Hạo Thiên Huyền Chấn hít vào một hơi thật sâu, lạnh giọng nói: “Là ta mời thì đã sao, ông có ý kiến gì à?”
Nghe vậy, sắc mặt Trường Thiên Chân Nhân chợt tối sầm cả lại: “Được, được lắm”.
“Tiễn khách”, Hạo Thiên Huyền Chấn nói với giọng dứt khoát.
“Các người cứ đợi đấy”, Trường Thiên Chân Nhân hắng giọng quay người toan rời đi.
“Trường Thiên đạo hữu đợi đã”, ngay sau đó, bên ngoài đại điện có mười mấy lão già tóc bạc bước vào, trông có vẻ như là thái thượng trưởng lão của Hạo Thiên thế gia.
“Trường Thiên đạo hữu đợi đã”, đi đầu với tốc độ nhanh nhất chính là Hạo Thiên Cảnh Sơn, ông ta chỉ cần hai, ba bước đã tới trước mặt Trường Thiên Chân Nhân, chắp tay cười nói: “Việc này dễ thương lượng thôi, dễ thôi”.
“Còn thương lượng cái đếch gì nữa, gia chủ nhà các ông đuổi khách rồi đấy”, Trường Thiên Chân Nhân hắng giọng.
Nói rồi, Trường Thiên Chân Nhân không quên liếc nhìn Diệp Thành rồi nói bằng giọng quái dị: “Vả lại, các ông cũng đã mời được quý nhân rồi, cũng không cần đến chúng ta nữa”.
Dứt lời, Trường Thiên Chân Nhân toan cất bước rời đi.
“Trường Thiên đạo hữu, có gì từ từ nói”, Hạo Thiên Cảnh Sơn vội kéo Trường Thiên Chân Nhân lại: “Việc này chỉ là hiểu nhầm mà thôi, chúng ta sao có thể mời một đệ tử xếp thứ chín mươi chín thay mặt Hạo Thiên thế gia được chứ, còn điều kiện của Trường Thiên Chân Nhân thì Hạo Thiên thế gia ta đồng ý”.
“Hạo Thiên Huyền Chấn con là gia chủ của gia tộc”, Hạo thiên Cảnh Sơn lạnh giọng: “Lẽ nào vì tương lai của gia tộc mà đến cả mấy đứa con gái cũng không nỡ?”
“Từ bao giờ mà Hạo Thiên thế gia ta lâm vào bước phải bán mạng con gái để đổi lấy tương lai?”, Hạo Thiên Huyền Chấn lạnh lùng lên tiếng: “Đừng nói là mấy người con, cho dù là một người để đổi lấy tương lai của Hạo Thiên thế gia con cũng không đồng ý”.
“Chuyện này không phải mình con có thể quyết định được”, Hạo Thiên Cảnh Sơn liếc nhìn Hạo Thiên Huyền Chấn: “Trong hội trưởng lão có tới trên sáu phần đã đồng ý, việc này không đến lượt con quyết định”.
“Gia chủ của Hạo Thiên thế gia là Hạo Thiên Huyền Chấn con”, Hạo Thiên Huyền Chấn nói dứt khoát, đanh thép khiến cả đại điện rung lên: “Quyết định của con chính là quyết định của hội trưởng lão”.
“Con…”