Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ xưa đến nay vẫn chưa có một vị hoàng đế nào chết như vậy.

Cách chết này thật sự đã mở ra một tiền lệ trong lịch sử, đã định trước sẽ lưu tên sử sách, để lại tiếng xấu muôn đời.

Đồng thời, Lâm Bắc Phàm cũng khâm phục tên đạo sĩ bất lương đó, hắn ta cũng thật dám lừa người, lừa từ đầu đến cuối, lừa hoàng đế Đại Hạ và các quan quay vòng vòng.

Trong lúc ấy, chỉ cần ngự y kịp thời cứu chữa thì hoàng đế Đại Hạ cũng không có khả năng chết đi.

Kết quả lại bỏ lỡ thời cơ tốt để cứu người một cách uổng phí như thế.

“Cho nên bệ hạ tuyệt đối đừng si mê thuật trường sinh! Thiên hạ vốn không có thuật trường sinh, ngươi càng khát cầu trường sinh ngược lại sẽ mất đi càng nhiều, thậm chí là cả tính mạng của mình!” Lâm Bắc Phàm khuyên nhủ.

“Ái khanh yên tâm, trẫm tuyệt đối sẽ coi đây là bài học?

Trong lòng nữ đế vẫn sợ hãi, ánh mắt không nhịn được mà nhìn về phía Lâm Bắc Phàm.

Cái chết của hoàng đế Đại Hạ có liên quan cực lớn đến tên hại người này.

Nếu không phải hắn thông qua đủ loại phương pháp thần bí để tạo ra thần tích trước, lừa Hư Không đạo trưởng và toàn bộ người trong thiên hạ thì hoàng đế Đại Hạ sẽ không mắc bẫy, sẽ không uống lộn thuốc độc mà đi đời nhà ma.

Đây đúng là tên lừa đảo số một thiên hạ, trong bụng toàn mưu mô, ngay cả hoàng đế hoàng triều cũng bị hắn hại chết! Nếu không phải nàng biết sự vi diệu trong này thì chỉ sợ cũng sẽ bị đối phương hại chết rồi.

Lâm Bắc Phàm cảm thấy ánh mắt của nữ đế có hơi kỳ lạ, hắn sờ mặt mình: “Bệ hạ, ngươi nhìn vi thần làm gì, lẽ nào trên mặt vi thần có hoa sao?"

Nữ đế lắc đầu: “Không có! Ái khanh, hoàng đế Đại Hạ đã băng hà, ngươi cảm thấy tình hình của Đại Hạ sau này sẽ thay đổi thế nào, thiên hạ sẽ xảy ra biến đổi gì? Nói suy nghĩ của ngươi ra để trẫm nghe thử!"

"Rõ, thưa bệ hạ! Vi thần cho rằng hoàng đế Đại Hạ băng hà, một điểm đầu tiên là Đại Hạ chắc chắn sẽ loạn” Hắn chậm rãi nói: “Trải qua thảm họa băng tuyết trước đó, Đại Hạ đã mất hơn hai nghìn vạn dân, dân chúng còn lại đều giận dữ trong lòng, phất cờ khởi nghĩa, Đại Hạ đã sớm vô cùng loạn lạc rồi!"

“Sau này, hoàng đế Đại Hạ vì luyện chế thuốc trường sinh bất lão mà không để ý đến triều chính, thu thập kỷ trân dị bảo và các loại dược liệu quý giá trong khắp thiên hạ, lần nào cũng khiến dân chúng oán giận, loạn càng thêm loạn!"

“Bây giờ hoàng đế Đại Hạ băng hà, Đại Hạ hoàng triều như rắn mất đầu, chắc chắn sẽ càng hỗn loạn hơn!” Lâm Bắc Phàm ngồi ngay ngắn lại, nói tiếp: “Phải biết rằng Đại Hạ vốn có thái tử nhưng thái tử Đại Hạ đang bị giam trong thiên lao của triều ta, Đại Hạ không hề lập thái tử mới, điều này có nghĩa mỗi một vị hoàng tử đều có cơ hội đăng cơ, chấp chưởng quyền lực thiên hạ! Vì một phần quyền lực chí tôn này chắc chắn sẽ diễn ra một màn... quần long đoạt đích!"

“Bệ hạ, cũng không phải ngươi không biết con đường giành ngôi báu xưa nay ngập tràn máu tanh, vì vị trí cửu ngũ chí tôn mà huynh đệ tương tàn cũng không hề hiếm thấy! Dưới tình thế như vậy, Đại Hạ nhất định sẽ dao động bất an, bấp bênh, quốc gia không một ngày được bình yên! Cho dù gắng gượng qua được cũng sẽ suy giảm quốc lực, không bằng ngày trước nữa!"

“Tình hình như vậy vô cùng có lợi cho Đại Võ chúng ta! Chúng ta có thể vạch kế hoạch, thu được lợi ích khó tin từ trong này! Giống như ban đầu bọn họ đã nhòm ngó Đại Võ chúng ta!"

Nữ đế tươi cười gật đầu: “Ái khanh nói chí phải, trẫm cũng nghĩ như thế!"

“Chỉ là chuyện này có lợi cũng có hại!"

Lâm Bắc Phàm chắp tay bảo: “Bệ hạ, thái tử Đại Hạ ở trong tay chúng ta, trên cơ bản đã mất đi giá trị, cũng không còn cách nào nhận được vật tư bồi thường từ trong tay Đại Hạ nữa.

“Quả thật đã không còn tác dụng gì, ái khanh, ngươi xem, khi nào thì thả hắn ta về, thêm một mồi lửa, lửa cháy thêm dầu vào tình thế ở Đại Hạ?” Nữ đế mỉm cười, trong ánh mắt tràn đầy vẻ xấu xa.

“Bệ hạ, vậy phải xem các hoàng tử Đại Hạ đấu đá nhau thế nào đã!"

Lâm Bắc Phàm cũng mỉm cười: “Bây giờ, vì tranh giành hoàng vị tất nhiên bọn họ sẽ đấu đến ngươi chết ta sống, đồng thời cũng sẽ nhân cơ hội tiêu diệt phe phái của thái tử! Ngay khi các thế lực đánh đến ngang cơ, chúng ta sẽ thả thái tử Đại Hạ về, cho bọn họ đánh càng ác chiến hơn, càng dữ dội hơn!"

Nữ đế bật cười ha ha: “Ái khanh nói đúng lắm!”Cũng đúng lúc này, lão thái giám đi vào truyền một tin.

“Khởi bẩm bệ hạ, thái tử Đại Hạ hy vọng có thể gặp ngươi một lần!"

Nữ đế cười đáp: “Thái tử Đại Hạ chắc chắn đã biết tin cha hắn ta băng hà, cho nên muốn thuyết phục trẫm thả hắn ta về đây! Ái khanh, nghe nói quan hệ giữa ngươi với hắn ta không tồi, ngươi đi gặp hắn ta thay trẫm đi!” Lâm Bắc Phàm hơi túa mồ hôi: “Bệ hạ, vi thần và hắn ta chỉ quen sơ sơ thôi, chỉ thân hơn người lạ một chút nhưng cũng không thể tính là bạn bè, bệ hạ tuyệt đối đừng hiểu lầm!"


Nữ đế cười mắng: “Ái khanh yên tâm, ngươi là người thế nào trẫm còn hiểu hơn chính ngươi, tuyệt đối sẽ không nghi ngờ ngươi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK