Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Bắc Phàm chắp tay cười nói.

"Phải nói là cùng vui mới phải! Nếu không có quân sư hiến kế, bọn ta cũng không thể làm tốt đến thế! Quân sư, ngươi là người lập công đầu đấy!"

Tử Nguyệt công chúa cười đến nỗi không khép miệng lại nổi.

Nàng đích thân thực hiện kế hoạch lần này, đùa giỡn người trong thiên hạ trong lòng bàn tay, trong lòng tràn ngập cảm giác thành công.

"Công chúa, hiện giờ chính là thời cơ tốt để báo thù!"

Lâm Bắc Phàm cười nói: "Để chiếm được kho báu của Tà Nguyệt, Đại Nguyệt vương triều ở phía bên kia của dãy núi Thanh Long, chắc hẳn sẽ không thể làm ngơ, rất có thể bọn họ sẽ phái đại quân đi vào dãy núi này! Chỉ cần chúng ta khiến nội bộ bọn chúng xích mích, chắc chắn có thể khiến cho Đại Nguyệt vương triều hao binh tổn tướng! Công chúa, giờ không báo thù, thì còn chờ tới bao giờ?"

Ánh mắt của Tử Nguyệt công chúa xuất hiện sự thù hận: "Quân sư nói đúng lắm, đây đúng là thời cơ tuyệt vời để báo thù! Bản cung quay về sẽ bố trí thật kỹ, chắc chắn sẽ khiến máu của bọn chúng đổ xuống dãy núi Thanh Long, một đi không trở lại!"

Tử Nguyệt công chúa chỉ ngồi lại một lát rồi rời đi.

Nàng muốn quay về thực hiện kế hoạch, báo thù rửa hận cho Tà Nguyệt bọn họ.

Nữ đế tận mắt chứng kiến tất cả những việc này, lắc đầu than thở: "Không hổ là ái khanh tốt của trẫm! Bày mưu tính kế, quyết thắng nghìn dặm!"

Cùng lúc ấy, ngày càng có nhiều cao thủ chạy tới dãy núi Thanh Long ở Võ Tây. Nhưng bọn họ đều bị đại quân của Võ Tây vương ngăn cản.

Hai bên rơi vào tình cảnh giằng co.

Trong đại quân của Võ Tây vương, có một vị tướng quân oai phong lẫm liệt bước ra, quát lớn: "Đây là lãnh địa của Võ Tây vương điện hạ! Không có sự cho phép của điện hạ, bất cứ kẻ nào cũng không được bước vào dù chỉ một bước! Kẻ nào trái lệnh, giết không tha!"

"Giết! Giết! Giết!"

Ba mươi vạn hùng binh sau lưng hắn ta đồng thanh hét lớn, tiếng hét vang vọng rung chuyển bầu trời, khiến người ta phải biến sắc.

"Dựa vào đâu cơ chứ? Từ bao giờ mà dãy núi Thanh Long biến thành lãnh địa của Võ Tây vương thế hả?"

"Võ Tây vương muốn một mình nuốt gọn kho báu, không cho chúng ta chiếm lấy thì có!"

"Kho báu, phải giao cho người có đạo đức quản lý! Nếu hắn ta đã không cho chúng ta, thì chúng ta cứ giết mà lấy!"

"Giết cho ta!"

Đám đông tức giận, ào ào rút vũ khí ra.

"Xem ra có kẻ không sợ chết!"

Vị tướng quân kia lại nói, hắn ta rút thanh đao lạnh toát ra, hét lớn một tiếng: "Bắn cung!"

"Vụt vụt vụt..."

Một trận mưa tên phóng tới, giết chết không ít người.

Có rất nhiều người vội vàng lùi lại, suy nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể phá giải được sự ngăn cản của đại quân, đi vào dãy núi Thanh Long.

Nhưng cũng có rất nhiều cường giả lại kiên quyết xông vào.

"Chỉ là mưa tên thôi mà? Sao có thể cản nổi lão phu cơ chứ? Ha ha..."

Một ông lão không nhìn rõ bóng người từ phía xa lao tới, thân hình hắn ta lơ lửng giữa không trung, chỉ trong nháy mắt đã xông tới trước mặt đại quân.

"Bắn tên cho ta!"

Vị tướng quân kia hét lên.

"Vụt vụt vụt..."

Mũi tên như mưa!

Nhưng lại không mảy may làm hắn ta bị thương chút nào.

"Đó là cường giả Tiên Thiên!"

Tướng quân hoảng hốt.

"Hàng trăm vạn binh lính ấy à? Chẳng cũng cũng chỉ là một đám kiến mà thôi! Hừ!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK