Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi đến đây là vinh hạnh của bọn ta, thật sự là rồng đến nhà tôm mà, bọn ta mừng còn chẳng kịp ấy chứ!"

"Ngọc Tâm, mau đem trà ngon lên chiêu đãi tế tửu đại nhân đi!"

...

Mới chỉ một lúc, Lâm Bắc Phàm đã trở thành người nổi bật nhất ở y quán!

Trước mặt Lâm Bắc Phàm, mấy tên cậu ấm kia bị nghiền nát đến nỗi không còn một manh giáp!

Đôi mắt xinh đẹp của Lý Ngọc Tâm vẫn chỉ hướng về phía Lâm Bắc Phàm.

Nàng khẽ cúi đầu, trông dáng vẻ ngượng ngùng xấu hổ ấy, rõ ràng là trong lòng nàng có tình ý với người ta, khiến cho mấy vị công tử kia nhìn mà muốn phát điên lên!

Không phải Ngọc Tâm cô nương, đã thích tế tửu đại nhân rồi đấy chứ? Người đàn ông đó thì có gì tốt cơ chứ?

Chẳng phải cũng chỉ đẹp trai hơn bọn họ một chút thôi hay sao? Hơi giỏi giang một chút? Hơi giàu có một chút? Hơi có quyền lực một chút thôi sao?

Nhưng mấy thứ này thì lấy ra ăn được chắc?

Ngọc Tâm cô nương, ngươi đừng nông cạn như vậy được không hả, phải nhìn cả bọn ta nữa chứ! Mặc dù bọn ta không được đẹp trai, chẳng có tài cán gì, không có tiền cũng chẳng có quyền thế, nhưng bọn ta có một trái tim yêu ngươi mà!

Ngươi đừng vì một bụi cỏ, mà từ bỏ cả rừng cổ thụ chứ!

Lúc này, Lâm Bắc Phàm đang được mọi ngươi vây quanh chắp tay nói: "Mặc dù bản quan đến đây để chúc mừng, nhưng ta sẽ không chúc các ngươi khai trương đại cát đâu!"

"Tế tửu tại nhân, tại sao vậy?"

Mọi người thắc mắc.

"Dù sao thì các ngươi cũng kinh doanh y quán, chúc các ngươi khai trương đại cát, làm ăn thịnh vương, chẳng phải tức là sẽ có nhiều người dân phải chịu đau chịu khổ hay sao? Vậy thì chẳng may mắn chút nào!"

Mọi người bật cười ha hả: "Tế tửu đại nhân nói có lý lắm!"

"Cho nên, ở đây..."

Lâm Bắc Phàm chắp tay cười nói: "Ta sẽ chúc mọi người sức khỏe an khang, không bị bệnh tật, không gặp tai ương vậy!"

"Cảm ơn tế tửu đại nhân! Tế tửu đại nhân, mau vào trong đi thôi! Ngọc Tâm, ngươi đang không có bệnh nhân nào, giao cho ngơi phụ trách tiếp đón tế tửu đại nhân đấy!"

Lão gia tử nói.

"Vâng, gia gia!"

Lý Ngọc Tâm ngượng ngùng gật đầu đồng ý.

Nhìn hai người vừa cười vừa nói đi vào gian phòng trong y quán, các vị công tử ở đây lại tan nát cõi lòng lần nữa!

Hay cho một nụ cười ấy!

Cha mẹ ơi, hình như ta thất tình mất rồi!

Người con gái mà ta đem lòng yêu mến đã có người trong lòng rồi, nhưng người mà nàng yêu lại chẳng phải ta!

Trong căn phòng kia, Lâm Bắc Phàm chỉ ngồi một lúc rồi đi.

Dù sao thì người ta cũng chỉ mới khai trương, có rất nhiều việc phải làm, lỡ làm phiền người ta thì không hay.

Nhưng hắn vừa ra ngoài chưa được mấy bước thì lại đụng mặt một người quen, đó chính là Tử Nguyệt công chúa vừa mới quay lại.

"Tử Nguyệt cô nương, đã hơn một tháng không gặp, ngươi vẫn khỏe chứ!" Lâm Bắc Phàm cười nói.

"Tế tửu đại nhân, tiểu nữ tử vừa mới quay lại đã nghe nói tế tửu đại nhân ngươi đây được thăng một cấp quan, chúc mừng nhé!"

Tử Nguyệt công chúa bước về phía hắn với vẻ chân thành, trên mặt còn vương nét cười mà nhìn Lâm Bắc Phàm.

Nàng vẫn thích mặc đồ màu tím, đeo khăn che mặt màu tím, chỉ để lộ đôi mắt màu tím vô cùng quyến rũ.

Tạo cho người ta cảm giác vừa kiều diễm vừa thần bí, cao quý.


Lâm Bắc Phàm lắc đầu: "Vẫn chỉ là một viên quan tứ phẩm nho nhỏ mà thôi, chẳng đáng là gì!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK