Đợi tới khi cả mười bốn người đứng vào vị trí, trưởng lão mặc y phục trắng mới lên tiếng: “Vẫn như mọi năm, Đan Thần sẽ không đưa ra bất cứ đan phương hay nguyên liệu luyện đan nào, mọi người tự luyện chế, thấp nhất là linh đan bốn vân, không giới hạn linh đan cao cấp hơn, người luyện được linh đan với phẩm giới cao nhất sẽ là đan khôi trong đại hội đấu đan lần này”.
Rõ!
Mấy người phía Diệp Thành lần lượt gật đầu và lấy ra lư luyện đan của mình.
Phù!
Tất cả hít vào một hơi thật sâu và thở ra, kể cả là một người nhí nhảnh như Lạc Hi thì trên khuôn mặt cũng không tránh khỏi vẻ hồi hộp.
Cũng chẳng thể trách bọn họ như vậy vì hiện tại trong mười bốn người, cũng chỉ có Huyền Nữ và Huyết Đồng có cấp bậc linh hồn đạt tới cấp địa, những người còn lại về cơ bản đều ở cấp Huyền đỉnh phong.
Nếu theo như quy luật từ trước tới nay, muốn luyện ra được linh đan bốn vân thì cấp bậc linh hồn cần đạt tới cấp Địa cho nên mặc dù bọn họ đã vào được trận cuối cùng nhưng có thể luyện ra được linh đan bốn vân hay không thì chưa chắc.
Có điều mọi chuyện không bao giờ có tính tuyệt đối.
Từ Phúc từng nói Đan Vương năm xưa từng luyện ra được linh đan bốn vân khi linh hồn mới ở cấp Huyền, cũng không biết ở đây ngoài Huyền Nữ và Huyết Đồng ra thì mười hai luyện đan sư còn lại có thể phá được quy luật tự nhiên kia không.
Vù! Vù! Vù!
Mười bốn luyện đan sư bắt đầu triệu gọi chân hoả đẩy vào lư luyện đan. Diệp Thành cũng hành động, đẩy chân hoả vào trong lư, vừa làm nóng lư vừa liếc nhìn Huyền Nữ ở cách đó mấy chục trượng.
Cô ta là người có nét mặt điềm tĩnh nhất, thần sắc không hề thay đổi, vẻ mặt tự tin như thể biết rằng đan dược mà mình cần luyện là gì và nó sẽ là áp lực cho những luyện đan sư còn lại.
“Chỉ có cấp bậc linh hồn của bọn họ mới ở cấp Địa, những người khác mặc dù rất xuất sắc nhưng cấp bậc linh hồn lại không đạt tiêu chuẩn”.
“Nói không chừng xuất hiện kì tích ấy chứ”.
“Ta nói này Từ Phúc, hắn có thể luyện ra linh đan bốn vân không?”, ở vị trí ngồi, Gia Cát Vũ vừa nhấp chén rượu vừa lên tiếng hỏi.