quấy động lên. Bởi vì Lý Thất Dạ tu luyện Côn Bằng Lục Biến so với ông ta còn tinh thâm hơn nhiều. Điều này có ý nghĩa gì? Cùng một môn công pháp, Lý Thất Dạ còn tiến xa hơn Cổ Thiết Thủ, đây quả thực là chuyện không tưởng tượng nổi.
Phải biết, Côn Bằng Lục Biến chính là một trong những Đế thuật cường đại nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái, bác đại tinh thâm. Cổ Thiết Thủ đã chìm đắm trong đó, nghiên cứu mấy trăm năm mới quán thông sáu biến, cũng không dám nói rằng đã nắm bắt tất cả những huyền ảo trong đó. Vậy mà một tên đệ tử mới nhập môn lại tinh thông những thứ mà ông ta không thể.
- Ngươi làm thế nào tu luyện được Côn Bằng Lục Biến?
Cổ Thiết Thủ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, thoáng một cái, ánh mắt của ông ta trở nên vô cùng đáng sợ, thậm chí đã lộ ra sát cơ.
Trước đó, ý định của Đại trưởng lão là: bất luận như thế nào cũng phải bảo vệ Lý Thất Dạ. Nhưng hiện tại thấy Lý Thất Dạ đã tu luyện Côn Bằng Lục Biến thì thái độ của ông ta hoàn toàn khác. Nếu như hắn học trộm, đó là chạm vào cấm kị của Tẩy Nhan Cổ Phái. Không cần các trưởng lão hộ pháp khác quyết định, ông ta cũng phải trừ bỏ Lý Thất Dạ.
Đối với Cổ Thiết Thủ mà nói, nếu như học lén những công pháp khác thì còn có thể thương lượng, nhưng nếu là Côn Bằng Lục Biến thì không thể nương tay, vì môn Đế thuật này có vị trí quá trọng yếu đối với Tẩy Nhan Cổ Phái.
- Học trộm Đế thuật quan trọng, giết không tha!
Tào Hùng thấy thế cục nghịch chuyển liền mừng thầm, nhìn Cổ trưởng lão đề nghị:
- Sư huynh, kẻ này không thể giữ lại được. Lưu thêm một khắc, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta sẽ lập tức tăng thêm một phần nguy hiểm.
- Thất Dạ, ngươi làm như thế nào mà tu được thuật này?
Cổ Thiết Thủ không để ý tới Tào Hùng, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trầm giọng hỏi.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, khoan thai đáp:
- Trưởng lão nói thuật này chính là Côn Bằng Lục Biến ư?
- Vẫn còn giả bộ hồ đồ. Sư huynh, trước hết cứ gô cổ hắn lại, sau đó nghiêm hình tra tấn!
Tào Hùng lập tức châm ngòi thổi gió nói.
- Câm miệng...
Cổ Thiết Thủ đột nhiên quát Tào Hùng. Lúc này, cả người Cổ trưởng lão như một con sư tử oai hùng, khí thế khinh người, thần uy như núi. Với tư cách là Đại sư huynh của các trưởng lão, ai cũng không thể khiêu khích tôn uy của ông ta được.
Cổ Thiết Thủ đột nhiên nổi giông tố làm Tào Hùng biến sắc. Đám trưởng lão hộ pháp ở đây đều lập tức cảm nhận được uy nghiêm không thể khiêu khích của Đại trưởng lão.
- Thất Dạ, ngươi mau nói, làm thế nào tu luyện được Côn Bằng Lục Biến?
Cổ Thiết Thủ tiếp tục nghiêm nghị quát, đây là lần đầu tiên ông ta cảm thấy vô cùng tức giận, chuyện này tuyệt không thể xử lý qua loa được.
- Là chuyện này sao? Đó chính là từ Côn Bằng Tiểu Ý Lục Thức mà ra đó!
Lý Thất Dạ chậm rãi đáp lời, bộ dạng không hề sợ hãi thần uy của Cổ Thiết Thủ. Hắn dừng một chút sau đó nói tiếp:
- Ngày đó trưởng lão đồng ý ta tu luyện Côn Bằng Tiểu Ý Lục Thức, sau khi ta chọn bí kíp này, lập tức nghiêm túc đọc và tìm hiểu. Dĩ nhiên lúc nghiên cứu tu luyện nó, ta còn chưa có ngộ ra cái gì thì đã lập tức ngủ mất tiêu rồi. . .
- . . . Mà trong lúc đang ngủ, ta đã lâm vào một giấc mơ rất kỳ quái, ta mơ thấy một vị lão gia gia. Lão gia gia nói ta cùng với lão có duyên, cho nên lão muốn truyền thụ cho ta một bộ công pháp gần giống như Côn Bằng Tiểu Ý Lục Thức. Sau đó lão lập tức truyền thụ môn công pháp này cho ta. Ta cũng không biết đây là công pháp gì, bây giờ trưởng lão nói ra ta mới biết được tên của nó đó. . .
Lý Thất Dạ nói thao thao bất tuyệt cứ như sự việc này xảy ra thật sự vậy, nhưng lại khiến đám hộ pháp và trưởng lão ở đây cảm thấy quá mức vô lí.
- Nói bậy nói bạ, thế gian nơi nào có sự tình không hợp lẽ thường như thế? Trong mộng truyền đạo, chuyện này chỉ có thể lừa gạt tiểu hài tử ba tuổi thôi!
Tào Hùng quát lên.
Nhưng Cổ Thiết Thủ không để ý tới gã, lão vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trầm giọng hỏi tiếp:
- Lão gia gia này có hình dáng như thế nào?
- Điều này... Ta ở trong mơ, không nhớ được rõ ràng lắm đâu.
Lý Thất Dạ mắt đảo như điện, nghiêng đầu ra vẻ suy tư một hồi lâu, cuối cùng đem hình dáng Minh Nhân Tiên Đế ra tả lại một phen.
Đương thời, không có ai biết rõ hơn hắn việc Minh Nhân Tiên Đế khi lớn có hình dáng gì. Lý Thất Dạ uốn lưỡi vài câu liền có thể miêu tả bộ dáng của Minh Nhân Tiên Đế vô cùng chính xác.
Sau khi nghe được những miêu tả của Lý Thất Dạ, đám người Đại trưởng lão lập tức chấn động trong lòng. Mặc dù ở Tẩy Nhan Cổ Phái có pho tượng Minh Nhân Tiên Đế, nhưng vật này vẫn được tạc từ tay người khác mà ra, vì thế không được chân thực lắm.
Thế nhưng, Tẩy Nhan Cổ Phái còn bí mật cất giấu một bức họa về Minh Nhân Tiên Đế, chính là do Tiên Đế tự tay vẽ ra. Bức họa này không phải là một bức họa đơn giản như vẻ bề ngoài, nó là bức họa chứa đựng Tiên ý đế vương (đế uẩn tiên ý) cường đại của Minh Nhân Tiên Đế, là bảo vật trấn phái của Tẩy Nhan Cổ Phái, nếu như đưa bức họa này ra, nó có thể che chở cho Tẩy Nhan Cổ Phái, đánh lui cường địch.
Nhưng cũng không thể sử dụng nó một cách tùy tiện, dùng nhiều lần, uy lực sẽ giảm mạnh, Tiên ý của đế vương ẩn trong đó sẽ biến mất theo. Cho nên, nếu không đến thời điểm môn phái bị diệt, Tẩy Nhan Cổ Phái sẽ tuyệt không mang nó ra dùng một cách dễ dàng.
Sáu vị trưởng lão đều đã từng xem qua bức họa này. Dung nhan uy phong Tiên Đế của Tổ sư để lại cho bọn họ ấn tượng không thể xóa nhòa. Lý Thất Dạ hiện giờ nói qua vài câu đã lập tức miêu tả ra được, trừ khi là đã xem bức họa này, nếu không, chẳng thể miêu tả lại hình dáng của Tổ sư một cách sinh động như thế.
Nghe xong những lời của Lý Thất Dạ, nội tâm Cổ Thiết Thủ cùng mấy vị trưởng lão đều rung động mạnh mẽ. Chẳng lẽ việc Tổ sư báo mộng cho Lý Thất Dạ là sự thực?
- Đệ tử khác lui ra, hộ pháp và trưởng lão ở lại đây, không có mệnh lệnh, bất kỳ đệ tử nào cũng không được đến gần.
Cuối cùng Đại trưởng lão truyền lệnh xuống dưới.
Toàn bộ đệ tử ở đây lập tức lui về phía sau, đương tràng chỉ còn đám người hộ pháp và trưởng lão của Tẩy Nhan Cổ Phái. Toàn bộ những người thuộc tầng lớp cao cấp của môn phái đều có mặt ở đây. Không khí trong sân lúc này lộ ra nét ngưng trọng.
Đại trưởng lão còn đích thân phong cấm chỗ này, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần rồi.
- Ngươi đem những gì nhớ được về Côn Bằng Lục Biến sao chép lại một lần, để ta và Chu trưởng lão nhìn một chút.
Cổ Thiết Thủ trầm giọng nói.
- Đại sư huynh, ngươi sẽ không tin tưởng loại sự tình không hợp lẽ thường này chứ?
Tào Hùng bây giờ rất bất mãn, gã khẳng định tiếp:
- Nhất định là nghịch súc này đã học lén Côn Bằng Lục Biến của chúng ta!
Cổ Thiết Thủ liếc mắt nhìn Tào Hùng, trầm giọng nói:
- Nơi giấu bí kíp, ngoại trừ sáu người chúng ta còn ai có thể biết nữa chứ? Nói rằng muốn mở chỗ đó, Tào sư đệ không phải không biết, nếu không có chúng ta đồng ý, những người khác có thể mở ra sao? Trừ
khi cao thủ cấp Đại Hiền đích thân tới, dùng sức mạnh cường đại phá hỏng, nếu không, ai có thể lấy bí kíp ra chứ? Bí kíp còn ở đó hay không, trong lòng chúng ta biết rõ nhất!
- Đúng nha! Nếu chỗ đó cũng bị người ta công phá, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta cũng nguy rồi. Bây giờ chúng ta vẫn mạnh khỏe đứng đây và không tổn hao gì.Tào sư huynh, ngươi cảm thấy Lý Thất Dạ hắn có khả năng học trộm Côn Bằng Lục Biến từ chỗ đó sao? Trừ phi Tào sư huynh ám chỉ Đại sư huynh lén truyền thụ thuật này cho Lý Thất Dạ!
Tôn trưởng lão cũng nghiêm túc nói.
- Điều này tiểu đệ không dám!
Tào Hùng hậm hực nói. Cho dù hắn thực sự ám chỉ đi nữa, những trưởng lão hộ pháp cũng sẽ không tin tưởng việc đó, vì chuyện này tuyệt đối không bao giờ xảy ra.
Lý Thất Dạ im lặng một hồi cẩn thận viết ra tâm pháp của Côn Bằng Lục Biến, hơn nữa trong đó còn điền thêm rất nhiều diễn giải tâm đắc.
Tâm pháp được sao chép ra chỉ có Đại trưởng lão cùng Chu trưởng lão mới có thể xem. Chu trưởng lão cũng chỉ có thể được xem đến tam biến. Dưới sự kiểm tra này, Cổ trưởng lão và Chu trưởng lão đều trở nên rúng động. Đây không chỉ là bộ tâm pháp hoàn chỉnh của Côn Bằng Lục Biến, hơn nữa trong đó có những lời diễn giải áo nghĩa, so với những tìm hiểu của bọn họ còn bao la hơn, tinh thâm hơn không biết bao nhiêu lần.
Có thể tìm hiểu đến dạng hỏa hầu này, đừng nói là bọn họ, chỉ sợ Thái trưởng lão của Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không làm được. Muốn tìm hiểu đến mức này, chỉ có tu sĩ đạt tới cảnh giới Đại Hiền may ra mới làm nổi.
Trong lòng của Đại trưởng lão và Chu trưởng lão như bị từng cơn địa chấn làm rung động. Chẳng lẽ thật sự như Lý Thất Dạ đã nói, Tổ sư đã báo mộng cho hắn sao? Bằng không thì nên giải thích việc này như thế nào?
Thấy Cổ, Chu hai vị trưởng lão không nói lời nào, các trưởng lão và hộ pháp ở đây cũng đã biết chuyện gì đã xảy ra.
Điều này làm bọn họ cũng không kìm chế nổi xúc động trong lòng, đưa mắt nhìn nhau dò hỏi, chẳng lẽ đúng là có chuyện báo mộng truyền đạo như thế? Thực không hợp với lẽ thường, thật sự là làm bọn họ khó mà tin nổi.
- Lão gia gia trong mộng của ngươi còn nói cái gì nữa không?
Cuối cùng Cổ trưởng lão nhìn Lý Thất Dạ hỏi.
Lý Thất Dạ nghiêm túc suy nghĩ, cuối cùng đáp:
- À há! Đúng rồi, lão gia gia còn nói, bản thân ta gánh vác chức trách lớn, tương lai việc chấn hưng Tẩy Nhan Cổ Phái sẽ rơi vào trên vai của ta. Lão gia gia còn nói, về sau muốn học công pháp khác thâm ảo hơn thì sử dụng cái công pháp gần giống nó để kêu gọi ông ta. Lão gia gia sẽ lập tức xuất hiện ở trong mộng của ta. . .
- Hoang đường, nói không biết xấu hổ, chỉ bằng ngươi cũng dám nói đến việc chấn hưng Tẩy Nhan Cổ Phái!
Tào Hùng quát lên.
- Ngươi cứ nói tiếp...
Cổ Thiết Thủ cắt ngang Tào Hùng, nghiêm túc nói với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ gãi gãi đầu, chậm rãi nói:
- Cái gì là công pháp gần giống, cái này ta không thể hiểu được. Cho nên ta rất là buồn rầu, từ đó đến nay không cách nào kêu gọi lão gia gia.
- Phải nói đó là Đế thuật mạt kĩ!
Tôn trưởng lão lúc này vội vàng tiếp lời hắn:
- Ngươi tu luyện Côn Bằng Tiểu Ý Lục Thức, ông ta lập tức truyền cho ngươi Côn Bằng Lục Biến, nếu như ngươi tu luyện những Đế thuật mạt kĩ khác, nói không chừng lão gia gia đó sẽ truyền cho ngươi Đế thuật trọng tâm.
- Việc này quá hoang đường.
Tào Hùng lạnh lùng quát lên:
- Tôn sư đệ, loại thuyết pháp vớ vẩn này mà ngươi cũng tin tưởng được sao? Nó cũng chỉ có thể lừa tiểu hai tử ba tuổi thôi. Hừ, lời hắn nói không có gì đối chứng, muốn kể như thế nào mà chẳng được.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK