Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 70: Bày mưu tính kế (hạ)

Thấy các trưởng lão trầm mặc, Tào Hùng lập tức thừa cơ rèn sắt khi còn nóng, nhanh chóng đề nghị:
- Nếu đã là một việc hiểu lầm, vậy cũng không cần xử lý nghiêm trọng quá, phạt Lý Thất Dạ diện bích ở Qủy Lâu nửa năm vì tội lỗ mãng, xử sự không tuân quy tắc là được!

- Quỷ Lâu sao?
Nghe được lời đó, Tôn trưởng lão nhíu mày thốt lên.

Tào Hùng chậm rãi nói:
- Quỷ Lâu mặc dù âm trầm, nhưng lại không hung hiểm, Đại sư huynh đã đích thân thử nghiệm qua, điều này ta cũng không cần phải nhiều lời. Nếu như phạt Lý Thất Dạ diện bích ở địa phương khác, sợ rằng sẽ
khiến môn hạ đệ tử cười chúng ta dung túng hắn qúa mức. Cá nhân ta cho rằng, Quỷ Lâu thích hợp nhất.

Tào Hùng dừng lại đôi chút, nhìn Lý Thất Dạ rồi nói tiếp:
- Hơn nữa, hắn đã có Tổ sư che chở, đi Quỷ Lâu chắc cũng không bị nguy hiểm gì. Hơn nữa, Quỷ Lâu là địa phương Tổ sư đã từng trấn áp tà ma ngoại đạo, giờ vừa vặn mượn thần uy của Người trấn áp Quỷ Lâu thêm lần nữa!

- Cái này, cái này không ổn đâu.
Trong số các trưởng lão, Tôn trưởng lão là người ủng hộ Lý Thất Dạ nhất, ông ta cau mày phản đối.

Khi Cổ Thiết Thủ còn do dự chưa quyết, Lý Thất Dạ liếc nhìn Tào Hùng, cười hắc hắc, bình tĩnh nói:
- Đã có Tổ sư che chở, vậy ta còn sợ cái gì, Quỷ Lâu thì Quỷ Lâu, đệ tử nguyện ý chịu phạt!

Cổ trưởng lão nhìn hắn một hồi lâu, cuối cùng gật đầu đáp ứng:
- Thôi được, nếu ngươi đã nguyện ý, vậy thì chọn Quỷ Lâu. Phạt ngươi lập tức đến Quỷ Lâu diện bích nửa năm. Mạc hộ pháp chấp hành giám sát!

Cổ Thiết Thủ an bài như vậy cũng vì có dụng ý tốt. Để Mạc hộ pháp giám sát Lý Thất Dạ ư? Nói trắng ra là để Mạc hộ pháp bảo hộ hắn mới phải.

Sau khi đã thống nhất xong, Cổ Thiết Thủ trầm giọng tiếp tục nói:
- Thất Dạ làm việc lỗ mãng, nên phạt là điều hoàn toàn chính xác. Nhưng người giật dây toàn bộ những sự việc này là Chu đường chủ, cũng cần phải trọng phạt. Nếu không phải Chu đường chủ ngu xuẩn thì cũng sẽ không làm cho đám Hồ hộ pháp chết thảm! Cho nên bây giờ cách chức đường chủ của hắn, không được đảm nhiệm bất kì chức vụ gì trong phái nữa.

Nghe quyết định như vậy, trong nội tâm Tào Hùng lại nhỏ máu. Gã đã mất hai tên đệ tử và ba tên đường chủ rất mực trung thành, những tên chó săn hiệu trung với gã chỉ còn lác đác vài mống, giờ tên Chu đường chủ có chút chức vị cũng bị phế nốt, đó là tổn thất vô cùng nặng nề. Nhưng lúc này Tào Hùng chỉ có thể nhịn, việc nhỏ không nhẫn, sẽ làm loạn mưu kế lớn.

- Chu đường chủ vô tri ngu xuẩn, ta cũng đồng ý với quyết định của sư huynh.
Tào Hùng âm thầm nghiến răng đồng ý quyết định của Đại trưởng lão.

Đến Tào Hùng cũng đồng ý quyết định như vậy, những trưởng lão còn lại cũng không cần nói gì nữa, đều nhất trí thông qua.

Quyết định của trưởng lão lập tức được công bố ra ngoài, rất nhanh, từng đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái đều nghe được tin tức này, sau khi nghe xong, rất nhiều người không nhịn được mà nghẹn họng trân trối, khó có thể tin nổi!

Khi Lý Thất Dạ bái nhập Tẩy Nhan Cổ Phái, có bao nhiêu đệ tử cười nhạo và khinh thường, giờ đây Lý Thất Dạ cứ như vậy mà lấy đi mạng sống của ba vị đường chủ, một vị hộ pháp, ngay cả người mà các đệ tử đều cho rằng là đệ nhất thiên tài ở Tẩy Nhan Cổ Phái - Hà Anh Kiếm cũng đã bỏ mạng trong tay hắn, thực không tưởng tượng nổi.

Đáng sợ hơn là Lý Thất Dạ phạm vào tội lớn như vậy cũng chỉ nhận án phạt nhẹ mà thôi, điều này khiến bất luận là ai cũng thấy bất ngờ. Thời điểm này có không ít đệ tử, đặc biệt là cấp đường chủ, đã ngửi được một tia hào khí khác biệt.

Còn đám đệ tử tinh nhuệ trong Tẩy Nhan Cổ Phái càng nhận được nhiều lời cảnh cáo từ sư phụ hoặc hộ pháp của mình, rằng chớ có đàm luận lung tung chuyện này. Còn về việc Lý Thất Dạ được Tổ sư báo mộng đã bị các trưởng lão hạ nghiêm lệnh: ngoại trừ trưởng lão và hộ pháp ra, những người khác đều không có quyền truy hỏi hoặc biết được cặn kẽ!

Đám trưởng lão và hộ pháp của Tẩy Nhan Cổ Phái đều cực kỳ trọng thị chuyện này. Nếu Lý Thất Dạ được Tổ sư báo mộng, vậy thì Tẩy Nhan Cổ Phái có hi vọng được chấn hưng, từ trên người Lý Thất Dạ, bọn họ có khả năng tìm về những Đế thuật mà môn phái đã bị mất.

Trên thực tế, năm vị trưởng lão cũng đã lén thảo luận qua, sau khi đưa ra quyết định xử phạt Lý Thất Dạ, bọn họ cũng loại bỏ luôn Tào Hùng qua một bên.

Năm vị trưởng lão cũng không tổ chức hội nghị to tát gì, chỉ tiến hành thảo luận ngầm, âm thầm trao đổi ý kiến của mình.

- Có lẽ nên để Lý Thất Dạ tu luyện Trú Thiên Công!

Trong lúc thảo luận, Tôn trưởng lão đưa ra một đề nghị.

Tiền trưởng lão, người đứng thứ ba trong sáu đại trưởng lão cũng gật đầu tán đồng:
- Điều này có thể được. Tổ sư đã che chở cho Lý Thất Dạ, lại còn báo mộng thụ đạo, nếu để hắn tu luyện Trú Thiên Công, chúng ta sẽ có thể tìm lại Thiên Mệnh Bí Thuật cũng không biết chừng!

Minh Nhân Tiên Đế gánh chịu Thiên Mệnh, sáng tạo ra Thiên Mệnh Bí Thuật độc nhất vô nhị. Thiên Mệnh Bí Thuật là thành tựu cao nhất cả đời của Tiên Đế, uy lực của nó xếp trên xa xa những Đế thuật khác. Có thể nói: nó chứa đựng thần uy của Thiên Mệnh!

Minh Nhân Tiên Đế cũng từng để Thiên Mệnh Bí Thuật của ông ta lưu giữ lại Tẩy Nhan Cổ Phái. Đáng tiếc rằng sau đó Tẩy Nhan Cổ Phái đã đánh mất loại Thiên Mệnh Bí Thuật vô địch nghịch thiên này.

Hiện giờ Lý Thất Dạ có thể được Tổ sư báo mộng truyền đạo, khiến đám Tiền trưởng lão đều hy vọng có thể tìm lại được Thiên Mệnh Bí Thuật từ trên người hắn. Nếu như tìm lại được nó, liền tựa như có một liều thuốc trợ tim cho Tẩy Nhan Cổ Phái đang suy sụp.

- Ta cảm thấy Thất Dạ giờ chính là báu vật trong trong báu vật của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, bất luận là thứ gì trong phái mà có liên quan tới Đế thuật đều có thể nhét hết cho hắn học. Hắn sẽ lại được Tổ sư đến báo mộng truyền đạo, Tẩy Nhan Cổ Phái vì đó mà tìm lại hết toàn bộ Đế thuật đã mất!

Ngô trưởng lão hưng phấn đề nghị.

- Hoàn toàn chính xác, có thể cho hắn tu luyện Trú Thiên Công, không biết chừng tìm lại Thiên Mệnh Bí Thuật là điều thật sự có thể xảy ra.
Đến Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ cũng nhẹ gật đầu, trầm ngâm nói:
- Có điều chúng ta cũng không nên vội vàng xao động một cách thái qúa. Tục ngữ đã nói rằng tham thì thâm, nếu như bây giờ chúng ta buộc Lý Thất Dạ tu luyện Trú Thiên Công, chưa chắc hắn có thể lĩnh ngộ, mà nếu không thể lĩnh ngộ thì không thể kêu gọi Tổ sư hiện ra. Cho nên trước hết chúng ta cứ để cho hắn tu luyện Tử Dương Thập Nhật công đã. Đương nhiên khi ổn định rồi sẽ tống thêm Trú Thiên Công cho hắn.

Thực tế Cổ trưởng lão cũng không biết rằng Lý Thất Dạ chẳng muốn tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công, hắn đã có Côn Bằng Lục Biến, lại tu luyện Nguyệt Qua Nhật Luân Công, hoàn toàn không cần thiết tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công làm gì.

- Đại sư huynh nói rất có đạo lý, Thất Dạ là bảo vật của Tẩy Nhan Cổ Phái ta, chúng ta phải từ từ khai thác tiềm chất của hắn, nếu quá nóng vội, vạn nhất sẽ làm hắn tẩu hỏa nhập ma. Đây không phải là hủy đi tiền đồ chính mình sao?

Tôn trưởng lão cũng cảm thấy có đạo lý, lập tức đồng ý.

Dưới sự thảo luận ngầm của năm vị trưởng lão, cuối cùng đã đưa ra kết luận, họ chuẩn bị để Lý Thất Dạ tu luyện bất kì thứ công pháp gì có liên quan đến Đế thuật của môn phái.

***
Trên một ngọn núi chính khác ở Tẩy Nhan Cổ Phái, Tào Hùng bí mật hội kiến Đổng Thánh Long, trong đại điện chỉ có hai người bọn họ. Hôm nay, Tào Hùng không còn giữ nguyên được nét bình thản như lần trước nữa.

- Đổng huynh, kế hoạch đã thi hành, lúc này tuyệt đối đừng xảy ra sai lầm nào nữa!

Tào Hùng đã mất kiên nhẫn, lạnh giọng nói.

Kế hoạch lần trước làm gã tổn thất quá thảm trọng. Hai tên đệ tử bị giết, ba tên đường chủ trung thành cũng chết thảm, khiến Tào Hùng hận không thể đem Lý Thất Dạ ra băm thành vạn đoạn.

- Tào huynh, điểm này ngươi yên tâm, từ giờ trở đi ta và ngươi là người ngồi cùng thuyền, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sai lầm nào nữa. Không quá ba ngày, Liệt Chiến Hầu sẽ đến. Ta đã cầu khẩn bệ hạ, đến lúc đó thế cục sẽ có lợi rất lớn đối với Tào huynh.

Bộ dáng Đổng Thánh Long tự tin như đã nắm chắc thắng lợi trong tay, vừa cười vừa nói.

Nghe thế, nội tâm Tào Hùng chấn động không ngừng. Liệt Chiến Hầu chính là mãnh tướng của Bảo Thánh Thượng Quốc, được Nhân Hoàng của Bảo Thánh Thượng Quốc đích thân phong Hầu.

- Tào huynh, nếu bệ hạ xá lệnh một lần, đây chính là cơ hột tốt để ngươi leo lên chức chưởng môn của Tẩy Nhan Cổ Phái, ngươi cố mà nắm giữ cơ hội này nha!

Đổng Thánh Long cười tủm tỉm nói.

Tào Hùng trầm mặc suy nghĩ. Trở thành chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái cho tới nay cũng luôn là dã tâm của gã. Trước kia gã không hi vọng dùng loại hình thức này để leo lên chức chưởng môn, nhưng bây giờ gã không có lựa chọn khác, Hà Anh Kiếm – người gã gửi gắm hi vọng đã chết thảm trong tay Lý Thất Dạ rồi. Điều này khiến Tào Hùng bị đả kích trầm trọng, một chiêu của Lý Thất Dạ đã cắt đứt hi vọng đưa Hà Anh Kiếm lên chức chưởng môn của gã.

- Đổng huynh có thể cam đoan rằng sau khi chuyện này thành công, Liệt Chiến Hầu sẽ lui binh, Nhân Hoàng không tái phạm Tẩy Nhan Cổ Phái ta nữa hay không?

Tào Hùng trầm giọng hỏi.

Đổng Thánh Long cười cười đáp lời hắn:
- Tào huynh cứ yên tâm về điểm này. Ngươi suy nghĩ một chút xem, lấy thực lực Thánh Thiên Giáo và Bảo Thánh Thượng Quốc hôm nay, muốn diệt Tẩy Nhan Cổ Phái các ngươi là chuyện rất dễ dàng, ngươi nói xem có đúng không? Nhưng mà bệ hạ nhân từ, chưa bao giờ động thủ, điều này nói lên cái gì? Thứ Bệ hạ mong muốn chính là Thiên Mệnh Bí Thuật. Chỉ cần Tào huynh có thể mang Thiên Mệnh Bí Thuật tới cho Người, những cái khác đều không phải là vấn đề to tát gì.

- Đổng huynh, ngươi cũng yên tâm, việc Thiên Mệnh Bí Thuật do ta lo.

Tào Hùng trầm giọng đáp ứng. Gã cũng không muốn bán đứng Thiên Mệnh Bí Thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái cho kẻ khác. Tào Hùng ngầm suy tính một khi chính mình đã nắm giữ thế cục, lại có bức họa của Tổ sư ở trong tay, dù Liệt Chiến Hầu không triệt binh, gã cũng không việc gì phải sợ!

Còn về phần Lý Thất Dạ... Hừ!!! Trong đôi mắt Tào Hùng lóe ra tia sát ý đáng sợ.

Đổng Thánh Long đương nhiên không biết Tào Hùng đang suy nghĩ cái gì, y cũng không biết sự tình về bức họa của Tổ sư của Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng y có chỗ dựa lưng là Thánh Thiên Giáo và Bảo Thánh
Thượng Quốc, nên y cũng chẳng lo lắng gì. Dù Tào Hùng có thể xuất ra ám chiêu kỳ chiêu gì đi nữa cũng không đủ thành đạo trước con quái vật khổng lồ như Thánh Thiên Giáo.

***Mà bên kia, Nam Hoài Nhân khi nghe được tin tức cũng thấy chấn động trong lòng.

- Sư huynh, ngươi thực sự phải đi diện bích ở Qủy Lâu nửa năm sao?

Mặt Nam Hoài Nhân tái nhợt, hắn lo lắng hỏi Lý Thất Dạ.

- Chẳng lẽ còn có thể giả được à?
Lý Thất Dạ cười cười đáp:
- Đã là quyết định của các trưởng lão, ta còn có thể làm khác sao?

Nhìn thấy bộ dáng thoải mái của hắn, Nam Hoài Nhân nhịn không được hỏi:
- Sư huynh, ngươi biết Quỷ Lâu là địa phương nào không đấy?

- Không phải ngươi đã nói qua rồi sao? Trước đây nó là cái Cầm Các chứ gì.

Lý Thất Dạ vẫn ung dung lên tiếng.

Nam Hoài Nhân nhịn không được nhảy dựng lên:
- Đó là sự tình cực lâu trước kia, lúc đó qủa thật mọi người gọi nó là Cầm Các, nhưng hàng vạn năm trước nó đã được đổi tên rồi, người người xưng là Quỷ Lâu! Người nhát gan sẽ bị dọa sợ mất mật. Hiện giờ đừng nói là tòa Quỷ Lâu này, ngay cả cái ngọn núi chính kia cũng không ai dám bén mảng đến nữa kìa.


Nhóm dịch Toàn Cao Thủ: - Hôm nay chấn động bộc phát tu luyện vù vù tới chương 70. Ngày mai không chương! Cám ơn các độc giả đã luôn ủng hộ! Chúc các bạn một cuối tuần vui vẻ mạnh khỏe!!!


Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK