Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Binh bộ thượng thư Lý Khai Quang nói: “Nhưng chúng ta phải cứu kiểu gì? Kinh thành chúng ta cách Giang Nam quá xa, dù có chuẩn bị lương thực thì cũng phải mất mười ngày, dân chúng đều sẽ chết đói hết!”

“Đúng vậy, không phải chúng ta không muốn cứu mà là thực sự không có cách để mà cứu!”

“Vận chuyển lương thực tới thì người cũng hầu như chết hết, không kịp đâu!”

Nữ đế nhìn Lâm Bắc Phàm, ánh mắt tràn ngập vẻ mong đợi: “Ái khanh, ngươi có cách gì không?”

Lâm Bắc Phàm nói: “Bệ hạ, chẳng phải Giang Nam vương thông báo rằng kinh thành có lương thực, bảo dân gặp nạn tới kinh thành sao, chúng ta cứ bảo quan phủ dọc đường cứu dân! Mặc dù quan phủ các địa phương cũng không có nhiều lương thực nhưng vẫn có thể chi ra một đến hai tấn, như thế thì có thể chống đỡ được hai đến ba ngày!”

“Ngoài ra, chúng ta cần phải tranh thủ thời gian vận chuyển lương thực cứu nạn, lợi dụng các tàu đệm khí đi thẳng xuống phía Nam! Như thế một ở Bắc, một ở Nam, chúng ta sẽ gặp nhau ở giữa đường và kịp thời cứu dân!”

“Đây là cách tốt nhất hiện giờ, mong bệ hạ minh giám!”

Nữ đế gật đầu: “Phải nhanh chóng hành động! Hộ bộ thượng thư Tiền Viễn Thâm đâu?”

“Có thần!” Hộ bộ thượng thư đứng ra.

“Lập tức mở kho lương thực, chuẩn bị cứu dân gặp nạn!”

“Thần tuân chỉ!” Hộ bộ thượng thư lớn giọng đáp.

“Binh bộ thượng thư Lý Khai Quang đâu?”

“Có thần!” Binh bộ thượng thư đứng ra.

“Lập tức chuẩn bị tàu đệm khí để vận chuyển lương thực, đồng thời phái binh lính đi theo bảo vệ!”

“Thần tuân chỉ!” Binh bộ thượng thư đáp.

“Tổng chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ đâu?”

“Có thần!”

Cứ thế, nữ đế ra lệnh cho từng người một.

Sau khi sắp xếp xong, ánh mắt nàng liếc đến một thân hình gầy yếu trong triều, nàng nói: “Lần cứu nạn này sẽ do Lâm ái khanh phụ trách! Phong phủ thừa Đức Thiên Phủ, tế tửu Quốc Tử Giám Lâm Bắc Phàm làm khâm sai, phụ trách mọi chuyện trong công tác cứu nạn này! Giữ thượng phương bảo kiếm, có quyền như trẫm!”

“Thần tuân chỉ!” Lâm Bắc Phàm lĩnh chỉ.

Sau đó hắn nhận lấy thượng phương bảo kiếm của nữ đế bệ hạ, đoạn lại vội vã đi thu xếp chuyện cứu nạn.

Trông bóng dáng hắn, nữ đế lẩm bẩm: “Ái khanh, đừng khiến trẫm thất vọng!”

Lúc này là lúc liên quan đến lợi ích của mọi người trong triều nên ai nấy cũng hành động nhanh vô cùng.

Từng xe hàng được vận chuyển tới sông trong kinh thành.

Nơi đó đã sớm chuẩn bị tàu đệm khí, trông như một dải lục địa cực lớn.

“Được rồi, lương thực này đủ để dân ăn trong hai ngày, lập tức xuất phát! Tiếp theo các ngươi tiếp tục vận chuyển, dừng ở ven bờ các châu phủ, cùng quan phủ địa phương cứu giúp dân gặp nạn!”

“Vâng thưa đại nhân!”

Sau khi sắp xếp ổn thỏa xong, Lâm Bắc Phàm bèn nhảy lên thuyền, lớn giọng nói: “Lái đi!”

Thuyền bèn giương buồm, rời khỏi kinh thành nhờ sức gió.

Đúng lúc ấy, Lâm Bắc Phàm khẽ huơ tay, gió lớn xuất hiện và đẩy con thuyền đi nhanh hơn.

Đồng thời nước sông dưới chân hắn cũng chảy nhanh hơn. Hai bên cùng hợp sức đưa thuyền chạy nhanh hơn gấp bội!

Dưới tình hình này, mọi người nhanh chóng nhận ra sự khác thường.

“Sao thuyền đi nhanh vậy?”

“Chuyện gì thế?”

Lâm Bắc Phàm nói: “Là ý trời đấy, trời đang giúp Đại Võ ta! Đang giúp nhân dân ta! Ngày đêm không ngừng, toàn lực tăng tốc!”

“Vâng thưa đại nhân!”


Mọi người tập trung tinh thần, đồng thanh đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK