Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Công chúa liền hỏi: "Quân sư, tại sao ngươi lại nói như vậy?"

"Rất đơn giản, bởi vì đối với Đại Nguyệt vương triều mà nói, chỗ vật tư quân dụng này cũng là một gánh nặng không hề nhỏ! Nếu đã giao hàng mà không thu hoạch được gì, chắc chắn Đại Nguyệt sẽ không chấp nhận! Bọn họ cũng sẽ không trơ mắt nuôi bừa một con sói, để con sói này cắn ngược lại bọn họ! Cho nên, chắc chắn sắp tới Võ Tây vương sẽ phải khởi binh, không khởi binh cũng không được!"

"Sở dĩ ta nói không quá ba tháng, là vì sau ba tháng nữa thời tiết sẽ trở lạnh, không thuận lợi để đánh trận, nếu có đánh thì cũng phải kéo dài đến sang năm, chẳng ai duy trì nổi cuộc chiến này! Cho nên, tất nhiên là nhân lúc triều đình chưa kịp phản ứng, phải cấp tốc xuất binh với tốc độ nhanh như sét đánh không kịp che tai, một đường đánh thẳng tới núi Phượng Hoàng rồi!"

"Như thế, chiếm được núi Phượng Hoàng thì sẽ có nơi địa hình hiểm yếu để trấn thủ, trải qua mùa đông một cách bình yên!"

Nữ đế ở trên nóc tòa lầu càng cảm thấy lạnh lẽo hơn, trên người nàng tỏa ra từng đợt khí lạnh.

Bởi vì nàng nhận ra rằng, những gì Lâm Bắc Phàm phân tích nghe rất có lý!

Khả năng cao là sắp tới Võ Tây vương sẽ khởi binh, hơn nữa hắn ta sẽ một đường đánh thẳng đến núi Phượng Hoàng, chiếm lấy một phần ba ranh giới của Đại Võ!

Đến lúc đó, chắc chắn các phiên vương khác sẽ nhân cơ hội này mà nổi dậy, chia cắt Đại Võ! Chắc chắn các đất nước lân cận sẽ không thờ ơ trước chuyện này, bọn họ cũng sẽ xông vào Trung Nguyên!

Như vậy Đại Võ sẽ bị vây khốn bởi ngọn lửa chiến tranh!

"Hoàng thúc, ngươi thật đáng chết!"

Đây là lần đầu tiên trong đời nữ đế căm hận một người đến như thế!

Nhưng Tử Nguyệt công chúa đang ngồi trong tòa lầu thì hơi kích động: "Quân sư, Đại Võ xảy ra nội loạn, ngươi nói xem đây có phải cơ hội của chúng ta hay không? Tà Nguyệt chúng ta có cơ hội vùng dậy rồi phải không?"

Lâm Bắc Phàm phì cười thành tiếng: "Công chúa, đừng mơ nữa, chúng ta không chết đã là tốt lắm rồi."

Công chúa hơi bất mãn: "Quân sư, sao ngươi lại nói như vậy chứ? Đại Võ xảy ra nội loạn, quần hùng tranh giành, đúng là cơ hội tốt trời ban mà, chẳng lẽ chúng ta không thể nhân cơ hội này mà đục nước béo cò ư?"

"Muốn đục nước béo cò, thì trước hết phải có thực lực đã!"

Lâm Bắc Phàm lắc đầu cười nói: "Nhưng mà công chúa à, chút thế lực trong tay chúng ta, có thể làm nên trò trống gì đây? Liệu có đánh lại Võ Tây vương hay không, đánh lại Đại Nguyệt vương triều hay không? Đến cả một toán quân chính quy mà chúng ta cũng chẳng thể đánh thắng nổi! Nói không chừng, quân ta vừa ló đầu ra đã bị người ta diệt sạch rồi ấy chứ!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK