Mục lục
[Dịch] Bố Y Quan Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Thanh Vân rốt cuộc cũng có đợt thị sát đầu tiên trên chức vụ phó bí thư tỉnh ủy, các ban ngành tuyên truyền, tư pháp, mặt trận tổ quốc, ủy ban kỷ luật đều do đích thân hắn chỉ đạo công tác. Mặt khác hắn còn tổ chức tọa đàm tiếp xúc ủy viên đại biểu quốc hội, hội nghị hiệp thương chính trị, bắt đầu tìm hiểu công tác toàn tỉnh.

Trước kia Trương Thanh Vân là trưởng phòng tổ chức, hắn rất quen thuộc với khối công tác này. Bây giờ những vấn đề thuộc khối công tác tổ chức hắn đều xin chỉ thị của bí thư Ngô, tất cả tinh lực còn lại đều phân tán lên những khối công tác khác.

Vua nào triều nấy, sau khi Ngô Ngôn Pháp đến nhận chức sẽ có lý niệm chính trị của riêng mình, lão muốn thực hiện được lý niệm này thì trước tiên phải có quyền khống chế tuyệt đối trên phương diện nhân sự.

Trương Thanh Vân rất hiểu những vấn đề này, vì vậy hắn phối hợp toàn diện với Ngô Ngôn Pháp. Bây giờ cũng không giống thời đại Tần Vệ Quốc, hắn cũng không nhân cơ hội này để quy phạm công tác tổ chức toàn tỉnh.

Trước kia quyền lợi của phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông nghiêng về các tỉnh khác, nhưng bây giờ đã thực hiện cải cách hệ thống, tất nhiên phải đảo ngược cục diện. Trước tiên Trương Thanh Vân dùng tỉnh ủy làm tấm gương, sau đó sẽ chậm rãi quy phạm các thành phố, quận huyện.

Tất nhiên đây chỉ là một phương diện, về phương diện khác, bây giờ Trương Thanh Vân đang tích cực tranh thủ sự giúp đỡ của Ngô Ngôn Pháp để đẩy mạnh một bước trong quá trình cải cách tổ chức. Những vấn đề như phân công lựa chọn, đẩy mạnh đề cử công tuyển và tuyển cử đã được phát triển tốt, không những phải làm mới chế độ nhân sự, hơn nữa còn phải sáng tạo cái mới, phải làm cho hệ thống tổ chức và chế độ cán bộ tỉnh Hoa Đông phù hợp với tình thế cả nước. Hơn nữa sau vài năm phải làm cho công tác cán bộ ở Hoa Đông đi đầu cả nước.

Nếu xét tình hình trước mắt thì những hành động này của Trương Thanh Vân có hiệu quả tích cực, tốc độ tiến vào trạng thái của Ngô Ngôn Pháp rất nhanh, cực kỳ nắm chắc cục diện. Chỉ sau thời gian ngắn lão đã cảm giác được trạng thái đứng đầu một tỉnh, mà tên tuổi Ngô Ngôn Pháp cũng vang dội.

Ngô Ngôn Pháp là người am hiểu khống chế cục diện, sau khi lão đến Hoa Đông, nơi nào có vấn đề mẫn cảm thì đều có bóng dáng của lão. Nếu giá nhà đất mẫn cảm, bí thư sẽ đi thị sát với phòng xay dựng, phòng quy hoạch, sẽ thị sát các công ty bất động sản, phát biểu đảm bảo sẽ giữ vững giá nhà đất... ....

Nếu giá hàng hóa mẫn cảm, tình trạng thất nghiệp tăng mạnh thì Ngô Ngôn Pháp sẽ đến ủy ban cải cách, sang sở lao động. Mặc khác những cải cách trong y tế, giáo dục, bố trí công tác hưu trí đều được bí thư đề cập qua. Vì vậy mà chỉ sau một tháng thì tất cả mặt trận đầu được bí thư ghé thăm.

Dù là truyền thông tỉnh hay địa phương thì mỗi ngày đều đưa tin, tiêu đề phần lớn đều là "Bí thư tỉnh ủy Ngô Ngôn Pháp nói rằng nhất định phải khống chế giá nhà đất!", "Bí thư Ngô nhấn mạnh những khó khăn khi vào nghề của sinh viên!", "Bí thư Ngô yêu cầu cải cách y tế phải đi đầu cả nước."... ....

Những tiêu đề này không thể không hấp dẫn người khác, những chuyện mà nhân dân quan tâm luôn được ồn ào trên ti vi, ồn ào cả trên báo chí, tất cả đều có liên quan đến Ngô Ngôn Pháp. Tất nhiên danh tiếng của Ngô Ngôn Pháp ngày càng cao.

Thật ra Trương Thanh Vân biết rõ Ngô Ngôn Pháp đến Hoa Đông cũng không phải là thần tiên, không thể thu phục được những vấn đề mà ban ngành tiền nhiệm chưa hoàn thành. Nhưng dân chúng hoàn toàn không biết gì cả, bí thư mới đến nhận chức, dù chỉ là những quan tâm đến vỏ bọc bề ngoài cũng làm mọi người tràn đầy hy vọng, cảm thấy bí thư mới đến nhất định sẽ làm tốt... ....

Vì vậy mà Ngô Ngôn Pháp làm tốt công tác truyền thông trong lòng dân, thực tế thì những gì đã phát biểu chẳng qua chỉ là ngắn hạn, khó thể nhấc ra tảng đá trong lòng.

Nhưng dù là như vậy thì Trương Thanh Vân cũng có chút bội phục Ngô Ngôn Pháp, chỉ đi ra ngoài vài lượt mà có thể tạo ra sức ảnh hưởng và phô trương thanh thế, như vậy có thể nhanh chóng tạo ra uy tín ở Hoa Đông. Mặc khác những hành vi của Ngô Ngôn Pháp lần này cũng đang điểm danh công tác và đưa ra yêu cầu cho khối chính quyền.

Yêu cầu này của Ngô Ngôn Pháp rất khéo léo, lão không trực tiếp vạch ra những vấn đề của công tác khối chính quyền, chẳng qua chỉ đi xuống một vòng, phát biểu vài lời. Nhưng sau này tất cả sẽ biến thành dân ý, chẳng lẽ khối chính quyền không toàn tâm toàn ý công tác vì nhân dân sao?

Dân chúng không chịu được giá nhà đất quá cao, dân chúng phàn nàn về tình trạng thất nghiệp, đây đều là những vấn đề mà chính quyền cần phải giải quyết, thậm chí dân chúng còn cần giá cả ổn định... ....

Những thứ nà bày ra trước mắt, những lãnh đạo tương quan há không cảm thấy áp lực? Hơn nữa Ngô Ngôn Pháp còn để lại hậu chiêu, nhưng không ai thấy được hậu chiêu nằm ở đâu.

Nếu một thời gian nữa mà giá nhà đất không được khống chế, tình hình thất nghiệp và việc làm không được cải thiện, tất nhiên nhân dân sẽ không hài lòng, vì vậy sẽ không loại trừ khả năng Ngô Ngôn Pháp sẽ ra tay trừng trị vài lãnh đạo tương quan. Nói cách khác bí thư xuống đi một vòng cũng đạt đến mục đích gõ đầu người, thủ đoạn rất đẹp.

Bây giờ toàn Hoa Đông không có người nào nắm chắc tính tình của bí thư Ngô Ngôn Pháp, cả ngày lão đều treo nụ cười, gặp ai cũng cười tủm tỉm, đặc biệt là những chương trình được phát trên ti vi, lão xâm nhập vào cơ sở cùng vui với nhân dân. Rõ ràng lão rất khéo lợi dụng tình cảnh người khác chưa quen thuộc mình để hành động, lãnh đạo mới thực tế khó để cho cán bộ tuyến dưới nhìn thấu mình chỉ trong thời gian ngắn. Ngô Ngôn Pháp rõ ràng là cao thủ trong vấn đề này, lão đi nghiên cứu một vòng, cực kỳ có hình tượng của bí thư tỉnh ủy. Tình hình ban ngành Hoa Đông có chút rời rạc đã hoàn toàn biến đổi.

Tất nhiên có người vui thì sẽ có kẻ lo, Ngô Ngôn Pháp thị sát rất vui sướng nhưng người đứng đầu khối chính quyền là Kiều Quốc Thịnh lại lo lắng đầy đầu.

Mỗi vấn đề mà Ngô Ngôn Pháp vạch ra hầu như đều là những công tác mà Kiều Quốc Thịnh chưa làm tốt, rõ ràng vạch tấm màn bao phủ các vấn đề của khối chính quyền. Quan trọng là Ngô Ngôn Pháp phát biểu và đưa ra quá nhiều lời hứa hẹn, có nhiều vấn đề là của cả nước nhưng bí thư nói ra lại giống như khối chính quyền đã sớm có biện pháp giải quyết thỏa đáng, hơn nữa còn tỏ vẻ chính quyền rất coi trọng, tất nhiên có thể giải quyết gọn gàng.

Kiều Quốc Thịnh cảm thấy Ngô Ngôn Pháp này hoàn toàn là kẻ đứng nói chuyện không đau thắt lưng, lão vỗ ngực đảm bảo nhưng người làm việc lại là Kiều Quốc Thịnh. Nếu không có kết quả tốt thì dân chúng tuyến dưới chỉ biết chỉ trích khối chính quyền công tác bất lực, chỉ biết nói trên có chính sách dưới có đối sách, cũng không ai đả động gì đến Ngô Ngôn Pháp.

Dân chúng chỉ biết bí thư tỉnh ủy nói tốt mà chẳng biết người bắt tay vào làm công tác cụ thể, trong chuyện này có bao hàm cả Kiều Quốc Thịnh. Bây giờ phát sinh cục diện khó khăn như vậy cũng làm khó Kiều Quốc Thịnh.

Kiều Quốc Thịnh kinh doanh vài năm ở Hoa Đông và cũng đã có căn cơ, ít nhất cũng tốt hơn rất nhiều so với Ngô Ngôn Pháp mới đến, nhưng bí thư đang thắng thế, nếu bí thư cứ tiếp tục ngẩng cao đầu đi nghiên cứu, như vậy Kiều Quốc Thịnh sẽ không còn lực trở tay.

Quan trọng là Kiều Quốc Thịnh không dám làm cứng nhắc quan hệ với Ngô Ngôn Pháp, bây giờ trung ương đã có ý kiến về mâu thuẫn giữa hắn và Trương Thanh Vân, nếu tiếp tục có khúc mắc với Ngô Ngôn Pháp thì trung ương sẽ nghĩ thế nào?

Hơn nữa Hoa Đông bây giờ là của Ngô Ngôn Pháp, tất nhiên công tác ở Hoa Đông phải được lão triển khai mở rộng, Kiều Quốc Thịnh không tôn trọng người đứng đầu sẽ bày ra địa vị bất chính.

Trước đó Kiều Quốc Thịnh luôn nói Trương Thanh Vân bày ra địa vị bất chính, bây giờ nếu hắn và Ngô Ngôn Pháp không làm tốt quan hệ, như vậy hắn sẽ bày ra vị trí bất chính, đây không phải tự mình vả vào mặt mình sao?

Ngô Ngôn Pháp rõ ràng cũng hiểu rất rõ tình huống ở Hoa Đông, lão đến Hoa Đông thì hành động ngay lập tức, Kiều Quốc Thịnh bị ép quá sát, thủ đoạn của bí thư lại quá cay nghiệt và khó thể ngăn cản. Ngô Ngôn Pháp rõ ràng không hổ danh là một nhân vật tai to mặt lớn trong phái tây bắc, quả nhiên không phải người thường.

Thành phố Lăng Thủy, biệt thự của Trương Thanh Vân, hôm nay Mã Vị Nhiên, Vạn Chính Trị, Lý Liên Thành, Quách Vũ đến làm khách. Đây không phải cuộc họp mặt dễ dàng gì, bốn người bọn họ đều là cán bộ có thực quyền, bình thường người nào cũng công tác bề bộn, hôm nay đến nhà Trương gia làm khách cùng với nhau là rất khó.

Mã Vị Nhiên là người đứng ra kêu gọi mọi người cho buổi tụ họp hôm nay, Trương Thanh Vân thăng chức thì hắn là người ồn ào phải có hoạt động chúc mừng. Trương Thanh Vân cũng suy nghĩ về vấn đề này, cuối cùng cũng chỉ còn cách mời bọn họ đến nhà làm khách.

Đây đều là những cán bộ ở gần bên Trương Thanh Vân, mọi người tụ hội sẽ làm bầu không khí trở nên rộn rã, mọi người cùng buông lỏng. Nhưng Trương Thanh Vân tuyệt đối không ngờ trong số khách đến nhà còn có Quách Tuyết Phương.

Bốn chiếc xe dừng ngoài sân, có năm người xuống xe, Quách Tuyết Phương và Quách Vũ cùng đi một xe. Khi Trương Thanh Vân nhìn thấy Quách Tuyết Phương thì đầu óc có chút mê muội, may mà vẻ mặt không có gì khác thường vì Triệu Giai Ngọc ở ngay bên cạnh.

Quách Tuyết Phương bắt tay với Trương Thanh Vân, nàng nói:

- Trương Thanh Vân ơi là Trương Thanh Vân, khi tôi quen anh, lúc đó anh chỉ là một giám sát viên, tôi nào có thể nghĩ đến ngày hôm nay? Anh xem, hôm nay nhiều người đến đây, chỉ có dân chúng chúng tôi dám gọi thẳng tên anh, đây đều là sự cách biệt về thân phận.

Trương Thanh Vân cau mày, Triệu Giai Ngọc lại cười nói:

- Tuyết Phương, tôi và chị đều là dân chúng, tôi cũng thường gọi anh ấy bằng tên.

Trương Thanh Vân chợt kinh hoàng, hắn quay đầu nói vài lời với Mã Vị Nhiên. Tất nhiên Mã Vị Nhiên là lão quan trường, hắn có giác quan thứ sáu, vì vậy nói:

- Bí thư Trương, đáng lý ra có nhiều người đến, đặc biệt là tiểu tử Lưu Bằng kia ồn ào đến tham gia, tôi tăng mạnh trách nhiệm để cậu ta tự làm, nói rằng không nên tỏ ra quá đường hoàng, cũng không cho đến đây.

Trương Thanh Vân chỉ cười mà không nói lời nào, hắn chào khách và đưa mọi người vào bên trong. Mã Vị Nhiên là người chu đáo, không cho Lưu Bằng đến cũng suy xét khá kỹ. Quách Vũ và Lý Liên Thành vốn đã có mâu thuẫn, nếu có thêm Lưu Bằng xen vào thì không được.

Quách Vũ và Lý Liên Thành cấp bậc tương đương, dù có chút mâu thuẫn nhưng bây giờ xuất hiện trong nhà Trương Thanh Vân cũng không quá đường đột. Nếu Lưu Bằng đến, dù sao hắn chỉ là hậu bối, Lý Liên Thành sẽ khó tránh khỏi mất thể diện.

Lý Liên Thành nhận chức ở ủy ban cải cách, gần đây ủy ban cải cách Hoa Đông có truyền thống đoàn kết, sau khi hắn tiến vào ủy ban cải cách thì nghe nói nhanh chóng dung nhập vào công tác. Sau này Hoài Dương còn cần dựa vào Lý Liên Thành, tất nhiên Mã Vị Nhiên phải xem xét cảm xúc của đối phương.

Trương Thanh Vân hiểu những vấn đề này nhưng trước nay chưa từng nói rõ, sự việc giữa người và người luôn phức tạp, hắn cũng không thể yêu cầu cán bộ tuyến dưới đoàn kết quá mức. Trương Thanh Vân có mạng lưới quan hệ của mình, Mã Vị Nhiên, Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành chẳng lẽ không có? Quan trường là như vậy, khắp nơi đều là lưới quan hệ, trong đó không thiếu những quan hệ rối rắm phức tạp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK