Chương 84: Trú Thiên Tiên Bí (hạ)
Từng nghe Lý Thất Dạ giảng kinh, đừng nói là đường chủ và hộ pháp, ngay cả trưởng lão cũng phải rung động. Cuối cùng, cả năm vị trưởng lão cùng nhau thỉnh Lý Thất Dạ giảng kinh cho mình.
Lúc này, năm người bọn họ đã vô cùng tin phục Lý Thất Dạ. Theo bọn họ nghĩ, Lý Thất Dạ đã được Tổ sư truyền đạo, tinh thông đến tầng áo nghĩa cuối cùng của các công pháp trong Tẩy Nhan Cổ Phái.
Đối với năm đại trưởng lão, Lý Thất Dạ chỉ nói như vầy:
- Các trưởng lão tu đạo hơn ngàn năm, đạo cơ đã đến bình cảnh, trừ phi bây giờ quay đầu trở lại, bằng không muốn nhảy vọt là không thể nào. Bây giờ chỉ có thể sửa chữa khiếm khuyết, tối ưu đạo cơ, biến hóa hóa từ từ. Có điều chỉ cần kiên trì, tương lai vẫn có hy vọng lên Cổ Thánh.
Năm vị trưởng lão tu đạo quá lâu, đạo cơ bị thiếu sót đã thành định cục. Muốn thay đổi lớn thì không có khả năng, trừ phi hủy diệt đạo cơ từ trước đến giờ. Cho nên Lý Thất Dạ chỉ có thể giúp họ điều chỉnh nhỏ.
Dù là như vậy, chư vị trưởng lão vẫn rất hưng phấn. Bọn họ tự thấy ngay cả cảnh giới Chân Nhân cũng chẳng dám mơ, nói chi đến Cổ Thánh, giờ nghe Lý Thất Dạ nói làm cho bọn họ hy vọng, càng khích lệ quyết tâm của các trưởng lão.
Hơn nữa, chứng kiến phong cách Lý Thất Dạ truyền đạo, không chỉ hộ pháp, mà cả trưởng lão cũng rung động vô cùng. Để giảng dạy thành một hệ thống hoàn chỉnh như vậy, chắc chắn người giảng phải có kinh nghiệm nghìn năm làm minh sư mới được. Nhưng hiện giờ sờ sờ một thiếu niên mười bốn tuổi lại có thể làm như vậy, thật khiến mọi người không biết nghĩ thế nào, đây thật là thiếu niên mười ba, mười bốn tuổi sao?
Cuối cùng, đám người Cổ Thiết Thủ nhất trí cho rằng Lý Thất Dạ có khả năng như vậy là do được Tổ sư Minh Nhân Tiên Đế báo mộng chỉ điểm, cho nên được thừa kế vô thượng đạo nghĩa của ngài.
Nhưng đám người Cổ Thiết Thủ làm sao biết được, ngay cả Minh Nhân Tiên Đế cũng được Lý Thất Dạ dắt vào con đường tu đạo. Hắn chìm nổi vạn cổ, không biết đã bồi dưỡng ra biết bao nhiêu nhân vật cự phách. Lý Thất Dạ chính là một vị minh sư không người có thể so sánh.
Ngoài ra còn một việc khiến đám Cổ Thiết Thủ phấn chấn, chính là việc Lý Thất Dạ được Minh Nhân Tiên Đế "Báo mộng truyền đạo", tìm lại phần khuyết thiếu của Cửu Đỉnh Thọ Pháp. Nhưng còn có việc khiến bọn họ rung động hơn, là việc sau khi Lý Thất Dạ nghiên cứu Trú Thiên Công đã tìm về cho bọn họ Thiên Mệnh Bí Thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái - Trú Thiên Tiên Bí.
Chuyện này khiến bọn họ vui mừng khôn xiết, không sao ngủ được. Phải biết đó chính là Thiên Mệnh Bí Thuật, thứ có thể khiến vô số tu sĩ, vô số môn phái phải điên cuồng.
Có điều Cửu Đỉnh Thọ Pháp và Trú Thiên Tiên Bí là cơ mật tối cao của môn phái, nên ngoài Lý Thất Dạ thì cũng chỉ có năm vị trưởng lão biết.
Vào lúc công việc truyền đạo của Lý Thất Dạ đi vào quỹ đạo, hắn chuẩn bị tu luyện thì Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ lại tới tìm, gọi hắn đến Tam Giác cổ viện xem một vật.
Lý Thất Dạ theo Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ đến bảo các cất giữ trân bảo, linh dược trong bảo khố, tới một góc hẻo lánh, Cổ Thiết Thủ lên tiếng:
- Lần trước sau khi ngươi nói, ta đã dặn dò đệ tử phụ trách cẩn thận sắp xếp lại các bí kíp và bảo vật trong Tàng Kinh Các, Tàng Binh Các và Tàng Bảo Các, sau đó có đệ tử đã phát hiện vật này, thoạt nhìn không biết để làm gì, nhưng cực kỳ nặng.
Nằm trong góc đó là một khối bia cổ đen nhánh, phía trên khắc chữ vô cùng phức tạp. Khối bia cổ này không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, trên mặt nhiều chỗ lồi lõm, không phải do năm tháng ăn mòn mà do vết kiếm làm thương tổn.
Lý Thất Dạ chìm nổi trăm nghìn vạn năm, nhìn thấy bảo vật vô số kể. Nhưng khi hắn ngó lên khối cổ bia này cũng thấy chấn động, vật như vậy hắn đã từng thấy một lần, dù không phải là khối bia cổ này nhưng cũng là một món đồ có nguồn gốc như vậy.
- Cái này từ đâu mà tới?
Cuối cùng, Lý Thất Dạ hỏi.
- Không rõ lắm.
Cổ Thiết Thủ lắc đầu:
- Trong trí nhớ của ta nó vẫn nằm tại đây, cụ thể là từ năm nào và từ đâu tới thì ta cũng không biết.
- Ta muốn nó.
Cuối cùng Lý Thất Dạ mở miệng, lai lịch của khối bia cổ này không nhỏ, hắn phải cẩn thận suy nghĩ lại.
Đối với yêu cầu của Lý Thất Dạ, Cổ Thiết Thủ đáp ứng ngay. Giờ đây Lý Thất Dạ có tư cách thậm chí còn hơn chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái, dẫu cho chưởng môn Tô Ung Hoàng trở về sợ rằng cũng không có quyền thế lớn như vậy.
- Lâu các bị phong ấn có thể mở ra không?
Sau khi rời Tàng Bảo Các, Cổ Thiết Thủ hỏi dò Lý Thất Dạ.
Tẩy Nhan Cổ Phái hiện giờ chẳng còn gì bí mật với Lý Thất Dạ, ngay cả tầng thứ sáu Tàng Kinh Các năm đại trưởng lão cũng đồng ý cho hắn vào. Thậm chí ngay cả ba tầng lâu các bị phong ấn Cổ Thiết Thủ cũng đã dẫn Lý Thất Dạ xem qua.
- Cái này khó nói.
Lý Thất Dạ xem qua phong ấn của Tam Giác cổ viện, chẳng qua chỉ cười một chút rồi lắc đầu:
- Việc này không trọng yếu, nói không chừng bên trong cũng chẳng có gì, có thể chỉ là phong ấn do tiên hiền để lại nhằm khích lệ hậu nhân mà thôi.
- Nghĩa là như thế nào?
Cổ Thiết Thủ không nhịn được hỏi.
Lý Thất Dạ cười cười:
- Nếu quả muốn mở phong ấn, chỉ sợ phải cần Đại Hiền xuất thủ. Thử nghĩ chút xem, ba tầng cuối cùng được cho là phong ấn Tiên Đế Bảo Khí, đó là đồ vật của Tiên Đế, các đời đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái sẽ khát vọng như thế nào? Các đời trưởng lão và hộ pháp chỉ sợ ai cũng có lòng tu luyện thành Đại Hiền, ai cũng muốn mở ra bảo tàng của Tiên Đế.
- Trận đại chiến ba vạn năm trước hao tổn kinh người ra sao, ngươi đều biết rõ. Nếu trong đó thật sự có bảo vật, chỉ sợ cũng dùng hết trong trận chiến đó rồi. Ngay cả Tẩy Nhan Cổ Phái cũng suýt không giữ được, còn giữ lại đồ trong đó làm gì?
Lý Thất Dạ cười giải thích.
Nghe Lý Thất Dạ nói, Cổ Thiết Thủ ngẩn ra. Nhưng suy tính lại thì cũng thấy có lý. Trận chiến ba vạn năm trước thảm thiết thế nào?! Nếu còn linh dược và tiên bảo cũng sớm phải mang ra dùng rồi, còn gì quan trọng hơn so với việc bảo vệ Tẩy Nhan Cổ Quốc chứ?
Ba vạn năm qua, bảo tàng Tiên Đế mà các đời trưởng lão đều trông ngóng rất có thể chỉ là tưởng tượng. Nghĩ thêm một chút Cổ Thiết Thủ cảm thấy tức cười, không khỏi cười khổ một cái.
Sau khi Lý Thất Dạ trở về Cô Phong, Lý Sương Nhan mang đến một tin tức:
- Dược sư Thánh Lão phái ta đã đến, khi nào thì có thể luyện Thể Cao?
Lý Sương Nhan đột nhiên nhắc tới chuyện này, Lý Thất Dạ do gần đây bận việc nên thiếu chút nữa đã quên mất, vỗ vỗ gáy, hắn trả lời:
- Chút nữa ta đã quên mất chuyện nhỏ này.
Nói xong, Lý Thất Dạ phân phó Lý Sương Nhan:
- Thông báo Cổ trưởng lão, để ông ta chuẩn bị dược liệu, ba ngày sau ta vào lò nấu Thể Cao.
Lý Sương Nhan không nhiều lời, chuyển thân đi luôn. Một kiêu nữ của trời, công chúa một nước như nàng giờ đã nhu thuận và dịu dàng hơn rất nhiều.
***
Ba ngày sau trên Cô Phong, Đại trưởng lão đã chuẩn bị xong hết thảy linh dược cần thiết cho Lý Thất Dạ, mà Thánh Lão đến từ Cửu Thánh Yêu Môn cũng đã chuẩn bị xong công việc nấu Thể Cao.
Vì lần nấu Thể Cao này, Tôn trưởng lão tự mình đến xem. Dược sư rất kiêng kỵ chuyện này, nhưng không ngờ Thánh Lão lại đồng ý.
Thánh Lão đến từ Cửu Thánh Yêu Môn không chỉ là trưởng lão, mà còn là Dược sư cường đại nhất Cửu Thánh Yêu Môn. Lần này Luân Nhật Yêu Hoàng phái ông ta tới luyện Thể Cao cho Lý Thất Dạ, đã cho thấy rõ Luân Nhật Yêu Hoàng coi trọng Lý Thất Dạ như thế nào.
- Thánh Lão có mấy luyện?
Thấy Thánh Lão, Lý Thất Dạ không khách khí hỏi luôn.
Thánh Lão là một lão đầu tóc tai rối bời, nhưng Tôn trưởng lão cực kỳ cung kính, thậm chí còn có chút kính sợ. Phải biết từ trước đến nay, trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái bọn họ căn bản không có tư cách gặp trưởng lão Cửu Thánh Yêu Môn, chứ nói chi là Dược sư mạnh nhất?
Tôn trưởng lão cũng biết, Thánh Lão tới Tẩy Nhan Cổ Phái nấu Thể Cao cũng vì nể mặt mũi Lý Thất Dạ.
- Bát Luyện.
Thánh Lão trả lời ngắn gọn.
- Thánh Lão không hổ là đệ nhất Dược sư của Cửu Thánh Yêu Môn, không ngờ đã đạt đến Bát Luyện.
Nghe Thánh Lão nói, Tôn trưởng lão tuy cũng là Dược sư mà cũng thấy rung động:
- Vãn bối chỉ có thể ổn định tại Ngũ Luyện, đạt đến Lục Luyện thì không dám chắc.
Thể Cao, Thọ Dược cao nhất là Cửu luyện, số lần luyện càng nhiều thì Thể Cao, Thọ Dược càng tinh túy.
Thánh Lão nhìn Tôn trưởng lão nói:
- Muốn đánh giá một Dược sư không phải nhìn vào Thể Cao, cũng không phải Thọ Dược, mà là Mệnh Dan. Mệnh Đan mới chính là tinh hoa của Dược sư.
- Đích xác là vậy.
Đối với lời này, Tôn trưởng lão cũng thừa nhận:
- Mệnh Đan nếu không thành chính là hủy đan, hủy đan vẫn là việc nhỏ, hủy lô mới thảm. Ta luyện Mệnh Đan tam biến còn được, tứ biến nhất định là hủy đan.
Thể Cao, Thọ Dược có Cửu luyện, Mệnh Đan cũng có Cửu biến. Mệnh Đan cùng Thể Cao, Thọ Dược khác nhau hoàn toàn. Cho dù công lực của Dược sư không đủ, vẫn có thể nấu Thể Cao và Thọ Dược, chỉ là hiệu quả sẽ bị giảm mạnh.
Nhưng Mệnh Đan thì khác, một khi công lực của Dược sư không đủ, chỉ cần chút sai lầm, một lò Mệnh Đan liền hỏng, nghiêm trọng hơn là ngay cả lô thần cũng sẽ bị hủy.
Cho nên trong giới Dược sư có một câu nói: khảo nghiệm của một Dược sư không nằm ở Thể Cao, Thọ Dược mà là ở Mệnh Đan.
Hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái không có Dược sư thích hợp, trong tình huống xấu không có ai, tuy Tôn trưởng lão chỉ đạt Ngũ Luyện, thú tủy dùng cho Hoàng Thể Cao lại không đủ năm, nhưng ông ta cũng dám đứng ra làm Dược sư nấu Thể Cao cho Lý Thất Dạ.
Dù là không đủ công lực, không cách nào bù đắp sự thiếu năm của thú tủy, nhưng Thể Cao cũng không bị hủy, cũng không thể xảy ra việc hủy lô, cùng lắm chỉ giảm chất lượng của Thể Cao mà thôi.
- Thực lực Bát Luyện Thể Cao đã đủ để bù đắp cho sự thiếu năm của Địa Ngục Thiết Ngưu Thú tủy, chúng ta bắt đầu đi.
Lý Thất Dạ cũng thừa nhận thực lực của Thánh Lão.
Đối với việc tu luyện Tiên Thể Thuật của hắn, lý tưởng nhất là Tiên Thể Cao cùng Cửu Luyện Dược sư. Có điều tình huống Tẩy Nhan Cổ Phái bây giờ cũng không cho phép hắn có lựa chọn.
Thậm chí đây đã là điều kiện tốt nhất mà Tẩy Nhan Cổ Phái có thể thu xếp rồi.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK