Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Chương 590: Sau Thiên Diệt vẫn là Thiên Diệt

- Mười hai cái Mệnh Cung!
Tuy rất nhiều người không phải lần đầu tiên thấy Mệnh Cung của Lý Thất Dạ, nhưng mỗi lần nhìn Mệnh Cung thứ mười hai của hắn, ai nấy đều có cảm giác đố kị xen lẫn ức hận.

- Giết!
Năm vị lão tổ của Cự Khuyết Thánh Địa lại càng gehen ghét Lý Thất Dạ hơn bao giờ hết, bọn họ hống to một tiếng, không tiếc hao tổn huyết khí muốn trảm Lý Thất Dạ, không thể để loại yêu nghiệt như hắn lưu lại thế gian được nữa.

Thế nhưng đây chỉ là bắt đầu mà thôi, trong phút chốc, Mệnh Cung thứ mười ba liền vọt lên. Mệnh Cung này vạn thế vô song, chấn động xưa nay. Nó lơ lửng ở phía trên trời xanh, đứng ở phía trên vạn đạo, hòa cùng thiên địa hỗn độn làm một thể, tựa hồ nó đã tồn tại ở đó trước khi thiên địa còn chưa hình thành vậy.

- Uỳnh!
Ngay trong lúc này, Lý Thất Dạ đánh ra một bảo vật vô địch khác - Đà Sơn Chung. "Cong", tiếng chuông vang lên, một ngọn núi cao vạn cổ duy nhất bay ra, nó như chính là trung tâm của vạn giới, là chỗ cúng bái Chư Thần vậy.

Thôi Xán Nhất Kích, lại là Thôi Xán Nhất Kích! Một kích này lập tức rút khô đại lượng huyết khí của Lý Thất Dạ, ngay cả Âm Dương Huyết Hải cũng nhất thời khó bù đắp nổi tổn thất to lớn nhường này.

- Không!
Một chiêu Thiên Diệt lại xuất hiện khiến cho năm vị lão tổ sợ tới mức hồn phi phách tán. Cho dù bọn họ có cầm Đế Khí hoặc Tiên Đế Chân Khí trong tay đi nữa, cũng không có năng lực đánh ra một kích vô địch, không thể đánh ra dạng chung cực nhất kích Đế Đồ hoặc Thiên Diệt này.

"Uỳnh!" một tiếng vang thật lớn. Lúc này, Tiên Đế Chân Khí cũng tốt, Tiên Đế Bảo Khí cũng được, tất cả đều hóa công làm thủ. Dưới Thiên Diệt, trừ phi chính bản thân chúng đánh ra Đế Đồ hoặc Thiên Diệt, nếu không sẽ chẳng có tư cách tranh tài.

Một kích này đánh xuống, máu tươi chảy vạn dặm. Từng tiếng vỡ vụn răng rắc vang lên. Trên ba kiện Đế Khí đã xuất hiện lít nha lít nhít vết rạn nứt. Ba kiện Đế Khí này tựa hồ muốn vỡ nát trong thoáng giây sau đó, còn ba vị lão tổ cho dù có Đế Khí che chở cũng lâm vào tình trạng máu thịt be bét. Ở giờ khắc này, nhục thể của bọn họ tám chín phần mười đã bị hủy hoại.

Riêng lão tổ của Cự Khuyết Thánh Địa và Trùng Hoàng Đế Thống thì đỡ hơn nhiều, vì tại thời khắc mấu chốt, Tiên Đế Chân Khí trong tay bọn họ bộc phát ra Đế uy Tiên thế đáng sợ, tựa như Tiên Đế phục sinh. Thực ra, hai kiện Chân Khí này bộc phát ra lực lượng như vậy chính để che chở bản thân chúng khỏi bị hủy diệt mà thôi.

Tuy Tiên Đế Chân Khí mặc dù không có hư hao gì, nhưng hai vị lão tổ chấp chưởng chúng vẫn không trốn thoát được tình trạng xương cốt vỡ vụn, toàn thân vang lên tiếng xương cốt vỡ vụn, mặc dù kết quả của bọn họ không thảm như ba vị lão tổ Tổ Thành như vậy, nhưng chỉ thế thôi cũng đủ thấy uy lực của Thiên Diệt rồi.

Thời gian như ngừng lại, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, vạn giới im ắng. Tất cả mọi người đứng ngây ngốc nhìn tràng cảnh trước mắt này, không ai thốt lên được một lời nào.

Không phải vì việc Lý Thất Dạ có thể đánh ra chiêu Thôi Xán Nhất Kích thứ hai mà bọn họ bị hù dọa sợ điếng người, mà vì cái Mệnh Cung ở phía trên trời xanh kia. Cái Mệnh Cung tựa như tồn tại vĩnh cửu từ cổ xưa tới nay, tựa như có mặt trước cả khi trời đất hình thành.

Mệnh Cung thứ mười ba!

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hoàng, từ thành chủ của Tổ Thành đến thị vệ trưởng Vệ Thần, ai nấy đều choáng váng.

Đối với thiên hạ tu sĩ, Chư Thần cũng tốt, Tiên Đế cũng được, mười hai cái Mệnh Cung đã là cực hạn. Từ vạn cổ đến nay, hầu hết mọi người chưa từng nghe qua người nào có được mười hai cái Mệnh Cung, kẻ biết cũng chỉ xác nhận rằng Kiêu Hoành Tiên Đế là người duy nhất có mười hai Mệnh Cung.

Tu sĩ làm được điều này đã đủ để tất cả các thiên tài của Cửu Giới ghen ghét đến phát cuồng. Người có mười hai Mệnh Cung giống như cầm bằng chứng trở thành Tiên Đế trong tay vậy, tất cả các thiên tài khác đều là mây bay gió thoảng.

Vậy tu sĩ có Mệnh Cung thứ mười ba thì sao? Nếu như trước hôm nay, ai đó nói rằng mình thấy một người có được cái Mệnh Cung thứ mười ba thì nhất định sẽ làm trò cười cho thiên hạ, chắc chắn sẽ bị cho là kẻ ăn nói khùng điên.

Nhưng tất cả mọi người ở đây được chứng kiến cái Mệnh Cung thứ mười ba tưởng như hoang đường ấy. Vào giờ khắc này, nhận thức thông thường đã bị đánh vỡ!

Tất cả mọi người sững sờ điếng người, ngay cả Tiên Phàm đang ngồi xếp bằng để khôi phục huyết khí cũng giật mình một cái, giọng nói run run chứa đầy kinh hãi:
- Cái này, cái này, không có khả năng, mười, mười, mười ba cái Mệnh Cung, chưa bao giờ nghe thấy, trước đây chưa từng gặp qua!

Đâu chỉ riêng Tiên Phàm bị dọa, coi như loại tồn tại cao vời giống thị vệ trưởng Vệ Thần cũng hoảng kinh không ngớt. Người như y có kiến thức uyên bác vô cùng, nhưng từ trước tới nay chưa bao giờ gặp qua mười hai cái Mệnh Cung, đây cũng là lần thứ nhất y tận mắt nhìn thấy mười hai cái Mệnh Cung.

Tuy Lam Vận Trúc có chuẩn bị trong nội tâm, nhưng cũng bị việc này làm chấn động. Mười ba cái Mệnh Cung nha, bao nhiêu người chỉ mong đạt được chín cái Mệnh Cung đều không được, chớ nói chi là mười hai cái Mệnh Cung, về phần mười ba cái Mệnh Cung, dù là thiên tài tuyệt thế vô song cũng không dám mơ tưởng.

- Vạn cổ riêng mình ta, cái gì hạn chế của thiên địa, cái gì cực hạn của vạn đạo đều không ngăn cản được!

Lý Thất Dạ nói khoan thai, phong thái tuy bình thản nhưng đầy khí phách, khinh thường vạn cổ.

Ở giờ khắc này, không có một ai dám cho rằng Lý Thất Dạ đang ăn nói hung hăng càn quấy. Hắn tuyệt đối có tư cách nói một câu này. Hắn có thể khinh thường vạn cổ, bễ nghễ thiên hạ, không một ai dám phủ nhận.

Vốn dĩ khó có thể đánh ra chiêu Thôi Xán Nhất Kích thứ hai, nhưng vì Lý Thất Dạ có được Mệnh Cung thứ mười ba, nên hắn có thể nhảy ra khỏi hết thảy cực hạn, hắn có thể nhảy ra hạn chế của thiên địa. Gông xiềng của thiên địa hay của vạn đạo hoàn toàn mất đi hiệu lực đối với Lý Thất Dạ.

- Đã đến lúc ta muốn đồ sát rồi!

Lý Thất Dạ cười cười, sau đó quay người nhìn Tiên Phàm đang bị Ngũ Hành Tiên Giáp bao vây toàn thân, nói chậm rãi:
- Nha đầu, đưa Phàm Trần Kiếm của ngươi cho ta mượn dùng một chút. Ta phải thay phiên dùng ba kiện binh khí vô địch mới ổn, bằng không sẽ làm chúng bị thương tổn.

Tiên Phàm đang ngồi xếp bằng vừa sợ vừa tức, toàn thân nàng bao khỏa ở bên trong Ngũ Hành Tiên Giáp, từ trước tới nay, người ngoài tuyệt đối không biết lai lịch của nàng, càng không biết nàng là nam hay là nữ, mà bây giờ Lý Thất Dạ chỉ một câu nói toạc ra hết thảy.

Ngay cả Lam Vận Trúc cũng kinh ngạc nhìn Tiên Phàm, nàng không ngờ được Tiên Phàm lại là nữ. Nếu ai đó chứng kiến bộ dáng hung hăng của cô nàng này lúc trước thì sẽ cho rằng nàng ta là một đấng nam nhi chính hiệu.

Ấm ức thì ấm ức, Tiên Phàm vẫn đem Phàm Trần Kiếm của mình ném cho Lý Thất Dạ. Tuy vật này chính là Tiên Đế Chân Khí, nhưng nàng vẫn hào phóng để Lý Thất Dạ sử dụng nó.

- Hãy khôi phục huyết khí cho ta!

Lý Thất Dạ cầm Phàm Trần Kiếm trong tay, thét dài một tiếng vô cùng khí phách.

Bất chợt, một cái Mệnh Cung mở ra, Sâm Tổ từ bên trong nhảy ra, trong nháy mắt đứng ở trên vai Lý Thất Dạ, nó thả một rễ sâm của mình xuống, tinh hoa cường đại nhanh chóng dung nhập vào bên trong huyết khí của Lý Thất Dạ.

"Ầm!" một tiếng, được Sâm Tổ tương trợ, huyết khí của Lý Thất Dạ như biển cả mênh mông bộc phát, tưởng muốn quét sạch thiên địa.

- Đây là Tiên dược nha!

Hai mắt của Đại Trí hòa thượng trợn trừng lên, gã nhìn mà thèm chảy nước miếng, nói thì thào:
- Cái này, cái này, cái này thật không có lẽ trời a, vật như vậy cũng có thể đạt được!

- Giết!
Lần này cũng không có gì chiêu thức gì mới, vẫn chỉ một chiêu Thôi Xán Nhất Kích của Phàm Trần Kiếm.

"Keng" một tiếng, kiếm trảm cửu thiên, Tiên Đế lâm thế, một kiếm chém xuống, vạn thế đều bị diệt, chân thần cũng tốt, thánh hiền cũng được, cho dù là tiên nhân cũng bị một kiếm này chém đầu.

- Trốn mau!
Lúc này, ba vị lão tổ của Tổ Thành còn sống thoi thóp cùng với hai vị lão tổ của Cự Khuyết Thánh Địa và Trùng Hoàng Đế Thống đều bị dọa sợ vãi cả linh hồn. Bọn họ đã không còn để ý tới thân phận của mình nữa rồi, vội vàng mang theo binh khí xoay người bỏ chạy.

"Keng" một tiếng, kiếm trảm thiên, Thiên Diệt đã sớm bao phủ ba vị lão tổ của Tổ Thành, vì Đế khí của bọn hắn yếu hơn Tiên Đế Chân Khí rất nhiều.

Thiên Diệt hàng lâm, từng tiếng nứt vỡ lại vang lên, Đế khí vốn đã xuất hiện ngàn vạn đạo khe nứt trên thân càng không chịu nổi uy lực của Thiên Diệt phủ xuống. Từng mảnh vỡ của Đế khí bắt đầu có rơi xuống.

"Ông" một tiếng, ba kiện Đế khí lập tức từ bỏ ba vị lão tổ của Tổ Thành, tại thời khắc này, bọn chúng đã hoàn toàn thức tỉnh, không muốn che chở ba vị lão tổ nữa mà bộc phát Tiên uy cường đại nhất như có thể, trong nháy mắt đánh xuyên hư không, trốn thoát khỏi Thiên Diệt. Chỉ nghe "Phanh" một tiếng, dưới Thiên Diệt, mặc dù ba kiện Đế khí sắp bị vỡ vụn đã đào thoát được, nhưng mỗi một kiện đều bị chém xuống một góc.

- Không!
Thiên Diệt giáng xuống, hậu quả của ba vị lão tổ đã mất đi sự che chở của Đế khí có thể nghĩ được. Ba người bọn họ không cam lòng tuyệt vọng kêu thảm một tiếng. Dưới Thiên Diệt, ba người bọn họ bị nghiền ép thành tro trong nháy mắt.

Còn huyết khí của Lý Thất Dạ vẫn rung động ầm ầm, Âm Dương Huyết Hải dâng trào vô tận tinh lực, Sâm Tổ lại bù đắp phần huyết khí bị hao tổn của Lý Thất Dạ. Trong chớp mắt sau khi đánh xong chiêu Thôi Xán Nhất Kích này, huyết khí của Lý Thất Dạ đã khôi phục lại hoàn toàn.

- Mẹ nó, thế gian có dạng cắn thuốc xa xỉ như thế này sao? Trực tiếp dùng Tiên dược bồi bổ. Ôi, trời xanh không có mắt a!

Thấy một màn như vậy, Đại Trí hòa thượng vừa thèm vừa hận đến đỏ cả mắt.

Từ Tiên Phàm cho đến đại nhân vật của các tộc hoặc cường giả của Quỷ tộc còn đang tại trận đều choáng ngay tại chỗ. Người duy nhất vẫn bình tĩnh như không chính là Lam Vận Trúc, nàng đã chứng kiến quá nhiều hành động tiêu xài hoang phí của Lý Thất Dạ rồi, trực tiếp dùng Tiên dược làm thuốc bổ đối Lý Thất Dạ chỉ là chuyện rất bình thường mà thôi.

- Hôm nay ta muốn giết tới khi hai cái Đế thống tiên môn của các ngươi không dám thở mới thôi!

Lý Thất Dạ cầm Âm Dương Luyện Tiên Kính, đuổi sát theo sau hai vị lão tổ của Cự Khuyết Thánh Địa và Trùng Hoàng Đế Thống đang quay người tháo chạy.

Phi Tiên Thể của Lý Thất Dạ vốn dĩ tuyệt thế vô song, hiện tại còn sử dụng Âm Dương Luyện Tiên Kính, tốc độ nhanh tới mức không tưởng tượng nổi. Trong nháy mắt, hai vị lão tổ kia đã ở bên trong phạm vi Thiên Diệt oanh sát.

Một màn này để tất cả các cường giả của Quỷ tộc và lão tổ của các đại giáo sợ ngây người. Có ai nghĩ tới việc hai vị lão tổ nắm giữ Tiên Đế Chân Khí lại bị một vị vãn bối truy sát chạy như chó nhà có tang chứ?!

"Uỳnh!“ thiên địa như bị hủy diệt, lại thêm một cái Thiên Diệt nữa xuất hiện. Bất kỳ ai ở đây đều tưởng mình muốn điên mất rồi. Đám cường giả cấp bậc Cổ Thánh hoặc Thánh Tôn càng chết lặng ngay tại chỗ. Ở thời điểm Thiên Diệt hàng lâm, bọn họ dứt khoát quỳ nằm rạp trên mặt đất không đứng lên, loại thần uy đẳng cấp như thế này không phải là thứ bọn họ có khả năng chống cự.


Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK