Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì đại nghiệp khôi phục lại ngôi báu đã đến thời khắc cuối cùng, Tử Nguyệt công chúa chỉ ở cùng Lâm Bắc Phàm hai ngày, sau đó lại vội vàng trở về.

Lâm Bắc Phàm tiếp tục ở lại Bạch Tượng và Võ Tây xử lý chuyện của Bạch Tượng.

Đột nhiên có thêm hơn năm triệu người, thực phẩm và quần áo là một vấn đề rất lớn. Nếu xử lý tốt chính là trợ lực, nếu xử lý không tốt chính là gánh nặng, cho nên, Lâm Bắc Phàm đành phải vất vả hơn một chút.

Trong thời gian này, xuất hiện một chuyện dở khóc dở cười.

Ngày đó, hắn đang xử lý công vụ thì một nhóm dân chúng của nước Bạch Tượng đến thăm, trông vô cùng lo lắng.

“Thừa tướng đại nhân, có chuyện không hay rồi!"

"Lương thực mà chúng ta trồng bị một đám động vật lông xù ăn vụng rồi, nghe người khác nói đó là thỏ!"

"Quá nhiều thỏ, chúng chạy rất nhanh, chúng ta đều không bắt được, làm sao bây giờ.

"Nếu ảnh hưởng đến thu hoạch vụ mùa thu thì không xong rồi!"

Lúc ấy, Lâm Bắc Phàm còn chưa kịp phản ứng: "Thỏ từ đâu ra?"

"Thỏ chạy xuống từ dãy núi Thanh Long! Chúng ta phái người đi lên xem qua rồi, thật sự có rất nhiều thỏ, hết tổ này đến tổ khác! Chúng ta đều không hiểu, mới một năm, tại sao nơi đó lại có nhiều thỏ như vậy?"

Lâm Bắc Phàm nhất thời cảm thấy dở khóc dở cười, chuyện này vẫn là do hắn gây ra.

Lúc trước, lương thực của quân Tà Nguyệt thiếu hụt, không thể cung ứng cho đại quân, Tử Nguyệt công chúa liền đặc biệt tới hỏi hắn.

Vì thế, hắn đã đề nghị đưa thỏ đặc biệt có thể sinh sản vào dãy núi Thanh Long và Phượng Hoàng, để cho bọn nó sinh sôi nảy nở, như vậy có thể giải quyết được vấn đề khẩu phần ăn của quân Tà Nguyệt.

Bây giờ đã qua một năm, đám thỏ này không chỉ vượt qua thiên tai băng trăm năm một lần, mà còn bắt đầu sinh sôi nảy nở một cách điên cuồng, đã uy hiếp đến lương thực phía dưới núi rồi.

"Dẫn bản quan đi xem!"

Lâm Bắc Phàm đi theo dân chúng địa phương, hưng trí bừng bừng đi tới vùng đất nông nghiệp dưới chân núi. Phát hiện quả nhiên có rất nhiều thỏ, vừa béo vừa nhanh nhẹn đang gặm lương thực, bị một nhóm nông dân đuổi giết ở phía sau, hiện trường trông có vẻ có chút buồn cười.

Lâm Bắc Phàm nở nụ cười: "Bà con, đây không phải là chuyện xấu, mà là một chuyện tốt!"

"Chuyện tốt?"

Tất cả mọi người đều ngơ ra luôn rồi.

"Đúng là một chuyện tốt!"

Lâm Bắc Phàm cười nói: "Thỏ này là đồ tốt! Không chỉ có hương vị thơm ngon, mà còn có rất nhiều dinh dưỡng, các ngươi hoàn toàn có thể ăn chúng!"

"Con thỏ này có thể ăn, còn rất ngon sao?"

Dân chúng có chút bối rối.

Dân chúng ở đây đều đến từ nước Bạch Tượng.

Nước Bạch Tượng không hề có thỏ, cho nên bọn họ không biết thứ này có thể ăn hay không, hương vị như thế nào.

"Các ngươi thử một chút không phải sẽ biết sao?"

Lâm Bắc Phàm cười nói: "Bình thường mọi người đều rất ít ăn thịt, đúng lúc có thể bắt vài con thỏ để bổ sung thịt một chút! Con vật này sinh sôi nảy nở vô cùng nhanh, một hai tháng là có thể sinh một tổ, một tổ có bảy tám con thỏ, không đến mấy tháng là có thể trưởng thành, cho nên các ngươi cứ việc bắt, không cần lo sẽ bắt hết bọn chúng!"

Dân chúng vừa nghe thấy như vậy thì rất vui vẻ.

“Còn có chuyện tốt như vậy sao!"

"Quả thật đã lâu không ăn thịt rồi, có thể bắt bọn chúng để bổ sung một chút!"

"Chưa từng ăn thịt thỏ, lão phu nhất định phải nếm thử xem nó có mùi vị gì, ha ha.

Có rất nhiều người đã nóng lòng muốn thử rồi.

"Ngoài ra còn có một lợi ích lớn khác!" Lâm Bắc Phàm cười nói.


"Lợi ích gì?" Mọi người không thể chờ đợi được mà hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK