Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Chương 85: Hoàng Thể cao


- Hiện!

Thánh Lão quát to một tiếng, tế lô thần của mình ra, nhất thời, một cái lô to lớn đứng vững trước mặt đám người Lý Thất Dạ.

Lô này cao bằng hai người đứng lên nhau, to gấp hai lần chum đựng nước thông thường. Nó chính là mồm của một con Thụy Thú, nhìn vào miệng lô mênh mông như biển, giống như một lô thần có thể nuốt cả ba con sông lớn vậy.

Lúc lô thần này hiện ra, từ bên trong nó toát ra mùi thuốc tựa như từng làn khói xanh lượn lờ phiêu lãng, mùi hương thuốc như xạ như quế, ngửi thoáng qua cũng biết dược tàng chứa trong đó thuộc loại cực tốt rồi.

- Đầu Uy Bát Bảo Thảo , Lục Thuật Diệp, Tử Hô Nha…

Lý Thất Dạ ngửi một hơi mùi hương thuốc liền nói ra tên từng vị linh dược và đan thảo. Sau đó hắn nhìn Thánh Lão nói:
- Xem ra Thánh Lão rất am hiểu luyện Thối Kim Tán.

Theo ngôn ngữ lưu hành trong giới Dược sư có một câu như sau: Ngao Thể Cao, Tinh Thọ Dược, Luyện Mệnh Dan, Thối Kim Tán.

Thể Cao phải nấu, Thọ Dược phải qua tinh lọc, Mệnh Đan phải luyện mà Kim Tán phải được tôi.

Kim Tán chính là Kim Sang Dược. Các Dược Sư đều có một hệ thống hoàn chỉnh luyện đan dược để chế xuất Thể Cao, Thọ Dược và Mệnh Đan, nhưng chỉ có Kim Tán thì lại pha tạp lẫn lộn. Hầu như mỗi một môn phái đều có thuật luyện Kim Tán khác nhau, cũng vì thế mà thuật này không thành một hệ thống cụ thể.

Thánh Lão giật mình nhìn Lý Thất Dạ, tiểu tử này vừa ngửi mùi thơm tỏa ra đã biết ông ta sử dụng linh dược, đan thảo gì để luyện thuốc trong lô thần, đã thế hắn còn biết rõ ông ta am hiểu luyện Thôi Kim Tán. Chỉ có Dược Sư cấp bậc Tông sư mới rành như vậy, có thể ứng dụng linh thảo, đan dược ở mức lô hỏa thuần thanh.

- Ngươi đã tu luyện qua Dược đạo ư?

Thánh Lão kinh ngạc nhìn Lý Thất Dạ một lúc, sau đó lên tiếng hỏi.

Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Dược đạo chỉ là hứng thú mà thôi.

Hắn nói xong liền nhìn vào trong bảo lô của Thánh Lão, lên tiếng:
- Hỏa nguyên có âm, rồi trong nhu có cương. Cái lô này của ngươi là trời sinh Âm Hỏa Nguyên, nhưng ngươi lại dùng Bát Bảo Hỏa để dưỡng lấy hỏa nguyên của nó, thuận tiện làm cho mồi lửa trong nhu có cương. Ngoài ra, hỏa nguyên này rất thích hợp dùng cho việc nấu thú tủy của Địa Ngục Thiết Ngưu.

Nói đến đây hắn ngưng lại, đưa mắt liếc Lý Sương Nhan một cái.

Việc này quá rõ ràng rồi, sau khi phân tích qua tình huống của hắn, Cửu Thánh Yêu Môn liền phái Thánh Lão đến đây, mà Cửu Thánh Yêu Môn trực tiếp đạt được những tư liệu như vậy, nhất định là Lý Sương Nhan đã bẩm báo tỷ mỷ mọi chuyện rồi.

Thấy Lý Thất Dạ nói một mạch trơn tru như vậy, Thánh Lão bị dọa sợ ngây người. Dược sư muốn tinh thông dược lý, hiểu được lô thần đều phải đắm chìm trong Dược đạo mấy trăm năm, thậm chí hơn một ngàn năm mới có thể có chút ít thành tựu, mà có khi Dược sư nghiên cứu hơn một ngàn năm cũng chưa chắc có được thành tựu như thế!

- Ngươi thật sự chưa từng tu luyện qua Dược đạo hay sao?

Thánh Lão đầy nghi ngờ hỏi, ở đây chỉ có Tôn trưởng lão và Lý Sương Nhan vẫn bình tĩnh như thường, bọn họ đã sớm quen với thần thông sâu không lường được của Lý Thất Dạ rồi.

- Chỉ là hứng thú mà thôi, ta từng xem qua một vài quyển sách dược.

Lý Thất Dạ trả lời bình thản.

Thánh Lão nghe xong lập tức im lặng, nếu xem qua một vài quyển sách liền có thể tinh thông dược lý và hiểu lô thần, vậy thì những Dược sư cấp bậc Đại sư chỉ còn cách thắt cổ tự sát mà thôi. Đây là chuyện không thể xảy ra! Cho dù là thiên tài đi nữa cũng không có khả năng chỉ xem vài cuốn sách liền giỏi như vậy được, mà cần phải có một thời gian lớn tích lũy kinh nghiệm.

Thế nhưng, thiếu niên tầm mười bốn tuổi trước mắt này lấy đâu ra thời gian mấy trăm năm, mấy ngàn năm tích lũy những kinh nghiệm đó chứ?

Đương nhiên Thánh Lão không biết rằng hệ thống Dược đạo đương thời đều xuất ra từ trong tay của Lý Thất Dạ và Dược Thần trong những năm xa xưa đó. Nếu người như hắn còn không hiểu được dược lý nữa thì thế gian này có ai hiểu được đây?

- Bắt đầu di!

Ngay lúc Thánh Lão đang thất thần suy nghĩ, Lý Thất Dạ ung dung ra lệnh, loại việc nhỏ nhặt này với hắn thực chưa đủ thành đạo.

Thánh Lão đưa một tay nắm lô thần, gật đầu nói:
- Bắt đầu!

Ông ta vừa nói xong, từng sợi lửa bùng cháy dưới đáy lô, hỏa diễm không cứng quá cũng không mãnh liệt, từng sợi hỏa diễm xen lẫn đan vào nhau ở trong lô như biến thành một cái đỉnh có thể luyện hóa hết thảy.

- Xác Cửu Thọ Quy, sống lưng Ba Xà, đuôi Huyết Hổ, não Hỏa Hạt, mắt Quỷ Phì…

Thánh Lão liên tục hô to.

Tôn trưởng lão nguyện ý làm trợ thủ đứng ở bên cạnh vừa nghe Thánh Lão nói, lập tức mở bảo rương ra, theo như trình tự mà Thánh Lão phân phó, đem từng linh dược theo một tiết tấu nhất định ném vào trong lô thần, đồng thời nói dõng dạc:
- Xác Cửu Thọ Quy mười hai vạn năm, sống lưng Ba Xà mười một vạn năm, đuôi Huyết Hổ mười một vạn năm…

Cuối cùng, hết thảy phụ được đều nằm bên trong lô thần. Lúc này Thánh Lão thúc dục hỏa nguyên, chỉ thấy ngọn lửa trong nhu có cương này càng cháy càng vượng. Trong ánh lửa bập bùng, các loại linh dược được luyện hóa thành nước thuốc, theo thế lửa càng ngày càng tăng lên mãnh liệt, nước thuốc cũng bắt đầu sôi trào.

- Ném thú tủy!

Đúng lúc này, Thánh Lão hét lớn một tiếng.

Vừa nghe Thánh Lão lên tiếng, mặc dù là một Dược sư từng trải nhưng Tôn trưởng lão cũng trở nên rất cẩn thận, lấy ra một bảo hạp, chậm rãi mở hộp báu này ra. Bên trong bảo hạp này là một vật dài ba xích có hình dạng như một cốt tiên, nó chính là thú tủy – vị thuốc chủ yếu dùng cho Luyện Thể Cao.

Tôn trưởng lão vất thú tủy vào trong nước thuốc, ngay lập tức nó bị nước thuốc chậm rãi luyện hóa, từ bên trong thú tủy rốt cuộc chảy ra tinh hoa có màu đỏ như máu như son vậy.

- Bò…ò…!

Lúc này, một tiếng trâu rống vang lên, ở bên trong nước thuốc đột nhiên xuất hiện một con Thiết Ngưu to cỡ nắm tay. Chỉ thấy âm hồn của con Thiết Ngưu này chưa tiêu tan hết, tác động của dược thuốc làm nó ngẩng đầu hò dài một tiếng rồi điên cuồng chạy, tiếng móng gõ vang như sấm sét nổ ùng ùng tựa hồ muốn chấn động lô thần vậy.

Thú tủy chính là bộ vị trọng yếu trong sống lưng của Thiên Thú sương cốt, nó là nơi chất chứa tinh hoa thể phách của Thiên Thú, cho dù con Thiên Thú này đã chết đi nữa, tinh hoa thể phách của nó vẫn y nguyên tồn tại không hao tổn gì.

Cho nên, tuy con Địa Ngục Thiết Ngưu này đã chết rồi, nhưng lúc tinh hoa thể phách của nó xuất hiện, người ta vẫn có thể chứng kiến ý chí của Địa Ngục Thiết Ngưu. Bất kể là thú tủy của con Thiên Thú nào đều không cam lòng bị luyện hóa.

Nhưng một khi bị lọt vào trong lô thần, cho dù nó không cam lòng bị luyện hóa cũng chạy không thoát được vận mệnh định sẵn.

Địa Ngục Thiết Ngưu vẫn gào thét chạy như điên, khí tức cường đại tỏa ra cuồn cuộn bất diệt, tựa như muốn đạp tắt hỏa nguyên trong lô thần vậy. Bỗng nhiên, mồm con Thụy Thú bạo phát ra khí tức cường đại, lưu động giống như pháp tắc của trời đất, lô thần tựa như một vị cường giả chợt thức tỉnh, uy thế hùng hổ dọa người.

Lực lượng cường đại của lô thần bộc phát đã mạnh mẽ trấn áp con Địa Ngục Thiết Ngưu đang chạy điên cuồng kia, cho dù nó không cam lòng bị luyện hóa, gào thét liên tục, nhưng cuối cùng tinh hoa thể phách của con Địa Ngục Thiết Ngưu vẫn bị nước thuốc hòa tan.

Lô thần không phải là một vật chết, nó là tạo hóa của trời đất, bên trong lô có một mảnh thiên địa hình thành tự nhiên, trấn áp hết thảy linh dược.

Đương nhiên, lô thần cũng có phân chia cao thấp. Thực lực Dược đạo của Dược sư tương quan trực tiếp với lô thần. Dược sư có thực lực mạnh bao nhiêu thì lô thần sẽ mạnh bấy nhiêu.

Nếu Dược sư kiếm được một lô thần tự nhiên hình thành, thì lúc đó lô thần này ở vào cấp bậc thấp nhất. Sau đó nó được Dược sư liên tục quăng linh dược và mồi lửa, đồng thời dùng nó luyện Mệnh Đan và nấu Thể Cao không ngừng nghỉ, thực lực của lô thần cũng theo đó mà đề cao. Quá trình này còn được gọi là sự dung hợp giữa Dược sư và lô thần.

Tất nhiên cũng có Dược sư thừa kế lô thần của một vị tiền bối nào đó, thế nhưng quá trình dung hợp lại rất khó khăn. Đặc biệt trong trường hợp lô thần có cấp bậc cao cấp, Dược sư có thực lực kém hơn chút sẽ rất vất vả trong giai đoạn đó.

Cuối cùng, nước thuốc trong lô cũng hóa thành dược cao, chỉ thấy dược cao này giống như son như bơ, trong màu đỏ có nét tím, tỏa ra một mùi thuốc rất đặc biệt. Chỉ cần ngửi thôi, người ta đã cảm thấy thật hoan hỉ rồi.

Nhưng mà, dược cao vẫn chưa hoàn toàn thành phẩm, lúc này Thánh Lão vận chuyển tâm quyết Dược đạo của mình, thúc dục lô thần. Chỉ thấy dược hương liên tục ào ra ở phía trong lô thần, dược hương đang bay ra này không phải mùi thuốc của dược cao mà nó chính là dược hương của dược tàng.

Dược tàng thổ nạp tinh hoa của linh dược, dung hợp cùng một chỗ với hỏa nguyên và hỏa diễm. Ngọn lửa trong lô thần bỗng dưng như có linh tính, liên tục liếm lấy dược cao, mà dược cao ở trong lô thần chậm rãi xoay tròn trong hỏa diễm, quá trình này tuần hoàn liên tục làm cho dược cao như son như bơ kia ngày càng trở nên mịn màng, tinh tế.

Tác dụng của dược tàng của lô thần chính là dùng trong giai đoạn này. Nấu Thể Cao cũng được, luyện Mệnh Đan cũng thế, nếu chỉ dựa vào dược tính của bản thân linh dược thì không có cách nào điều hòa. Ngay cả hỏa nguyên của lô thần cũng không thể dung hợp hết thảy dược tính được luyện hóa. Để tránh cho chúng xung đột lẫn nhau, tại thời điểm này cần có tinh hoa linh dược cường đại chứa trong dược tàng ra để điều tiết dược tính trong linh dược, phối hợp với hỏa nguyên, khiến cho dược tính dung hợp vào nhau.

Lấy Thể Cao ra làm ví dụ, số lần luyện nó càng nhiều thì dược tính lại càng được dung hợp hoàn mỹ hơn, quá trình này không chỉ cần công lực của Dược sư mà còn nhất định phụ thuộc vào dược tàng của lô thần.

Lúc này thể cao đã vượt qua bốn lần chuyển hóa liền không biến đổi tiếp nữa. Nó trở nên tinh tế mịn màng như là mỡ rồng vậy, cho dù là người không biết hàng vừa nhìn thấy liền biết ngay đây là thứ tốt.

- Đáng tiếc, năm của thú tủy không đủ, chỉ có thể chuyển hóa bốn lần.

Thánh Lão chứng kiến quá trình này, khẽ thở dài một tiếng.

- Rất giỏi, không hổ là Bát Luyện đại sư!

Tôn trưởng lão chứng kiến Thể Cao trong lô, lên tiếng khen ngợi:

- Nếu vào tay ta, cho dù năm của thú tủy không đủ đi nữa, ta cũng khó có thể hoàn thành bốn lần chuyển hóa, mà dược tính cũng kém hơn nhiều.

Thực lực luyện Thể Cao của Tôn trưởng lão nằm ở Ngũ Luyện, mà thực lực của Thánh Lão đã nằm ở cấp Bát Luyện, nói theo nguyên tắc thì dùng thực của Thánh Lão có thể hoàn thành năm lần chuyển hóa cũng không thành vấn đề, đáng tiếc thú tủy chủ dược không đủ năm tuổi nên ông ta chỉ luyện được bốn lần chuyển hóa mà thôi.

Thể Cao cũng có phân chia tốt và kém, theo thứ tự từ thấp đến cao là: Hậu Thiên Thể Cao, Tiên Thiên Thể Cao, Hoàng Thể Cao, Thánh Thể Cao, Tiên Thể Cao.

Thể Cao không chỉ phụ thuộc vào cấp bậc mà còn phụ thuộc cả vào số lần được luyện và chuyển hóa, vì những quá trình này ảnh hưởng trực tiếp tới dược tính của Thể Cao.

Hậu Thiên Thể Cao chỉ cần Dược sư đẳng cấp Nhất Luyện là được, cho dù là người mới vào nghề cũng có thể luyện ra Thể Cao ở cấp bậc này. Tiên Thiên Thể Cao cần Nhị hoặc Tam Luyện, Hoàng Thể Cao cần Tứ đến Lục Luyện, Thánh Thể Cao cần Thất đến Cửu Luyện, mà Tiên Thể Cao phải cần Cửu Luyện.

Thể Cao được luyện chế cho Lý Thất Dạ chính là Hoàng Thể Cao. Lúc trước, khi Tẩy Nhan Cổ Phái tìm Dược sư cho công việc này chỉ có thể chọn hai người, đó là Tôn trưởng lão và Tào Hùng. Thực lực của Tào Hùng hơn Tôn trưởng lão một cấp, gã đứng vững ở Lục Luyện, nhưng nói theo lý thuyết thì hai người bọn họ đều có tư cách luyện Hoàng Thể Cao.

Thế nhưng, vì chủ dược Địa Ngục Thú Tủy dùng cho luyện chế Hoàng Thể Cao lần này lại không đủ năm tuổi, cho dù Tôn trưởng lão hay Tào Hùng ra tay cũng đều không thể luyện bốn lần chuyển hóa được, mà việc này ảnh hưởng trực tiếp đến dược tính của Thể Cao.



Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK