Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là sổ chiến công, bên trên ghi lại chiến công của các nước và số người hi sinh. Lâm Bắc Phàm mở cuốn sổ ra, đọc cống hiến của từng nước.

“Xếp thứ nhất là Đại Bằng, trong trận chiến lần này đã phái bảy mươi vạn người, hi sinh bốn mươi lăm vạn người!

Dựa theo hiệp định, Đại Bằng sẽ được ưu tiên, có thể phân chia xx vạn mẫu đất!"

“Xếp thứ hai là Đại Mạc, trong trận chiến lần này đã phái sáu mươi vạn người, hi sinh ba mươi hai vạn người! Dựa theo hiệp định, có thể phân chia xx vạn mẫu đất!"

Xếp thứ ba là..."

Lâm Bắc Phàm đọc từng nước một.

Điều thú vị là trong trận chiến lần này, Đại Võ không xuất nhiều binh nên xếp thứ hai từ dưới đếm lên.

Bọn họ cũng không bị hi sinh nhiều, số người hi sinh đứng số một từ dưới đếm lên, chỉ có chưa đầy ba vạn người, còn chẳng bằng số lẻ của những nước khác. Thế nên theo hiệp ước, Đại Võ xếp ở gần cuối.

Thế nhưng Lâm Bắc Phàm không hề để tâm, hắn mỉm cười: “Thế nên trong quân liên minh đánh Đại Hạ lần này, nước có công lao lớn nhất chính là Đại Bằng! Theo hiệp ước, mời đại biểu Đại Bằng lên phân chia lãnh thổ trước!"

Nói đoạn, một tràng vỗ tay vang lên.

Dưới sự chỉ huy của Lâm Bắc Phàm, những tướng quân khác cũng đồng loạt vỗ tay.

Tướng quân Đại Bằng kích động vô cùng, chiến công của bọn họ đứng thứ nhất, có thể nhận được nhiều lãnh thổ, như vậy là có thể gia tăng diện tích quốc thổ của đất nước bọn họ lên hai lần!

Đây đúng là một lần mở rộng bờ cõi vĩ đại, xứng đáng được ghi danh sử sách!

Hơn nữa sau khi hắn ta mang công lao trở về, chắc chắn sẽ được thăng quan tiến chức. Đúng là càng nghĩ càng thấy vui!

“Cảm ơn! Cảm ơn các vị!"

Tướng quân Đại Bằng ngẩng cao đầu, hắn ta bước ra với tâm tình hãy còn đang kích động.

Sau đó hắn ta nhận lấy cây bút lông của Lâm Bắc Phàm, chuẩn bị hạ bút xuống bản đồ để “cắt bánh kem"

Song đúng lúc ấy, hắn ta lại dừng lại, trả cây bút lông cho Lâm Bắc Phàm.

Hắn ta nói: “Lão phu thấy trong trận chiến lần này, người có công lao lớn nhất, có cống hiến lớn nhất phải là Đại Võ! Bởi vì nếu không được Đại Võ ủng hộ, giúp đỡ thì làm gì có liên minh đánh Đại Hạ như bây giờ! Nếu không có nguyên soái đại nhân dẫn binh đánh trận thì làm sao chúng ta giành được thắng lợi vẻ vang đến thế? Nếu không có binh mã Đại Võ xả thân trước thì chúng ta cũng chẳng giành được cơ hội mở rộng lãnh thổ! Thế nên lão phu cho rằng Đại Võ mới là người có công lao to nhất, hãy để Đại Võ phân chia lãnh thổ trước! Cùng với đó, Đại Bằng chúng ta tình nguyện cho Đại Võ xx mẫu đất!"

Mọi người bèn thầm than trong lòng, đúng là lão hồ ly!

Mọi người đều hiểu rõ lần này trong liên minh, người có cống hiến nhiều nhất thực ra lại là Đại Võ!

Cống hiến và công lao của bọn họ cũng chỉ là một chút cỏn con mà thôi.

Nếu như làm theo quy tắc thì dù Đại Võ không nói gì, song vẫn sẽ khó chịu với bọn họ.

Phải biết rằng bọn họ đã đắc tội với Đại Hạ, giờ mà đắc tội với Đại Võ nữa thì coi như xong đời, chỉ chờ ngày nước tan nhà tan thôi. Thế nên công lao và lợi ích lớn nhất đều phải nhường cho Đại Võ. Đầu tiên phải để Đại Võ được ăn thịt thì Đại Võ mới không tính toán chỗ nước canh của bọn họ.

“Triệu tướng quân nói phải! Lão phu cho rằng trận chiến lần này, người có công lao lớn nhất phải là Đại Võ, thế nên để Đại Võ phân chia lãnh thổ trước! Ngoài ra, Đại Mạc chúng ta cũng tình nguyện cho Đại Võ xx mẫu đất, cảm ơn Đại Võ đã chăm sóc và ủng hộ trong suốt mấy ngày qua!” Lưu tướng quân của Đại Mạc cũng lớn giọng nói.

“Lão phu cũng thấy công lao lớn nhất thuộc về Đại Võ, thế nên hãy để Đại Võ chọn trước! Đại Lương chúng ta cũng tình nguyện cho Đại Võ xx mẫu đất!” Tướng quân của Đại Lương lên tiếng.

“Lão phu cũng đồng ý!"

Tiếp đó, tướng quân của các nước đều đưa ra ý kiến của mình.

Bọn họ ai cũng đồng ý cho Đại Võ phân chia lãnh thổ trước, còn tình nguyện dâng một phần lãnh thổ của mình cho Đại Võ.

Lâm Bắc Phàm thấy mà hơi kinh ngạc: “Các vị tướng quân, làm vậy sao được?"


“Nguyên soái, có gì mà không được? Vốn dĩ công lao và cống hiến của Đại Võ là lớn nhất mà, thế nên đương nhiên Đại Võ phải được phân chia trước!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK