Một làn sóng vô hình lấy mắt trái của hắn làm trung tâm rồi lan ra khắp nơi, ngay cả không gian cũng bị bóp méo.
“Lục… Lục Đạo Tiên Luân Nhãn”, nhìn mắt trái của Diệp Thành, Hồng Trần Tuyết há hốc mồm, nhìn vào con mắt đó, bà bỗng ngẩn ra, bởi vì sư tôn của bà cũng có con ngươi nghịch thiên như vậy.
Thiên chiếu!
Trong khi Hồng Trần Tuyết còn đang sững sờ thì Diệp Thành đã lại lần nữa hô lên, Tiên Luân Nhãn ngắm chuẩn vị trí của gã thanh niên đứng bên ngoài, tiên luân ấn kí cũng theo đó mà chuyển động.
Giây phút tiếp theo, sự việc khiến Chung Giang và Hồng Trần Tuyết phải kinh ngạc xuất hiện. Vì trên đầu gã thanh niên yêu dị kia đột nhiên bùng lên một ngọn lửa màu đen, nhờ có ngọn lửa màu đen kia mà phần đầu của gã thanh niên yêu dị nhanh chóng tiêu tán.
Bên ngoài, biến cố đột ngột xuất hiện khiến mặt mày gã thanh niên kia thay đổi.
“Chuyện…chuyện gì vậy?”, gã thanh niên kia rít lên khủng khiếp, hắn muốn dập lửa nhưng lại không thể được.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”, lão già mặc hắc bào và bà lão lưng gù thay đổi hẳn sắc mặt, lần lượt ra tay.
Thế nhưng cho dù bọn họ dùng bí pháp nào cũng không thể dập ngọn lửa màu đen trên đầu gã thanh niên kia, và đương nhiên bọn họ chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn phần đầu của gã bị thiêu đốt một cách nhanh chóng.
A…A…!
Gã thanh niên ôm đầu, tiếng gào thét vang vọng đất trời.
Tiếng hét của hắn khiến người của Thị Huyết Điện đều phải đưa mắt sang nhìn, đến cả kẻ mạnh của Nhân Hoàng trong kết giới cũng tỏ vẻ hết sức kinh ngạc.
“Phần đầu của hắn đang hoá giải”.
“Là kẻ nào ra tay mà cấm pháp nghịch thiên như vậy?”
A…!
Trong tiếng bàn tán, tiếng gào thét của gã thanh niên yêu dị vẫn liên tiếp vang lên.
Thế nhưng vì trúng thiên chiếu nên kết cục của hắn đã được định sẵn, dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, phần đầu của hắn đã bị thiêu thành hư vô, rơi xuống đất, cơ thể cũng hoá thành tàn tro.
“Tiền bối, hắn đã chết rồi, người nói lời phải giữ lời nhé”, trong địa cung, Diệp Thành nhìn Hồng Trần Tuyết, mỉm cười nói.
Hồng Trần Tuyết nào còn lời nào, bà ta nhìn Diệp Thành bằng khuôn mặt hết sức kinh ngạc, bà ta nào ngờ Diệp Thành còn có cấm pháp bá đạo như vậy, đường đường ở cảnh giới Chuẩn Thiên mà nói diệt là bị diệt luôn được.
Ở bên, Chung Giang cũng hết sức ngỡ ngàng, ông ta thầm nhủ nếu như Diệp Thành giáng cho ông ta một lần thiên chiếu thì ông ta cũng sẽ chết ngay lập tức.