Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Bắc Phàm cảm động vô cùng: “Đa tạ bệ hạ, thần nhất định sẽ cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi!"

“Chỉ cần ngươi bớt giở trò lừa trẫm là trẫm đã thỏa mãn lắm rồi!"

Lâm Bắc Phàm: "..."

Tiếp đó, hai người bưng bát đũa lên bắt đầu ăn cơm trưa.

“Ái khanh, ngon không?” Nữ đế hỏi.

“Ừ ừ, ngon lắm..” Lâm Bắc Phàm vừa vùi đầu ăn vừa gật đầu.

Trông dáng vẻ ăn nhồm nhoàm của hắn, nữ đế thấy vui vô cùng, nàng đã ăn thêm nửa bát cơm.

Lúc này, thời tiết đang càng lúc càng ấm áp hơn, cảm giác năm mới cũng càng ngày càng rõ ràng.

Mặc dù trải qua thiên tai trăm năm có một khiến Đại Võ và dân chúng tổn thất nghiêm trọng, song do con người vẫn an toàn nên mọi người vẫn được đoàn viên, đúng là trong cái rủi có cái may.

Thế nên mọi người bèn tấp nập chuẩn bị đón năm mới, sống một cuộc sống tốt đẹp.

Bên trong kinh thành, sự nhộn nhịp lại quay về như xưa.

Mọi người ai cũng bận bịu chuẩn bị đồ cho năm mới để đón tết.

Mà lúc này, Lâm Bắc Phàm trông thấy một bóng dáng màu tím quen thuộc.

“Tử Nguyệt cô nương, sao ngươi lại về đây? Làm xong chuyện bên đó rồi hả?” Lâm Bắc Phàm mỉm cười.

Tuyệt sắc giai nhân trước mắt chính là Tử Nguyệt công chúa của Đại Nguyệt vương triều, đôi mắt câu hồn kia như biết nói chuyện, khiến người ta vĩnh viễn không thể quên được.

Nàng bước nhanh đến trước mặt Lâm Bắc Phàm, khẽ ngẩng đầu, ánh mắt mê li, đoạn bảo: “Chủ yếu là nhớ Lâm đại nhân nên ta mới không nhịn được mà về đây thăm ngươi! Lâm đại nhân, nửa năm nay ngươi sống có tốt không, có nhớ ta không?"

Lâm Bắc Phàm lập tức thấy không ổn!

Nữ nhân này thật là, hở ra là tán tỉnh người khác, đúng là không biết dè dặt gì cả! Chẳng trách lại bị người ta gọi là yêu nữ!

“Tử Nguyệt công chúa, mấy tháng nay bản quan sống rất tốt! Hiện giờ bản quan đã là thừa tướng kiêm đại nguyên soái, còn thêm một tước vị, có thể nói là mỹ mãn vô cùng!” Lâm Bắc Phàm vô cùng đắc ý.

“Xem ra mấy tháng nay đại nhân sống rất tốt!"

Tử Nguyệt công chúa che miệng cười: “Không biết giờ đại nhân có thời gian rảnh không, tiểu nữ muốn mời Lâm đại nhân tới noãn các để tâm sự! Tiểu nữ còn mang theo quà cho đại nhân đấy!"

“Quà gì?” Lâm Bắc Phàm hỏi. “Quà mà Lâm đại nhân muốn nhất ấy!” Tử Nguyệt công chúa trả lời.

Hai mắt Lâm Bắc Phàm sáng lên: “Tử Nguyệt cô nương, chúng ta mau đi thôi!"

Thời gian một nén hương trôi qua, Lâm Bắc Phàm và Tử Nguyệt công chúa đã tới nơi mà ngày thường nàng ở.

Mặc dù nơi này đã lâu không có người ở nhưng thường ngày vẫn có người đến dọn dẹp, thế nên trông nó không có gì thay đổi.

Vừa bước vào bên trong, đến trà còn chưa kịp pha, Lâm Bắc Phàm đã nhịn không được mà nói: “Công chúa điệnhạ, mau lấy quà ra đi!"

“Quân sư, ngươi đúng là gấp gáp thật đấy, vậy thì bản cung thành toàn cho ngươi!” Nói đoạn, Tử Nguyệt công chúa bèn bổ nhào tới.

Lâm Bắc Phàm cảm nhận được thân thể mềm mại trong lòng mình, hắn bèn thầm chửi thề: “Công chúa điện hạ, hở tí là ngươi lại ‘sờ mó ta! Thứ ta muốn là quà chứ không phải là sự bất lịch sự!"

Tử Nguyệt công chúa tức giận: “Bản cung tặng mình cho đại nhân, đây chẳng phải là món quà tốt nhất hay sao?"

"Món quà này quá quý, ta có thể không nhận được không?"

“Không được! Quân sư không được phản kháng, cho bản cung ôm một lúc đi!"


“Ôi chao!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK