Chương 595: Quỷ Yếm
Lý Thất Dạ nhìn quái vật trước mắt, thở dài một tiếng trong lòng. Con quái vật trong truyền thuyết này quả thật tồn tại trên thế gian, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nó. Mặc dù trước đây thật lâu từng có ghi chép liên quan tới sự hiện hữu của nó, nhưng mà vạn cổ đến nay không biết bao nhiêu thánh hiền hay cường giả vô địch đều cho rằng loại quái vật này không có thực.
Trước khi lên đảo, Lý Thất Dạ cũng không dám khẳng định chắc chắn mà chỉ phỏng đoán rằng con quái vật trong truyền thuyết này có thể bị khóa ở nơi đây.
Con quái vật phẫn nộ gào rú. Ở trong mắt nó, ba người Lý Thất Dạ chỉ là con sâu cái kiến, nếu nó không bị khóa lại thì những con sâu cái kiến này vừa thấy nó sẽ bị hù chết ngay tại chỗ.
Đáng tiếc hiện tại nó bị trấn áp và khóa ở nơi đây, không thể động đậy được. Cho dù nó muốn xé xác đám người đang nhòm ngó kia thì cũng bất lực, chỉ biết gầm gừ đầy giận giữ.
- Đây, đây là vật gì thế?
Lam Vận Trúc hít thật sâu một cái, cố lấy bình tĩnh nhìn quái vật trước mắt rồi hỏi.
- Quỷ Yếm!
Lý Thất Dạ nói ra một cái tên vô cùng lạ lẫm mà ngay cả bản thân hắn cũng chẳng mấy khi dùng tới, bởi vì từ trước tới nay Lý Thất Dạ cũng chưa từng gặp qua Quỷ Yếm bằng xương bằng thịt.
- Quỷ Yếm ư?
Lam Vận Trúc và Tiên Phàm đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thời bật thốt lên như đang tự hỏi mình vậy.
- Các ngươi chưa nghe nói qua cái tên này thì cũng bình thường thôi. Vạn cổ đến nay cũng chỉ có một vài người gặp được nó, mà những người nhìn thấy nó đã chết hết rồi. Thế gian cũng chỉ có duy nhất một con Quỷ Yếm. Sau này, ở một thời đại cực kỳ xa xôi, nó bị trấn xích ở đây.
Lý Thất Dạ thấy thần thái ngơ ngác của hai cô gái, vừa cười vừa giải thích.
Lam Vận Trúc và Tiên Phàm cảm thấy rùng mình khi nghe Lý Thất Dạ nói như vậy. Đến tột cùng là ai đã đem một con quái vật đáng sợ như nó trấn áp ở chỗ này? Người có thể làm được như vậy thì thực sự tuyệt đối khó lường.
Lý Thất Dạ nhìn vào con Quỷ Yếm đang gầm gừ oán giận, cười nhạt một tiếng rồi nói:
- Ngươi cũng không cần phải phẫn nộ làm gì. Ta sẽ mang ngươi ra ngoài chạy nhẩy, nói không chừng trong tương lai ngươi còn muốn cám ơn ta nữa đó.
Quỷ Yếm tựa hồ hiểu được lời của Lý Thất Dạ, nó lập tức nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt chiếu rọi đáng sợ đến nỗi nếu vị Đại Hiền nào dám nhìn thẳng vào nó sẽ bị dọa sợ tới hồn phách tiêu tan.
Còn Lý Thất Dạ thì vẫn dửng dưng như không có gì đáng làm hắn phải sợ hãi. Hắn chậm rãi lôi ra một cái hộp cổ. Cái hộp cổ này chính là thứ hắn lấy được từ Thiên Đạo Viện. Sau khi hắn trợ giúp Thiên Đạo Viện đánh lui rất nhiều môn phái vây công, Thiên Đạo Viện làm theo như ước định đưa đồ vật này cho hắn.
Ngay tại thời điểm này, ánh mắt của Quỷ Yếm lập tức biến đổi. Nó tựa hồ cảm nhận được khí tức quen thuộc gì đó.
Lý Thất Dạ chậm rãi lấy một vật từ trong hộp cổ ra. Đồ vật này thoạt nhìn giống như xích chó, phần da của đồ vật này bị mài mòn nghiêm trọng, tựa hồ nó được sử dụng thường xuyên.
Vừa thấy thứ giống như là xích chó trong tay Lý Thất Dạ kia, Quỷ Yếm đột nhiên yên lặng, hai con ngươi của nó co rụt lại, sợ hãi nhìn về phía Lý Thất Dạ.
- Đây là vật gì?
Tiên Phàm chứng kiến Quỷ Yếm lộ ra thần sắc kiêng kị đồ vật trong tay Lý Thất Dạ, giật mình hỏi. Từ lúc gặp nó, nàng suy đoán trong lòng, ngoại trừ Tiên Đế ra, chỉ sợ không có bất kỳ tồn tại nào có thể trấn áp Quỷ Yếm cả.
Nhưng mà đồ vật trong tay Lý Thất Dạ lại làm được, một thứ mà dù người ta nhìn ngắm thế nào cũng không cho rằng nó là bảo vật tuyệt thế vô song.
- Quỷ Yếm Tỏa (tỏa=khóa).
Lý Thất Dạ trả lời. Nói xong, Lý Thất Dạ tung đồ vật trong tay lên."Keng" một tiếng, thứ này lập tức khóa lấy cổ của Quỷ Yếm, mặc cho con quái vậy này liều mạng giãy dụa. Đáng tiếc, nó bị bốn sợi xích sắt thô to kia trói chặt, không được trốn thoát được.
Cuối cùng, Quỷ Yếm vẫn bị Quỷ Yếm Tỏa khóa lại, khí tức đáng sợ từ người nó lập tức biến mất. Quỷ Yếm Tỏa hoàn toàn là khắc tinh của nó, cho dù nó có cường đại như thế nào đi nữa cũng vẫn bị khóa lại như một con chó bình thường.
Lam Vận Trúc và Tiên Phàm chỉ biết há hốc nhìn cảnh tượng trước mắt.
- Keng, keng, keng, keng!
Ngay lúc này, bốn sợi xích sắt thô to tự động rút ra khỏi người của Quỷ Yếm, đã có Quỷ Yếm Tỏa, bọn chúng không cần phải trấn áp Quỷ Yếm nữa.
Lý Thất Dạ đưa tay nắm lấy vòng cổ của Quỷ Yếm, quát khẽ một tiếng:
- Thu nhỏ lại!
Hắn vừa dứt lời, vòng cổ rung lên một cái, Quỷ Yếm bị Quỷ Yếm Tỏa khống chế liền chậm rãi thu nhỏ lại bằng cỡ nắm tay.
Bộ dáng của nó lúc này thật không thể làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, mà ngược lại còn thấy con Quỷ Yếm này có chút đáng yêu.
Lý Thất Dạ lại mở miếu cổ ra, đút Quỷ Yếm vào trong đó, rồi thận trọng thu miếu cổ lại.
Lam Vận Trúc và Tiên Phàm đứng ngây người nhìn mọi việc xảy ra trước mặt. Quỷ Yếm cường đại và đáng sợ cỡ nào, các nàng đã tận mắt chứng kiến, nhưng con quái vật cường đại này giờ giống như một thứ đồ tùy thân được Lý Thất Dạ mang theo trong người. Thật không thể tưởng tượng nổi.
- Cái này, cái này, có thể làm được như thế sao?
Tiên Phàm lắp bắp thốt lên..
- Vì sao lại không thể chứ?
Lý Thất Dạ nhún vai, rồi cười trả lời:
- Ta mang nó đi, chính là để nó thoát ly khổ hải. Trong tương lai có khi nó còn phải cảm ơn hành động này của ta nữa kìa.
- Cái Quỷ Yếm Tỏa kia đến tột cùng là cái gì?
Lam Vận Trúc lên tiếng hỏi.
- Thứ này chỉ có tác dụng duy nhất trên người Quỷ Yếm.
Lý Thất Dạ nhìn thần thái của Lam Vận Trúc, biết nàng đang suy nghĩ gì, hắn chỉ cười giải thích:
- Vạn vật đều tương sinh tương khắc, từ khi Quỷ Yếm xuất hiện trên đời, liền không thoát khỏi sự khống chế của Quỷ Yếm Tỏa, bởi vì bọn chúng tương khắc với nhau.
- Vậy ngươi, ngươi lấy cái Quỷ Yếm Tỏa này từ đâu ra?
Tiên Phàm nhìn Lý Thất Dạ rồi chen miệng hỏi. Đồ vật đáng sợ như vậy, chỉ nghĩ tới thôi đã sởn cả gai ốc.
- Nhặt được trên đường.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm trả lời.
Nghe Lý Thất Dạ tuôn ra đáp án như vậy, không chỉ Tiên Phàm, mà ngay cả Lam Vận Trúc cũng không hài lòng, hai nàng trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ một cái.
- Được rồi, để ta kể cho các ngươi một cố sự vậy.
Lý Thất Dạ thấy bộ dáng đầy bất mãn của hai nàng, mở miệng nói tiếp:
- Thật lâu lắm rồi, có một người đã từng đi ngược lại số trời, hắn muốn làm một việc mà từ xưa tới nay chưa từng có ai thành công, đó là sáng tạo ra sinh mệnh!
- Sáng tạo ra sinh mệnh ư?
Nghe Lý Thất Dạ nói như thế, Lam Vận Trúc và Tiên Phàm cảm thấy chấn động trong lòng. Việc này là quyền năng của trời xanh, tu sĩ không thể làm được, ngay cả Tiên Đế cũng vậy.
- Đương nhiên, hắn vẫn chỉ thử nghiệm thôi, không hẳn đã sáng tạo ra sinh mệnh.
Lý Thất Dạ kể tiếp:
- Hắn lấy một thỏi xương sườn của mình, mượn bổn nguyên của trời xanh, muốn sáng tạo ra một kỳ tích! Đáng tiếc, hắn đã không thành công, cuối cùng bị trời xanh khiển trách, biến vật này thành Quỷ Yếm!
- Hắn tuyệt đối không có ý định sáng tạo ra loại hung vật giết chóc và khát máu như con Quỷ Yếm này, nhưng mọi việc đã không nằm trong quyền năng của hắn nữa rồi. Mà trời xanh không chỉ sáng tạo ra Quỷ Yếm, mà còn sáng tạo ra cả Quỷ Yếm Tỏa. Đây chính là cái gọi là tương sinh tương khắc! Từ đó về sau, hai thứ này liền tồn tại trên thế gian, độc nhất vô nhị.
- Sau đó thì sao?
Tiên Phàm đang say sưa lắng nghe hắn kể chuyện, vội lên tiếng hỏi.
Lý Thất Dạ trả lời:
- Quỷ Yếm là vật tượng trưng cho Thiên Khiển, nên bản tính của nó đầy giết chóc và khát máu, không một ai có thể cải biến được. Cũng may còn có Quỷ Yếm Tỏa khống chế được nó.
Đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút rồi nói tiếp:
- Thế gian luôn luôn có nhiều bất ngờ, về sau phát sinh một việc động trời, phát sinh một trận dị biến, rồi Quỷ Yếm Tỏa bị mất đi, không biết được ném đi đâu, ngay cả vị tồn tại kia cũng không suy tính ra được.
- Quỷ Yếm Tỏa bị mất đi ư?
Lam Vận Trúc và Tiên Phàm giật mình kêu lên.
Có thể tưởng tượng được hậu quả xảy ra khi không có Quỷ Yếm Tỏa khắc chế thì con quái vật Quỷ Yếm kia chính như ác thú xổ lồng vậy.
- Đúng vậy. Nhờ đó mà Quỷ Yếm trốn thoát được trấn áp, tai nạn to lớn liền bắt đầu, thiên địa tóe máu, thậm chí toàn bộ Cửu Giới phải run rẩy. Trong thời gian đó, có không biết bao nhiêu người đã chết thảm, máu chảy thành sông, thi cốt như núi, khó có hình dung nổi cảnh tượng thảm thiết xảy ra! Đặc biệt là Quỷ tộc, bọn họ kém một chút nữa là bị diệt tộc!
Lý Thất Dạ kể chậm rãi.
Mặc dù Lý Thất Dạ chỉ nói hời hợt vài câu, nhưng Lam Vận Trúc và Tiên Phàm có thể mường tượng ra cảnh Quỷ Yếm giết chóc khắp hiên hạ.
- Vì sao mà chúng ta chưa từng nghe được cố sự như vậy? Thậm chí ngay cả Quỷ tộc cũng không có ghi chép gì về nó cả.
Tiên Phàm tò mò hỏi tiếp:
- Đáng lẽ phải có nơi nào đó nhắc tới tai nạn động trời như vậy mới đúng nha.
Lý Thất Dạ mìm cười rồi trả lời nàng:
- Ngươi biết việc này đã xảy ra từ thủa nào không? Nó xa xôi đến không cách nào có thể ngược dòng tìm hiểu, huống chi có một số việc không thể ghi chép lại. Ví dụ như Tổ Giới chẳng hạn, ngươi biết lai lịch chân chính của Tổ Giới sao? Ngươi biết bên trong Tổ Giới có loại quỷ vật nào đang nằm ở đó không?
Lý Thất Dạ hỏi liên tục làm Lam Vận Trúc và Tiên Phàm cũng không biết nói sao cho phải. Thực ra không chỉ các nàng, mà hầu như toàn bộ Quỷ tộc cũng chẳng biết gì nhiều về Tổ Giới cả.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK