Mục lục
[Dịch] Bố Y Quan Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người cười ha hả, rất hào hứng. Trương Thanh Vân nghĩ đến Lý Hướng Hoa ở Vũ Lăng, còn Vương Bình thì sao? Hắn nghĩ đến đây thì vội hỏi:

- Mạnh tử, bí thư Vương ở Từ Khê có vấn đề gì không? Cũng không bị liên quan đấy chứ?

Trần Mại cau mày giống như không có ấn tượng quá sâu với Vương Bình, một lúc lâu sau hắn vỗ đùi nói:

- Đúng, bí thư Vương cũng bị điều tra, nhưng điều tra không có chứng cứ. Nhưng hiện nay người này không được tiếp tục đảm nhiệm chức bí thư, dù sao anh ấy và bí thư Tạ quan hệ quá gần, có lẽ đã tạm thời bị cách chức?

- Tạm thời cách chức sao?

Trương Thanh Vân nhướng mày nói:

- Nếu điều tra không có chứng cứ sao lại tạm thời cách chức? Nếu không thì miễn chức hoặc là điều động, tạm thời cách chức là có ý gì?

Trần Mại lắc đầu nói:

- Anh không hiểu rõ tình hình Vũ Lăng rồi, những người như bí thư Vương chỉ là số ít, bị nghi ngờ nhưng điều tra không có kết quả, tất cả đều ở vào trạng thái tạm thời cách chức.

Trương Thanh Vân nhấp một ngụm rượu, hắn hiểu Vương Bình, tuy đối phương thất bại nhưng nếu nói người này thông đồng làm bậy với Tạ Minh Quân thì hoàn toàn vô nghĩa.

Trước kia Vương Bình đã rất nhiều lần đến thăm hỏi Vương Bình, người này ngoài tiêu chí leo lên cao và có hơi vì cái trước mắt thì tính giác ngộ rất cao, phong thái cũng không tệ.

Lúc này chuyện ở Vũ Lăng đã phát sinh, Tạ Minh Quân bị nắm tóc, Vương Bình có liên quan nhưng điều tra cũng không sao nhưng phải liên lụy vì có khuynh hướng, nếu nói như vậy thì lúc này vấn đề ở Vũ Lăng là rất nhiều.

- Thanh Vân, cậu có biết các anh Trần đang học tập ở trường đảng không?

Trần Mại lại nói:

- Mai mốt tôi cũng phải đến thăm hỏi, bọn họ đều là cán bộ từ Tang Chương chúng ta đi ra, nói chung cũng bị ép, không quan tâm không được.

Trương Thanh Vân hừ một tiếng nói:

- Bị ép là sao? Lời nói của cậu có vấn đề, đến trường đảng học tập mà bị ép à? Tôi thấy cậu cũng phải tăng mạnh vấn đề học tập, năm nay cậu phải nằm trong danh sách cán bộ luân chuyển của Vũ Lăng mới được.

- Vì sao?

Trần Mại nhíu mày nói, ngay sau đó lại cười:

- Đừng nói lời vô nghĩa, cậu cũng đừng nghĩ rằng tôi không thể chịu nổi, bí thư Lưu rất coi trọng tôi, quan hệ của anh ấy ở phòng tổ chức thị ủy là rất sâu, chắc chắn sẽ không ép tôi.

Trần Mại nói xong thì nở nụ cười đắc ý, hắn lại cùng nâng ly với Vi Cường. Trương Thanh Vân liên tục nhíu mày và cảm thấy có chút may mắn, dưới thể chế vào lúc này thì muốn cải cách phải cải tạo tư tưởng cán bộ, đây là chuyện không dễ dàng. Xem ra dùng Vũ Lăng làm nơi thí điểm cải cách là hoàn toàn đúng, nếu không quá áp đặt thì chưa chắc sẽ thành công.

Bữa cơm giữa ba người coi như khách chủ đều vui vẻ, vì Vi Cường và Trần Mại ngày mai có hội nghị nên cũng không muốn thức quá khuya, vì vậy Trương Thanh Vân đề nghị tan cuộc.

Khi Trần Mại và Vi Cường cất bước thì Trương Thanh Vân cũng xuống bãi đậu xe chuẩn bị về nhà. Đúng lúc này hắn thấy một chiếc Porsche đang đứng chắn phía trước, khi đến gần xem xét thì Nghê Thu Nguyệt đang đeo tai nghe rung đùi đắc ý ở bên trong, nàng đang nghe nhạc sao?

Trong lòng Trương Thanh Vân chợt nhảy dựng lên, hắn vội vàng nhìn xung quanh, may mà không có ai. Hắn vỗ vỗ vào kính chắn gió, Nghê Thu Nguyệt ngẩng đầu, nàng gỡ tai nghe xuống rồi cười thản nhiên, sau đó lại bảo Trương Thanh Vân lên xe.

Trương Thanh Vân nhìn trái nhìn phải rồi kéo cửa xe tiến vào. Nghê Thu Nguyệt làm mặt quỷ rồi đột nhiên khởi động và phóng ra ngoài như gió làm Trương Thanh Vân kinh hoàng. Hắn còn tưởng rằng nàng muốn nói gì đó, không ngờ nói muốn chạy là chạy, xem ra cũng lớn gan.

Vẻ mặt Nghê Thu Nguyệt rất bình tĩnh, nàng đeo kính râm lên trông rất thanh nhã, nàng quẹo trái quẹo phải có vẻ rất thuần thục, chỉ một lát sau đã lên đến đường cao tốc.

Vừa lên đến đường cao tốc thì Nghê Thu Nguyệt giảm tốc độ, nàng tháo kính râm xuống rồi cười đắc ý nói:

- Chú lấy vợ mà bỏ quên chị hơi lâu đấy nhé, đã lâu như vậy mà cũng không biết gọi điện, đúng là không có lương tâm.

- Lo lái xe đi, đừng nói những lời không đứng đắn.

Trương Thanh Vân phụng phịu nói.

- Khanh khách!

Nghê Thu Nguyệt cười duyên một tiếng, bộ dạng trông rất quyến rũ, nàng nói:

- Anh không hỏi em đi đâu sao?

Trương Thanh Vân thấy bộ dạng quyến rũ chết người của Nghê Thu Nguyệt thì trong lòng cũng nóng lên, người phụ nữ này đúng là luôn tìm đến vào đúng thời điểm mấu chốt. Giai Ngọc đã trở lại thủ đô, chính hắn đang còn nhớ hương vị mặn nồng thì Nghê Thu Nguyệt đã đến, hắn còn nghi ngờ người phụ nữ này đang liên tục chú ý đến mình.

- Nghe nói dạo này em thường trú ở Vũ Lăng, sao hôm nay lại đến Thành Đô rồi?

Trương Thanh Vân híp mắt nói, hắn di chuyển chủ đề.

Nghê Thu Nguyệt co quắp miệng nói:

- Thường trú cái đầu anh, rõ ràng như anh nói mà được sao? Vũ Lăng có gì tốt, em cảm thấy Thành Đô rất tốt, em yêu Thành Đô!

Nghê Thu Nguyệt nói xong lời cuối cùng thì quay đầu chớp chớp mắt, quyến rũ hao mòn xương cốt, hai đầu chân mày bùng ra xuân ý.

Trương Thanh Vân vội vàng quay đầu nhìn ra cửa sổ, không thể không thừa nhận Nghê Thu Nguyệt ngày càng mê người, toàn thân nàng bùng ra cảm giác trưởng thành mà dù là Cảnh Sương hay Triệu Giai Ngọc cũng không thể so sánh được. Bộ dạng của nàng chính là vưu vật hại nước hại dân, nếu đặt vào chế độ phong kiến thì rõ ràng là tai họa hồng nhan.

Nghê Thu Nguyệt chạy thẳng đến khu biệt thự Giang Nam, khi tiến vào cổng thì nàng quay đầu nói:

- Các người đúng là rộng rãi, biệt thự tốt như vậy mà tặng cho người khác. Em tưởng rằng vợ của vị Tứ ca kia là gì, thì ra Giai Ngọc là em chồng, thì ra cũng là người tốt.

- Rẽ sang trái!

Trương Thanh Vân lạnh mặt nói, hắn cũng không hy vọng chạy qua cửa nhà Triệu Cương Kiện, lỡ may có chuyện gì xảy ra, người ta lại phát hiện mình ngồi cùng xe với Nghê Thu Nguyệt, điều này là không hay.

Nghê Thu Nguyệt quay lái mà cười lên ha ha, nàng giống như rất thích bộ dạng nôn nóng của Trương Thanh Vân, vì vậy cứ muốn được kích thích mà tìm từ trêu chọc đối phương. Trương Thanh Vân thấy Nghê Thu Nguyệt cười run cả người mà ra vẻ không phát hiện ra.

Nghê Thu Nguyệt lái xe đến cửa biệt thự, tiến vào gara, nàng tháo dây an toàn rồi vỗ vỗ tay nói:

- Đến rồi.

Nghê Thu Nguyệt quay đầu rồi đón nhận nụ cười quỷ dị của Trương Thanh Vân.

Nghê Thu Nguyệt cười duyên một tiếng, Trương Thanh Vân ôm nàng vào lòng, tay lập tức nắm bóp bộ ngực qua áo váy mỏng manh, hai người lập tức hôn nhau thật sâu. Thế cục lần này khó thể vãn hồi, hai người cùng nhau ân ái ngay tại chỗ.

Hôm nay hai người rất phấn khởi, không gian nhỏ hẹp cũng kích thích hai con thiêu thân ngày càng sôi máu, ân ái triền miên, nam hoạt động mạnh, nữ hưởng ứng nhiệt liệt. Một lúc lâu sau mây gió mới tan đi, hai người cũng dừng động tác ôm chặt lấy nhau, cơ thể có chút nhớp nhúa, trong không khí bùng ra mùi hương khác thường.

Không biết đã qua bao lâu, lúc này hai người mới kịp phản ứng, Nghê Thu Nguyệt bắt đầu thanh lý hiện trường, sau khi bề bộn thì hai người xuống xe đi vào phòng khách. Nghê Thu Nguyệt loay hoay pha trà và làm điểm tâm cho Trương Thanh Vân rất cao hứng, bộ dạng như một cô vợ bé.

- Thanh Vân à, tình hình bây giờ rất phức tạp, người dưới tay Uông Phong liên tiếp bị đẩy vào hố sâu, lúc này có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào anh.

Nghê Thu Nguyệt cười nói.

Nghê Thu Nguyệt thuận thế ngồi sát bên cạnh rồi ôm lấy Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân cười nói:

- Cũng có cả Cao Khiêm sao?

- Tất nhiên.

Nghê Thu Nguyệt gật đầu nói:

- Nhưng Cao Khiêm không đáng vào đâu, nếu không phải em đẩy hắn thì rõ ràng chẳng là gì trong Cao gia, ngược lại thì con trai của Tam thúc là Cao Cát Tường rất khó dò xét. Hiện nay người này chính là trưởng phòng ủy ban cải cách, lớn hơn anh hai tuổi, khoảng thời gian trước hắn còn tìm cha muốn xuống nắm chức ở Giang Nam.

Đồng tử trong mắt Trương Thanh Vân chợt co rút lại, sao tên người này nghe quen tai như vậy? Nghê Thu Nguyệt cười ha hả nói:

- Anh không phải không biết, anh xem như cướp vợ của người ta.

- Là hắn sao? Không phải người này đang công tác ở Lĩnh Nam à?

Trương Thanh Vân nói, hắn ngồi thẳng người dậy, hỏi sao nghe quen tai, thì ra chính là Cao Cát Tường đã từng được đặt hôn từ nhỏ với Triệu Giai Ngọc.

Nghê Thu Nguyệt cười duyên một tiếng rồi nói:

- Đây là chuyện vài năm về trước, tết năm nay hắn cũng thành hôn, sẽ lấy Liên Nhược Vận con gái của phó thủ tướng Liên, thậm chí sắp tới còn mời anh đến tham dự lễ cưới.

Khóe miệng Trương Thanh Vân chợt co quắp, trong lòng bùng lên cảm giác cổ quái. Hắn chưa từng gặp mặt Cao Cát Tường, trước nay cũng không nghĩ rằng kẻ này sẽ xuất hiện, Nghê Thu Nguyệt có chút châm ngòi ly gián.

- Được rồi, được rồi, không nói đến vấn đề này nữa, em nói làm anh có chút lâng lâng. Anh biết rõ mình có bao nhiêu khả năng, rõ ràng không thể so sánh với Cao công tử.

Nghê Thu Nguyệt hì lên một tiếng, nàng nghiêm mặt nói:

- Thanh Vân, anh cũng không nên coi nhẹ chính mình, tục ngữ nói "Người đều là hảo hán", anh có thể đi đến mức độ hiện tại đã là khó lường, không biết có bao nhiêu kẻ đang đố kị.

- Phải không đấy?

Trương Thanh Vân híp mắt, hắn dùng ánh mắt hứng thú nhìn gương mặt xinh đẹp nõn nàn của Nghê Thu Nguyệt. Gương mặt nàng chợt đỏ lên, nàng hôn khẽ lên mặt hắn rồi ôm càng chặt hơn.

Trương Thanh Vân khẽ ôm Nghê Thu Nguyệt vào trong lòng, hắn cảm giác được nàng thật lòng quan tâm đến mình, mình và nàng không cùng một đường, nàng nói ra cũng muốn ám chỉ những ý nghĩ của Cao gia, nhắc nhở mình phải cẩn thận.

Trương Thanh Vân cảm thấy cực kỳ mâu thuẫn với Nghê Thu Nguyệt, nếu nói trên thực tế thì nàng là người phụ nữ của mình, nhưng xét theo danh nghĩa thì nàng là vợ của kẻ khác. Trong vấn đề này tràn đầy sự hoang đường và bất đắc dĩ, thậm chí còn có chút trái ngược luân lý đạo đức, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà Trương Thanh Vân hắn khó bỏ mối ngiệt duyên này.

Mỗi khi buồn chán thì Trương Thanh Vân sẽ nghĩ đến người thân, đến bạn bè, lúc đó Nghê Thu Nguyệt cũng chiếm một địa vị nhỏ nhoi, là một loại cảm giác kỳ quái, Trương Thanh Vân cũng thường vi vậy mà hao tổn tâm thần.

- Thanh Vân, thật ra có nhiều chuyện em có thể giúp anh, bây giờ anh vẫn cứ khách khí như vậy sao?

Một lúc lâu sau Nghê Thu Nguyệt mới dùng giọng nỉ non nói, hai hàng chân mày bùng lên cảm giác ưu thương.

Nghê Thu Nguyệt thấy Trương Thanh Vân không lên tiếng thì lại nói:

- Lần này chuyện anh bị điều tra rõ ràng là Khâu Hâm ăn gan báo, nếu em ra tay thì hắn chắc chắn sẽ không thể toàn mạng lui ra, có rất nhiều người muốn dạy hắn một bài học không biết thông minh.

Trương Thanh Vân cười cười, trong lòng chợt ấm áp, hắn ôm lấy tay Nghê Thu Nguyệt rồi nói:

- Thu Nguyệt à, chưa đến giai đoạn cuối cùng thì không nên lật bài tẩy của mình ra.

Trương Thanh Vân dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Nghê Thu Nguyệt rồi cười nói:

- Em cũng chính là một bài tẩy trong tay anh.

Nghê Thu Nguyệt chợt ngẩn ngơ, sau đó lại thản nhiên cười, tâm hoa trong lòng nở rộ. Nàng dùng sức vùi đầu vào trong ngực Trương Thanh Vân, nàng dùng gò má mà ma xát, có thể nói là cực kỳ dịu dàng.

Trương Thanh Vân thầm than một tiếng, đây là lần đầu tiên hắn tự thừa nhận, chính mình không tìm Nghê Thu Nguyệt chẳng qua chỉ vì lòng tự trọng và sự tôn nghiêm. Cuộc đời Trương Thanh Vân thường xem thường nhất hai loại quan hệ nam nữ, một trong số đó là người phụ nữ bỏ ra ngoài ăn phở cho đàn ông leo lên, hai là loại đàn ông suốt ngày chỉ biết leo lên bụng phụ nữ.

Từ xưa đến nay anh hùng đều phối với mỹ nhân, đây là lẽ thường tình. Nhưng là một người đàn ông thì tất nhiên phải có chí hướng, phải có cả sự tiết chế và dẻo dai. Nếu cả ngày chỉ biết leo lên người phụ nữ, tìm kế ép phụ nữ, bao tình nhân, ý chí rơi xuống thấp, tâm tư mục rữa, cơ bản cũng là phế nhân.

Trong lòng Nghê Thu Nguyệt lúc này rất vui, phụ nữ chính là như vậy, thường thích thú những lời của người đàn ông mình yêu, thường đến lúc này thì chỉ số thông minh sẽ giảm xuống. Tất nhiên Nghê Thu Nguyệt cũng không phải là người tầm thường, vừa nghe Trương Thanh Vân nói mình là bài tẩy thì trong lòng đã sinh ra rất nhiều ý nghĩ.

Chỉ cần nghe giọng điệu của Trương Thanh Vân là biết Khâu Hâm không đáng để nhắc đến, chính Nghê Thu Nguyệt là bài tẩy trong tay Trương Thanh Vân, vậy trên tay hắn rốt cuộc có những thứ gì? Chẳng lẽ giữa hắn và Phương Tiểu Nam còn có gì đó khó nói rõ, có quan hệ gì đó sao?

Nghê Thu Nguyệt ngẩng đầu nhìn Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân cũng đang nhìn ra xa, gương mặt rất đẹp trai nhưng cực kỳ kiên quyết và tự tin.

Trong lòng Nghê Thu Nguyệt chợt run lên, nàng lập tức chối bỏ ý nghĩ của mình.

Trương Thanh Vân là người thế nào? Phương Tiểu Nam là loại phụ nữ tan nát không biết xấu mặt, có thể thu hút được hắn sao? Nghê Thu Nguyệt càng tiếp xúc lâu với Trương Thanh Vân thì càng hiểu rõ bản tính, thật ra hắn cũng là người cao ngạo.

Không những hắn có yêu cầu rất cao về chính mình, thậm chí cũng yêu cầu rất cao với người bên cạnh. Triệu gia và Uông gia đều là những kẻ giàu sang nhưng có nhiều kẻ không đáng nhắc đến trước mặt Trương Thanh Vân, huống chi là Phương Tiểu Nam?

- Em nhìn chằm chằm vào anh làm gì? Trên mặt anh nở hoa sao?

Trương Thanh Vân thấy Nghê Thu Nguyệt nhìn mình chằm chằm không chớp mắt, hắn nhíu mày cười nói.

Nghê Thu Nguyệt giật mình thanh tĩnh, nàng cười ha hả nói:

- Trên mặt anh có hoa, chị đây nhìn vẫn chưa đủ.

Nghê Thu Nguyệt nói xong thì ôm Trương Thanh Vân thật chặt, phần bụng nóng rực của hai người dán vào nhau.

Trong lòng Trương Thanh Vân chợt nhộn nhạo, Nghê Thu Nguyệt cũng cảm thấy sự khác thường của hắn, cặp môi đỏ mọng mở ra đón chào, hai người hôn nhau thật sâu. Lúc này động tác của hai người dịu dàng hơn làm người ta ấm áp và trầm mê, không thể tự kiềm chế.

Thời gian qua nhanh, nháy mắt đã đến mùa đông, Thành Đô cuối cùng cũng có tuyết rơi. Hôm nay Trương Thanh Vân thức dậy sớm, hắn đi tản bộ trong sân ngắm tuyết, cảm giác tinh thần rất thoải mái.

Sau khi ăn sáng thì Trương Thanh Vân lái xe đi làm, trên đường có thể nhìn thấy những công nhân công ty vệ sinh môi trường đang bận rộn dọn tuyết, hắn cảm thán vì thời gian qua nhanh, thật sự quá nhanh, nháy mắt đã là mùa đông, mình cũng lập tức có thêm tuổi mới. Khoảng thời gian này không giống như tầm thường, tiêu chí của hắn chính là chính thức làm cho sự nghiệp tiến vào thời kỳ hoàng kim, đời mình có tương lai tươi sáng thế nào phải xem vào thành công trong độ tuổi này.

Không biết vì sao mà trong lòng Trương Thanh Vân tràn đầy chờ mong, hắn giống như một đứa trẻ đang chờ mình nhanh lớn vậy, đó là một giấc mộng tràn đầy cảm ngộ thời đại. Trương Thanh Vân cố gắng phấn đấu vì giấc mộng của mình, có thể được tồn tại trong thời đại này cũng làm hắn cảm thấy không uổng phí.

Trương Thanh Vân đến văn phòng thì thư ký Tiểu Hạ bên bộ phận văn phòng tiến lên đưa một phần văn kiện, hắn lật ra mà trên mặt xuất hiện nụ cười. Lời đề nghị chọn Vũ Lăng làm nơi thí điểm cải cách thể chế cán bộ của phòng tổ chức đã được hội nghị thường ủy thông qua, bí thư Lưu tự mình phê chỉ thị đồng ý.

Cần phải nói về vấn đề phụ trách cải cách và nơi thí điểm cải cách, phụ trách liên lạc giữa phòng tổ chức và Vũ Lăng, trọng điểm là phải làm tốt công tác cải cách ở nơi thí điểm. Tin tức này làm Trương Thanh Vân cảm thấy thoải mái, nơi thí điểm cải cách là lời đề nghị của hắn, không ngờ lãnh đạo lại tiếp thu, tuy hắn không chính thức tiếp nhận công tác lần này nhưng cảm giác thành công lại không giảm.

- Trưởng phòng Trương, trưởng phòng thông báo hôm nay sẽ mời họp toàn thể, trọng điểm là học tập văn kiện mới nhất do trung ương phát hành.

Tiểu Hạ dùng giọng khách khí nhắc nhở.

Trương Thanh Vân giương mày nói:

- Văn kiện mới nhất à? Văn kiện gì? Sao tôi không biết?

Tiểu Hạ chợt mất tự nhiên, Trương Thanh Vân cũng sững sốt phát hiện ra mình đã thất thố, mình không biết thì một thư ký như Tiểu Hạ sao có thể biết?

- Được rồi, tôi biết rồi! Cậu ra ngoài trước đi!

Trương Thanh Vân nói, hắn phất phất tay.

Đúng lúc này thì điện thoại chợt vang lên, Trương Thanh Vân nhấc máy nghe, bên trong truyền đến giọng điệu hùng hồn và hòa ái của Lưu Tiến:

- Thanh Vân à? Đến phòng làm việc của tôi một chuyến, tôi có chuyện cần thông báo.

- Được, tôi sẽ đến ngay!

Trương Thanh Vân cúp điện thoại, hắn sửa sang lại quần áo rồi vội vàng đi đến văn phòng của Lưu Tiến. Ý đồ tìm mình của trưởng phòng đã quá rõ ràng, chắc chắn có liên quan đến hội nghị chiều nay.

Là văn kiện gì mà phải mời hội nghị toàn thể phòng tổ chức để thương lượng? Trương Thanh Vân nhạy cảm phát hiện ra sự việc không nhỏ, lúc này đang có vấn đề cải cách cán bộ ở Vũ Lăng, nếu có công tác khác thì phòng tổ chức càng thêm nặng nề, mong sao không phải việc gì xấu.

Trương Thanh Vân vội vàng tiến đến phòng làm việc của Lưu Tiến, khi đến phòng thư ký thì thấy Đàm Ngôn Ứng từ bên trong đi ra, hắn vội vàng tiến lên nói:

- Chào trưởng phòng Đàm!

- Tốt, tốt!

Đàm Ngôn Ứng híp mắt nói, hắn vui mừng vì có lý do, hắn được làm chủ đạo trong công tác cải cách ở Vũ Lăng, không những có thể gia tăng lực ảnh hưởng của bản thân mà còn giúp được cho bí thư Vũ Lăng Phương Vĩnh Bình. Đây là công tác một mũi tên bắn trúng hai chim, sao hắn không vui cho được?

- Trưởng phòng Trương, sang năm hai chúng ta sẽ rất bề bộn, anh vào đi, vào đi, trưởng phòng đang chờ anh phải không?

Đàm Ngôn Ứng nói, hắn vừa nói vừa chỉ tay vào phòng làm việc của Lưu Tiến.

Vẻ mặt Trương Thanh Vân hơi biến đổi, hắn nghĩ thầm mình quả nhiên phán đoán không sai, chuyện đã đến. Xem ra vừa rồi trưởng phòng Lưu đã tức giận với Đàm Ngôn Ứng, vừa nghĩ đến đây thì Trương Thanh Vân đã hỏi:

- Trưởng phòng Đàm, tôi nghe nói trung ương có văn kiện mới, tôi còn chưa kịp chuẩn bị, điều này... ....

Đàm Ngôn Ứng híp mắt, hắn cũng cảm thấy khá thoải mái. Mình là phó phòng thường vụ, có nhiều thứ cũng phải đi truyền đạt và chỉ điểm. Vì vậy hắn ghé sát vào tai Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân cũng thiếu chút nữa chết sặc vì mùi hôi từ trong miệng Đàm Ngôn Ứng, trong lòng thầm hối hận vì lời nói vừa rồi.

- Thể chế cán bộ ở xí nghiệp nhà nước cũng phải cải cách, trung ương cũng đã quyết định chọn nơi thí điểm, ba tỉnh Trung Nguyên dẫn đầu quá trình, lần này đến lượt cậu đóng vai chính.

Giọng điệu của Đàm Ngôn Ứng rất khó thể cân nhắc.

Cải cách xí nghiệp nhà nước sao? Trương Thanh Vân nhướng mày, rốt cuộc đã có chuyện, đây chính là nhiệm vụ phỏng tay nhất, đặc biệt là vấn đề chọn nơi thí điểm. Vẻ mặt Trương Thanh Vân dần trở nên nghiêm túc, hắn chăm chú gật đầu tỏ vẻ cảm ơn, sau đó hít vào một hơi thật sâu rồi tiến lên gõ cửa phòng làm việc Lưu Tiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK