Lý Thất Dạ vốn tưởng rằng sau khi giáo huấn Hà Anh Kiếm thì sẽ yên tĩnh được một chút. Ai ngờ không được mấy ngày, phiền toái đã lại tìm tới cửa.
- Đại sư huynh, Đại sư huynh, không xong, không xong rồi!
Lý Thất Dạ đang tĩnh tu trong tiểu viện thì thấy Lạc Phong Hoa với mấy đệ tử kinh hoảng xông tới.
Bộ dáng cả bọn đều vô cùng chật vật, trên người còn có chỗ thâm tím, nhìn là biết đã bị người ta giáo huấn cho một trận.
Thấy dáng vẻ bọn Lạc Phong Hoa như vậy, Lý Thất Dạ cau mày hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
- Chu đường chủ về Tẩy Thạch Cốc rồi. Hắn, hắn đang bới lông tìm vết, lấy cớ giáo huấn chúng ta...
Một đệ tử khác vội trả lời, kể lại sự việc.
Nguyên lai là sáng sớm hôm nay, Chu đường chủ đã lâu không tới giảng đạo ở Tẩy Thạch Phong đột nhiên trở về. Hắn triệu tập ba trăm tên đệ tử Tẩy Thạch Cốc lại, kiểm tra việc tu hành của bọn chúng.
Trước kia, Chu đường chủ đúng là người giảng đạo cho ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc. Trước giờ, thái độ của các đệ tử đối với Chu đường chủ không tốt mà cũng chẳng xấu. Bình thường, Chu đường chủ chỉ đến giảng đạo theo lệ, giảng xong thì lập tức bỏ đi. Ngoài trừ lúc học ra, thì đám đệ tử Tẩy Thạch Cốc khó mà tìm thấy Chu đường chủ.
Hơn nữa, Chu đường chủ giảng đạo cũng chẳng có gì đặc biệt, càng không chiếu cố một đệ tử nào. Với hắn, chuyện giảng đạo này chẳng qua chỉ là một nhiệm vụ của môn phái mà thôi.
Vì vậy, ba trăm đệ tử này cảm thấy Chu đường chủ không tốt, cũng chẳng xấu, đây chỉ là một vị trưởng bối, một đường chủ thế thôi.
Hôm nay, Chu đường chủ đột nhiên đến Tẩy Thạch Cốc kiểm tra chuyện tu hành của bọn họ. Lúc đầu, tất cả đệ tử đều cảm thấy không có gì. Dù sao thì trước đây, cũng là Chu đường chủ giảng đạo cho bọn họ, có tới khảo nghiệm đệ tử âu cũng là điều bình thường.
Nhưng lúc Chu đường chủ kiểm tra bỗng dưng thay đổi thái độ hoàn toàn, nói người này tu tâm pháp tẩu hỏa nhập ma, người kia luyện sai chiêu thức, lại chửi mắng người nọ tự ý học công pháp bậy bạ...
Người bị mắng thê thảm nhất chính là Trương Ngu. Bởi Trương Ngu đã phá đi đạo cơ, tu luyện lại "Bích Loa Tâm Pháp". Khiến Chu đường chủ ra tay giáo huấn cho một trận.
Không chỉ Trương Ngu mà Lạc Phong Hoa và một số đệ tử khác có chút dị nghị cũng đều bị Chu đường chủ giáo huấn một trận nên thân.
Lý Thất Dạ truyền thụ đạo nghĩa, còn huyền diệu sâu xa hơn Chu đường chủ không biết bao nhiêu lần, cả ba trăm đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều nhất trí điều này. Sau khi được Lý Thất Dạ giảng đạo, rất nhiều đệ tử tu hành tinh tiến lên không ít, thậm chí là đột nhiên tăng mạnh. Có người trước kia việc tu hành ngưng trệ, sau khi được hắn chỉ điểm thì đạo hạnh đã nước chảy thành sông.
Có thể nói, Lý Thất Dạ giảng đạo, đám đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều phục cả. Đặc biệt những tên có thiên phú như Lạc Phong Hoa thì càng tâm phục khẩu phục.
Cho nên lúc Chu đường chủ bác bỏ đạo nghĩa của Lý Thất Dạ, coi nó không đáng một xu, bọn Lạc Phong Hoa chịu không nổi nên dị nghị vài câu, liền bị Chu đường chủ giáo huấn.
Tình hình trước mắt khiến bọn Lạc Phong Hoa vốn có chút thông minh biết là có chuyện rồi. Trước kia Chu đường chủ vốn chẳng bao giờ giáo huấn bọn họ, nay đột nhiên trở chứng, không phân biệt trắng đen, thì bọn hắn đã hiểu ra, Chu đường chủ không phải đến khảo nghiệm gì cả, chỉ là tới để bới móc. Mục tiêu cũng không phải bọn hắn, mà chính là Đại sư huynh Lý Thất Dạ, bọn hắn chỉ là một đám pháo hôi thôi.
Nên mấy người Lạc Phong Hoa đã nhân lúc Chu đường chủ không chú ý, lén trốn tới báo cho Lý Thất Dạ, nói không chừng là gã họ Chu cố ý thả người.
Sau khi nghe bọn Lạc Phong Hoa thuật lại, Lý Thất Dạ nheo mắt, khóe miệng hắn nhếch lên, cười lạnh.
Hắn với Chu đường chủ không oán không cừu, theo lý mà nói, tên này cũng không cần tới bới móc như thế. Huống chi, khảo nghiệm tu hành của đám đệ tử Tẩy Cốc Thạch cũng không phải là trách nhiệm của hắn. Quan trọng hơn, hiện nay Tẩy Nhan Cổ Phái đang muốn kết thông gia với Cửu Thánh Yêu, Lý Thất Dạ hắn là nhân vật trọng yếu nhất, nên ở Tẩy Nhan Cổ Phái, đừng nói là đường chủ, dù là hộ pháp cũng không dám tìm hắn gây sự.
Bây giờ tên họ Chu này lại đột nhiên nhảy ra chọc ngoáy. Nếu không có người bày mưu tính kế, không có chỗ dựa vững chắc ủng hộ, chỉ sợ cho hắn mười cái gan cũng không dám làm như vậy.
- Đi, chúng ta đi nhìn một chút, xem Chu đường chủ của chúng ta có tài hô mưa gọi gió gì.
Lý Thất Dạ duỗi lưng, cười nói.
Bọn Lạc Phong Hoa nào dám chậm trễ, vội vàng chạy theo Lý Thất Dạ đến Tẩy Thạch Cốc, không biết từ lúc nào Lý Sương Nhan cũng đi theo bên cạnh.
Mặc dù trên đường đi, Lý Thất Dạ luôn mỉm cười, nhưng bọn Lạc Phong Hoa lại có phần run rẩy hãi hùng. Bọn hắn không đần, mơ hồ đã là ngửi được mùi phân tranh của lớp cao tầng ở Tẩy Nhan Cổ Phái.
Lý Thất Dạ dẫn đoàn người đi tới phía sau Tẩy Thạch Cốc, quả nhiên nhìn thấy Chu đường chủ đang la hét chửi mắng, đám đệ tử Tẩy Thạch Cốc thì im thin thít, trên người không nhiều thì ít cũng đều bị thương nhẹ. Lúc bọn Lý Thất Dạ đến, Chu đường chủ vẫn còn đang quát tháo các đệ tử khác.
Khi Lý Thất Dạ đến, các đệ tử khác không khỏi nhìn hắn cầu cứu.
- Lý Thất Dạ, ngươi dạy những thứ gì vậy?
Lý Thất Dạ vừa tới, còn chưa kịp mở miệng, đã bị Chu đường chủ chỉ thẳng vào mặt, quát:
- Thân là sư huynh giảng đạo, lại truyền thụ mấy thứ bàng môn cho các môn hạ đệ tử vô tri, khiến chúng lạc vào ma đạo, rốt cuộc ngươi có mục đích gì? Đầu độc môn hạ đệ tử như thế, tội không thể tha.
Chưa gì, Chu đường đã gán tội danh lên đầu hắn.
- Chu đường chủ, ngươi là cái gì?
Lý Thất Dạ chẳng buồn nhìn đến Chu đường chủ đang chỉ mặt hắn mắng mỏ kia. Chỉ khẽ liếc mắt, chậm rãi nói:
- Thức thời thì cút ngay. Còn chưa tới phiên ngươi đến vung tay múa chân ở chỗ của ta. Ngươi nghĩ ngươi là ai?
Lý Thất Dạ vừa mở miệng đã vô cùng kiêu ngạo. Chu đường chủ dù đã chuẩn bị tâm lý trước cũng ngây người ra. Hắn vốn tưởng rằng Lý Thất Dạ sẽ phản bác hắn nên đã chuẩn bị rất nhiều lời lẽ, hôm nay dù như thế nào cũng phải đổ tội danh tà môn lên đầu Lý Thất Dạ. Không ngờ Lý Thất Dạ vừa mở miệng đã rất hung hăng, thô bạo.
- Hỗn xược...
Chu đường chủ sau khi bình tĩnh lại, quát lên đầy giận dữ:
- Thân là đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, lại đại nghịch bất đạo, dĩ hạ phạm thượng, khi sư diệt tổ, phản nghịch tông môn...
- Con bà nó, ngươi nhiều lời quá.
Không đợi Chu đường chủ mắng xong, Lý Thất Dạ đã rút Đả Xà Côn ra, đập tới.
- Đồ không biết chết sống!
Chu đường chủ thấy Lý Thất Dạ dám động thủ với mình thì lập tức giận dữ, quát lên chói tai, đại thủ chộp tới Lý Thất Dạ. Với hắn mà nói, Lý Thất Dạ dám khơi mào động thủ trước, là điều không thể tốt hơn.
Chu đường chủ cũng không thèm để hắn vào mắt. Một tên đệ tử cỏ rác mà thôi, một khi hắn xuất thủ, còn không phải dễ như trở bàn tay sao?
- Phanh... phanh... phanh...
Nhưng mà, Chu đường chủ vĩnh viễn không thể tưởng tượng được kết quả, là hắn bị Lý Thất Dạ quất cho nằm bò ra đất. Một gậy Đả Xà Côn đầu tiên trúng ngay vào mặt, một côn mạnh mẽ như gió táp mưa sa, quất cho hắn máu me đầy mặt.
Trong ba mươi sáu vị đường chủ ở Tẩy Nhan Cổ Phái, thì tư chất, đạo hạnh của Chu đường chủ rất bình thường. Chỉ là một tu sĩ ở cảnh giới Hoa Cái mà thôi.
Mà bất kỳ ai có đạo hạnh dưới cảnh giới Thiên Nguyên, đứng trước Đả Xà Côn cũng chỉ có thể chấp nhận số phận bị ăn đòn.
- Aaaaa...
Một đại nhân vật như Chu đường chủ, sau khi ăn một chầu quất tơi bời của Đả Xà Côn cũng chịu không được sự thống khổ này mà kêu thảm một tiếng. Bộ dạng của hắn lúc này vô cùng chật vật, nằm trên mặt đất, ôm lấy thân thể. Đâu đâu cũng rớm máu, đặc biệt phần mặt đã bị Lý Thất Dạ quất đến trầy vi tróc vảy.
Nhìn thấy cảnh tượng đầy khí phách như thế, toàn bộ đám đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều rung động. Chu đường chủ mặc dù chỉ là một trong ba mươi sáu vị đường chủ trong phái, chỉ là đệ tử đời thứ hai, nhưng lại là sư trưởng của đám đệ tử đời thứ ba bọn họ.
Hơn nữa, Chu đường chủ đã là cường giả đã đạt đến cảnh giới Hoa Cái, vậy mà vẫn bị Lý Thất Dạ quất đến lăn lộn trên đất, cuối cùng không còn chút phản kháng nào.
Lúc này, bọn đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều không khỏi rùng mình. Ngày trước, bọn hắn bị quất thê thảm như vậy xem ra không oan chút nào. Chu đường chủ là cao thủ mà còn bị quất đến thừa sống thiếu chết như vậy.
- Hồ hộ pháp, cứu ta...
Chu đường chủ thảm thiết kêu cứu.
- Hỗn xược, ngươi đã làm gì?
Chỉ trong nháy mắt khi Chu đường chủ cầu cứu đó, một tiếng quát chói tai vang lên. Cùng lúc, một đội ngũ không hề nhỏ chút nào, với khí thế vô cùng hung hãn tiến vào Tẩy Thạch Cốc.
Tự dưng có một đội ngũ như thế xông vào cốc, hơn nữa, ngoại trừ đệ tử bình thường ra còn có ba vị đường chủ, một vị hộ pháp, ngay cả Hà Anh Kiếm cũng ở trong đó.
Đây là một đội tuần tra chấp pháp của Tẩy Nhan Cổ Phái, đột nhiên xuất hiện ở đây, qủa thật là "quá kịp thời".
Hơn nữa, xét trong Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, đội tuần tra chấp pháp này thật quá phô trương, ngoại trừ đệ tử chấp pháp bình thường ra, có đến ba vị đường chủ, thêm một hộ pháp suất lĩnh, còn cả đệ tử tuổi trẻ tu vi cao cường, phong lưu nhất mực Hà Anh Kiếm.
Một đội ngũ chấp pháp như vậy, có thể nói rằng, bất cứ đệ tử nào bị phát hiện làm ra điều "phạm pháp", một khi bị ba vị đường chủ, một vị hộ pháp cùng với thiên tài Hà Anh Kiếm bắt được tại chỗ, thì chính là một "bằng chứng" sắt thép. Dù phạm phải lỗi lầm gì, đều có chứng cứ vô cùng xác thực, vững chắc, có muốn thanh minh cũng không được.
- Hộ pháp, Lý, Lý Thất Dạ dĩ hạ phạm thượng, đánh giết sư trưởng, mưu hại ta. Hắn, hắn, hắn muốn phản nghịch tông phái, khi sư diệt tổ...
Chu đường chủ lúc này đang nằm trên đất, nói thảm thiết.
Vừa nhìn thấy cảnh này, bọn Lạc Phong Hoa dù còn trẻ tuổi, nhưng cũng không ngu ngốc, trong một thoáng đã hiểu cả.
Hiểu rồi càng khiến bọn hắn sởn hết cả gai ốc, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Hiện tại, Chu đường chủ máu me khắp người đang nằm trên đất, việc Lý Thất Dạ hành hung Chu đường chủ đã bị đám chấp pháp kia bắt ngay tại trận.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK