Mục lục
[Dịch] Bố Y Quan Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin tức Quách Vũ bị miễn chức ở Hoa Đông được lan truyền rất nhanh, trước đó hắn là phó chủ tịch thường vụ thành phố Giang Thủy, như vậy đã nói rõ hành trình đến Hoa Đông lần này của hắn đã thất bại.

Tin tức truyền về thủ đô và gây ra xôn xao, các phe phái ồn ào tạo áp lực về phía Hoa Đông, hơn nữa còn có rất nhiều người chờ xem Quách gia mất mặt.

Thực lực đời trước của Quách gia rất dũng mãnh nhưng xấu hổ khi không có người kế tục, trong đám hậu bối Quách gia thì Quách Vũ là người được kỳ vọng nhiều nhất. Bây giờ con đường làm quan của Quách Vũ bị đả kích nghiêm trọng, điều này đủ để các thế lực khác cảm thấy hả hê.

Rất nhiều người chỉ cần đợi Quách Vũ xám xịt quay về thì sẽ nghĩ biện pháp đi an ủi, mà Quách Vũ rơi rụng lần này biết đâu chính là dấu hiệu suy bại của Quách gia. Sau này các thế lực ở thủ đô sẽ đi theo hướng nào?

Nhưng bất ngờ chính là tình hình bọn họ chờ mong chưa xuất hiện, thông báo bổ nhiệm Quách Vũ lại được phát ra trên internetsite của phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông. Tỉnh ủy Hoa Đông quyết định bổ nhiệm Quách Vũ làm phó chủ tịch thành phố Hoài Dương.

Cứ như vậy mà Quách Vũ đến Hoài Dương, dựa theo mối ăn ý trước đó giữa Trương Thanh Vân và Tần Vệ Quốc, Trương Thanh Vân đánh báo cáo yêu cầu cần người, sau khi hội nghị thường ủy thảo luận thì quyết định đồng ý yêu cầu của Trương Thanh Vân. Quá trình này cứ thế tiếp diễn, như vậy vào thời điểm quan trọng thì Trương Thanh Vân đã cho Quách Vũ một con đường sống.

Lúc này Quách Vũ đã không còn phải xám xịt rời khỏi thủ đô, điều này chẳng khác nào đã nể mặt Quách gia, tất nhiên thủ đô lại càng xôn xao. Mọi người cảm thấy rất bất ngờ, hơn nữa còn kinh ngạc năng lượng của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông.

Tin tức bí thư Tần của Hoa Đông rất coi trọng Trương Thanh Vân đã sớm được lan truyền ở thủ đô, bây giờ báo cáo của Trương Thanh Vân đã kéo Quách Vũ ở lại, kéo đến Hoài Dương, rõ ràng là một minh chứng tốt nhất cho lời đồn trước đó.

Điều này làm cho tất cả thế lực ở thủ đô phải chấn động, tất cả đều dự đoán năng lượng và giá trị của Trương Thanh Vân. Trong mắt người thủ đô thì Hoa Đông là một khối sắt, không thể chen chân, khó thể hắt nước, nhưng Trương Thanh Vân lại sống và phát triển được ở một nơi như vậy. Người này chỉ cần mất vài năm đã lên đến chức phó bộ, lại là quan to chấp chưởng một phương, bây giờ còn ảnh hưởng đến quyết sách của tỉnh ủy Hoa Đông, nhân vật như vậy sao không coi trọng cho được?

Chỉ cần xem con đường làm quan của Trương Thanh Vân thì thấy ngay tình cảnh mạnh vì gạo bạo vì tiền, trước kia được bí thư Hoàng dẫn dắt ở Giang Nam, sau àny lại được kéo lên tuyến của bí thư Chiêm Giang Huy. Hơn nữa sau đó về thủ đô lại tìm được sự coi trọng của chủ nhiệm ủy ban cải cách Hùng Tiên Vân.

Bây giờ Trương Thanh Vân mới ở Hoa Đông được hơn một năm, thậm chí ngay cả nhân vật quan trọng ở Hoa Đông như Tần Vệ Quốc cũng rất thưởng thức. Nếu nói Trương Thanh Vân chỉ giỏi đầu cơ luồn cúi thì không có mấy người tin, nhưng nếu không như vậy thì biết nói sao cho thông?

Trong phòng làm việc của chủ nhiệm tổng cục chính trị quân giải phóng, Quách Thanh Minh nhận được điện thoại của đám con cháu, lúc này mới biết tin tức Quách Vũ được điều đến Hoài Dương, cũng biết rõ những gì đã xảy ra.

Quách Thanh Minh ngồi trên ghế mà cảm thấy buồn bực, lúc này tâm tình của lão rất khó diễn tả bằng lời. Lão là quân cấp cao của quân đội, những thứ kia chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, nhưng từ chuyện nhỏ lại thấy được vấn đề lớn.

Chuyện của Quách Vũ lần này ít nhất cũng nói rõ hai vấn đề, thứ nhất là đời sau của Quách gia rất đáng lo, mà con rể Triệu gia rõ ràng vẫn được gia tộc đánh giá quá thấp.

Một quan viên nắm quyền một phương có đôi khi lại tạo ra tác dụng hơn những vị quan cao cao tại thượng khác. Thông qua chuyện này thì Quách Thanh Minh có thể thấy được những luồng năng lượng trên người Trương Thanh Vân.

Tuổi trẻ mà đã đạt đến mức này, sợ rằng chỉ mười năm sau thì đã có tên trong danh sách trung ương.

- Ánh mắt của chú Triệu quả nhiên rất độc đáo!

Quách Thanh Minh thì thào nói, chú Triệu trong lời nói của lão chính là Triệu tướng quân đã qua đời.

Chuyện hôn sự giữa Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc nếu không có sự giúp đỡ của Triệu tướng quân thì căn bản không thành công, Quách Thanh Minh là một người biết khá rõ.

Triệu Giai Ngọc là một cô gái được Triệu tướng quân tự tay nuôi nấng từ nhỏ đến lớn, trong tất cả đám con cháu thì Triệu tướng quân luôn bảo trì trạng thái bảo vệ rất khủng bố với Triệu Giai Ngọc. Nếu thật sự Triệu Giai Ngọc tìm được bạn trai không ra hồn thì liệu Triệu tướng quân có đồng ý hay không?

Nhưng khi mới bắt đầu, khi Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc mới quen biết, Trương Thanh Vân chỉ là một phó ban, chỉ có ánh sáng nhỏ như hạt gạo, dù xếp ở Giang Nam cũng không chút danh tiếng.

Nhưng dù là như vậy thì Triệu tướng quân vẫn âm thầm giúp đỡ cho Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc, điều này đã chứng tỏ trước đó ông cụ biết được Trương Thanh Vân không phải là người tầm thường. Bản lĩnh của ông cụ như vậy cũng làm cho Quách Thanh Minh phải mặc cảm.

Quách Thanh Minh trước kia cũng là thủ hạ của Triệu tướng quân, lão rất sùng bái ông cụ. Bây giờ lão đã là một trong các quan lớn của quân đội, trong lòng lão thường so sánh mình với các danh tướng trước đó, cảm thấy chính mình cũng không thua kém bao nhiêu.

Nhưng bây giờ Quách Thanh Minh mới phát hiện ra mình đang còn thiếu rất nhiều thứ, một cặp mắt độc đáo thì có ý nghĩa gì? Đó chính là kinh nghiệm phong phú, trải nghiệm rộng, thông thạo nhân tình, là đại trí tuệ.

Triệu tướng quân rõ ràng là người đại trí tuệ, Quách Thanh Minh cảm thấy mình khó thể so sánh với ông cụ.

Không biết bao lâu Quách Thanh Minh đột nhiên lấy điện thoại, lão bấm một dãy số, điện thoại nối thông, lão nói:

- Thư ký Phùng à? Vấn đề đi thị sát quân khu Tây Bắc, cuối cùng tôi quyết định cho phó chủ nhiệm Triệu dẫn đội hình xuống tuyến dưới, chúng ta không thể không quan tâm đến anh ấy, phải cho thêm trọng trách.

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng trả lời khá lớn, Quách Thanh Minh buông điện thoại ra. Thế giới này dù sao cũng coi trọng huyết thống, trên chính trị thì quan hệ anh em của Trương Thanh Vân và Triệu Truyền là không thay đổi.

Nếu đã như vậy, Trương Thanh Vân đã nể mặt Quách gia ở Hoa Đông, Quách Thanh Minh cũng phải bánh ít đi bánh quy lại, cũng ném cho Triệu Truyền một cơ hội đứng vững bàn chân. Chức phó trong tổng cục chính trị cũng không phải đơn giản, mà những cán bộ cấp phó ở đây cũng không phải người tầm thường, bầu không khí trong quân đội còn khó khăn hơn so với địa phương.

Triệu Truyền quả thật có bối cảnh rất sâu nhưng căn cơ cuối cùng lại khá cạn, trong quân đội thường quan tâm đến lực lượng, phương diện này thì Triệu Truyền có hơi yếu. Nếu hắn muốn mở tài hoa ở tổng cục chính trị, muốn làm cho chức phó chủ nhiệm trở nên sinh động thì cũng không dễ dàng.

Gần đây Triệu Truyền cũng rất phiền lòng, từ tuyến dưới lên tổng cục chính trị hắn cũng không nghĩ rằng sẽ có nhiều lực cản như thế. Hắn không có lực lượng chính của mình ở tổng cục chính trị, không có lực lượng, mới đến căn bản không có cơ hội biểu hiện tài hoa.

Triệu Truyền đã đi làm được hơn một tháng mà còn đang ở trong giai đoạn quen thuộc công tác, người thân cận nhất chính là lái xe và thư ký, rất ít người đến tìm. Điều này làm cho Triệu Truyền cảm thấy thất lạc, có mấy lần muốn tìm Quách Thanh Minh nhưng cũng không dám đứng thành hàng.

Quân đội càng xem xét lý lịch hơn so với địa phương, càng xem xét quy củ. Quan đội chính là một lò luyện lớn, bất kỳ vật gì quăng vào đều phải hòa tan, nếu không chịu được uất ức, không chịu được tịch mịch, không thể nuốt thiệt thòi, không cam lòng ghẻ lạnh,... Như vậy cũng đừng hòng lăn lộn phát triển.

Quách Thanh Minh cũng không cố ý để Triệu Truyền ngồi chờ ăn không, nhưng quân đội có quy củ, lính mới đến thì phải chờ đợi trưởng thành mới được ủy thác trách nhiệm. Vì quyền lực quân đội là chuyện lớn quốc gia, sao có thể tùy tiện trao quyền?

Trong lúc lơ đãng thì Triệu Truyền nhận được thông báo, hắn đuọc yêu cầu dẫn đội ngũ đến thị sát quân khu tây bắc, khi nghe được tin này thì hắn không tin vào lỗ tai mình, sau này phải nhiều lần xác nhận mới tin đây là thật.

Công tác ở tổng cục chính trị, nếu có cơ hội xuống tuyến dưới thị sát thì sẽ là một tín hiệu. Những lãnh đạo mới đến tổng cục chính trị thường phải có một quá trình xuống quân khu tuyến dưới, mục đích chính là quen mặt lãnh đạo cấp dưới, sau này làm việc cũng không lạnh nhạt với nhau, đồng thời cũng là một phương pháp liên lạc tình cảm.

Bộ đội có quy củ của bộ đội, nếu muốn cấp dưới nghe theo thì phải nghĩ biện pháp ràng buộc nhân tình, Triệu Truyền có cơ hội xuống tuyến dưới thị sát, đây chính là cơ hội tạo nên sợi dây ràng buộc. Triệu Truyền có được cơ hội này sao không vui mừng?

Tối về nhà Triệu Truyền phá lệ để Phùng Tố Trinh lấy một chai Mao Đài ra uống chúc mừng, Phùng Tố Trinh thấy chồng đang vui thì vội hỏi nguyên nhân. Triệu Truyền rất vui sướng, hắn đưa tin tức được xuống tuyến dưới thị sát "báo cáo" cho vợ.

Phùng Tố Trinh nghe xong cũng tươi cười rạng rỡ nói:

- Em đã nói Tam thúc Quách gia không lạnh nhạt với anh, bây giờ cơ hội rốt cuộc cũng đã đến. Tam thúc Quách gia đức cao vọng trọng, nhưng hình như nước sông của Quách gia ngày càng giảm xuống, mà ở gần bọn họ chỉ có Triệu gia, nếu không kéo Triệu gia thì kéo ai?

Triệu Truyền cười cười, hắn nhấp một ngụm rượu rồi nói:

- Đúng vậy, nghĩ đến tiểu tử Quách Vũ kia đúng là không ra hồn, tiểu tử đó cái gì là cán bộ bồi dưỡng trọng điểm của cục tổ chức trung ương? Tôi thấy đây chính là kẻ phá bĩnh, làm Quách gia mất mặt.

Phùng Tố Trinh cũng cười, nàng nói:

- Đúng vậy, cậu ta so ra vẫn kém so với Triệu gia. À, đúng rồi, có một chuyện em quên chưa nói với anh, em nghe nói tiểu tử kia đến tìm Thanh Vân, sau đó Thanh Vân tác động tỉnh ủy Hoa Đông. Anh nói xem Thanh Vân bình thường rất ẩn nhẫn, bây giờ ra tay hành động lại có năng lượng như vậy sao? Hoa Đông là nơi nào? Cậu ta sao có thể tác động lên quyết nghị của tỉnh ủy được?

- Sao? Em nói gì?

Triệu Truyền đột nhiên kinh ngạc, hắn đứng thẳng người lên. Phùng Tố Trinh thấy chồng phản ứng quá dữ dội, nàng nói:

- Cái gì là cái gì? Em nói em rể của anh lợi hại, lần này ra tay đã ném cho Quách gia một nhân tình lớn. Cũng thật là, chuyện lớn như vậy cũng không thương lượng với đại ca, vài năm nữa không biết trong mắt cậu ấy còn đại ca nữa không.

Triệu Truyền đột nhiên ngây ra như phỗng, hắn không nghe rõ những câu sau của Phùng Tố Trinh, lúc này hắn mới hiểu vì sao mình được dẫn đội đi thị sát. Thì ra là thế, thì ra cũng vì nguyên nhân Trương Thanh Vân ném cho Quách gia một nhân tình lớn ở Hoa Đông.

Triệu Truyền trầm mặc một lúc lâu rồi uống cạn một ly rượu, trong lòng có chút phức tạp, khó thể nói rõ bằng lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK