Mục lục
[Dịch] Thịnh Đường Phong Lưu Vũ Trạng Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lúc sau Tần Tiêu mới nặng nề nói ra:

- Cảm ơn ngươi đã nói cho ta biết chuyện trọng yếu như vậy. Kỳ thật ta cũng sớm nên nghĩ đến nhìn thấy nữ nhân trong Sở Tiên sơn trang lúc trước cũng không phải Phượng tỷ chân chính. Đây chẳng qua là khôi lỗi của ngươi thôi! Phượng tỷ chính thức vĩnh viễn giấu ở sau lưng người khác, thậm chí không tiếc hóa thân thành tiểu nha hoàn hầu hạ Vĩnh Thái quận chúa, âm thầm thao túng mọi chuyện. Ta nói đúng không Ngô Tiên Nhi. Gọi thân thiết một chút là Tịch Nhi!

Phượng tỷ sững sờ và khẽ giật mình, lập tức cười lên ha hả, thậm chí còn vỗ tay:

- Đặc sắc đặc sắc! Không thể ngờ ta thật sự là không thể ngờ dược! Mười mấy năm qua thân phận chân chính của ta dấu kín vô cùng tốt, trong thiên hạ cũng chỉ có không hơn năm người biết thân phận chân chính của ta, ngay cả Mặc Y Tử Địch cũng không biết được. Không ngờ ngươi trong thời gian ngắn như vậy lại biết được rõ ràng như thế! Tần Tiêu ah Tần Tiêu, ngươi biết hiện giờ trong lòng của ta nghĩ thế nào không? Ngày đó Lệ tỷ nói cho ta biết ngươi là kẻ thông minh hơn người, phong lưu tiêu sái, công phu sỗ sàng ngoài miệng không tệ lắm, làm cho nữ tử nhìn qua vô số mỹ nam cũng phải động tình. Hiện tại ta có thể nói cho ngươi biết, ta cũng như vậy.

Da mặt của Tần Tiêu có chút run lẩy bẩy, cố gắng nặn ra nụ cười mỉa mai:

- Chuyện này đúng là vinh hạnh nha. Ngày đó trong phủ Thứ Sử ngươi nói đến ‘ sỗ sàng ’, ta cũng đã hoài nghi vấn đề của ngươi rồi. Ngươi nói Lệ tỷ chính là nữ nhân tự xưng là Phượng tỷ mà ta gặp lần đầu tiên trong Sở Tiên sơn trang đúng không? Nàng hẳn là lão bà của Ngô Hưng Quốc. Hoặc là nói là lão bà của Vi Đình còn chuẩn xác hơn.

Phượng tỷ cười to, cười run rẩy toàn thân:

- Tần Tiêu, ngươi đúng là rất cẩn thận, một câu như vậy ta nghe thì rất thuận tai, ngươi cũng có thể phát hiện mánh khóe, không tệ, rất không tồi. Chuyện ngươi biết còn nhiều hơn tưởng tượng của ta. Không sai, Lệ tỷ cùng Vi Đình vốn là phu thê. Bọn họ là hai người trong bốn đại hộ vệ của phụ thân ta năm đó, Thiên Thủ Hồ Vương Vi Đình, Khôi Hoa Nương Tử Tuân Lệ Lệ. Hai phu thê bọn họ hai mươi năm trước là là đôi đạo tặc tiếng tăm lừng lẫy ở Giang Nam, bởi vì phụ thân của ta có ân cứu mạng với bọn họ, thả bọn họ ra khỏi lao tù, những năm gần đây lại thề chết thuần phục ta. Ngay cả Hổ Vạn Cầu cũng là do Vi Đình tiến cử tới.

- Hổ Vạn Cầu?

Tần Tiêu bất đắc dĩ thở dài, nói:

- Hắn thật sự là người đáng thương! Nhưng mà yêu ai yêu cả đường đi, ưa thích Đoạn Như lại chọc vào Khôi Hoa Nương Tử, cuối cùng còn mang họa sát thân.

Phượng tỷ hứng thú nhìn qua Tần Tiêu, cười nói:

- Thông minh, Tần đại nhân, lần này ngươi nói sai một chỗ.

Tần Tiêu nghi nói:

- Sai ở đâu?

Phượng tỷ lắc đầu:

- Kỳ thật ta vốn không nên vạch trần chuyện của người khác, bởi vì đây là chuyện xưa. Nhưng mà vì tỏ thành ý ta nói cho ngươi biết những chuyện này cũng không sao. Kỳ thật Khôi Hoa Nương Tử lúc ban đầu căn bản chính là nữ nhân của Hổ Vạn Cầu. Về sau Hổ Vạn Cầu phát hiện nữ nhân này phẩm hạnh không đoan chính cho nên mới từ nàng. Chỉ có điều Hồ lão quái là đầu óc điên khùng, tuy từ nàng nhưng trong nội tâm vẫn yêu nàng. Cho nên khi hắn mang theo Đoạn Như bị thương đi cầu Vi Đình trị thương thì kinh ngạc phát hiện Tuân Lệ Lệ đã trở thành phu nhân của Vi Đình, thâm thụ kinh ngạc nên cả người phát ngốc. Hơn nữa Vi Đình và Tuân Lệ Lệ nói bóng nói gió cực lực lôi kéo, Hổ Vạn Cầu lại từ chỗ có ý áy náy với Tuân Lệ Lệ nên bái huynh đệ sinh tử với Vi Đình, cùng nhau gia nhập vào tổ chức Hỏa Phượng do Tuân Lệ Lệ cầm đầu. Ngươi nói loại nam nhân này có quái lạ hay không? Hai thiên sinh tình địch, mỗi người có mục đích riêng mà kết nghĩa sinh tử với nhau! Ha ha! Nam nhân thật sự là dối trá.

Tần Tiêu nhíu mày:

- Nói như vậy, Mặc Y cùng Tử Địch, là con gái của Tuân Lệ Lệ?

Phượng tỷ bĩu môi một cái:

- Chuyện này ai mà biết. Năm đó ta còn chỉ có mười mấy tuổi, thời điểm mang hai tỷ muội Mặc Y tới còn nằm trong tả lót, đây là chuyện tư mật của bọn họ. Có lẽ những chuyện này nên hỏi Tuân Lệ Lệ mới có thể tinh tường. Nhưng mà lục lâm hào kiệt trời sinh tính phong lưu, ở bên ngoài tìm nữ nhân sinh một nam nửa nữ cũng không phải chuyện kỳ quái. Cho dù Tuân Lệ Lệ lúc trước sinh con gái cho Hổ Vạn Cầu. hơn nữa Mặc Y cùng Tử Địch hai tỷ muội này nàng cũng không có nhận là con. Bởi vì qua nhiều năm như vậy Tuân Lệ Lệ vẫn dùng thân phận ‘ Phượng tỷ ’ ra lệnh, nếu ta nói ra chuyện này thì uy tín của nàng sẽ giảm xuống. Hơn nữa ta cũng không cho phép nàng bởi vì công phế tư, làm hỏng đại sự của ta!

Thật là nữ nhân ác độc! Ngay cả cốt nhục thân sinh cũng không chịu nhận! Trong nội tâm Tần Tiêu ẩn ẩn tức giận, hơn nữa còn thương tâm thay cho hai tỷ muội Mặc Y, bởi vì phụ thân của các nàng vô cùng có khả năng bị mẫu thân ruột của mình mưu đồ với nam nhân khác giết chết.

Tần Tiêu hơi thở dài một hơi, nói ra:

- Rốt cuộc là Hổ Vạn Cầu làm chuyện gì mà ngươi lại xử tử hắn, ngay cả phu thê Vi Đình cũng giết hắn?

Phượng tỷ hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi không nên tiếp tục giả vờ ngây ngốc. Những năm gần đây Hỏa Phượng vẫn do phu thê Vi Đình lo liệu, ta chỉ đang âm thầm phát lệnh. Hổ Vạn Cầu bất hòa với bọn họ cũng là chuyện trong dự tính. Về phần ta muốn giết hắn nguyên nhân chính là hắn đánh cắp một vật tư mật, cũng âm mưu bán đứng toàn bộ Hỏa Phượng. Ngươi nói ta có nên giết hắn không?

Tần Tiêu nói:

- Rốt cuộc là vật gì?

Phượng tỷ cười lạnh:

- Hổ Vạn Cầu giao cho ngươi cái gì thì chính là nó đấy!

Trên mặt Tần Tiêu biến thành thần sắc vô tội, lớn tiếng kêu oan:

- Tần Tiêu thật sự nhớ không rõ!

Trong ánh mắt của Phượng tỷ lộ ra sát khí, nói:

- Tần Tiêu, khuyên bảo ngươi một câu: vĩnh viễn không nên xem thường nữ nhân. Ngươi đừng nhìn Từ Tiểu Nguyệt ta tay trói gà không chặt, không có bổn sự tự tay giết ngươi. Nhưng mà ngươi tin hay không, ta có thể khiến mọi người trong thiên hạ muốn giết ngươi, lại còn làm trên lưng của ngươi mang theo bêu danh?

- Tin tưởng, tin tưởng! Cũng từng có người nói như vậy với ta rồi!

Tần Tiêu liên tiếp gật đầu, làm ra bộ dáng kinh hãi, nói:

- Chỉ cần ngươi thả ra tin tức nói ta ham phú quý sắc đẹp, đại nghịch bất đạo kháng chỉ lấy Vĩnh Thái quận chúa bị hoàng thượng giết chêt và cùng Hỏa Phượng các ngươi tạo phản, như vậy ta thật sự xong đời rồi. Nhưng mà trước đó ngươi nên nói cho ta biết món đồ kia vì sao trọng yếu với ngươi như vậy.

Phượng tỷ nhìn qua bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi của Tần Tiêu thì rất tức giận, kêu rên vài tiếng, tức giận và bất đắc dĩ nói ra:

- Là một phần danh sách! Tát cả quan lại văn sĩ dưới trướng của ta ở Giang Nam này đều trong danh sách này. Những năm gần đây ta bỏ bao công sức kinh doanh lâu như vậy mới có những người này ngoan ngoãn đầu nhập vào trướng của ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK