Chương 76: Binh lâm thành hạ (hạ)
- Cổ Thiết Thủ nguy rồi, cho dù Liệt Chiến Hầu không thể phát huy hết mười thành uy lực của trận đồ này nhưng cũng đủ để chém giết Cổ Thiết Thủ rồi.
Thấy cảnh như vậy, nhiều người cảm khái lắc đầu.
Còn đám người của Tẩy Nhan Cổ Phái thấy Cổ Thiết Thủ bị nhốt ở bên trong trận đồ đều kinh hãi, sắc mặt của bốn vị trưởng lão cũng biến đổi không ngừng, tình huống này đối với Tẩy Nhan Cổ Phái thật sự không ổn.
Thế nhưng tất cả mọi người đều đánh giá thấp thực lực của Cổ Thiết Thủ, trận chiến này giằng co đến ba ngày ba đêm. Cổ Thiết Thủ tuy bị nhốt ở bên trong trận đồ của Cổ Thánh nhưng ông ta mượn uy lực của Côn Bằng Lục Biến, mặc dù không thể từ bên trong Dương Thủ Sơn Hà Đồ liều chết xông ra ngoài nhưng Liệt Chiến Hầu muốn trấn giết Cổ trưởng lão ở bên trong cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Trong khoảng thời gian ngắn Cổ Thiết Thủ cùng Liệt Chiến Hầu vẫn kiên trì tranh đấu ở bên trong Dương Thủ Sơn Hà Đồ, cả hai bên đều không làm gì được nhau.
- Cổ Thiết Thủ quả thật là thâm tàng bất lộ, trước kia cứ nghĩ thực lực của hắn cũng chỉ cỡ Hào Hùng, không ngờ hắn đã là Vương Hầu có thâm niên.
Trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái cảm thấy lòng mình như bị treo trên cao, lo lắng không ngớt. Trong Tẩy Nhan Cổ Phái bây giờ cũng chỉ có Cổ Thiết Thủ mới có thể một mình chống đỡ một phương, còn bốn vị trưởng lão khác có thực lực cũng chỉ tầm Hào Hùng nên hoàn toàn bất lực, coi như là bốn người bọn họ liên thủ chỉ sợ cũng không cách nào có thể tranh hùng với Liệt Chiến Hầu.
Đại nạn của Tẩy Nhan Cổ Phái tới, đệ tử trong môn phái kể cả Lý Thất Dạ bị phạt diện bích ở Quỷ Lâu cũng đều biết. Khí tức của Vương Hầu bao phủ toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái. Lúc này đang ở trong Quỷ Lâu, Lý Thất Dạ chỉ ngẩng đầu nhìn về phía xa chân trời.
Mà ở bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái, đại chiến diễn ra cũng đã được năm ngày năm đêm. Cổ Thiết Thủ không cách nào từ bên trong trận đồ xông ra mà Liệt Chiến Hầu cũng giết không chết Cổ Thiết Thủ. Cả hai người đều cố gắng hết sức vẫn không làm gì được nhau. Cổ Thiết Thủ không thể đầu hàng còn Liệt Chiến Hầu cũng không thể lui binh nên hai bên chỉ có thể tiếp tục dông dài.
Đêm thứ năm, khung cảnh lộ ra vẻ yên tĩnh, hào khí ở Quỷ Lâu lại càng quỷ dị. Lý Thất Dạ nửa nằm nửa ngồi ở trong đại sảnh, nhắm mắt dưỡng thần, dường như đại chiến ở bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái không có chút quan hệ nào với hắn.
Quỷ Lâu yên tĩnh đến đáng sợ, giống như là thật sự có quỷ vậy. Ban đêm im ắng, không biết đã bao lâu đột nhiên âm thanh của một trận gió vang lên, Lý Thất Dạ mở bừng hai mắt, một người không biết từ lúc nào đã đứng trước mặt hắn.
Lý Thất Dạ nhìn xem kẻ đang đứng trước mặt mình rồi nở nụ cười:
- Tào trưởng lão, đêm đã khuya rồi mà ngươi còn đến đây làm gì?
Đang đứng ở trước mặt Lý Thất Dạ bây giờ đúng là Tào Hùng, kẻ lẽ ra phải đang ở trong Tẩy Nhan Cổ Phái dưỡng thương mới đúng.
Tào Hùng nhìn Lý Thất Dạ, hai mắt lạnh lẽo nhưng miệng lại treo nụ cười tươi rói, vừa cười vừa nói:
- Thiên phú của hiền chất hơn người, ta được các vị trưởng lão nhờ vả đến đây truyền thụ Trú Thiên Công cho hiền chất.
- Trú Thiên Công ư?
Lý Thất Dạ nghe đến cái tên này không khỏi cười thầm nhưng vẫn nói:
-Tào trưởng lão, nghe nói Trú Thiên Công chính là mạt kĩ từ Thiên Mệnh Bí Thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, quan hệ to lớn. Mặc dù nó chỉ là mạt kĩ nhưng địa vị so với Đại Hiền Thuật còn cao hơn, mà ta cũng nghe nói muốn học được công pháp này phải được các vị trưởng lão đồng ý nữa.
- Ta đến truyền thụ Trú Thiên Công cho ngươi chính là được các trưởng lão nhất trí đồng ý.
Tào Hùng gấp gáp nói:
- Bây giờ tai nạn đã đến Tẩy Nhan Cổ Phái, Đại sư huynh bị vây ở bên trong trận đồ, các vị trưởng lão cần kì tích, cần Thiên Mệnh Bí Thuật để giải vây, nên hi vọng ngươi có thể làm cho Tổ sư báo mộng truyền thụ Thiên Mệnh Bí Thuật.
Lý Thất Dạ nghe Tào Hùng nói vậy, do dự một lát rồi trả lời:
- Tào trưởng lão, chuyện này chỉ sợ không được đâu, cho dù có được Tổ sư báo mộng thụ đạo đi nữa, nói không chừng cũng cần phải đợi đến năm ba tháng thì sao?
Tào Hùng hấp tấp tiếp lời:
- Ngươi tạm thời cứ thử xem có thể kêu gọi Tổ sư báo mộng ngay lập tức hay không, nếu không được lại nghĩ cách khác sau!
- Được rồi, để ta thử xem, mà không biết Tào trưởng lão có mang bí kíp Trú Thiên Công tới hay không?
Lý Thất Dạ cũng vội vàng hỏi.
Tào Hùng lấy ra một cuốn sách nói:
- Chuyện khẩn cấp quá nên bản chính của bí kíp Trú Thiên Công không kịp mang đến, ta đưa cho ngươi một quyển Trú Thiên Công được sao chép lại trước kia.
Lý Thất Dạ cầm lấy quyển sách, tựa hồ đang muốn mở ra xem nhưng lại do dự, sau đó bỏ bí kíp trong tay xuống, nhìn qua Tào Hùng:
- Tào trưởng lão, ta tuy là Đại đệ tử của đời thứ ba nhưng chuyện nặng nhẹ ta vẫn biết rõ. Thiên Mệnh Bí Thuật liên quan đến căn cơ của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, việc này rất quan trọng, ta nghĩ phải gặp được các trưởng lão khác một lần. Không phải ta nghi ngờ Tôn trưởng lão ngài nhưng chuyện này thật sự cần thiết, ta muốn gặp các trưởng lão khác để xem phải chăng ai cũng đều đồng ý.
- Hiền chất, bây giờ tồn vong của Tẩy Nhan Cổ Phái nằm trước mắt, các vị trưởng lão đang cố sức chống lại cường địch bên ngoài, nhất thời không thể trở về nên mới nhờ đến ta.
Tào Hùng làm ra vẻ lo lắng, gấp gáp đáp lời rồi ánh mắt xoay chuyển, nói tiếp:
- Nhưng nếu hiền chất nhất định phải gặp các vị trưởng lão thì ta sẽ mang ngươi đi là được.
-Vậy thì tốt quá.
Lý Thất Dạ nghe Tào Hùng nói vậy gật đầu đồng ý, lại chợt lắc đầu:
- Tào trưởng lão, chuyện này chỉ sợ không được, bây giờ ta vẫn còn đang bị phạt, phải ở bên trong Quỷ Lâu diện bích nửa năm, không thể đi chỗ khác.
- Tẩy Nhan Cổ Phái bây giờ đã lâm vào nguy nan khôn cùng, các trưởng lão đã hủy bỏ trừng phạt đối với ngươi rồi. Lúc này thời gian không có nhiều, mau đi theo ta.
Tào Hùng càng gấp gáp lên tiếng.
Lý Thất Dạ đắn đo một chút rồi vẫn lắc đầu:
- Vẫn không được đâu, Mạc hộ pháp đảm nhiệm giám sát ta, nếu ta muốn rời khỏi đây thì phải nói trước với Mạc hộ pháp. Hay là vầy đi, trưởng lão mau để Mạc hộ pháp tới rồi chúng ta cùng đi.
- Đừng có dong dài! Ta muốn ngươi đi thì ngươi phải đi theo ta!
Tào Hùng lúc này đã không còn kiên nhẫn nổi quát lớn.
Lý Thất Dạ kinh ngạc nhìn Tào Hùng, tỏ vẻ không hiểu:
- Chuyện này là sao? Ta chỉ muốn theo trình tự bình thường mà thôi, Tào trưởng lão ngài là nguyên lão của Tẩy Nhan Cổ Phái vốn lẽ nên hiểu chuyện này chứ?
- Bớt nói lời vô ích, bây giờ lập tức đi theo ta. Ngươi muốn tự mình đi hay là muốn ta phải mang ngươi đi?
Ánh mắt Tào Hùng trừng lên, hung quang cũng theo đó tuôn ra, trầm giọng nói.
- Tào trưởng lão, ngươi không phải là được các vị trưởng lão nhờ vả mà đến!
Lý Thất Dạ lúc này làm bộ như mới hiểu ra, giật mình ôm đàn lui về phía sau như muốn cách xa Tào Hùng.
- Hắc hắc, ngươi cũng không tính là kẻ ngu ngốc!
Tào Hùng thấy Lý Thất Dạ nghi ngờ nên cũng không giả vờ nữa, âm thanh nghe rợn cả người:
- Biết rồi thì đi theo ta ngay lập tức, còn không thì bổn tọa tự mình ra tay, cho ngươi đẹp mắt!
Lý Thất Dạ lúc này giống như đã trấn định lại, nhìn Tào Hùng, chậm rãi lên tiếng:
- Nói vậy là Tào trưởng lão ngươi muốn đoạt lấy Thiên Mệnh Bí Thuật phải không? Thế nhưng dù cho Tổ sư có báo mộng thì ta cũng sẽ không nói cho ngươi!
- Ha ha, ngươi không cần phải lo lắng chuyện này, chờ ta đem ngươi đến nhốt ở chỗ không người, đến lúc đó có nói hay không cũng không phải do ngươi đến quyết định!
Tào Hùng cười âm hiểm, nói với Lý Thất Dạ.
- Nếu ta mất tích thì Mạc hộ pháp sẽ rất nhanh biết được.
Lý Thấ Dạ lắc đầu nói.
Tào Hùng vẫn cười âm hiểm nói:
- Biết được thì sao? Ha ha, Tẩy Nhan Cổ Phái bây giờ tai nạn đến nơi, loạn thành một đoàn. Quỷ Lâu nơi này không ai đề phòng, nói không chừng ai cũng nghĩ là ngươi thấy loạn nên đã trốn đi. Ha ha, nếu như ta lại ở bên trong nơi này bỏ một hai trang viết tay của tâm pháp Trú Thiên Công, e là ai cũng cho rằng ngươi là gian tế lẻn vào Tẩy Nhan Cổ Phái, mục đích là lấy cắp Trú Thiên Công - Thiên Mệnh Bí Thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái. Hắc hắc, đến lúc đó thì đám người Mạc hộ pháp cũng chính là đồng bọn của ngươi!
- Tào trưởng lão ngươi đối với tính toán của mình tự tin quá nhỉ? Ngươi không sợ các vị trưởng lão nhìn ra manh mối sao?
Lý Thất Dạ vẫn lắc đầu nói. (biên dịch viên: lắc hoài mệt quá, thở dài nhiều không thấy hụt hơi sao anh Dạ)
- Ha ha, các vị trưởng lão nhìn ra? Ha ha, nói không chừng Tẩy Nhan Cổ Phái qua lần này tai nạn sẽ có chưởng môn mới nhậm chức. Hắc, Cổ Thiết Thủ bị vây chết ở bên trong trận đồ, Tẩy Nhan Cổ Phái cần có một trưởng lão mạnh mẽ đến dẫn đầu trên dưới của môm phái này phản kích cường địch! Mà chưởng môn bây giờ mềm yếu vô năng, đại nạn đến lại co đầu rụt cổ ở bên ngoài, ta nghĩ trên dưới của Tẩy Nhan Cổ Phái sẽ làm ra lựa chọn sáng suốt.
Tào Hùng nghĩ đến tính toán của mình mà không khỏi đắc ý cười lớn.
Mà Lý Thất Dạ lại cười cợt đáp lại:
- Nói vậy là Tào trưởng lão ngươi sẽ là chưởng môn mới rồi. Tào trưởng lão đã muốn trở thành chưởng môn thì cần gì phải nóng lòng muốn đạt được Thiên Mệnh Bí Thuật chứ?
- Bớt nói nhảm đi!
Ánh mắt của Tào Hùng mãnh liệt, trở nên xao động bất an.
Lý Thất Dạ nhìn bộ dáng Tào Hùng như vậy, chỉ nở nụ cười:
- A, ta hiểu rồi, thì ra là ngươi đàm phán điều kiện cùng với kẻ khác. Là Đổng Thánh Long hay là Liệt Chiến Hầu đây? Xem ra kẻ mà ngươi đặt điều kiện là tên mắt không thấy thỏ thì không thả ưng, ngươi không lấy ra Thiên Mệnh Bí Thuật thì bọn họ không chịu lui binh hay là không chịu vịn ngươi thượng vị?
-Nói nhảm nhí, đi theo ta!
Tào Hùng gấp gáp vô cùng, quát lớn một tiếng rồi thò tay chụp tới Lý Thất Dạ.
- Tào Hùng, thật không ngờ kẻ phản bội sư môn dĩ nhiên là ngươi!
Đúng lúc đó, một tiếng rống to vang lên, năm bóng người từ bên ngoài lao vào, chính là bốn vị trưởng lão của Tẩy Nhan Cổ Phái cùng với Mạc hộ pháp.
Bọn người Tôn trưởng lão đột nhiên xuất hiện khiến mặt Tào Hùng biến sắc, gã vội vàng bắt lấy Lý Thất Dạ rồi lui về một góc. Mà Tôn, Tiền, Chu, Ngô bốn vị trưởng lão cũng lập tức đem Tào Hùng vây quanh.
Tiền trưởng lão quát lên:
- Tào Hùng, ngươi phản bội Tẩy Nhan Cổ Phái, bán đứng đế thuật của tông môn, ngươi không sợ phụ lòng liệt tổ liệt tông sao?
Mặt Tào Hùng lúc đỏ lúc trắng, cảm thấy không thể tin được, kinh sợ nói:
- Ngươi..các ngươi tại sao lại ở đây? Các ngươi không phải đang ở bên ngoài sơn môn sao?
- Tào trưởng lão, ta luôn luôn chú ý nhất cử nhất động của ngươi! Ngươi cùng với Liệt Chiến Hầu diễn kịch quá thật rồi. Ngay cả các vị trưởng lão cũng bị qua mặt, nhưng tiếc là ngươi không thể lừa được ta.
Mạc hộ pháp trầm giọng đáp lời.
Sắc mặt của Tào Hùng trở nên khó coi đến cực điểm. Hắn định thừa dịp bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái trống vắng, không có phòng bị mà tới bắt đi Lý Thất Dạ, muốn cho thần không biết, quỷ cũng không hay nhưng không ngờ lại bị Mạc hộ pháp theo dõi.
Ngô trưởng lão quát:
- Tào Hùng, ngươi bây giờ buông tay chịu trói vẫn còn kịp!
- Được làm vua, thua làm giặc, không còn gì để nói. Thức thời thì để cho ta một con đường, nếu không ta bóp nát đầu lâu của bảo bối của các ngươi. Không có hắn thì các ngươi mãi mãi không tìm lại được Thiên Mệnh Bí Thuật.
Tào Hùng quát lớn.
Thấy năm ngón tay của Tào Hùng nắm lấy đầu của Lý Thất Dạ, mặt của đám người Tôn trưởng lão không khỏi biến sắc, hai mắt nhìn nhau.
- Thì ra hắn mới là mấu chốt của Thiên Mệnh Bí Thuật!
Ngay lúc đó, một cái âm thanh trầm ổn vang lên.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK