Chương 592: Người không đầu vô địch
Một vị bất hủ tồn tại cầmTiên Đế Chân Khí trong tay sẽ mạnh mẽ cỡ nào, vậy mà vào giờ này khắc này lại như một con gà con bị người ta nắm lấy, đã thế kiện Tiên Đế Chân Khí kia cũng không gây bất kỳ thương tổn nào cho người không đầu lâu này cả.
Cảnh tượng trước mắt làm tất cả mọi người choáng váng. Vị bất hủ tồn tại kia không có chút năng lực nào để phản kháng, như thể ở trước mặt người không đầu lâu, y giống như một con sâu, con kiến không chịu nổi một kích vậy.
- Đây là Tiên Đế sao?
Một vị lão tổ thất thần hồi lâu, nói thì thào.
Có lẽ, chỉ có Tiên Đế mới có thể làm được sự tình như vậy. Nhưng mà, người không đầu lâu này dù được nhìn từ góc độ nào đều không giống một vị Tiên Đế a. Trên thân thể người này không có thần uy của Tiên Đế, quỷ dị hơn chính là việc hắn không có đầu.
Từ xưa tới nay chưa từng ai nghe nói qua thế gian có một Tiên Đế không đầu, cho nên mọi người ở đây đều khẳng định ở trong lòng rằng hắn tuyệt đối không thể nào là một vị Tiên Đế được.
- Trốn mau, chúng ta gặp quỷ rồi!
Cuối cùng, có một vị lão tổ của Quỷ tộc đại giáo giật thót mình hét lên, trong giây lát, trực giác nói cho ông ta biết sắp xảy ra chuyện không may, cho nên ông ta xoay người bỏ chạy đầu tiên.
Vị lão tổ này nói như vậy khiến mấy chục vạn cường giả của Quỷ tộc ở đây sửng sốt tưởng mình nghe lầm. Quỷ? Bọn hắn chính là quỷ nha, bọn hắn xưng là Quỷ tộc, muốn nói quỷ, bọn hắn bản thân liền là quỷ rồi!
Quỷ tộc gặp được quỷ, chuyện như vậy lúc bình thường nghe có vẻ cực kỳ buồn cười, nhưng vào giờ này khắc này lại cực kỳ kinh khủng.
"Đi" , các lão tổ của Quỷ tộc đại giáo khác lấy lại tinh thần, nhanh chóng quyết định, quát khẽ một tiếng với tộc nhân và đệ tử của mình rồi cũng xoay người bỏ chạy.
Ngay tại lúc này, người không đầu lâu đột nhiên vung ống tay áo lên, "Xoạt" một tiếng như là cuồng phong gào thét, vô số cường giả của Quỷ tộc bị hút vào trong tay áo.
"Không" , có lão tổ gào to, điên cuồng sử dụng công pháp mạnh nhất của mình, thậm chí đánh ra Đế khí hòng thoát ra khỏi cỗ hấp lực này. Nhưng bọn hắn giãy giụa như thế nào cũng đều uổng công.
Trong tích tắc, vô số cường giả của Quỷ tộc bị hút vào trong tay áo, ngay cả những cường giả của Tổ Thành cũng chung số phận.
Thành chủ Tổ Thành cũng muốn đào tẩu, nhưng người không đầu lâu không có ý định để gã trốn thoát. Vị thành chủ này kinh hoàng hét to một tiếng, tế ra binh khí của mình, muốn phong bế ống tay áo đang mở ra kia, nhưng vẫn không thoát khỏi sức hút mãnh liệt của nó. Gã không cam lòng thét một tiếng chói tai, cả thân hình cũng bị hút vào trong tay áo.
Giờ phút này, chuyện đang xảy ra làm rung động tâm thần mỗi người, bất kể Thánh Hoàng hay là đại giáo lão tổ cũng không trốn thoát được một kiếp này, cho dù bọn hắn phản kích như thế nào, giãy giụa ra sao đi nữa, đều bị tóm gọn.
Còn đám cường giả của Quỷ tộc có cảnh giới dưới Cổ Thánh hoàn toàn bị dọa cho tê liệt, cho dù người không đầu lâu không hút bọn họ vào ống tay áo, nhưng tất cả đều nằm la liệt trên mặt đất, ngay cả khí lực bò dậy cũng không có.
Trong thoáng chốc, mấy chục vạn cường giả của Quỷ tộc ở đây bị hút đi một phần ba, mà toàn bộ những người bị hút vào đều là cường giả cấp Cổ Thánh trở lên.
Lúc này, người không đầu lâu phất tay áo một cái, tất cả cường giả của Quỷ tộc bị hút vào trong tay áo lập tức bị quăng thẳng vào trong màn sương mù bao quanh Mê Thất Thần Đảo.
"A" trong nháy mắt, từng tiếng kêu vô cùng thê lương vang lên thảm thiết.
"Xèo, xèo, xèo…" nguyên một đám cường giả của Quỷ tộc bị quăng vào màn sương mù lập tức hóa thành mưa máu, cảnh tượng khốc liệt như thế khiến cho người nhìn sợ tới mức hồn phi phách tán.
Những cường giả kia nổ tung như từng đoá, từng đoá pháo hoa, giống như phần kết của một tiết mục long trọng sau bữa tiệc đêm, pháo hoa bắn lên trời đẹp lộng lẫy mà yêu diễm. Nhưng từng đoá, từng đoá pháo hoa bằng máu nổ tưng bừng, mười mấy vạn đóa nối tiếp nhau ở đây đã tạo cảnh tượng đáng sợ đến bực nào?!
Cuối cùng màn mưa máu này cũng biến mất. Đạt được nhiều cường giả như vậy huyết tế, màn sương mù bao phủ Mê Thất Thần Đảo rốt cục biến mất, Mê Thất Thần Đảo rốt cục lộ ra bộ mặt thực sự của nó.
Toàn bộ những cường giả của Quỷ tộc còn sống ở đây vẫn nằm co quắp trên mặt đất, bọn hắn đều bị dọa sợ bể mật rồi. Giờ này khắc này, bọn hắn tuyệt đối không có dũng khí phản kháng, chỉ nằm đó nơm nớp lo sợ, chờ đợi tử vong phủ xuống. Ngay cả lão tổ của bọn hắn cũng chỉ là sâu kiến dưới bàn tay của người không đầu lâu thì bọn hắn chẳng là gì cả.
- Trợ Trụ vi ngược, chạy trở về hang ổ đi!
Lúc này một đạo thần niệm vang lên từ thân thể người không đầu lâu, thanh âm như Thiên Lôi, vạn cổ vô thượng, thanh âm của hắn tựa như bao trùm cả trời xanh khiến Chư thần Vạn tiên nghe được cũng phải run rẩy, cũng phải kinh hãi.
Đám cường giả của Quỷ tộc nằm tê liệt trên mặt đất còn chưa kịp lấy lại tinh thần, người không đầu lâu quét ống tay áo một cái, toàn bộ bị quét ra khỏi đệ nhất Hung phần, ngay lúc bọn hắn cũng còn không hiểu được đang xảy ra chuyện gì liền bị tống thẳng về trong tông môn, cương quốc của mình.
- Quỷ, quỷ, quỷ nha, quỷ nha!
Có không ít cường giả bị dọa đến hồn bay khỏi xác, khi tộc nhân hay môn hạ đệ tử phát hiện bọn hắn, những người này tựa như đang điên lên rồi, mồm liên tục lẩm bẩm.
Sau ròng rã ba ngày ba đêm, nhiều cường giả mới chậm rãi lấy lại tinh thần từ trong kinh hãi.
Mà ở trong đệ nhất Hung phần lúc này chỉ có mỗi đám người Lý Thất Dạ và mấy trăm cường giả của các tộc.
Mấy trăm vị cường giả của các tộc cũng đều bị dọa đến hồn phi phách tán, ngay cả hai chân của những người cấp bậc lão tổ đều run lập cập, không ai dám ngước nhìn người không đầu lâu này. Trong lòng bọn họ, người này so với ác quỷ trong truyền thuyết còn đáng sợ hơn trăm ngàn vạn lần.
Chỉ có Lý Thất Dạ vẫn giữ vững bình tĩnh, từ đầu đến cuối hắn đều ung dung đứng ở đó, từ khi thấy người không đầu lâu xuất hiện, hắn đã biết muốn đã xảy ra chuyện gì rồi.
Người không đầu lâu đứng ở trong hư không, người ta có cảm giác gã như đang ngẩng đầu nhìn Mê Thất Thần Đảo vậy.
Một hồi lâu sau, người không đầu lâu mới tựa hồ thu hồi ánh mắt của mình, xoay người về phía Lý Thất Dạ.
Gã không nói một lời nào, chỉ dùng cái "Nhìn" này nhìn Lý Thất Dạ, sau đó "Ông" một tiếng, người không đầu lâu trực tiếp biến mất giữa khôngtrung.
"Bịch, bịch, bịch, bịch… " ngay thời điểm người không đầu lâu biến mất, bốn tòa tế đàn Thiên địa đại lao toàn bộ bộ vỡ nát trong nháy mắt, chắc chắn đây là kiệt tác của vị cường giả vô địch này rồi.
Mặc dù Thiên địa đại lao đã vỡ nát, nhưng những người bị nhốt trong bốn tòa trong tế đàn này, từ tu sĩ đến phàm nhân đều bị sợ choáng váng, trong thời gian ngắn không cách nào lấy lại tinh thần.
Mãi một hồi lâu sau, bọn họ mới miễn cưỡng thoát khỏi sự kinh hoảng đến tận hồn phách này. Nghĩ đến một màn vừa rồi, ai nấy đều giật mình một cái. Chuyện xảy ra trong hôm nay đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ, chỉ sợ cả đời này không ai có thể quên chuyện mình được chứng kiến vừa rồi.
Lúc này, Tiên Phàm đứng lên, nàng hít thở một hơi thật sâu rồi nói:
- Vì cái gì mà người không đầu lâu kia lại trợ giúp chúng ta?
Nghe như nàng nói với tất cả mọi người, nhưng theo ánh mắt của nàng thì biết được Tiên Phàm thực ra muốn hỏi Lý Thất Dạ.
- Trợ giúp chúng ta?
Lý Thất Dạ lắc đầu cười một tiếng rồi nói:
- Hắn không trợ giúp chúng ta, nói hắn trợ giúp Quỷ tộc mới đúng!
- Trợ giúp Quỷ tộc ư?
Lời này của hắn khiến những cường giả may mắn sống sót của các tộc đều ngạc nhiên khôn cùng, một vị lão tổ của Thạch Nhân Tộc vội nói:
- Hắn đã đem hơn mười vạn cường giả của Quỷ tộc đi huyết tế!
- Cho dù hắn không làm, ta cũng sẽ làm như thế.
Lý Thất Dạ nói bình thản:
- Ta không chỉ lấy máu tươi của bọn chúng tới tế màn sương mù kia, mà còn giết sạch không tha một ai! Quỷ tộc dám đem bàn tay ma quỷ vươn về phía phàm nhân, hừ, ta cũng không ngại đi vào trong trong tông môn của bọn chúng chém giết lớn một hồi.
Lời như vậy nghe thì hung hăng càn quấy vô cùng, người không biết chuyện sẽ cho rằng Lý Thất Dạ đang ăn nói ngông cuồng, muốn làm kẻ địch với toàn bộ Quỷ tộc, chính là không biết sống chết.
Nhưng những cường giả sống sót này, cho dù là tu sĩ cấp bậc lão tổ cũng tốt, cấp bậc Thánh Hoàng cũng được, cũng ai nấy đều lâm vào trầm mặc. Ngay cả người luôn tự tin mười phần, tâm cao khí ngạo như Tiên Phàm cũng không biết diễn tả cảm xúc hỗn loạn trong lòng mình như thế nào.
Bất kỳ ai nhìn thấy cái cái Mệnh Cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ đều kính sợ vô cùng. Kẻ có được mười ba cái Mệnh Cung chính là vạn cổ đệ nhất nhân, cho dù có ca tụng như thế nào đi nữa, Lý Thất Dạ đều có tư cách thừa nhận.
- Nếu hắn đã ra tay kết thúc khoản nợ này, ta cũng không truy cứu nữa.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhìn mấy trăm vạn phàm nhân bên trên bốn cái tế đàn, ánh mắt nheo lại, nói chậm rãi:
- Quỷ tộc, ta có thể tha thứ, nhưng Tổ Giới tất phải bị diệt! Dám cầm mấy trăm vạn phàm nhân huyết tế, vậy liền để Tổ Giới nếm thử cảm giác bị hủy diệt đi!
Nghe hắn nói mà những người ở đây chỉ biết quay mặt nhìn nhau. Bọn họ tuyệt đối không hoài nghi quyết tâm của Lý Thất Dạ, cũng không cho rằng Lý Thất Dạ chỉ xúc động nhất thời, nhưng muốn cùng toàn bộ Tổ Giới tuyên chiến, nơi mà nghe nói có những Thiên Thần vô địch, vậy đến tột cùng Lý Thất Dạ có thủ đoạn và nội tình như thế nào đây?
- Đưa bọn hắn trở về đi, an bài bọn họ một mái nhà tại Diêu Vân. Ta tin tưởng chư vị có năng lực như thế.
Nhìn mấy trăm vạn phàm nhân đang ngẩn người bên trên bốn cái tế đàn, Lý Thất Dạ mở miệng phân phó mấy trăm vị cường giả.
Mà những phàm nhân trên tế đàn bên vẫn bị nỗi sợ hãi kinh khủng kia bao phủ. Tuy gặp nạn lớn mà không chết, nhưng bọn họ không cách nào vui lên được, chỉ sợ bọn họ cần một đoạn thời gian rất dài mới có thể tiêu hóa được kinh nghiệm trải qua đường sống kẽ chết như vừa rồi.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK