Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một ông lão Tiên Thiên giẫm lên đầu đám binh sĩ, hung hăng mà xông tới, lẩn vào trong dãy núi không thấy bóng người đâu nữa.

"Ha ha, lão phu đi trước một bước nhé!"

Lại có thêm một vị cường giả khác hùng hổ phá vòng vây.

"Bắn cung cho ta! Bắn rơi hắn ta cho ta!"

Tướng quân gào lên.

"Vụt vụt vụt..."

Lại một trận mưa tên nữa. Nhưng những mũi tên này đụng tới người hắn ta đều tan tành. Có lẽ, đây cũng là một cường giả Tiên Thiên.

Hắn ta ngang nhiên bỏ đi, chỉ để lại một hình bóng mờ ảo.

"Ha ha! Lão phu cũng tới tham gia cuộc vui đây!"

Người thứ ba hùng hổ xông vào.

"Bắn tên cho ta! Bắn tên đi!"

Tướng quân lại tiếp tục gào hét.

"Vụt vụt vụt..."

Mưa tên vẫn không thể ngăn cản được, hắn ta lại ung dung vượt qua trận địa của quân binh, không ai cản nổi.

Trước khi hoàn toàn biến mất, hắn ta quay lại tung một chiêu kiếm.

"Keng."

Kiếm khí như cầu vồng, quét qua mười mấy trượng, hơn trăm binh sĩ mất mạng! Người thứ tư, người thứ năm...

Từng cường giả Tiên Thiên xông qua sự ngăn cản của đại quân như đi vào chỗ không người, ngang ngược đi vào.

Ba mươi vạn đại quân bị đánh tan tác, số người chết lên tới năm nghìn người!

Vị tướng quân kia vô cùng uất ức, hắn ta gào lên với vẻ không cam tâm: "Thật đáng chết! Tên nào tên ấy đều đáng chết! Mau bẩm báo việc này lên vương gia đi, đã có hai mươi ba vị Tiên Thiên đột phá khỏi vòng phong tỏa, xông vào dãy núi Thanh Long rồi!"

"Vâng, tướng quân!"

Những cường giả chưa đột phá được vòng phong tỏa, nhìn ba mươi vạn hùng binh ở phía xa. Ánh mắt bọn họ sáng lên, trong lòng đang tính toán kế sách.

Trong dãy núi Thanh Long, cũng không hề yên tĩnh.

Trên mật đạo, có hai đại quân đối đầu với nhau, cờ quạt tung bay, áo giáp nghiêm nghị.

Một bên là đại quân của Võ Tây vương.

Bên còn lại, là quân đội của Đại Nguyệt vương triều.

Lúc này, Võ Tây vương mặc áo giáp, cưỡi con ngựa lớn ngẩng cao đầu mà đi ra, quát lớn: "Đây là lãnh thổ của Đại Võ! Bản vương khuyên các người mau rút lui đi, nếu không, đao kiếm không có mắt, đừng trách bản vương không khách khí!"

"Buồn cười! Từ bao giờ mà chỗ này lại thuộc về lãnh thổ của Đại Võ thế hả? Muốn chiếm kho báu thì cứ nói thẳng đi!"

Trong quân đội của Đại Nguyệt vương triều, có một vị đại tướng quân oai phong đi ra, hét lên: "Võ Tây vương, ngươi đã nhận không ít đồ của bọn ta, ngươi nên thực hiện lời hứa mới phải! Chứ không phải ở đây tranh giành kho báu của Đại Nguyệt bọn ta!"

"Sau khi lấy được kho báu, bản vương tự khắc thực hiện lời hứa!"

Võ Tây vương khẽ bật cười: "Chỉ là, có điều khiến bản vương nghi hoặc, kho báu của Tà Nguyệt, biến thành của Đại Nguyệt các ngươi từ bao giờ thế hả?"

"Bọn ta gây dựng nên Đại Nguyệt vương triều trên lãnh thổ của Tà Nguyệt vương triều, bọn ta kế thừa mọi thứ của Tà Nguyệt vương triều, kho báu của bọn chúng tất nhiên cũng thuộc về bọn ta!"

Vị đại tướng quân ở phía đối diện rất không biết xấu hổ mà nói.

Võ Tây vương phì cười một tiếng: "Được lắm, đồ vô liêm sỉ! Xem ra không thể nói chuyện được nữa rồi nhỉ?"

Đại tướng quân của Đại Nguyệt rút đao ra: "Vốn chẳng cần phải nói chuyện làm gì!"

Bầu không khí trở nên nặng nề, chỉ cần một hành động, chiến tranh sẽ bùng nổ!

Đúng lúc đó, có một tên lính vội vàng chạy tới trước mặt Võ Tây vương báo cáo tình hình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK