Mục lục
[Dịch] Bố Y Quan Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Thanh Vân rất chú ý đến chuyện Vũ Lăng, những chuyện như vậy hoàn toàn là hắn lo lắng nhất.

Trương Thanh Vân cho rằng thế cục Giang Nam chỉ có thể là công phu mài mực, dùng nước ấm nấu ếch, cũng vì suy xét như vậy nên hắn mới nghĩ ra chế độ xem xét trách nhiệm, làm cho toàn bộ xã hội ổn định trở lại. Sau đó hắn chậm rãi đưa Giang Nam về phía chính quy, khôi phục nguyên khí, cuối cùng đi theo hướng phát triển khỏe mạnh.

Nhưng bây giờ chế độ xem xét trách nhiệm vừa mới bắt đầu thì Vũ Lăng đã xuất hiện tình huống, công ty công trình Vũ Lăng và thị ủy chính quyền thành phố Vũ Lăng xuất hiện mâu thuẫn trong hạng mục lớn, mâu thuẫn rất lớn, hai bên có điều cố kỵ, tất nhiên phía đảng ủy chính quyền Vũ Lăng lại càng băn khoăn nhiều hơn.

Trương Thanh Vân biết rất rõ, chuyện này nếu không xử lý cho tốt thì tuyệt đối sẽ sinh loạn, hơn nữa sẽ chĩa mũi dùi vào tất cả phái con nhà quan, ép bọn họ phải chống lại cơ chế xem xét trách nhiệm của tỉnh ủy và chính quyền tỉnh.

Nếu như vậy thì cục diện cứng đối cứng sẽ xuất hiệ, biện pháp dùng nước ấm nấu ếch của Trương Thanh Vân cũng sẽ không thực hiện được như ước nguyện ban đầu, Giang Nam sẽ đi vào cục diện phức tạp khó khống chế.

Nhưng cũng vì suy xét như vậy mà Trương Thanh Vân mới đưa vấn đề lên người Cao Khiêm, hắn biết rõ sau lưng công ty công trình Vũ Lăng là Cao gia, để Cao Khiêm đến Vũ Lăng thực tế chính là lấy gậy ông đập lưng ông.

Hắn nhất định phải để cho Cao gia nhận rõ tình thế vào lúc này, không cần phải nhảy ra phản đối kế hoạch của hắn, nếu chọc giận hắn thì Cao gia sẽ nhận lấy hậu quả không xong.

Trương Thanh Vân nhìn những thư tín của phòng văn thư đặt lên mặt bàn, những thứ gì đưa đến cho hắn đã qua quá trình xem xét loại bỏ, cơ bản đều không có nhiều giá trị. Chủ tịch tỉnh xem những văn kiện này của phòng văn thư, cần phải có sự trợ giúp rất lớn từ công tác cơ sở.

Hơn nữa có vài vấn đề Trương Thanh Vân phải tự mình đưa ra chỉ thị, điều này cũng thể hiện thái độ của lãnh đạo tỉnh với vài sự việc rõ ràng, sau đó chuyển xuống dưới sẽ được coi trọng hơn, hiệu suất cũng cao hơn.

Trương Thanh Vân đến Giang Nam không quá lâu nhưng đã dung nhập vào trong công tác, vì vậy tốc độ phê duyệt văn kiện là không chậm, một chồng văn kiện dày đặc, hắn gặp chiêu phá chiêu, chỉ sau một lúc đã phê duyệt được hơn phân nửa.

Ví dụ như vấn đề phê duyệt văn kiện thường chỉ có một cách thức cố định, ví dụ như "chuyển ban ngành xử lý!", "chuyển cho các đồng chí xem xét!"...Nhưng có một vài vấn đề Trương Thanh Vân phải chuyển đến cho các lãnh đạo ban ngành tương quan, để bọn họ nghiên cứu, tìm biện pháp châm chước xử lý.

Những tình huống như vậy là rất ít, nhưng hôm nay Trương Thanh Vân gặp phải tình huống như vậy. Đây là một tin tố cáo vấn đề khái phá du lịch ở Vũ Lăng, nội dung rất tỉ mỉ xác thực, các vụ án được ghi rõ ràng, không giống như đang giả vờ.

Hơn nữa chuyện như thế này cũng không thể làm giả, vì thật giả rất dễ phân biệt, hơn nữa chỉ cần Trương Thanh Vân kiểm tra sẽ biết có phải thật hay không.

Sau khi Hành Thủy phát sinh vấn đề, sự kiện ảnh hưởng đến trung ương, khi đó tỉnh ủy chính quyền Giang Nam bắt đầu triển khai hành động chĩa vào các ban ngành nhà đất và phòng tài nguyên môi trường trong mười tỉnh thành, khu tự trị. Tất nhiên các hoạt động chủ yếu là sữa đổi chuyên nghiệp, thường là vỗ ngực đảm bảo, tỏ vẻ không có vấn đề.

Nhưng bây giờ xem qua đơn tố cáo thì thấy vấn đề đất đai ở Vũ Lăng thậm chí còn vượt qua cả sự kiện ở Hành Thủy trước đó. Trong quá trình Vũ Lăng khai phá sản nghiệp du lịch thì lợi dụng luật cấm phá rừng và bảo vệ cảnh quan mà trưng thu rất nhiều đất đai của nhân dân.

Thực tế chính là đảng ủy chính quyền thành phố và quận huyện đã lợi dụng vào những chính sách pháp luật để trưng thu đất trong tay nhân dân với giá rẻ, sau đó chuyển nhóm đất này thành khai phá du lịch, tất nhiên tài nguyên đất sẽ bị các công ty du lịch chiếm sạch.

Đơn tố cáo cũng nói rõ những hạng mục du lịch được khai phá ở Vũ Lăng cũng không làm giàu cho dân chúng một phương, sản nghiệp du lịch ở Vũ Lăng phát triển mạnh nhưng dân chúng không được lợi, cuộc sống nhân dân vẫn nghèo hèn, đây chính là cái giá quá nặng.

Nếu nói theo lý thì tất cả đầu mâu đều chĩa về phía thế lực con nhà quan, Trương Thanh Vân biết rõ, trước mắt đây là mâu thuẫn xã hội ở Vũ Lăng, tất cả các sản nghiệp du lịch ở Vũ Lăng đã bị lũng đoạn, chiếc bánh du lịch bị các thế lực con nhà quan tập trung ăn chia quá mạnh.

Trước nay tỉnh ủy và chính quyền luôn nghĩ biện pháp với các vấn đề này, nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa tìm được biện pháp thích hợp. Sau khi Trương Thanh Vân đến nhận chức cũng có nghe thấy vấn đề này, nhưng hắn còn chưa kịp chú ý.

Nhưng hôm nay Trương Thanh Vân nhận được đơn thư tố cáo, trong lòng hắn đã cảnh giác. Vì nếu xét tình hình trước mắt thì Trương Thanh Vân hy vọng Giang Nam ổn định, nhưng nếu căn cứ vào tờ đơn này, Vũ Lăng đang tồn tại nhân tố mất ổn định, nếu bộc phát thì rất khó tưởng.

Trương Thanh Vân lật qua lật lại nhìn tờ đơn tố cáo vài lân, hắn đang định tự mình điện thoại cho phó chủ tịch Tống Vĩnh Bình được phân công quản lý du lịch và phó chủ tịch Mã Cát Lượng được phân công quản lý tài nguyên môi trường đến để hiểu rõ tình huống, đúng lúc này thư ký Trần Gia Cường đến xin chỉ thị, nói Quý Đông Phương đến báo cáo công tác. Trương Thanh Vân thả những vấn đề đang bề bộn trong tay, hắn tự mình đứng lên nghênh đón. Quý Đông Phương là người có uy vọng rất cao trong ban ngành chính quyền, đặc biệt là uy vọng ở tuyến dưới rất cao, trong nhóm phó chủ tịch tỉnh thì Quý Đông Phương là người có gan gặm xương cốt, đánh trận ác liệt. Trương Thanh Vân đã tiếp xúc với đối phương vài lần, ấn tượng rất tốt.

Quý Đông Phương, là phó chủ tịch được phân công quản lý kinh tế, công nghiệp, biên chế, giám sát, bảo hiểm xã hội, công tác thống kê, giá cả thị trường, pháp chế, tham sự, hồ sơ. Trong đó trách nhiệm nặng nhất thuộc về công nghiệp và kinh tế, nhưng gần đây cuộc sống của Quý Đông Phương rất khó khăn.

Quý Đông Phương vừa vào cửa bắt tay với Trương Thanh Vân và bắt đầu ngồi xuống tự làm công tác phê bình, nói mình không làm tốt công tác. Lúc này kinh tế Giang Nam gặp phải khó khăn rất lớn, gần đây kinh tế du lịch khá sinh động nhưng cũng vì nhiều nguyên nhân mà phát triển không quá tốt.

Trương Thanh Vân tự tay rót cho Quý Đông Phương một ly trà, hắn nói:

- Anh Quý, vấn đề kinh tế Giang Nam phát triển không tiến, nguyên nhân rất phức tạp, nếu nói sai lầm thì không phải nằm ở một người, vì vậy khó thể trách anh.

Quý Đông Phương nghe được những lời này thì trong lòng khẽ thả lỏng, nụ cười trên mặt cũng nồng hơn. Trương Thanh Vân di chuyển chủ đề, hắn nói:

- Tất nhiên, cố gắng đảm bảo cho kinh tế Giang Nam đi đúng hướng là trách nhiệm của anh, bây giờ là thời buổi nguy nan, hy vọng anh có thể đứng vững trước áp lực, dù là vinh quang hay nhục nhã cũng phải cố gắng cống hiến sức lực cho kinh tế công nghiệp Giang Nam.

- Vâng, tôi nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của anh.

Quý Đông Phương nói, trong lòng có thêm chút nghiêm nghị. Lúc này hắn mới tỉnh ngộ ra, mình đang nói chuyện với một vị chủ tịch tỉnh. Quý Đông Phương lớn hơn Trương Thanh Vân mười tuổi, nhưng khi nói chuyện hắn vẫn cảm thấy một uy áp vô hình bùng ra trên người Trương Thanh Vân, điều này làm cho một người trải qua nhiều tình huống như hắn cũng phải thận trọng. Dù sao hắn cũng được phân công kinh tế công nghiệp, bây giờ đối mặt với lãnh đạo trực tiếp, không thể không cúi.

- Uông trà, uống trà, đây là trà Vũ Tiền Mao Tiêm lấy từ Ung Bình, có mùi hương đặc thù.

Trương Thanh Vân chỉ chỉ ly trà trên bàn nói với Quý Đông Phương, chính hắn lại nâng ly lên tinh tế nhấp một ngụm.

- Trà ngon.

Quý Đông Phương nói, không biết vì sao một người trước nay luôn cứng rắn như hắn lại không dám cứng nhắc với chủ tịch tỉnh, hôm nay chợt bộc lộ tư thái nịnh bợ trước mặt lãnh đạo. Tuy hắn quyền cao chức trọng nhưng biểu hiện mờ mịt, điều này chính thức tạo ra khó khăn.

- Anh Quý, gần đây tỉnh ủy chính quyền nghiêm túc thúc đẩy cơ chế trách nhiệm, tôi thấy cũng đã có vài thành quả, những ngày nay tôi cũng nhận được khá nhiều tin báo, có một vài đơn vị trong tỉnh phát sinh vấn đề.

- Anh là người phụ trách công tác biên chế nhân sự khối chính quyền, hôm nay tôi thương lượng với anh, có thể dùng những hành động lần này tạo ra khế ước để điều chỉnh một vài ban ngành trong tỉnh. Chúng ta không hàm oan người khác, nhưng cũng phải tiến hành trừng trị những đơn vị xuất hiện vấn đề nghiêm trọng.

- Khối chính quyền chúng ta làm việc phải là mấu chốt, bây giờ chúng ta phải chậm rãi chỉnh đốn ban ngành chính quyền, chúng ta phải tạo nên một đội hình vừa mạnh vừa có lực.

Trương Thanh Vân thản nhiên nói, giọng điệu bay bổng giống như nói đến một sự kiện không quan trọng. Nhưng những lời như vậy rơi vào trong tai lại làm cho Quý Đông Phương chấn động, Trương Thanh Vân muốn làm gì? Chẳng lẽ chủ tịch Trương muốn thực hiện tự chủ hóa, điều chỉnh ban ngành chính quyền, động tay vào các cấp trên phó phòng? Nếu bây giờ Trương Thanh Vân muốn điều chỉnh cán bộ thì có thể nói là tuyệt đối có quyền lên tiếng.

"Cường thế!"

Trong đầu Quý Đông Phương có hai chữ này, hắn đột nhiên phát hiện Trương Thanh Vân có một tiết tấu công tác rất kỳ quái, hắn có thể phát lực ở những địa phương khó ngờ, lần này chủ động điều chỉnh ban ngành cũng là như thế.

Không phải muốn ổn định sao? Nếu bây giờ phát lực ở phương diện nhân sự thì chẳng phải sẽ vi phạm ước nguyện ban đầu sao?

- Tôi thấy cứ nên quyết định như vậy, công tác này anh nên nghiêm khắc xem xét, anh có uy tín rất cao, tôi tin năng lực của anh, anh cứ yên tâm công tác, gặp phải lực cản thì chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.

Trương Thanh Vân nói, hắn không cho Quý Đông Phương cơ hội phát biểu ý kiến, trực tiếp dứt khoát quyết định sự việc.

Đối với Quý Đông Phương, có thể nhúng tay vào quyền nhân sự thì đúng là một cơ hội khó cầu. Bây giờ hắn có chỗ dựa là Trương Thanh Vân, hắn chỉ cần hành động là thành, nào còn gì phải quan tâm?

Hơn nữa chỉ cần xem xét giọng điệu của Trương Thanh Vân là đã hiểu, người làm việc là Quý Đông Phương, Trương Thanh Vân chỉ khống chế đại cục. Nếu sự việc thành công thì Quý Đông Phương sẽ càng thêm có quyền, như vậy dù là lợi ích thực tế hay hư danh cũng đều mạnh. Quý Đông Phương là người lăn lộn quan trường nhiều năm, tất nhiên sẽ hiểu rõ vấn đề này

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK