Mục lục
[Dịch] Bố Y Quan Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tỉnh Hoa Đông mở hội nghị về trật tự trị an xã hội và tổng hợp công tác ở Lăng Thủy, bí thư tư pháp Hùng Đan Đương là thường ủy thị ủy Hoài Dương cũng là chủ nhiệm phòng tống trị cũng tham gia hội nghị lần này. Hiện nay đã xảy ra tai nạn nghiêm trọng do thiếu trách nhiệm ở Cảng Thành, tỉnh ủy mời họp công tác tống trị, bầu không khí là thế nào hoàn toàn có thể thấy được.

Mà Trương Thanh Vân là bí thư thị ủy Hoài Dương và thay mặt phó chủ tịch tỉnh cũng đến Lăng Thủy tham gia hội nghị chuyên đề của hợp tác khu kinh tế Hoàng Hải. Hai hội nghị này đều rất quan trọng, hai hội nghị đều liên quan đến hai thành phố trong Hoa Đông là Cảng Thành và Hoài Dương.

Trên phương điện công tác tống trị thì hai thành phố Cảng Thành và Hoài Dương đều coi là địa phương cực kỳ quan trọng, mà nếu nó về vấn đề khu kinh tế Hoàng Hải thì Hoài Dương lần này mới chính thức tiến sâu vào, mà bên phía Cảng Thành thì có Xa Vĩ và Nhâm Gia Niên dắt tay nhau lên tỉnh thành. Nếu so với bọn họ thì Trương Thanh Vân đơn thương độc mã đến Lăng Thủy càng hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Sau khi Trương Thanh Vân đến nhận chức bí thư ở Hoài Dương thì tin tức của hắn vẫn chưa đứt đoạn, hơn nữa bản thân hắn vốn đã quá thu hút người khác.

Trong chính đàn Hoa Đông thì Trương Thanh Vân là điển hình của cán bộ từ bên ngoài đến, trước đó một cán bộ từ bên ngoài đến đảm nhận chức phó rõ ràng là không dễ dàng, bây giờ Trương Thanh Vân đã ông khai là bí thư Hoài Dương và thay mặt phó chủ tịch tỉnh, người dõi theo bước tiến của hắn là thế nào thì hoàn toàn có thể biết được. Mà tình thế của Hoài Dương còn phức tạp hơn Cảng Thành, có rất nhiều người ở Lăng Thủy nghị luận về Trương Thanh Vân, bây giờ Cảng Thành lại xảy ra chuyện, rất nhiều người đang đợi chụp mũ Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân là người nói ra đầu tiên về vấn đề xây dựng thành phố mới ở Cảng Thành, bây giờ Hoài Dương bên kia học theo và đã sai lầm nặng, mà quận Hoàng Lăng bên Cảng Thành lại gặp phải sự cố lớn, tương lai khó đoán. Dưới tình huống này thì những kẻ luôn mang tâm lý ghen ghét và căm thù Trương Thanh Vân nào có thể bỏ qua cơ hội?

Trương Thanh Vân vào thành phố Lăng Thủy và cũng cảm nhận được mùi thuốc súng, lần này hắn đến ngoài vấn đề tham gia hội nghị thì phải làm thêm vài công tác khác. Trước đó đã sớm có ước định nhưng khi Trương Thanh Vân đến Lăng Thủy thì tình cảnh chợt biến đổi, vài vị trưởng phòng lập tức kéo đẩy giống như muốn cản tay.

Tối Trương Thanh Vân ngủ lại trong khách sạn Lâm Giang thành phố Lăng Thủy, Chu Hà Dương cũng đã sớm đến tỉnh thành, đã sớm gọi điện thoại muốn đến thăm hỏi Trương Thanh Vân. Vì đến tối Trương Thanh Vân cũng không có chương trình nào nên để Chu Hà Dương đến cùng dùng cơm.

Vẻ mặt Lưu Bằng có chút lo nghĩ, hắn là thư ký cho Trương Thanh Vân, tất nhiên bất cứ lúc nào cũng phải chú ý đến sự biến hóa của hoàn cảnh bên ngoài. Nếu xem xét tình huống trước mắt thì tình cảnh của Trương Thanh Vân cực kỳ bất lợi, bí thư còn chưa giải quyết tốt vấn đề ở Hoài Dương thì hoàn cảnh bên ngoài đã thay đổi, nếu lãnh đạo tuyến trên có cái nhìn với bí thư Trương mà nhân tâm bên Hoài Dương lại di động, hậu quả sẽ khó tưởng.

Lưu Bằng cũng là người có nhiều kinh nghiệm, nhưng áp lực ép xuống Trương Thanh Vân lúc này là lần đầu tiên hắn được chứng kiến. Lúc này bí thư Trương giống như diễn viên xiếc đi trên dây, chỉ cần không thận trọng sẽ tan xương nát thịt.

Một hồi chuông điện thoại vang lên, Lưu Bằng móc ra xem rồi vẻ mặt chợt biến đổi, hắn vội vàng nói:

- Bí thư, điện thoại đến từ thủ đô.

- Sao?

Trương Thanh Vân cau mày, điện thoại đến từ thủ đô sao lại gọi sang số máy kia? Hắn gật đầu nhân lấy điện thoại trong tay Lưu Bằng, sau đó nhấn nút nghe:

- Alo, là ai thế?

- Ha ha, cậu không nghe rõ giọng nói của tôi sao?

Trương Thanh Vân chợt sững sờ, hắn nghi ngờ mình nghe lầm, Chiêm Giang Huy sao lại đích thân gọi điện thoại, trước nay đều do thư ký tự liên lạc, khi điện thoại được nối thông thì Chiêm Giang Huy mới nghe máy, như hôm nay rõ ràng là lần đầu tiên.

- Hôm nay tôi ở thủ đô, nửa giờ trước từ trong khu cán bộ lão thành đi ra, hôm nay là sinh nhật bí thư Hoàng, cậu cũng biết chứ?

Chiêm Giang Huy nói.

Tâm tình Trương Thanh Vân chợt trầm xuống, gương mặt đỏ lên. Bình thường những chuyện này đều do Triệu Giai Ngọc xử lý, mấy ngày vừa qua Triệu Giai Ngọc sang Mỹ, hai người cũng không liên lạc, thậm chí Trương Thanh Vân còn quên cả sinh nhật bí thư Hoàng.

- Bí thư Chiêm, cháu đúng là khốn kiếp, cháu sẽ lập tức gọi điện cho bí thư Hoàng... ....

- Cậu đúng là, may mà vừa rồi bí thư Hoàng còn nhắc về cậu với tôi, thế nào? Nghe nói cậu ở Hoài Dương không được như những gì toan tính? Người ta còn kêu oan đến tận thủ đô, cậu làm bí thư có đủ trách nhiệm hay không đấy?

Chiêm Giang Huy lại nói.

Nói đến chuyện công tác thì vẻ mặt Trương Thanh Vân dần bình tĩnh trở lại, hắn không để ý đến sự phê bình của Chiêm Giang Huy mà cẩn thận đem tình hình ở Hoài Dương báo cáo một lượt. Hắn báo cáo cho Chiêm Giang Huy mà không chút lo lắng, nói rất kỹ, nói ra những gì đáng quan tâm, những chỗ khó, những thứ quẫn bách.

Chiêm Giang Huy ở đầu dây bên kia trầm mặc một lúc lâu không nói lời nào, cuối cùng lão mở lời:

- Tôi cũng biết tình huống, cậu có thể nói ra những khó khăn cũng làm tôi an tâm hơn, mà khó khăn thì làm gì có nơi nào tránh được? Công tác chính là quá trình giải quyết khó khăn.

- Cậu còn có một vấn đề đó là tính cách quá mạnh mẽ, điều này cần phải sửa, đối nội phải chú ý làm người ta phục, phải khéo léo làm tốt quan hệ với lãnh đạo. Còn nữa, những chuyện kêu oan lên tận thủ đô này có thể ngăn chặn được hay không? Hay là công tác không làm quá tốt, hy vọng cậu có thể cẩn thận thanh tỉnh trở lại.

- Vâng, cảm ơn bí thư đã chỉ điểm, cháu sẽ chú ý!

Trương Thanh Vân nói, trong lòng có chút cảm động. Khoảng thời gian gần đây hắn nhận phải áp lực quá lớn, hơn nữa căn bản không có người thổ lộ, trong lòng có những cảm nhận rất xấu.

Lúc này Chiêm Giang Huy điện thoại đến, hơn nữa chủ yếu là cổ vũ, điều này làm hắn cảm động đồng thời trong lòng cũng thông thoáng hơn. Bây giờ từ Hoài Dương đến Hoa Đông thậm chí là thủ đô thì không biết có bao nhiêu người đang chờ hắn làm trò cười cho thiên hạ, nếu đã như vậy thì chính hắn khó thể để cho điều ước của bọn họ thành hiện thực.

Trương Thanh Vân nhất định phải tạo ra thành tích, phải giải quyết tất cả khó khăn ở Hoài Dương, hơn nữa còn phải làm thật tốt, không phải chỉ là áp lực thôi sao? Hắn vẫn có thể đứng vững được.

Trương Thanh Vân thầm cổ vũ chính mình, sau khi chấm dứt trò chuyện với Chiêm Giang Huy thì hắn vội vàng điện thoại cho Hoàng Tân Quyền. Sau khi điện thoại được nối thông thì hắn không giấu diếm mà lập tức nhận sai, chủ động thừa nhận sai lầm, nói rằng mình vì công tác mà váng đầu, lại quên chuyện lớn.

Hoàng Tân Quyền là người rộng rãi, lão nói:

- Sinh nhật chỉ là một cái cớ mà thôi, cũng không có gì quá to tát. Bây giờ cậu phải nắm chắc công tác và làm ra thành tích mới chính là điều tôn trọng nhất giành cho tôi, nếu không mà nói suông thì được gì?

Trương Thanh Vân là cán bộ mà Hoàng Tân Quyền một tay nhấc lên, bây giờ hắn đã là quan lớn cấp phó bộ, đây cũng là điều mà Hoàng Tân Quyền rất đắc ý. Trương Thanh Vân hoàn toàn có thể cảm giác được điều này từ trong ngôn từ của đối phương.

Trước kia Trương Thanh Vân gặp mặt thì Hoàng Tân Quyền luôn lo lắng dặn dò một vài chuyện, nhưng gần đây hai người nói chuyện mà lão cũng không còn gì để căn dặn, chỉ cổ vũ Trương Thanh Vân cố gắng vung tay công tác, nhưng cần phải có thái độ chính xác, phải làm hiện thực. Tuổi của Hoàng Tân Quyền thật sự không lớn, nhưng lão về hưu khá lâu, đã hoàn toàn là cán bộ lão thành, chính Trương Thanh Vân không có hùng tâm nhưng những người đứng xem lại nhìn xa trông rộng.

- Thanh Vân, có một chuyện tôi cần thông báo cho cậu, Quách Vũ sắp xuống Hoa Đông rèn luyện, là phó chủ tịch thành phố Giang Thủy. Tôi thấy có lẽ nó sẽ không chủ động liên lạc với cậu, bây giờ tôi nói với cậu, chỉ hy vọng cậu có thể quan tâm, nó vẫn chưa quen thuộc... ....

Hoàng Tân Quyền nói.

- Vâng, bí thư cứ yên tâm, Quách Vũ và Hoàng Diêu đều là bạn cũ của cháu, tất nhiên sẽ quan tâm lẫn nhau.

Trương Thanh Vân nói nhưng trong lòng thầm kinh ngạc, thầm nghĩ gần đây mình quá chuyên chú vào sự việc ở Hoài Dương, những sự việc khác phát sinh mà chính mình không thể biết.

Quách Vũ nhỏ hơn vài tuổi so với Trương Thanh Vân, thuộc về phần tử con nhà quan, đến Giang Thủy nhận chức phó chủ tịch thường vụ rõ ràng cũng là tương lai khó thể dự đoán. Kinh tế Giang Thủy tốt hơn so với Hoài Dương, đồng thời cũng có tiềm lực, là địa phương dễ làm ra thành tích, tất nhiên điều kiện tiên quyết là Quách Vũ phải có năng lực đứng vững bàn chân.

Với những gì Trương Thanh Vân biết về Quách Vũ, hắn cảm thấy khả năng đứng vững là không lớn. Dựa theo lời nói của Hoàng Tân Quyền thì thấy Quách Vũ chưa đủ kinh nghiệm, là cán bộ chưa trải qua nhiều quá trình rèn luyện, thiếu quyết đoán quả cảm và dũng khí, nếu muốn đứng vững bàn chân ở Hoa Đông mà không có thủ đoạn phi thường thì không dễ dàng gì.

Sau khi kết thúc trò chuyện với Hoàng Tân Quyền thì Trương Thanh Vân rơi vào trầm tư, bây giờ tình thế ở Hoài Dương là chỉ mành treo chuông, nhưng hắn vẫn chưa thật sự tìm ra đối sách thích hợp. Bây giờ vấn đề bày ra trước mắt Trương Thanh Vân chính là hướng đi của quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã.

Hai quận này đang rơi vào tình cảnh đâm lao phải theo lao, căn bản khó tìm ra biện pháp thích hợp, nếu cứ để tình cảnh tiếp diễn thì sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện. Lần này kêu oan lên thủ đô rất có thể là dân chúng hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã, thời gian lúc này đã không còn đợi người, nếu chậm chạp trong quá trình tìm đường cho dân thì ai có thể đảm bảo tính mạng cho người ta?

Trương Thanh Vân vừa suy nghĩ vân đề vừa đi vào phòng vệ sinh, hắn dùng nước lạnh rửa mặt, khi ngẩng đầu lên thì dùng sức lắc đầu. Dưới áp lực quá lớn thì Trương Thanh Vân phát hiện ra râu tóc mình tua tủa, hốc mắt thâm quầng. Trước nay khi công tác vẫn thường phải chịu đựng sự châm chọc của người khác, đôi khi nghĩ lại thì cảm thấy mình đúng là quá nể người.

- Bí thư, khách từ Cảng Thành đã đến, đang ở phòng chờ.

Lưu Bằng tiến vào dùng giọng cung kính nói.

Vẻ mặt Trương Thanh Vân lập tức khôi phục lại như thường, hắn nói:

- Đưa người này vào phòng khách, tôi sẽ ra ngay. À, cậu đi xem xét lịch trình, tìm hiểu tình huống tối nay, sắp xếp xong chúng ta sẽ đi dùng cơm.

Lưu Bằng lên tiếng rồi rời khỏi, Trương Thanh Vân rửa mặt cạo râu, sau khi đi ra phòng khách thì thấy ba người, ba người này gặp mặt Trương Thanh Vân thì đứng dậy nói:

- Chào bí thư Trương!

Trương Thanh Vân khẽ híp mắt, hắn dùng ánh mắt dò xét nhìn ba người trước mặt. Ngoài Chu Hà Dương thì còn có Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành, Trương Thanh Vân nói:

- Thế nào? Hai anh cũng đến à? Cũng họp sao?

- Không, không phải! Chúng tôi từ Cảng Thành đến thăm anh, để nói một chút... ....

Vạn Chính Trị nói, hắn nói được một nửa thì vẻ mặt uể oải, câu nói tiếp theo khó nên lời.

Trương Thanh Vân không lên tiếng, hắn vung tay để ba người ngồi xuống. Lúc này Lưu Bằng cũng đến nói cơm nước đã thỏa đáng, Trương Thanh Vân nói:

- Thế này đi, chúng ta dùng cơm trước, có một số việc phải vừa ăn vừa nói chuyện. Đúng rồi, đây là Lưu Bằng, là thư ký của tôi, các anh ra mắt nhau đi.

Lưu Bằng vội vàng cùng chào hỏi đám người Chu Hà Dương, sau khi nói xong những câu khách sáo thì mọi người cùng nhau đến nhà hàng.

- Anh Vạn, có chuyện gì xảy ra? Anh nói rõ tình huống quận Hoàng Lăng cho tôi xem.

Trên bàn cơm, Trương Thanh Vân cũng không uống rượu, khi dùng cơm thì mở miệng hỏi Vạn Chính Trị.

Vạn Chính Trị thở dài một hơi nói:

- Vẫn là vấn đề về đất đai, năm xưa anh ở Cảng Thành cũng đã từng có vấn đề tương tự xảy ra, nhưng sau khi anh đi thì khối công tác này nắm không nghiêm, xảy ra tình cảnh nóng vội, náo loạn đến cục diện này cũng làm người ta... ....

Trương Thanh Vân mở miệng mà không nói lời nào, vẻ mặt rất khó coi. Hắn tưởng rằng đây chỉ là sự cố bất ngờ, không ngờ nghe lời Vạn Chính Trị thì rõ ràng trước đó đã loạn, như vậy trong lòng hắn nào có dễ chịu?

- Kết quả xử lý thế nào? Xảy ra vấn đề phải trách đảng ủy chính quyền quận Hoàng Lăng, có trách nhiệm của anh sao?

Một lúc lâu sau Trương Thanh Vân mới tiếp tục.

Vạn Chính Trị không lên tiếng, vẻ mặt có chút cổ quái. Trương Thanh Vân lại cau mày, Chu Hà Dương vội nói:

- Sự cố lần này đã làm cho nhóm bí thư Tả liên lụy khá nhiều, đã tiến hành công tác điều động, đồng thời cũng vì vấn đề này mà bí thư Nhâm quyết định điều chỉnh ban ngành khối xây dựng. Trưởng phòng Vạn điều động lên làm phó chủ tịch đã được xác định, mà hướng đi của trưởng phòng Lý vẫn còn chưa xác định được.

- Sao?

Lông mày Trương Thanh Vân chợt dựng lên, Vạn Chính Trị lại nói;

- Bí thư Trương, tôi rất xấu hổ đã không hoàn thành công tác mà anh giao phó. Tôi vừa rời khỏi hệ thống xây dựng thì chắc chắn quy hoạch quận Hoàng Lăng sẽ cải biến, đến lúc đó... ....

Vạn Chính Trị nói được một nửa thì Trương Thanh Vân đã vung tay ngăn lại, trong đầu bùng lên nhiều ý nghĩ. Nhâm Gia Niên ra tay không chậm, đến Cảng Thành một khoảng thời gian mà rửa trôi tất cả. Vạn Chính Trị được đề bạt, đám người Lý Liên Thành bị điều đi, phương hướng xây dựng thay đổi.

Nhưng lúc này trong đầu Trương Thanh Vân lại có thêm ý nghĩ, đó chính là chuyện Nhâm Gia Niên phủ nhận vấn đề xây dựng thành phố mới là không chính xác. Những hành động của Nhâm Gia Niên rõ ràng là được dùng cho đấu tranh, nếu thế cục có biến đổi thì quận Hoàng Lăng phải quán triệt ý chỉ mới.

Chỉ cần nhìn vào cách thức hành động của Nhâm Gia Niên là có thể nhìn rõ, Vạn Chính Trị tiến lên một cấp đã bộc lộ rõ ý đồ chân thật của đối phương. Nếu thật sự Nhâm Gia Niên muốn đánh đổ hạng mục xây dựng thành phố mới mà thăng chức cho Vạn Chính Trị thì đầu óc bị bệnh.

Cũng không biết Xa Vĩ có thể nhìn ra sơ hở lớn như vậy hay không, nếu không nhìn rõ thì quá nguy hiểm.

Nhưng Nhâm Gia Niên thông qua phương pháp này mà ra tay đã gây ra những ảnh hưởng tiêu cực quá lớn cho Trương Thanh Vân. Người này nắm chặt vấn đề xây dựng mà điều chỉnh ban ngành, làm khó Xa Vĩ trên thực tế chính là chối bỏ tâm huyết và thành quả của Trương Thanh Vân, nếu không bây giờ Trương Thanh Vân chẳng thể có áp lực lớn như thế.

"Nhâm Gia Niên này ra tay rất hung ác, sau này mình sẽ phải đụng mặt đối thủ!"

Trương Thanh Vân thầm nghĩ, Nhâm Gia Niên làm vậy rõ ràng không quan tâm, không suy xét cảm nhận của Trương Thanh Vân. Nếu anh bất nhân thì tôi bất nghĩa, mọi người còn nằm trong vòng luẩn quẩn, sau này còn nhiều cơ hội đụng mặt nhau.

- Nói tóm lại thì sự việc vẫn còn tốt hơn những gì tôi tưởng, các anh không cần lo lắng về hạng mục xây dựng thành phố mới, ngược lại phải quan tâm đến tương lai của mình. Bây giờ ở Hoa Đông có rất nhiều người biết các anh đi gần với tôi, Hà Dương thì không sao, nhưng anh Vạn và anh Lý phải chuẩn bị tâm lý, các anh hiểu lời của tôi chứ/

Trương Thanh Vân nói.

Hai người Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành cùng gật đầu, Vạn Chính Trị nói:

- Bí thư yên tâm, chúng tôi ở trên cương vị mới sẽ không để anh mất mặt, sẽ nhất định làm tốt công tác.

Trương Thanh Vân híp mắt nhìn hai người, khi thấy vẻ mặt bọn họ trầm ổn, chân thành, không có vẻ giả vờ thì mới thầm gật đầu. Hai người này có thể từ Cảng Thành chạy đến đây gặp mặt rõ ràng đã cho thấy có thể dùng, không phải những kẻ lật mặt.

Mặt khác bây giờ cấp bậc của hai người này đang tăng mạnh, đã là cấp phó phòng. Người có thể lên đến cấp bậc như vậy thì rõ ràng đã rèn luyện khá tốt, đã lắng đọng tính cách và sự kiêu ngạo. Trương Thanh Vân ở Hoa Đông vốn là thế đơn lực bạc, có thể tìm được vài người tâm phúc thì xem như có lợi ích rất lớn.

- Thế này đi, tối nay cơm nước xong chúng ta đánh bài, theo quy củ ở Cảng Thành, chúng ta cùng nhau chúc mừng anh Vạn. Tôi đã nói rồi, nếu đã được đề bạt thì không nên xem nhẹ chính mình, cơ hội luôn giữ lại cho cán bộ.

Trương Thanh Vân cất cao giọng nói.

Đám người Vạn Chính Trị và Chu Hà Dương đưa mắt nhìn nhau, không biết nên trả lời thế nào. Cuối cùng Vạn Chính Trị nói:

- Bí thư, anh bận rộn công tác, đánh bài thì có thể không... ....

- Cái gì là bận rộn công tác, hôm nay các anh không xem thời sự sao, thủ tướng còn có thời gian làm vằn thắn, các anh đặc biệt từ Cảng Thành đến, tôi không có thời gian chơi bài với các anh sao?

Trương Thanh Vân nói.

- Được rồi, chỉ cần anh không có vấn đề thì chúng tôi sẽ không có vấn đề. Tôi và bí thư một cặp, anh Vạn và anh Lý một cặp, hôm nay thoải mái để bày tỏ uy phong của lãnh đạo Cảng Thành.

Chu Hà Dương vỗ tay nói, trong đám người dù sao hắn cũng là trẻ tuổi nhất, vì vậy cũng am hiểu cách thức làm bầu không khí trở nên sống động.

Chu Hà Dương vừa nói như vậy thì bầu không khí chợt hòa hoãn trở lại, mọi người cười cười nói nói. Lưu Bằng ở bên cạnh vừa hâm mộ vừa bội phục, hâm mộ chính là đám cán bộ Cảng Thành này được bí thư tiếp đãi nhiệt tình như vậy.

Mà Lưu Bằng bội phục phong cách của Trương Thanh Vân, tình huống lúc này khá khẩn cấp mà vẫn còn tâm tình chơi bài, đúng là khí thế không phải lãnh đạo bình thường có được, điều này làm người ta phải thán phục.

Ba người Chu Hà Dương và Trương Thanh Vân là bốn người, bốn người trước kia cũng thường xuyên tụ tập đánh bài giải trí ở Cảng Thành. Hôm nay mọi người lại họp mặt, tuy tâm cảnh có chút biến hóa nhưng sau khi chuyên chú vào bàn bài thì hứng thú rất cao.

Khi đã hào hứng thì mọi người dần buông lỏng, sau khi đánh xong thì bên phía Trương Thanh Vân đại thắng, Chu Hà Dương vỗ tay nói:

- Đúng là rất thoải mái, quá thoải mái, nhiều ngày qua khổ sở ở Cảng Thành, bây giờ không phải có nhiều kẻ nói bí thư Trương không đến tham gia hội nghị ở Hoàng Hải sao? Mà bí thư và chủ tịch của Cảng Thành chúng ta đều đến Hoàng Hải, nhưng có được tác dụng gì?

- Sự thật đã chứng minh công tác liên kết tạo nên khu kinh tế chỉ là một bên tình nguyện, Hoàng Hải người ta căn bản là không ủng hộ. Hơn nữa người Hoàng Hải còn nói Cảng Thành không phải là thành phố mà bọn họ muốn hợp tác đầu tiên, bọn họ xem trọng Hoài Dương hơn.

Người trong phòng cười lớn, Trương Thanh Vân nghe thấy vậy mà chợt sững sờ. Chu Hà Dương khéo léo di chuyển chủ đề, Trương Thanh Vân khẽ gật đầu, hắn biết lời này có lẽ được Chu Hà Dương lấy từ trong miệng Chu Thủ Tuân, bây giờ cố ý nói ra cho Trương Thanh Vân có chút tin tức.

Ngày mai sẽ mở hội nghị về khu kinh tế Hoàng Hải, mà tỉnh Hoa Đông thì cố ý đứng sang một bên, như vậy biết thảo luận vấn đề gì? Chu Hà Dương nói như vậy đã cho ra đáp án, bên phía Hoa Đông cần phải định vị lạ một lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK