Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thiếu Soái à, ngươi không biết nỗi khổ của kẻ đói rồi! Dân chúng sống khổ lắm, có chút cơ hội kiếm tiền thì bọn họ sẽ liều mạng mà nắm lấy! Mặc dù ngoài trời rất lạnh, khách hàng cũng ít đi, việc kinh doanh cũng không còn nhộn nhịp nhưng nếu làm thì vẫn có thể kiếm được chút tiền! Nếu như không làm thì đồng nghĩa với việc không có đồng nào!”

Lâm Bắc Phàm vừa nói vừa nhận lấy một xiên que nướng.

Hắn đặt lên bếp than và nướng, mùi thơm thoang thoảng bên mũi, sau đó ăn một cách vui vẻ, đúng là thơm thật đấy!

Tiểu quận chúa ngồi bên cạnh Lâm Bắc Phàm, hai tay chống má: “Lâm Bắc Phàm, trời lạnh quá! Ngươi nói xem hiện giờ nếu như có một nồi súp nóng hôi hổi thì hay biết mấy. Nghe đâu trời lạnh hợp để ăn súp lắm!”

Đôi mắt nàng chớp chớp, ra sức ám chỉ.

Lâm Bắc Phàm thì thờ ơ: “Ta dạy quận chúa cách làm súp rồi cơ mà, quận chúa về nhà tự làm đi!”

“Nhưng mà người nhà ta làm không có chuẩn vị như ngươi làm, ta cứ thấy thiếu thiếu gì đó!”

Lâm Bắc Phàm: “Thiếu bào ngư cực phẩm hả?”

Tiểu quận chúa lắc đầu: “Không thiếu!”

Lâm Bắc Phàm: “Thiếu hải sâm cực phẩm sao?”

Tiểu quận chúa lại lắc đầu: “Cũng không thiếu!”

Lâm Bắc phàm: “Thế thiếu rượu cực phẩm?”

Tiểu quận chúa vẫn lắc đầu: “Cái này cũng không thiếu!”

Cuối cùng, hỏi hết một lượt mà chẳng thấy thiếu thứ gì, nhưng vẫn không tròn vị.

Lâm Bắc Phàm bỗng nhận ra: “Thế thì ta biết quận chúa thiếu gì rồi!”

Hai mắt tiểu quận chúa sáng rực: “Thiếu gì thế?”

“Quận chúa thiếu mắt nhìn, không dày vò ta thì không cam lòng!”

Lâm Bắc Phàm búng lên trán nàng.

“Ôi chao! Ghét ghê ấy!”

Tiểu quận chúa ôm lấy trán.

Lâm Bắc Phàm nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Giờ mà nấu súp thì không kịp nữa rồi, hay là chúng ta làm nồi lẩu đi?”

“Lẩu… là gì?”

Tiểu quận chúa lấy làm lạ.

Mạc Như Sương và Quách Thiếu Soái ngồi bên cạnh cũng tò mò nhìn.

“Lẩu là một cách nấu đồ ăn, ăn ngay và luôn, dầu mà không ngấy, thích hợp để ăn vào mùa đông! Hiện giờ có nói quận chúa cũng không hiểu đâu, quận chúa nhìn chúng ta làm một lần là biết!”

Nói đoạn, Lâm Bắc Phàm gọi: “Đại Lực, tối nay chúng ta ăn lẩu, ngươi đi chuẩn bị nhé!”

“Vâng thưa thiếu gia, đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, ha ha!”

Một canh giờ sau.

Tiểu quận chúa nhìn bếp lò trên bàn, bên trên bếp là một nồi nước đang sôi sùng sục, bên cạnh còn có rau sống và thịt sống. Nàng chớp mắt, chép miệng hỏi: “Đây là đồ luộc còn gì, có gì hiếm lạ đâu!”

“Quận chúa thấy giống đồ luộc thôi chứ thực ra…”

“Thực ra gì?”

“Thực ra nó chính là đồ luộc đấy!”

Tiểu quận chúa: “…”

“Cơ mà cách làm khác hoàn toàn nhé!”

Lâm Bắc Phàm nói: “Luộc thì chỉ cần đổ vào nước, luộc chín là xong! Nhưng lẩu thì phải dùng nóng, cho đồ ăn nóng đến chín luôn! Quận chúa nhìn xem, dù là rau hay là thịt thì chúng ta đều cắt thành từng miếng rồi bỏ vào trong nước sôi, nhúng một lúc là có thể ăn được!”

Tiểu quận chúa mở to mắt, mong chờ nói: “Như vậy sẽ ngon hơn à?”

“Không, sẽ càng đắt hơn!”

Tiểu quận chúa: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK